(Sắc nữ) Được Sextoys yêu

Chương 12: Mẹ! (NTR)

Hơi thở của tên béo dần yếu ớt ...

Sắc mặt hắn tái nhợt, trắng bệch như xác chết!

Các mạch máu dần đông lại, tim ngừng đập, hơi thở thoi thóp cũng không còn nữa ...

Chỉ còn đôi mắt trợn ngược căm hận nhìn Nguyệt!

Hắn ... đã chết thật rồi!

Nguyệt đơ người ra, cô như người mất hồn, thân thể bỗng chốc trở nên nhẹ bẫng, đầu óc trống rỗng, những âm thanh ong ong trong đầu không ngừng lặp đi lặp lại ...

Nguyệt! Mày đã giết người rồi sao?

Mày là sát nhân, mày là kẻ giết người!

Sự sợ hãi dần dần khỏa lấp cơ thể Nguyệt, cô như đã lạc vào một vùng đất tối đen - vùng đất của những ngày đen tối, vùng đất của những kí ức dơ bẩn, ghê tởm mà chẳng ai muốn nhớ tới!

Đôi mắt Nguyệt giờ đây không còn thấy bất cứ thứ gì nữa, không còn thấy cảnh tượng kinh hoàng trước mắt nữa, giờ đây cô đang ở một vùng đất, một khoảng không vô định, một khoảng không chưa đầy sự lạnh lẽo, một khoảng không tối tăm trơ trụi, trái tim Nguyệt giờ đây đã đóng băng, cô bước đi trong khoảng không đó, vô hồn như một xác chết!

Mỏi chân, cô nhẹ nhàng ngồi xuống, co đùi lại, bó gối ngồi, úp mặt xuống - nhưng không khóc!

Nguyệt từ lâu đã mắc Hội chứng Trầm cảm Cười, bên ngoài trông cô có vẻ rất vui vẻ, lạc quan yêu đời, nhưng sâu trong nội tâm của cô lúc nào cũng tràn đầy những ý nghĩ tiêu cực, những hoài niệm đau khổ, hoài niệm quá khứ, chán ghét thực tại!

Chắc Nguyệt là đang ở một phần kẽ hở của nội tâm, nó vốn cũng chẳng xa lạ gì! Chẳng có gì để Nguyệt buồn, chẳng có gì để Nguyệt sợ hãi!

Cô sẽ ngồi đây, chờ cho tới khi nào bản thân mình ở ngoài đời tỉnh dậy!

Bỗng ...

Có một giọng nói trong trẻo quen thuộc ...!

"Mẹ ... mẹ ơi!"

Nguyệt giật mình, bỗng ngước mặt lên, không thấy gì cả!

"Mẹ ... mẹ ơi! Mẹ ơi!"

Tiếng trẻ con càng lúc càng vọng dần!

Cô quay ngang quay dọc, rồi chạy theo sau tiếng chân vội vã cùng tiếng gọi thất thanh của đứa trẻ

Nó cứ thế, gọi trong vô vọng!

Theo tiếng bước chân, Nguyệt đã được dẫn ra một nơi có ánh sáng, Bước qua ánh sáng đó, khoảng không vô định màu đen cũng không còn, mà trước mắt cô là con đường thủ đô Hà Nội đầy quen thuộc, nhưng đó là của khoảng chục năm về trước!

Một cô bé chừng 3 tuổi hoảng hốt tột độ vô thức chạy đi tìm kiếm một ai đó, cô bé đơn giản chỉ là bị lạc, chỉ là muốn tìm lại người thân, chạy loanh quanh trong thành phố tìm người mẹ!

Nhưng ...

Cô bé không tìm được!

Cho đến khi, có một thông tin từ cảnh sát hình sự được đăng lên báo ...

Về những người con gái, phụ nữ đã ...

Cô bé con đó không nhìn thấy Nguyệt!

Bên cạnh là bố đang nắm chặt tay cô bé, ánh mắt của bố dường như chỉ có sự thương cảm, một chút đau khổ cũng không!

Căn bản vì bố chưa từng yêu mẹ!

Bố xót xa nhìn thi thể của vợ, đau lòng an ủi đứa con gái 3 tuổi đang khóc ròng, cô bé gào lên thảm thiết, liên tục kêu la thất thanh "Mẹ ơi, mẹ đừng ngủ nữa, dậy chơi với con!"

Mẹ đã đi như vậy sao?

Vậy mà Nguyệt không nhớ gì hết?

"Cô bé, cháu có buồn không?"

"Cháu buồn, vì mẹ cháu cứ ngủ mãi chẳng chịu dậy chơi với cháu!"

"Mẹ cháu mất rồi!"

"Bố cháu cũng bảo vậy, mà cháu kể chú nghe, vừa nãy người ta còn đem mẹ cháu đi đốt, xong rồi bỏ mẹ cháu vào cái lọ nữa cơ!"

Cô bé tỉnh bơ trả lời câu hỏi của người chú trong đám tang của mẹ mình, cô bé vẫn hồn nhiên vui chơi, nô đùa với các bạn và giữ một tâm niệm "mẹ đang ngủ, lát nữa sẽ dậy chơi với mình!"

Nguyệt đau khổ nhìn cô bé, nước mắt không ngừng tuôn rơi, rồi nhìn lên bàn thờ ảnh mẹ, đến trước đó, quỳ xuống kính mẹ ba lạy, giọng lạc đi, khóc nấc :

- Mẹ, con xin lỗi mẹ! Con xin lỗi mẹ!

Bây giờ nơi đây vô cùng náo loạn, nào là tiếng than khóc của người thân, nào là tiếng cô bé kia vui đùa, nào là tiếng kèn đám ma vô cùng lộn xộn, chẳng ai biết đến sự tồn tại của Nguyệt, bởi Nguyệt chỉ là một tiềm thức, một tiềm thức đang sống trong chính kí ức hồi bé của mình.

Giữa những tạp âm đó, bỗng nhiên có một giọng nói nhỏ, khẽ, dịu êm như tiếng hát ru quen thuộc, một giọng nói hiền từ ngày xưa hay kể truyện cổ tích, hay ầu ơ cười nói bông đùa với cô vang đến bên tai:

"Con gái ngoan, hãy trả thù cho mẹ!"

Trả thù, Nguyệt biết làm gì để trả thù đây? Thậm chí cô còn không biết ai là người đã giết mẹ cơ mà!

«Hiện khi khám nghiệm thi thể của nạn nhân, ngoài 46 vết dao chém vào cơ thể và 21 mũi khoan trên lưng, tay, chân, ... và vết thắt ở cổ, tất cả các bộ phân trên cơ thể đều bị dập nát do bạo hành, tuy nhiên chỉ có hai bộ phận không hề bị tổn thương ...

Đó là ngực và bộ phận sinh dục!»

«Từ kết quả khám nghiệm tử thi cho biết, trên người nạn nhân còn vương chút tinh dịch của đàn ông và hoàn toàn khác của người chồng hiện tại. Điều này chính tỏ nạn nhân đã bị xâm hại tình dục và bị bạo hành đến chết»

«Tuy nhiên, vì thủ đoạn của thủ phạm quá tinh vi, hiện bộ phận hình sự chưa thể xác định được hung thủ!»

Nguyệt biết, người mà nhà đài đang nói đến, chính là mẹ cô!

Hóa ra luôn là vậy sao?

Mỗi lần nhớ lại kí ức hồi bé, trong thâm tâm cô luôn là người mẹ vì đã ngủ quên rồi để lạc mất con mình

Dù sau này biết rằng mẹ mình thực sự đã mất, cô vẫn luôn tin là như vậy!

Bàn tay nắm chặt, đôi mắt của Nguyệt bỗng trở nên đỏ ngầu, cô căm hận những kẻ vô nhân đạo kia!

Bỗng, cô cảm thấy bản thân như dang bị lu mờ, cô dường như bốc hơi theo không khí ...

Linh hồn cô lại trôi dạt về đâu chăng?

Nguyệt mở mắt ra, cơ thể của cô hiện không thể cử động!

Cô nhận ra rằng bản thân mình đang nằm ở một góc của căn phòng đó - căn phòng bị tên béo giam giữ!

Có khi nào trong lúc cô ngất, chúng đã lấy đi trinh tiết của cô rồi chăng?

Nghĩ đến đây, cô lại càng buồn nôn, càng cảm thấy ghê tởm!

Nhưng nhìn căn phòng này cũng có hơi khang khác, trông nó có vẻ không dột nát như trước! Trông có vẻ mới hơn!

Nguyệt gắng đảo mắt, xem xét tình hình xung quanh, thì thấy mình đang nằm cạnh một đống xác chết!

Nguyệt nhất thời không chịu được mà cố gắng nôn ọe, nhưng đây đâu phải thân thể của cô, làm sao mà nôn được!

Đúng vậy, đây là thân xác của một người khác, một xác chết! Bởi căn bản Nguyệt không cần thở mà vẫn duy trì được trong thân xác này!

Ngay cả những gì cô thấy cũng là qua đôi mắt đã nhắm nghiền!

Cô bắt đầu bình tĩnh lại, quan sát xem tiếp theo có gì sẽ xảy ra!

Thì ...

*Rầm*

Cánh cửa đột nhiên mở toang!

Ba bốn tên béo lôi xềnh xệch một người phụ nữ vào trong phòng, người phụ nữ này bị bịt mắt và bịt miệng, nhưng nhìn qua có thể thấy đây là một người đàn bà vô cùng xinh đẹp với thân hình bốc lửa, gợi tình biết bao nhiêu người đàn ông!

Bảo sao những người như vậy thường trở thành nạn nhân của những kẻ mại dâm này!

Nguyệt cũng muốn giúp đỡ lắm, nhưng khổ nỗi cô đâu thể làm được gì!

Chỉ có thể bình thản mà nhìn cảnh tượng gớm ghiếc này thôi!

Nhưng ...

Tên béo lột bịt miệng và bịt mắt cho người phụ nữ đó một cách thô bạo, Nguyệt mới vỡ lẽ, sững sờ nhìn những người trước mắt ...

Người đàn bà bị chúng trói, chính là mẹ cô!

Chính là chúng, chính là chúng, chính là chúng!

Chính chúng đã giết mẹ!

Nguyệt bất giác bị lôi trở về thực tại, trong lúc cô đang cắm mảnh sứ vào người tên béo!

Nỗi căm hận của cô giờ đây đã lên đến cực đại! Nguyệt dường như đã phát điên, điên cuồng đâm tên béo một cánh tàn ác, cho đến khi hắn tắt thở, cô vẫn không buông tha!

- Hahaha! Hahaha ...

Nguyệt cười trong điên dại, hiện giờ cô đã không còn là con người nữa rồi! Giờ đây cô là một con thú, một con thú trong lòng chỉ có hận thù, chỉ có lòng căm hận đến muốn giết chết tất cả những kẻ đã động đến mẹ mình dù nửa sợi tóc!

Sợi dây trói đã bị Nguyệt cứa đứt, giờ trước mắt của bọn dâm tặc kia, cô bây giờ là một con quỷ, một con quỷ khát máu! Chúng bắt đầu cảm thấy run sợ trước cô gái này, run sợ đến mức trong lòng tự nhủ là phải chạy đi nhưng cứ chết chân ở một chỗ, không thể nhúc nhích được!

" - Ưm, đừng, các người bỏ tôi ra!

Tiếng kêu yếu ớt của mẹ cứ vang khắp trong phòng, trước mắt Nguyệt đây là một cảnh tượng vô cùng kinh tởm, nó khiết lòng cô đau xót, làm lửa hận của cô chỉ trực rực trào, hiện giờ nếu có thể làm gì, Nguyệt lập tức sẽ xông ra đâm chết hắn!

- Vú của em to quá, tuy không còn trinh trắng nhưng tao rất thích!

Cái mồm dơ bẩn đầy râu ria của tên béo mút chùn chụt núm vú của mẹ, đầu lưỡi cứ thế bỡn cợt cố gắng kích thích mẹ, khiến mẹ khó chịu mà kêu lên đau đớn! Những bàn tay mập mạp khác cũng liên tục động chạm vào người mẹ, xoa nắn bộ ngực căng tròn, rồi nhéo nhéo đầu vú, thậm chí còn cắn mạnh khiến mẹ đau đến rơi nước mắt, chỉ biết cầu xin:

- Các người làm ơn dừng lại!

- Cô em dễ thương nhỉ? Gần 30 tuổi rồi mà còn trẻ đẹp như gái đôi mươi, thực sự là hiếm gặp một con điếm nào ngon như này!

- Nào nào, rên nữa đi em, rên to nữa để cho bọn tao thấy vẻ mặt dâm đãng của mấy con đ* như mày xem nào!

Hóa ra khi chạm vào ngực - điểm nhạy cảm của con gái, họ sẽ thấy rất khó chịu và đau đớn, chúng là đang muốn hành hạ mẹ mình!

Nguyệt đã nghĩ như vậy ...

Mấy tên béo liền cởi quần ra, nói chung là khi cái đó lộ ra thì kích thước của mỗi người cũng đa dạng lắm, có to có nhỏ, nhưng chủ yếu là trông vô cùng xấu xí mà kinh tởm!

- Cô em chắc đang rất muốn bú phải không? Nhét c*c vào mồm cô em nào chúng bây!

(Như tui đã nói ở chương trước, lời nói của mấy tên này sẽ vô cùng mất dạy, mong mọi người thông cảm)

Hai tên dương vật bé nhất liền nhét cái đó vào miệng của mẹ, mẹ bất chợt bị nhét như vậy liền sốc đến ứa nước mắt, trong mồm phải ngậm đến của hai tên, thực sự không thể chịu nổi!

- Con đ* này, mút nhanh cho tao!

Mẹ thậm chí không những không mút, còn cắn vào đầu khấc của chúng một cái!

- AAAAAAAAAA

Một tiếng kêu gào đau đớn!

*Bốpppppppp*

- C*n m* mày!

- Mày dám? - Nguyệt không nhịn được mà hét to lên, chỉ trực nhảy bổ ra ngoài giết chết những tên vô đạo đức kia, nhưng rất tiếc, dù có làm gì đi chăng nữa, cô cũng chỉ là đang ở trong một xác chết, đâu thể làm được gì!

Hắn tát làm mẹ sưng đỏ cả mặt, chẳng thể làm gì ngoài việc gào khóc.

Một tên thì thầm vào tai mẹ:

- Nếu không ngoan ngoãn phục vụ, con gái mày sẽ không được yên đâu!

Nói rồi, hắn đút hai ngón tay vào trong âm đạo của mẹ, dâm thủy lúc này đã trào ra như suối!

- Ô hô, gào khóc thảm thiết như vậy cơ mà, sao l*n ra nhiều nước vậy? Thật dâm đãng! Không khác gì một con đ*!

Hắn liên tục cho thêm 1, 2, 3 ngón tay vào trong, liên tục thọc ra thọc vào một cách thô bạo, khuôn mặt mẹ lúc này từ trắng bệch chuyển sang đỏ ứng, bắt đầu cựa mình theo chuyển động:

- Ưm ... aaa ... sướng~

- Thuốc kích dục bắt đầu có tác dụng rồi đấy, con đ* có vẻ bắt đầu nghe lời rồi!

Tên sờ tiểu huyệt của mẹ kia thực sự rất biết cách chăm sóc phụ nữ, ngón tay hắn vô cùng điêu luyện, liên tục thọc vào lấy ra dịch nhờn rồi thoa lên hột le, âm đạo của mẹ liên tục co rút, có lẽ đã thực sự bị kích tình. Mẹ thở hắt ra một hơi, ưỡn ngực, lè lưỡi để một tên mút, hai chiếc lưỡi cứ thế cuốn quanh nhau rồi hôn đến chảy cả nước bọt. Thân thể mẹ ướt đẫm mồ hôi như tắm, cộng thêm sự ướt át của tinh dịch, làm bóng lên đường cong hoàn hảo của mẹ. Ngón tay xấu xa liên tục chọc vào, lại thêm hai ba tên nữa đút dương vật và miệng mẹ, làm mẹ mút không xuể mà chỉ rên "ư ư". Cuối cùng, khi dương vật trong miệng mẹ đã vô cùng thỏa mãn, chúng bắn vào miệng mẹ một thứ dịch lỏng trong suốt, thậm chí bắn cả lên mặt, lên mũi, lên ngực, ...

- Ưm ~ thật ngon ... Long ...

Đó ... là tên bố Nguyệt!

Chẳng nhẽ làm từ nãy tới giờ, mẹ luôn chỉ nghĩ về bố sao?

~*.*~

Hãy tha thứ cho tui nếu cảnh H trên khiến các bạn khó chịu, vì đây là NTR nên có thể sẽ không hợp khẩu vị mấy bạn lắm, còn có xu hướng bạo lực nữa, thông cảm nhe, sau chuyện bị bắt cóc này chúng ta sẽ lại được xem những màn ân ái ngọt ngào của Nguyệt và các vị công tử kia thuiiiii

Nhớ nhấn vào nút sao để đề cử truyện! Ở đây không cấp giấy phép xem chùa! Hehe