Cầm Tụ hồn châu trong tay, Thạch Nham từ từ bơi về phía mặt đầm nước.
Từng luồng hồn phách trong đầm nước ở trong quá trình đó liên tục hóa thành ô quang, tất cả đều chui vào Tụ hồn châu.
Tụ hồn châu bị Thạch Nham dùng nước bọt bao lấy ba phần năm nên gần như chỉ có một phần là lộ ra bên ngoài, nhưng vẫn sinh ra lực hút với linh hồn rất lớn, lần lượt thu hồn phách vào bên trong Tụ hồn đàm.
Rốt cuộc Thạch Nham đã lộ đầu ra khỏi mặt nước, hít lấy một hơi không khí mát lạnh, vừa mới chuẩn bị leo lên đầm thì Huyền Băng Hàn Diễm lại đưa tin:
- Chui xuống!
Thạch Nham cả kinh, không rõ vì sao nhưng lại lập tức nghe theo cảnh cáo của Huyền Băng Hàn Diễm, sau khi hít mấy hơi, lập tức chui vào trong đầm nước.
Trước kia hắn chính là tên điên yêu cực hạn, trò đùa nín thở trong nước là bình thường nhất, một hơi như thế có thể nín thở trong thời guan rất lâu, phương diện này hắn chính là hành gia.
Ở thế giới kia, hắn không có tu luyện võ đạo, hít một hơi lặn xuống nước là có thể nín thở trên bảy tám phút.
Hôm nay, thân thể hắn khác xa người người, cơ năng trong các phương diện đều mạnh mẽ hơn trước kia nhiều, hít một hơi có thể ở trong nước nín thở nửa giờ chỉ là chuyện cỏn con.
Hít một hơi, Thạch Nham trở lại trong đầm, đưa tin cho Huyền Băng Hàn Diễm:
- Sao thế?
- Trong sơn cốc có một tên lợi hại đang ẩn náu, tu vi tên kia nếu dựa theo cấp bậc nhân loại các ngươi mà tính thì chắc là hắn có cảnh giới Niết Bàn. Lực lượng của ta bị chiếc nhẫn giam cầm, không thể giết chết tên đó, trừ phi ngươi để ta thoát khỏi chiếc nhẫn, bằng không ngươi vốn không đối phó được hắn.
Huyền Băng Hàn Diễm giải thích.
- Võ Giả cảnh giới Niết Bàn sao?
Thạch Nham âm thầm kinh hãi, trầm ngâm một lát thì hắn lập tức biết ngay người đó e là Cổ Liệt phụ thân của Cổ Kiếm Ca.
Lúc đi đến Vân Hà đảo, hắn từ trong miệng Lâm Đạt đã biết một ít chuyện có liên quan đến Cổ gia, nghe nói cha con Cổ Liệt và Cổ Kiếm Ca ở lại Vân Hà đảo là chuẩn bị đàm phán giải hòa với Dương gia, mà Cổ Liệt trùng hợp lại có cảnh giới Niết Bàn.
Sơn cốc này, trước chỉ có một người Cổ Kiếm Ca, bây giờ lại xuất hiện Võ Giả cảnh giới Niết Bàn, tám chín phần mười là Cổ Liệt đến đây.
Phần lớn lực lượng của Huyền Băng Hàn Diễm bị phong ấn ở trong nhẫn, khó mà thi triển ra toàn bộ lực lượng.
Tụ hồn châu tuy rằng lợi hại, lại chỉ hữu hiệu với linh hồn, thân thể Cổ Liệt vẫn còn nên Tụ hồn châu ảnh hưởng tới hắn rất ít, căn bản khống chế được hắn, một khi hắn xuất hiện ở Tụ hồn đàm, Cổ Liệt đương nhiên sẽ ra tay giết hắn, quả thực là hắn vô lực chống trả.
Nhưng hắn cũng không biết Cổ Liệt còn sợ hơn hắn!
- Chờ hắn rời đi mới xuất hiện, ngươi ở bên trong Tụ hồn đàm, chắc chắn hắn không dám tiến vào đối phó ngươi. Ừm, tạm thời làm chậm tốc độ thu hồn phách, bảo trì đầm nước của Tụ hồn đàm không được trong suốt, cẩn thận một chút, một khi có người tiến vào Tụ hồn đàm, chúng ta liền lập tức đi chìm xuống. Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - www.Trà Truyện
Huyền Băng Hàn Diễm nhắc nhở.
Thạch Nham ở trong nước gật gật đầu, nói:
- Được!
Truyền ra tin tức xong, Thạch Nham lại lặng lẽ chìm sâu xuống nước thêm tý nữa, ngửa mặt lên trời theo dõi, nhìn động tĩnh trên mặt đầm nước.
Rất nhiều hồn phách bị Tụ hồn châu thu đi, hồn kính trên mặt đầm nước đã biến mất vô tung.
Đã không có hồn kính, thông đạo nối liền và thông hai giới tự nhiên không tồn tại, không còn có ma khí từ Ma Vực ồ ạt trào ra.
Trong lòng Thạch Nham có chút căng thẳng, âm thầm nhìn mặt đầm nước, tập trung chú ý tùy thời chuẩn bị ứng biến.
Chỗ ẩn nấp trong sơn cốc.
Hai cha con Cổ Liệt và Cổ Kiếm Ca cũng đều âm thầm ngồi chờ, bọn họ còn cẩn thận hơn Thạch Nham. Từ chỗ trên cao nhìn thấy rõ Thạch Nham xuất hiện nhưng hai người cũng không dám hành động, mà là đang đợi linh hồn của Ma chủ Ma Kỳ Tha đến đây.
Linh hồn bay đi nhanh hơn thân thể rất nhiều, Cổ Liệt mới truyền tín hiệu ra không bao lâu, ma vân dày đặc đã tụ tập ở phía trên sơn cốc.
Ma vân bốc lên, nhanh chóng ngưng luyện thành một ma ảnh thật lớn, ma ảnh ở chỗ sâu trong ma vân, một luồng ý niệm tà ác bộng nhiên bao trùm tới hướng Cổ Liệt bên dưới
-Hồn kính đâu? Cổ Liệt! Nếu ngươi dám chơi ta! Ta sẽ không tha cho ngươi!
- Bớt giận bớt giận!
Cổ Liệt đầy hoảng sợ, vội vàng đưa tin:
-Ta thật sự muốn giúp ngươi, thế nên mới giết nhiều bình dân như vậy để tụ tập linh hồn mới tạo ra hồn kính cho ngươi để nối liền và thông hai giới. Nhưng mà nửa chừng xuất hiện biến cố, có Thiên hỏa đoạt xá một tên, lặn xuống Tụ hồn đàm, hình như đã phá hỏng Tụ hồn châu...
Tâm thần Cổ Liệt kinh hãi, nhanh chóng giải thích lại tình huống, vội la lên:
- Ta thật sự một lòng muốn hợp tác với các ngươi, ta cũng không biết tình hình sẽ biến thành như vậy?
- Thiên hỏa?
Trong ma vân truyền đến ý thức của Ma Kỳ Tha
-Ngươi đi xuống coi sao, xem thứ kia có được Tụ hồn châu chưa? Chỉ cần nó không có lấy được Tụ hồn châu, ta còn có thủ đoạn đối phó nó nhưng mà nếu như nó biết vận dụng Tụ hồn châu, ta cũng không dám đánh trả lại nó!
- Ta đi xuống?
Cổ Liệt cười khổ
- Huyền Băng Hàn Diễm rất lợi hại, một khi ta rơi vào trong đầm nước, lập tức sẽ bị đông chết a!
- Ngươi không đi xuống, ta lập tức tiêu diệt linh hồn ngươi!
Ý thức Ma Kỳ Tha hung lệ
- Bớt nói nhảm! Lập tức cút xuống Tụ hồn đàm cho ta! Lãng phí thời gian nữa, ta diệt hết cha con bọn ngươi!
Sắc mặt Cổ Liệt tái nhợt, nhìn thoáng qua Cổ Kiếm Ca bên cạnh, cắn chặt răng, nói:
- Được! Ta đi!
"Vù!"
Nhưng vào lúc này, một luồng sáng xanh xẹt qua trên không trung.
Vẻ mặt Mạc Đoạn Hồn lạnh lùng, đột nhiên xuất hiện ở phía trên sơn cốc.
Hắn cau mày, thần thức bao trùm tản ra, lập tức cảm ứng được vị trí của Cổ Liệt, Cổ Kiếm Ca, hừ lạnh một tiếng nói:
- Cổ Liệt, ngươi thật to gan! Dám cấu kết Ma nhân! Ngươi cũng biết Dương gia hận nhất cái gì mà?
Cổ Liệt mới chuẩn bị hành động, vẻ mặt hoảng sợ, ánh mắt nhìn ở Mạc Đoạn Hồn xuất hiện trên trời với vẻ kinh hãi.
Cổ Kiếm Ca cúi đầu, không nói được một lời, vẻ mặt cũng cực kỳ khó coi, ở đằng sau cũng không biết rốt cuộc bây giờ nên làm gì.
Bất luận là Ma chủ Ma Kỳ Tha, hay là Mạc Đoạn Hồn người đứng đầu tam đại Tu La vương, nếu muốn giết cha con bọn họ thì ngay cả trốn cũng trốn không thoát.
Lúc này, hắn vốn không dám hành động thiếu suy nghĩ, sợ rước lấy sự khó chịu của Ma chủ Ma Kỳ Tha, mà trong nháy mắt sẽ bị diệt linh hồn.
Cổ Liệt cũng âm thầm kêu khổ, trong thời điểm mấu chốt này tự nhiên là hắn không dám trả lời Mạc Đoạn Hồn, chỉ dùng linh hồn đưa tin cho Ma chủ Ma Kỳ Tha
- Làm sao bây giờ?
- Đừng lôi thôi! Ngươi xuống đầm nước xem sao, nhìn xem động tĩnh dưới đầm. Bên này ngươi không cần phải xen vào, có ta ở đây, Mạc Đoạn Hồn cũng không làm được cái gi!
Ma chủ Ma Kỳ Tha bực mình đáp lại một câu, đột nhiên ma vân lại quay cuồng, ma ảnh kia liên tục vặn vẹo, giống như một mặt màn trời màu đen, mạnh mẽ bao trùm Mạc Đoạn Hồn lại.
Ma Kỳ Tha chỉ là linh hồn buông xuống, đã có tu vi Thần cảnh, linh hồn hắn ngưng luyện ma khí có thể hình thành đủ loại công kích kỳ diệu.
Loại ma vân phiên giảo này bao lấy Mạc Đoạn Hồn, đủ loại lệ khí cùng phát động, từng đợt linh hồn công kích hủy diệt hết thảy sinh linh, giống như ma ấn diệt thế, đóng mạnh về hướng linh hồn Mạc Đoạn Hồn.
Trong sơn cốc, trong không khí truyền đến tiếng nổ bùm bùm, đủ loại lệ khí phát động, như ngưng thành thực chất.
Sơn cốc bị Huyền Băng Hàn Diễm đóng băng, băng cứng đều vỡ vụn, loạn thạch bay tứ tung, các loại quang bắn phá tứ tung khắp nơi.
Một đợt linh hồn công kích của Ma chủ Ma Kỳ Tha, thế mà đã dập nát sạch sơn cốc bị Huyền Băng Hàn Diễm phong ấn, làm nổ tung vỡ vụn từng khối băng.
Mặc Đoàn Hồn quanh thân là một đám điểm sáng lấp lánh, một luồng hung sát chi khí từ bên trong vầng sáng bộc phát ra, từ bên trong vầng sáng kia, mơ hồ có thể thấy được cây cối, hoa cỏ, các loại yêu thú, các gương mặt xuất hiện, các loại quốc gia, các loại kỳ quan địa vực ...
- Sâm La Vạn Tượng Đồng!
Một tiếng kêu khẽ đột nhiên vang lên phía trên sơn cốc, vẻ mặt Hà Thanh Mạn ngạc nhiên, kêu lên:
- Đây là bí bảo Thánh cấp Sâm La Vạn Tượng Đồng của Dương gia a! Sâm La Vạn Tượng Đồng chính là bí bảo phòng ngự lợi hại nhất của Dương gia, rất ít khi rời khỏi Bất Tử đảo. Không ngờ chuyến này Mạc đại nhân lại mang theo Sâm La Vạn Tượng Đồng ra ngoài, khó trách ở dưới đợt linh hồn công kích của Ma Kỳ Tha, vẫn không có rơi vào thế hạ phong!
Đôi mặt xinh đẹp của Hạ Tâm Nghiên cũng sáng ngời
- Sâm La Vạn Tượng Đồng bao hàm thế gian trăm cảnh, sinh mệnh tồn tại trên đời, cành lá, yêu thú, quốc gia, kỳ quan gần như có đủ mọi thứ, Dương gia vì luyện chế Sâm La Vạn Tượng Đồng, không biết hao phí bao nhiêu tinh lực. Sâm La Vạn Tượng Đồng này chẳng những bao hàm thế gian vạn vật, cũng có thể dùng thế gian vạn vật ngăn cản bất cứ công kích gì, bao gồm linh hồn công kích!
- Bí bảo Thánh cấp quả nhiên lợi hại!
Hà Thanh Mạn có vẻ rất hưng phấn
- Sâm La Vạn Tượng Đồng này ta chỉ là nghe qua, những vẫn chưa từng thấy, hôm nay thật sự là đại khai nhãn giới!
Trong hư không, Mạc Đoạn Hồn ở bên trong Sâm La Vạn Tượng Đồng, biến thành một điểm sáng bên trong Sâm La Vạn Tượng Đồng, chung quanh điểm sáng có đủ loại kỳ cảnh liên tục biến ảo, chiếu ra trăm cảnh của thế gian.
Linh hồn công kích của Ma chủ Ma Kỳ Tha, sau khi mạnh mẽ đánh vào Sâm La Vạn Tượng Đồng, cần phải không ngừng xuyên thấu qua tầng tầng cảnh tượng, mỗi lần xuyên thấu một tầng cảnh tượng của Sâm La Vạn Tượng Đồng, linh hồn công kích của Ma Kỳ Tha lại yếu đi một phần.
Mạc Đoạn Hồn tự biết cảnh giới linh hồn của hắn kém hơn Ma Kỳ Tha cả một bậc, không dám giao phong với linh hồn của Ma Kỳ Tha, chỉ đành lợi dụng Sâm La Vạn Tượng Đồng để ngăn cản linh hồn công kích của Ma Kỳ Tha mà không có lực đánh trả.
Mà phía sau, Cổ Liệt bị Ma Kỳ Tha ra lệnh, vẻ mặt kiêng kị đi về phía Tụ hồn đàm.
- Thạch Nham có thể ở dưới đáy đầm!
Mạc Đoạn Hồn bên trong Sâm La Vạn Tượng Đồng, đột nhiên trầm quát:
- Đừng cho Cổ Liệt tiến vào đầm nước!
Bởi vì Phong lôi phi sư cấp sáu còn nhanh hơn Thanh huyết ma bức bốn năm cấp, lúc này, Tu La Huyết vệ chưa đuổi tới sơn cốc, bây giờ ở phía trên sơn cốc chỉ có hai nữ Hạ Tâm Nghiên và Hà Thanh Mạn nghe được tiếng quát của Mạc Đoạn Hồn, Hà Thanh Mạn sửng sốt một chút, bĩu môi, thấp giọng nói:
- Cổ Liệt có cảnh giới Niết Bàn, ta cũng không phải là đối thủ của hắn. Hơn nữa, Ma chủ Ma Kỳ Tha kia ở đây, lúc này đi đối phó Cổ Liệt, sợ là sẽ lọt vào tập sát của Ma Kỳ Tha, không thể vọng động.
- Ta đi!
Hạ Tâm Nghiên vừa nghe nói Thạch Nham rất có khả năng ở dưới đáy đầm, không chút nghĩ ngợi, hít sâu một hơi, lập tức vận chuyển Luân Hồi Võ Hồn, lập tức từ trên người Phong lôi phi sư bay lên, trong thời gian ngắn bước vào cảnh giới Thiên Vị, phóng đi tới hướng Cổ Liệt bên cạnh Tụ hồn đàm.
Cổ Liệt vừa thấy Hạ Tâm Nghiên từ trên trời giáng xuống, biến sắc, sững sờ ở đàng kia giống như đang đợi cái gì đó.
Một đợt linh hồn công kích, đột nhiên từ bên trong ma vân đánh úp lại, Hạ Tâm Nghiên thân ở trên không trong, đột nhiên miệng đầy máu tươi, đầu cúi ngã xuống.
- Tâm Nghiên tỷ!
Hà Thanh Mạn hoảng sợ kêu lên, vỗ Phong lôi phi sư, yêu thú cấp sáu này lập tức bay nhanh đi, trước khi thân thể mềm mại của Hạ Tâm Nghiên từ trên trời rớt xuống, đã tiếp được Hạ Tâm Nghiên.
Hà Thanh Mạn một tay kéo khăn che mặt của Hạ Tâm Nghiên, phát hiện khuôn mặt xinh đẹp của nàng tái nhợt như tờ giấy, đôi mắt xinh đẹp ảm đạm, khóe miệng liên tục rỉ ra máu tiêu.
- Tâm Nghiên tỷ! Tâm Nghiên tỷ!
Hà Thanh Mạn vô cùng lo lắng, từ trong lòng lấy ra một viên thuốc, không do dự nhét vào trong miệng đang rỉ máu của Hạ Tâm Nghiên, thúc giục Phong lôi phi sư nhanh chóng rời khỏi Tụ hồn đàm.