“Mau trả lời tôi mau trả lời tôi! Chẳng lẽ cô không biết tôi sao? Tôi chờ cô lâu vậy rồi, sao giờ cô mới đến?” Đối với việc bị lơ, Mùa Đông Không Lạnh cảm thấy vô cùng sốt ruột.
“Cô là ai?”
“Cô không biết tôi?!? Tôi đau lòng quá nha!” Mùa Đông Không Lạnh trả lời: “Tôi cứ nghĩ rằng cô vừa gặp là sẽ nhận ra ngay. Khờ thật đó, thì ra là tôi quá tự tin rồi, cô căn bản không nhớ rõ tôi. Có phải trong lòng cô chỉ có cô ta chứ không hề có tôi không?”
“Bị thần kinh à!” Thủy Lăng Yên gửi lại bốn chữ liền rời khỏi bản đồ Tứ Loan Bá.
“Cô đi đâu vậy? Sao trễ vậy mới lên? Ban ngày cô bận gì, chẳng lẽ là vì trốn người kia?”
“Cô có phiền hay không? Chúng ta quen nhau sao?” Thủy Lăng Yên cũng nổi nóng. Acc Mùa Đông Khóc này trước kia thuộc bang trung lập, giờ lại đến Quân Lâm Thiên Hạ, cảm giác giống như là đổi một người khác vậy.
“Cô mẹ nó không biết tôi vì sao lại đến server 4 điều tra tôi! Cô mẹ nó không biết tôi vì sao lại mở topic bôi xấu tôi! Tôi á, không biết nói chuyện lắm đâu, nếu có đắc tội chỗ nào thì trực tiếp đến solo a!” Mùa Đông Không Lạnh ôm suy nghĩ muốn trêu tức Thủy Lăng Yên, vừa đánh chữ vừa cười: “Đi không thay tên ngồi không đổi họ. Tôi chính là Mùa Đông Không Lạnh. Cô nương, chơi vậy vui không?”
Thủy Lăng Yên lúc này đúng là thật sự không biết nói gì.
Mấy ngày nay cô không online là vì tránh sóng gió. Bây giờ là rạng sáng, ngẫm lại chắc đám người kia đã xuống mạng hết rồi nên mới mở acc dạo mấy vòng, ai ngờ vẫn đụng phải một kẻ khó chơi.
Vốn chẳng có tâm tình đùa giỡn, Thủy Lăng Yên dứt khoát kéo acc Mùa Đông Khóc ném vào danh sách đen.
Khi Mùa Đông Không Lạnh gửi tin nhắn qua lần nữa thì hệ thống đã báo gửi không được.
Thủy Lăng Yên này thoạt nhìn sức chiến đấu chẳng được bao nhiêu, Mùa Đông Không Lạnh nghĩ mãi cũng không ra vì sao Ôn Tiễu lại dây dưa với cái người tên Thủy Lăng Yên này lâu như vậy.
Cô thấy nhàm chán, liền một mình dạo từ Tứ Loan Bá đến Rừng Mê Tung.
Trong Rừng Mê Tung có một cái hồ, cô thích tìm một góc yên tĩnh rồi thoát game.
Đúng lúc cô đến khu dã ngoại, nơi giao nhau giữa Tứ Loan Bá và Rừng Mê Tung thì đột nhiên cảm thấy mình không thể động đậy. Nhìn xuống thì thấy mình không biết khi nào đã bị lưới băng của Cung Thủ quấn chân.
Đầu tiên là Cung Thủ không ngừng phóng kỹ năng về phía cô, sau đó Nộ Lôi Oanh của Vạn Hoa cũng xuất hiện.
Giả Trang Bất Khả Tư Nghị và Thủy Lăng Yên!
Mùa Đông Không Lạnh vừa nhìn đã biết mình đánh không lại. Cô lập tức phóng thích hai kỹ năng hôn mê rồi chạy vào sâu trong Rừng Mê Tung.
Thủy Lăng Yên và Giả Trang Bất Khả Tư Nghị sao có thể bỏ qua, lập tức đuổi sát theo sau.
Khi đến gần hồ, trên bản đồ thu nhỏ đột nhiên xuất hiện thêm một chấm trắng.
Xa xa có một Hỏa Pháp đang đứng, trang bị nhìn khá là quen mắt.
Này không phải Chỉ Gian Lưu Sa sao!
Mùa Đông Không Lạnh thầm kêu một tiếng không ổn, nhưng nhìn lại thì thấy Chỉ Gian Lưu Sa vẫn không nhúc nhích, có vẻ không giống như đi cùng Giả Trang Bất Khả Tư Nghị.
Chỉ Gian Lưu Sa đứng bên hồ tất nhiên cũng thấy Mùa Đông Không Lạnh đang chạy phía trước cùng Giả Trang Bất Khả Tư Nghị và Thủy Lăng Yên đuổi theo sau.
Đang lúc hắn do dự không biết có nên giúp Giả Trang bắt cô nàng Vạn Hoa phe đối địch này không thì trên đầu Mùa Đông Khóc đột nhiên xuất hiện khung đối thoại.
“Tránh đường tránh đường! Đụng bây giờ!”
“Không được giết tôi. Giết tôi là sinh con không có bông cúc!”
“1 2 3 đầu gỗ, đứng yên đó, không được cử động!”
“Ném khăn tay*, ném khăn tay. Nhẹ nhàng đặt sau lưng bạn này, mọi người không được nói!”
*R: trò chơi dân gian. Đầu tiên chọn ra một đứa bị, mọi người còn lai ngồi thành vòng tròn, quay mặt vào nhau. Đứa bị cầm khăn đi ngoài vòng rồi để sau lưng một đứa bất kỳ. Đứa bị để khăn sau lưng phải phát hiện ròi rượt đứa bị. Dính thì thôi, còn mà không dính, để nó chạy một vòng xong ngồi dô chỗ mình là thua.
“Cảm ơn, sau này còn gặp lại *vỗ vai*!”
……
Sau đó nữa, acc Mùa Đông Khóc trước mắt đột nhiên biến mất. Cô đã thoát game.
Chỉ Gian Lưu Sa choáng váng. Này là tình hình gì đây?
Giả Trang vốn vẫn đuổi theo sau Mùa Đông Không Lạnh thấy Chỉ Gian Lưu Sa đứng ngay đó mà lại để Vạn Hoa đối địch chạy mất thì nhất thời lửa giận bốc lên tận đầu.
[Bang hội] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Douma, Sa Tử, anh làm sao vậy? Tại sao không giết con nhỏ đó! Anh mẹ nó đều có một chân với Vạn Hoa của Quân Lâm hết sao?
[Bang hội] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Ông đây giết địch mà lại không giúp, anh mẹ nó có còn là bang chủ Lâm Uyên Các nữa hay không? Bị Hoa Sinh Mê kia bỏ bùa rồi hả?!?
……
Chỉ Gian Lưu Sa đặt tay lên bàn phím, nhưng một lúc lâu vẫn không đánh được chữ nào.
Này hình như thật là hắn không đúng…
Cho nên, dứt khoát giả chết đi.
Lúc này đang là rạng sáng, người trong bang cũng không online nhiều, lời Giả Trang nói vẫn hiện trong kênh chứ không bị đẩy đi.
5 phút sau, kênh [Bang hội] cuối cùng cũng có phản ứng.
[Bang hội] Chỉ Gian Lưu Sa: Tiểu Giả, sao vậy?
[Bang hội] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Anh mẹ nó hồi nãy ở đâu?
[Bang hội] Chỉ Gian Lưu Sa: Ăn khuya.
[Bang hội] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Lão tử éo quan tâm nữa! Anh cmn gần đây càng lúc càng kỳ quái, tôi không hiểu nổi nữa rồi! Tôi muốn rời bang!
[Bang hội] Chỉ Gian Lưu Sa: Cậu muốn đi đâu?
[Bang hội] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Lão tử chính là thấy anh phiền, gọi không trả lời, đánh nhau cũng không giúp, cả ngày chỉ cùng Im Lặng đi tán gái. Còn là anh em cái mẹ gì nữa!
[Bang hội] Chỉ Gian Lưu Sa: Anh vừa rồi… thật sự không ngồi ở máy. Cậu đi giết ai?
[Bang hội] Giả Trang Bất Khả Tư Nghị: Chém Mùa Đông Khóc! Tạm thời tin anh AFK, ngày mai cùng tôi đi giết Hoa Sinh Mê với Mùa Đông Khóc, bằng không tôi liền rời bang!
[Bang hội] Chỉ Gian Lưu Sa: Anh đi với cậu! Anh đương nhiên sẽ đi với cậu!
[Bang hội] Giả Trang Bất Khả Tự Nghị: Hừ!
……
Chỉ Gian Lưu Sa cũng thật sự bó tay với Giả Trang Bất Khả Tư Nghị, lại không thể để hắn rời bang, nhất thời không nghĩ ra được cách gì hữu hiệu nên cũng chỉ có thể trấn an hắn như vậy.
Ai ngờ hôm sau vừa ló đầu lên, ghế còn chưa ngồi nóng thì Giả Trang Bất Khả Tư Nghị đã réo Chỉ Gian Lưu Sa cùng đi giết người trên kênh [Bang hội].
“Lưu Sa, sao vậy?” Im Lặng Như Tờ vừa thấy tình huống vi diệu liền hỏi Chỉ Gian Lưu Sa trên YY.
“Tiểu Giả muốn tôi cùng nó đi giết Bạo Lực Nữu và… Khí Phách Nữu…” Chỉ Gian Lưu Sa bất đắc dĩ nói.
“Khí Phách Nữu?” Im Lặng Như Tờ ngẩn người: “Mùa Đông Khóc sao? Đúng là cũng rất khí phách, ông đặt biệt danh cho người ta luôn rồi đó hả?”
“Sao tự nhiên Tiểu Giả lại kéo anh đi giết hai người họ?” Lãnh Tuyết Nhi khó hiểu hỏi: “Hôm nay hắn uống lộn thuốc à?”
“Đing” một tiếng, trong phòng của ba đầu sỏ xuất hiện thêm một người.
“Đờ mờ vừa xuống đã nghe Tuyết Nhi nói xấu sau lưng rồi!” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị giận không thể át: “Ông đây muốn đi chém hai đứa nó. Im Lặng, kéo vợ ông đi luôn!”
“Tụi này còn có việc.” Im Lặng Như Tờ lập tức trả lời.
“Đậu, có còn là anh em nữa không? Có còn là bạn bè nữa không? Xù hết đi!” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị rít gào.
“Kết thúc của tình bạn là bắt đầu của tình yêu? Hiểu như vậy phải không?” Lãnh Tuyết Nhi nói giỡn.
“Biến! Ông không thích đực! Mấy người mẹ nó có tới hay không!” Giả Trang Bất Khả Tư Nghị chỉ thiếu mỗi nước lật bàn.
Vừa thấy tình huống sắp quá tầm kiểm soát, Chỉ Gian Lưu Sa lập tức gửi tin nhắn riêng cho Im Lặng Như Tờ.
“Rồi rồi.” Im Lặng Như Tờ bất đắc dĩ: “Đi thôi.”
……
Lúc này, ở Quân Lâm Thiên Hạ, Mùa Đông Không Lạnh đang kể cho Ôn Tiễu nghe chuyện tối qua cô gặp Thủy Lăng Yên.
“Hahaha, bà nói cô ta online khuya vậy có phải là vì né bà hay không?”
“Tôi có đáng sợ vậy sao? Cũng đâu thể nào xông đến nhà cô ta hành hung được a.” Ôn Tiễu cười nhạt: “Công Tước, không phải anh nói để anh giải quyết sao? Vì cớ gì mà cô ta lại đột nhiên im lặng như vậy? Anh làm gì rồi?”
“Không có.” Chinh Chiến Công Tước trả lời: “Đi.”
“Đi đâu?” Mùa Đông Không Lạnh hỏi.
Khiêu Hải Tự Sát Ngư giải thích: “Hai vị đại tiểu thư, đi làm nhiệm vụ!”
“Tôi cảm thấy dựa theo tính cách của Giả Trang thì hôm nay hắn chắc chắn sẽ đuổi giết bà.” Ôn Tiễu rất hiểu mấy người phe đối địch. Nhớ hôm đầu tiên cô đến server 8, lúc đó không phải là Giả Trang kéo ba đầu sỏ Chỉ Gian Lưu Sa đi đuổi giết cô sao? Lịch sử lại tái diễn, cô khẳng định như vậy.
“Tối qua không ngờ Chỉ Gian Lưu Sa thật sự đứng im đó, không biết có phải do số hên mà gặp AFK hay không.” Mùa Đông Không Lạnh lầm bầm.
Mạt Nhã Huyên vẫn luôn nghe trên YY: “Chị cảm thấy có thể là vì sau lưng em có Thủy Lăng Yên cho nên hắn mới cố ý thả tay. Hắn ghét Thủy Lăng Yên cũng không thua gì chúng ta đâu.”
“Huyên làm nhiệm vụ không?” Ôn Tiễu hỏi.
“Mọi người làm đi, chị mang Thỏ Thỏ đến chỗ Cưỡi Heo đi ké.” Mạt Nhã Huyên bình tĩnh trả lời.
Bản đồ Vọng Hải Đảo này mỗi này đều có rất nhiều người đến làm nhiệm vụ.
Năng lực giành quái của Cung Thủ có thể xem như là số một. Những người chơi bình thường nhìn thấy bốn acc bọn Chinh Chiến Công Tước này đều sẽ im lặng chuyển sang góc khác mà đánh. Đại thần Cung Thủ, không cần nghĩ cũng biết là giành không lại rồi.
Ôn Tiễu thường nói Công Tước chính là mở acc đi cho có mặt, nếu những người đó mà biết Công Tước chưa bao giờ bước xuống đánh quái thì chắc sẽ tức đến phun máu.
Đi trong đàn mực dưới đáy biển, ba người chậm rãi theo sau Khiêu Hải Tự Sát Ngư.
[Đội ngũ] Mùa Đông Khóc: Ha, Khiêu Hải Tự Sát Ngư, bản đồ này là đặc biệt chuẩn bị cho ông sao?
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Gì?
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Nhảy biển tự sát đó. Đây chính là biển rồi, anh không định tự sát hả?
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Tôi chết rồi ai giúp mấy người làm nhiệm vụ?
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Tôi.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Đệch, hôm nay đến lượt tôi bị dìm tập thể rồi sao?
……
Vừa đánh chữ xong, ba acc sau lưng hắn cũng đã đồng loạt xuống khỏi tọa kỵ.
Thư ký Ngư thấy vậy liền lệ nóng doanh tròng. Hôm nay ba người này rốt cuộc cũng chịu xuống giúp hắn đánh quái rồi sao? Đúng là lương tâm trỗi dậy mà!
Đang lúc hắn tràn đầy vui sướng vì sự chân thành của mình cuối cùng cũng đã khiến mấy người này cảm động thì đột nhiên thấy trong đám người chớp lên vô số ánh sáng từ đủ các kỹ năng của mọi chức nghiệp, xoẹt qua đáy biển, đập thẳng vào mặt Khiêu Hải Tự Sát Ngư.
Xoạt xoạt! Ầm! Bịch bịch!
Bốn người, ba chức nghiệp, ai nấy đều được trang bị vũ khí hàng đầu. Tất cả những skill lớn đều đánh vào người Thư ký Ngư, lại thêm vừa rồi hắn kéo một đám quái, vốn chỉ còn nửa dây máu, Khiêu Hải Tự Sát Ngư còn chưa kịp phản ứng thì đã nằm đo đất.
“Đờ mờ!” Không kịp đánh chữ, Ngư trực tiếp rống trên YY: “Hoa Sinh Mê, Lãnh Nữu, hai người miệng quạ đen, lần này nhảy biển tự sát thật luôn rồi!”
Không ai trả lời hắn.
Ba người còn lại đã bắt đầu tab bốn người đang ẩn trong đám đông mà tung chiêu.
Trong khi mọi người xung quanh còn chưa biết chuyện gì xảy ra thì hai bên đã bắt đầu công kích nhau.
“Bốn người, ba đánh xa, không giải quyết được!” Mùa Đông Không Lạnh kết luận một câu.
“Đông người, bọn họ mở hình thức PK sẽ đánh trúng bang hội trung lập. Chưa chắc!” Ôn Tiễu lập tức phản bác.
“Đệch! Sao đánh tôi không vậy!” Mùa Đông Không Lạnh điều khiển Mùa Đông Khóc không ngừng lui về sau. Bốn người vốn ẩn thân trong đám đông cũng bị kéo ra từ từ.
“Chạy!” Chinh Chiến Công Tước nói với Mùa Đông Không Lạnh.
“Tôi kéo hai tên, vợ chồng hai người xử cặp Im Lặng. Cố lên! Ngư tiểu thiếp mau đứng dậy giúp họ!”
Lãnh Nữu vừa nói xong liền cắn Tật Phong Đan chạy sang bên trái. Phía sau, Chỉ Gian Lưu Sa và Giả Trang Bất Khả Tự Nghị lập tức đuổi theo.