Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Quyển 1 - Chương 17: Sinh tử một đường

Cái gọi là "vật dơ bẩn" đã hai năm rõ mười.

Trênhai khối tấm bia đá, lần lượt có gắn mấy tấm phù chú viết bằng máu.

Những phù chú này đồng nghĩa với sự nguyền rủa đầy ác ý. Tự nhiên là không phải nói nhiều.

Đúng lúc này, Giang Ấu Lâm nói ra lời thoại mới:
- Tớ nhớ ra rồi! Ngày 5 tháng 7 trong kênh thời sự cũng từng đưa tin, một chiếc xe khách lữ hành thuộc sở hữu của một công ty du lịch nọ bởi vì gặp sự cố mà rơi xuống khiến ba mươi sáu hành khách trong xe và lái xe tử vong! Lúc ấy còn gây ra một hồi náo động. Sau này, nghe nói công ty du lịch này cũng bởi vì thế mà phải đóng cửa...

Trong đầu của Diệp Tưởng cũng xuất hiện lời kịch mới . Hắn lập tức thốt lên:
- Như vậy... Những hành khách cùng chúng ta đi chung trong một chuyến xe khách, tất cả đều là... quỷ sao?

Lúc này, hắn không nghĩ ngợi nhiều. Hắn đưa tay muốn giật xuống những phù chú đẫm máu dính chặt trong tấm bia đá! Tuy rằng không biết do ai ác ý dán lên, nhưng hiện tại hắn buộc phải gỡ nó ra!

Giang Ấu Lâm ở bên cạnh vừa hỗ trợ hắn xé xuống những tấm phù chú, đồng thời tiếp tục lời thoại :
- Phải rồi, tớ nhớ ra rồi! Lúc ấy thời sự còn đưa tin, nghe nói thôn dân nơi này rất là ngu muội vô tri. Họ cho rằng có người chết ở chỗ này sẽ gây bất lợi cho phong thuỷ nơi đây, cũng nghiêm cấm gia đình những nạn nhân xấu số được lập bia mộ. Nhưng mà gia đình của những người chết cho rằng người tuy mất nhưng linh hồn vẫn còn tại thế, cho nên lâu lâu cũng phải tới đây tế bái, sau đó mọi người cùng nhau góp tiền lập tấm mộ bia này sau đó dán di ảnh của nạn nhân lên đó. Những phù chú này rất thể là do những thôn dân vì bất mãn mới dán lên! Nguyên nhân bởi vì những phù chú nhuốm máu này trở thành "vật dơ bẩn", khiến linh hồn của người chết không được ngủ yên, nên bọn họ mới từ âm phủ đi ra...

Trong lòng của Diệp Tưởng bực không thể tả, bởi vì những lời kịch trước đó không có lời kịch nào nhắc đến chuyện này! Khi hắn còn sống trong thế giới hiện thực, ngày 5 tháng 7 năm 2013 làm gì có phát sinh vụ tai nạn xe khách nào đâu! Vì thế cho nên này đoạn tình tiết trong phim này tuyệt đối được hư cấu ra! Nhưng vấn đề ở đây là tình tiết phim được hư cấu nên, cũng không cho bọn hắn bất cứ tin tức nêu lên, bọn họ nhưng bọn họ lại không có khả năng tiên tri thì làm sao mà bọn họ biết được?

Nhưng mà, bây giờ nói gì cũng đã muộn. Hắn cần phải nhanh chóng xé xuống những tấm phù chú dính máu này! Trong hai tấm bia đá lúc này có dán tổng cộng 7 tấm phù chú nhuốm máu!

Đương nhiên, ngay sau đó, kịch bản cũng bắt đầu xuất hiện yêu cầu yêu cầu bọn họ xé xuống những tấm phù chú. Mà Diệp Tưởng phát hiện, mỗi lần hắn xé xuống một tấm phù chú, hắn lại được cho thêm 50 tấm vé chuộc cái chết! Lần này đúng là hạnh phúc ngoài mong đợi! Một tấm phù chú tương đương 50 tấm vé chuộc cái chết, như vậy nếu bảy tấm phù chú bị xé xuống hết thì đồng nghĩa với việc hắn sẽ có thêm 350 tấm vé chuộc cái chết!

Đồng thời hắn tiếp tục đọc lời thoại của nhân vật:
- Đúng rồi! Lúc trước Hạo Sinh và Tuyết Nghiên đã từng tra cứu một trang web mua bán online, tiếp đó hai người họ đã đặt chỗ chỗ trong trong tour du lịch đó trong mạng. Nhưng mà sau đó, tớ cũng đã thử truy nhập vào địa chỉ website, nhưng mà tớ lại nhận được thông báo không tìm thấy website đó. Tớ lúc ấy còn tưởng trình duyệt web mà tớ cài trong cái máy tính của tớ có vấn đề nên tớ cũng không quá để tâm! Hiện tại nghĩ lại, trang web đó căn bản chính là mà một trang web ma! Như vậy, lái xe cũng được, mà Mục tiểu thư cũng tốt, bọn họ kỳ thật... đã chết từ lâu!

Lúc này trong đầu Diệp Tưởng tự nhiên chấn động.

Khó trách...

Khó trách lúc ấy khi hắn quan sát hành khách trong xe cứ cảm thấy sắc mặt bọn họ tái nhợt, làm hắn còn tưởng những người này là diễn viên, họ lo cho số phận của mình nên sắc mặt mới xấu như vậy. Hiện tại nghĩ đến, bọn họ thật ra có phải diễn viên gì đâu! Hoá ra, lái xe sở dĩ không bỏ trốn trước khi quỷ giết, không phải bởi vì ông ta có lợi khí gì có thể khắc hế quỷ hồn, mà bởi vì ông ta không phải diễn viên! Ông ta cũng là quỷ! Sau khi xuống xe, bởi vì Lưu An mất tích nên mọi người lập tức chia ra tìm kiếm cũng không phải vì chú ý đến tính logic của tình tiết, mà bởi vì bọn họ cũng không phải diễn viên...

Rất nhiều vấn đề thoạt nhìn có vẻ không được logic cho lắm, hiện tại đã hoàn toàn trở nên rõ ràng!

Trong lòng Diệp Tưởng không khỏi ra sức mắng bản thân, vì sao hắn hoàn toàn không chú ý tới những điều này? Nếu chú ý tới những manh mối đó, hắn cũng sẽ không bị rơi vào tình trạng bị động như vậy!

Phải biết, nếu hắn sớm biết được những "người" này không phải diễn viên, hắn liền có thể định ra rất nhiều kế hoạch cũng có thể thông qua trò chuyện trao đổi với bọn họ để tìm cách thu thập được tin tức!

Những hành khách này không phải diễn viên... Vì sao hắn lại không nghĩ đến chứ?

Ấn tượng ban đầu khiến cho hắn có những suy nghĩ sai lệch, mới khiến hắn chịu một bàn thua đau đến thế, thua trắng lưới!

Mà sau khi giật xuống phù chú, hắn lập tức đạt được chỉ thị đặc biệt của kịch bản: " Phù chú này là một loại thôi hồn phù (bùa đuổi hồn ma), có thể xua tan quỷ hồn. Có thể mang ra khỏi bộ phim kinh dị, có thể sử dụng trong những bộ phim kinh dị sau đó. Một khi nóng lên, đồng nghĩa với việc có quỷ hồn tới gần. Khuyết điểm : là loại đạo cụ chỉ dùng một lần, dùng xong phù chú sẽ tự động cháy thành tro. Nếu muốn xác nhận quyền sở hữu, trong ba giây sau khi giật xuống khỏi bia đá phải lập tức đặt vào trong túi vải. Ba giây sau mà vẫn chưa đặt vào trong túi, trong khoảng từ 1 đến 10 giây sẽ bị trừ đi một lượng vé chuộc cái chết bằng hai lần thù lao của diễn viên trong bộ phim kinh dị này, cũng tức là 400 tấm vé chuộc cái chết. Nếu có hai tấm, sẽ bị trừ đi 800 tấm vé chuộc cái chết! Vượt quá mười giây số vé chuộc cái chết bị trừ sẽ tăng thêm!"

Điều này khiến Diệp Tưởng không chút do dự đem phù chú vừa mới bóc ra để vào túi vải!

Nhưng mà, sau khi hắn bóc xuống hai tấm phù chú,những tấm phù chú còn lại,dù hắn đã thử đủ mọi cách vẫn không bóc xuống được!

Sao lại như vậy nhỉ?

Hắn nhặt lên một cục đá trong mặt đất,nghĩ cách cạo tấm phù chú này ra. Hiển nhiên phải đem vật dơ bẩn xoá bỏ, mới có thể khiến quỷ hồn an tâm trở lại âm phủ!

Nhưng mà...

Hắn bây giờ đang vô cùng lo sợ!

Phải biết, Trương Đức Khôn, còn có Giang Nghị, hai "người" đang ở phía sau, nói không chừng sẽ sớm đuổi kịp!

Trong phim kinh dị vẫn thường có loại tình tiết như vậy. Nếu phát hiện bạn phát hiện một người mà bề ngoài là người sống, nhưng thật ra đã chết từ lâu,thì "người sống" này sẽ hơn 50% không tiếp tục lấy thân phận người sống xuất hiện trước mặt bạn nữa, mà hắn sẽ hóa thân thành lệ quỷ để giết bạn!

Ở bên cạnh Giang Ấu Lâm cũng đã xé được xuống hai tấm phù chú nhuốm máu. Còn ba tấm phù chú còn lại, Diệp Tưởng lo hai tấm, còn nàng xử lý một tấm.

Nhưng vẫn không thể nào xé xuống được!

Diệp Tưởng dùng cục đá có cạnh sắc nhọn rạch phù chú đó xuống, nhưng mà, tấm phù chú kia không phải là thứ bình thường. Điểm này cũng rất tự nhiên vì đó không phải là loại phù chú gạt người giống như trong thế giới hiện thực, mà đó là loại phù chú thực sự ảnh hưởng đến quỷ hồn!

- Làm sao đây?
Mồ hôi không ngừng tuôn ra trong đầu Diệp Tưởng, phải biết rằng... Trương Đức Khôn và Giang Nghị, rất nhanh sẽ chạy tới nơi! Trước đó hắn và Giang Ấu Lâm chạy tương đối mau mới tới trước bọn họ một bước, nhưng mà...Đợi đến khi bọn họ đến đây...


Hiện tại, nhân vật chính đã chết. Cho nên, điều này đồng nghĩa với việc nhân vật Hạ Vân sẽ đảm nhiệm trọng trách thay cho nhân vật chính. Tuy rằng vẫn không rõ nhân vật chính vì sao lại chết nhanh như vậy (nguyên nhân bởi vì Dương Hà trong lúc vô ý sử dụng tấm gương bị quỷ nguyền rủa. Khi nhân vật chính sử dụng vật bị người chết nguyền rủa, sự an nguy của nhân vật chính sẽ không còn được kịch bản đảm bảo, có thể nói là con dao hai lưỡi), nhưng mà hắn bây giờ có thể nhận được bao nhiêu phần trăm số mệnh của nhân vật chính đây?

Cuối cùng, Giang Ấu Lâm đột nhiên đứng dậy, nói:
- Mình sẽ kiếm cách dẫn bọn họ rời đi! Cậu hãy mau giật những phù chú này xuống!

Tiếp đó, Giang Ấu Lâm liền đi vào sâu bên trong rừng cây hắc ám!

Diệp Tưởng vô cùng ngạc nhiên. Hắn không hề nghĩ đến, Giang Ấu Lâm lại can đảm đến như vậy!

Biết rõ là quỷ, còn dám xung phong dẫn dắt bọn họ rời đi?

Đương nhiên, chắc vì bởi vì trong người người cũng có hai tấm thôi hồn phù, cho nên nàng mới dám làm như vậy? Nhưng ngay cả như vậy, nàng cũng rất can đảm!

Tuy rằng còn không biết tên thật của nàng, nhưng mà trong lòng Diệp Tưởng lại vô cùng tán thưởng và bội phục người gái xinh đẹp nhưng vô cùng dũng cảm này. Hắn bây giờ cũng chỉ có thể âm thầm cầu nguyện... nàng có thể sống sót!

Sống sót!

Còn hai mươi phút nữa là kết thúc phim!

Giang Ấu Lâm lúc này đeo phù chú trước ngực rồi xông về phía bên trong rừng cây. Nàng hiện tại...đã đánh cược tất cả những gì nàng có.

Nàng... không phải là một diễn viên lâu năm giống như suy đoán của Diệp Tưởng mà trái lai, nàng là một diễn viên hoàn toàn mới. Đây cũng bộ phim kinh dị đầu tiên mà nàng đóng.

Tên thật của nàng là Ôn Vũ Phàm.

Trước khi tham gia đóng bộ phim kinh dị này, nàng là chủ của một thẩm mỹ viện. Nàng vốn là một người rất có hiểu biết trong lĩnh vực thời trang và tạo mẫu tóc. Mấy năm qua nàng luôn luôn cố gắng tích cóp tiền để mở một tiệm thẩm mỹ viện thuộc quyền sở hữu của nàng. Nàng là người tương đối lãnh đạm,lại không giỏi đối người xử thế, cả ngày chỉ thích vùi đầu nghiên cứu tạo mẫu tóc.

Rốt cuộc cũng đến lúc nàng tích cóp đủ tiền mua một cửa hàng mới toanh. Đang lúc nàng đứng trong căn tiệm trống trơn đang chuẩn bị được lắp đặt các thiết bị, tay thì cầm giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, trong đầu nghĩ về tương lai của mình thì cũng là lúc nàng nhìn thấy trong mặt đất có rơi một tờ rơi tuyên truyền quảng bá một bộ phim kinh dị.

Vì thế...

Nàng mới rơi vào tình trạng như vây giờ.

Chỉ là, nàng rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh.

Cha mẹ Ôn Vũ Phàm đều là kiểu người không quá quan tâm đến con cái. Bọn họ không hề hỏi han đến chuyện của nàng sau khi nàng tốt nghiệp đại học. Nàng một thân một mình bươn trải trong xã hội, nhiều lần phải chịu thiệt thòi, còn bị người ta lừa dối. Nàng vẫn cố gắng sinh tồn trong đủ loại hoàn cảnh.

Nhưng cũng bởi vì nàng không am hiểu cách giao tiếp với người khác,cũng không hiểu ngụy trang bản thân để đi quan hệ xã giao. Tính cách của nàng đã khiến nàng phải chịu thiệt thòi rất nhiều.

Nhưng là mong muốn được trở thành bà chủ của thẩm mỹ viện là cứu cánh giúp nàng cố gắng chịu đựng. Vượt bao biết bao tháng ngày gian khổ, cho bây giờ thì cuối cùng nàng cũng đã mở được một tiệm thẩm mỹ của riêng mình. Ngày cửa hàng khai trương, thực ra thì nàng vẫn nhớ rõ mấy ngày sau sẽ là sinh nhật của cha mình. Tuy rằng nàng biết, bởi vì hôn nhân của cha mẹ vẫn không như ý, hai người vẫn luôn bất hoà trong chuyện tình cảm, cũng gián tiếp tạo nên ở một mức độ nhất định sự thiếu quan tâm của cha dành cho nàng, nhưng mà, nàng vẫn muốn kể với cha mình trong ngày sinh nhật của ông rằng tâm nguyện mà nàng ấp ủ bây lâu rốt cuộc cũng đã thành sự thật.

Nàng nghĩ, ít nhất cũng phải khiến cha nàng chấp nhận nàng.

Nhưng mà... Vận mệnh sao lại tàn khốc đến thế.

Nhưng mà, nàng không phải là tuýp người dễ dàng cúi đầu nhận thua. Nàng rất nhanh liền hiểu rõ ràng tình cảnh hiện tại, cũng nhanh chóng làm rõ tình hình, bắt đầu quan sát mỗi người xung quanh. Mà Diệp Tưởng, nàng phát hiện người đàn ông này lúc đầu hắn lo sợ không yên, nhưng cũng rất nhanh lấy lại bình tĩnh. Hắn phán đoán không hẳn chính xác, nhưng mà hắn quả thật đang cố gắng tìm cách sinh tồn,chứ không bị sự sợ hãi đè nặng chỉ có thể cam chịu sự đưa đẩy của vận mệnh giống như cánh bèo chỉ biết trôi theo dòng nước.

Bởi vậy... Ôn Vũ Phàm quyết định lựa chọn giúp hắn. Nàng đương nhiên cũng vì lợi ích của bản thân mình, một phần vì nếu cứu hắn, vé chuộc cái chết trong tay nàng cũng được tăng thêm một ít. Nhưng đa phần là vì nàng muốn tìm được một người bạn đồng hành đáng tin cậy. Khuyết điểm lớn nhất của nàng là không biết cách quan hệ với người khác, vì thế nàng phải chịu không ít thiệt thòi. Mà trong "Rạp chiếu phim địa ngục", chỉ dựa vào sức của một cá nhân là không thể nào sống sót. Cũng chính vì nguyên nhân như vậy, nên nàng mới lựa chọn khi thời cơ đến, giúp Diệp Tưởng một phen.

Thôi hồn phù này khẳng định giống như những gì kịch bản mô tả có tác dụng lên quỷ hồn,vì thế mới khiến có oan hồn của những nạn nhân đã chết ngồi trong chiếc xe khách phát sinh sự cố và tiếp tục quanh quẩn chốn nhân gian. Cho nên, nếu mang theo phù chú, có lẽ nàng sẽ an toàn thêm một chút. Đương nhiên, chỉ cần lấy ra thôi hồn phù quá 1 giây, liền bị trừ đi 300 tấm vé chuộc cái chết (Thù lao của Ôn Vũ Phàm trong bộ phim kinh dị này)! Cho nên, nàng cũng không thể dễ dàng lấy ra dùng!

Đồng thời, nàng cũng biết. Nhân vật chính của bộ điện ảnh này là nam, mà hiện tại khi nhân vật chính đã chết đi, Hạ Vân rất có khả năng là người kế thừa hiệu ứng cũng như vận khí (vận may) của nhân vật chính. Cho nên, nàng mới lựa chọn để diễn viên đóng vai Hạ Vân lưu lại đó.

Nàng hy vọng... Quyết định lần này không phải là một sai lầm.

Đúng lúc này, nàng dừng bước.

Ôn Vũ Phàm, cảm thấy phù chú trong người đã bắt đầu nóng lên.

Điều này... tựa như đang cảnh báo cho nàng biết!

Mà hiện tại, Diệp Tưởng hao hết khí lực rốt cục cũng gỡ được xuống tấm phù chú thứ năm. Hiện tại, chỉ còn lại hai tấm cuối cùng. Hắn bóc xuống tổng cộng ba tấm phù chú , hắn được cộng thêm 150 tấm vé chuộc cái chết nữa! Hiện tại tổng số vé chuộc cái chết trong tay hắn là 181 tấm!

Giang Ấu Lâm bỏ đi đã quá năm phút đồng hồ. Trương Đức Khôn và Giang Nghị cũng chưa thấy đến.

- Giang tiểu thư...
Trong lòng hắn âm thầm cầu nguyện:
Tuy rằng không biết tên của cô, nhưng tôi... vẫn hy vọng ngươi nhất định phải cố gắng mà sống! Tôi còn chưa có cơ hội báo đáp cô...

Trái ngược với Ôn Vũ Phàm, cha mẹ Diệp Tưởng từ khi hắn còn bé đã vô cùng quan tâm hắn. Hắn lớn lên trong vòng tay che chở của gia đình và họ hàng thân thích. Mỗi lần bươn trải bên ngoài xã hội rồi cảm thấy mệt mỏi vì sự tàn khốc của nó, gia liền sẽ đem lại cho hắn cảm giác ấm áp. Gia đình cho hắn biết, cho dù thực tế có hắc ám và bất công thế nào, nhưng vẫn có người sẵn lòng cho hắn một chỗ trú ẩn. Bởi vậy, hắn là người rất trọng tình cảm. Một khi có người đối tốt với hắn, cho dù người ta cũng chẳng giúp được gì nhiều cho hắn, nhưng Diệp Tưởng vẫn sẽ ghi tạc trong lòng. Huống chi, Giang Ấu Lâm có ân cứu mạng hắn!

Hắn phát hiện, những phù chú này chỉ có thể dùng tay từ từ bóc ra. Ngoài ra...chẳng còn cách nào khác.

Bộ phim sẽ kết thúc trong 15 phút nữa!