Quyền Trượng

Quyển 5 - Chương 165

Đảo rồng nghe thì có vẻ rất xa, thế nhưng chỉ cần có sự tồn tại của truyền tống trận thì hết thảy đều trở nên đơn giản hơn rất nhiều. Từ Tòa thánh trực tiếp truyền tống đến Đế đô của Đế quốc Salat, sau đó ngồi xe đến vùng duyên hải, theo thuyền rời bến tiếp tục đi đến đảo nhỏ là được rồi.

Trong mắt Yannick, bản đồ đại lục Olin có chút kỳ quái, theo lý thuyết mặc kệ là thế giới nào cũng sẽ có cấu tạo hình cầu, mặc dù hiện tại không có cái gì gọi là ký sự vòng quanh thế giới, cũng không có kinh khí cầu để chứng minh cái suy đoán này. Bất quá dựa theo lý luận đó, tại thế giới này cũng không thể chỉ có một mảnh đại lục Olin, vả lại vượt khỏi đại lục ra ngoài biển rộng hẳn phải có diện tích vô biên, tài nguyên càng thêm phong phú đa dạng, bất quá y cũng không tìm được ghi chép nào tương quan từ thư viện của Tòa thánh.

Chờ đến khi ra vùng duyên hải, lại hỏi ngư dân địa phương, y rất nhanh đã lý giải được nguyên nhân trong đó.

Nói xác thật, trên đại lục Olin, bất kể là nhân loại, tinh linh hay những chủng tộc khác đều có quá ít hiểu biết đối với hải dương, ngay cả cư dân vùng duyên hải cũng chỉ dừng lại ở việc giong thuyền ra khơi đánh cá phục vụ sinh hoạt, tất cả đều không rời khỏi nhu cầu thiết yếu. Bởi vì biển cả hung hiểm khó dò, thậm chí ngay cả loại nghề nghiệp như hải tặc còn chưa phát triển, đừng nói hải quân các nước.

Đối với người trên đại lục mà nói, bọn họ chỉ biết bên ngoài chính là hải dương vô tận, về phần rốt cuộc là rộng như thế nào, phía bên kia tiếp giáp với nơi đâu thì lại hoàn toàn không rõ.

Truyền thuyết thuật lại Chúng thần đã từng ban dụ lệnh, bên ngoài đại lục đã không còn là nơi được Chúng thần phò hộ, vậy nên người rời đất liền sinh tử tự chịu. Có không ít pháp sư và kiếm sỹ tài cao gan lớn đã từng ra khơi thám hiểm, kết quả thế nào không ai biết, dù sao thì Yannick hoàn toàn không tìm được bất kỳ ghi chép nào trong điển tịch Tòa thánh, cũng chưa từng có cơ hội hỏi đến lão yêu quái nghìn năm như Thân vương huyết tộc, anh ta khẳng định sẽ biết một chút.

Nói không chừng phía bên kia hải dương còn có một mảnh đại lục khác, mà trên mảnh đại lục đó lại còn đủ loại Thần minh xa lạ, như vậy thì càng thêm thú vị. Yannick đứng cạnh bờ biển nhìn ra xa nghĩ thầm.

Gió tại bờ biển rất lớn, Yannick phải mặc lên áo choàng có mũ trùm, đem toàn thân bao bọc đến vô cùng nghiêm cẩn, thuận tiện còn đội nón tai thỏ đáng yêu cho bé tinh linh, vừa giúp bé che lấp màu tóc còn có thể che chắn vành tai.

Bất quá người đẹp cho dù giả trang thế nào cũng vẫn đẹp, chỉ bằng nửa gương mặt lộ ra ngoài mũ trùm cùng vóc người cao gầy cũng đã đủ khiến mọi người liên tiếp ghé mắt. Bất quá nơi này đã tách xa trung tâm kinh tế chính trị, một làng chài nhỏ cho dù có phồn hoa đến thế nào cũng không có khả năng có thần quan đóng giữ, càng thêm không có khả năng nhận thức Giáo Hoàng bệ hạ.

Động tác của Yannick rất nhanh, từ lúc để thư lại cho Vatican Ridge đến khi xuất hiện ở nơi này tổng cộng cũng chỉ dùng nửa ngày, bây giờ đã hoàng hôn, mặt trời đắm mình trên làn nước biển đỏ rực như lòng đỏ trứng, ánh nắng chiều xung quanh đuộm màu tím nhạt, vô cùng mỹ lệ.

Trên bến có không ít thuyền đánh cá neo về, từ ngôn ngữ của những ngư dân nọ Yannick biết được ngoài khơi ngoại trừ hai hòn đảo rồng còn có rất nhiều đảo lớn nhỏ khác nữa, thế nhưng vừa nghe y muốn đến đảo Rồng mọi ngư dân đều lắc đầu. Bọn họ nói rằng vùng biển gần đó có rất nhiều đá ngầm, hơn nữa Long tộc lại hung mãnh, các ngư dân vô luận ra sao cũng không dám tiếp cận, bình thường đều là đi vòng qua nơi này.

Đã đến tận đây, cho dù liên tục gặp phải trắc trở thần quan cũng không hề nóng nảy, còn có tâm tình trêu chọc bé tinh linh: “Bé cưng, bé có chủ ý tốt gì không, nếu không chúng ta tự tìm thuyền đi qua có được chăng?”

Bé cưng tinh linh quơ quơ nắm tay biểu thị vô cùng hưng phấn: “A a!”

Yannick: “Ồ? Ý của bé là tự bơi qua?”

Bé cưng tinh linh: “A!”

Yannick: “Không tốt nha, bé không biết bơi đâu, sẽ chết đuối đó, đến khi đó ta biết đi đâu tìm một Tinh linh vương đền cho Nữ vương bệ hạ chứ?”

Bé tinh linh nở nụ cười khanh khách, bàn tay béo nẫm vỗ vỗ vào mặt thần quan, thoa lên một tầng nước bọt.

Hai người đang chơi đến vô cùng hài lòng chợt nghe có người hỏi: “Hai vị muốn đi đảo Rồng?”

Khẩu âm có chút cổ quái, bất quá vừa nghe đã biết là đặt câu hỏi cho bọn họ.

Yannick quay đầu nhìn sang, phát hiện là một thiếu nữ mặc trang phục kỵ sỹ, đối phương để mái tóc nâu cắt ngắn, rất ngắn, khuôn mặt góc cạnh phân minh, tư thế hiên ngang oai hùng, cho dù Sophia cũng quanh năm mặc trang phục kiếm sỹ, bất quá nàng tốt xấu vừa liếc mắt có thể nhìn ra giới tính, mà người trước mặt nếu không phải nhờ bộ ngực căng đầy, chỉ dựa vào gương mặt tuyệt đối không phân biệt được.

Nhớ đến Sophia hiện tại còn đang hôn mê, Yannick khẽ thở dài, mỉm cười với thiếu nữ trước mặt: “Đúng vậy, tôi muốn đi đảo Rồng, xin hỏi nàng cũng đồng dạng sao?”

Không ai có thể chống đối lại được lực sát thương của dung mạo và nụ cười mà thần quan trưng ra, chỉ là nữ kiếm sỹ này hiển nhiên là ngoại lệ, nàng hoàn toàn không có bao nhiêu hứng thú với Yannick, trái lại càng thêm chú ý với Iruus trong lòng thần quan.

“Đứa bé này là tinh linh?” Thiếu nữ hỏi.

“Đúng vậy.” Yannick không hề giấu diếm, đây cũng không phải bởi vì y có bao nhiêu tín nhiệm với thiếu nữ mới gặp này, mà đơn thuần y cảm thấy đối phương không phải nhân loại, vậy nên y cũng hỏi một câu: “Nếu như ta không nhìn lầm, ngài là Long tộc?”

Đối phương khẽ rùng mình, đôi mắt nheo lại để lộ một tia ý tứ nguy hiểm: “Ngươi làm sao nhìn ra được?”

Yannick mỉm cười thiện ý: “Khẩu âm, ta nghe nói Long tộc bởi vì cấu tạo thân thể nên cho dù có thể biến thành hình người nhưng khẩu âm vẫn có chút khác biệt. Bất quá thật sự đã phi thường tiếp cận với nhân loại, nếu không lắng nghe sẽ không nhận ra được..”

Trước đây y từng đọc được trong thư viện Giáo hội, bởi vì đầu lưỡi của rồng quá dài nên cho dù bọn họ ở dạng rồng cũng có thể nói được ngôn ngữ của nhân loại, thế nhưng ngữ điệu vẫn luôn giống như hàm chứa nước bọt, hơn nữa thanh âm cũng hơi nhẹo lại với nhau. Loại tập quán này cho dù sau khi biến thành hình người cũng không bỏ qua được, hiện tại Yannick vừa nghe đối phương lên tiếng liền cảm thấy cái hình dung ‘đầu lưỡi hàm chứa nước bọt’ kia quả thực vô cùng hình tượng.

Nhân loại không có thù oán gì với Long tộc, Giáo đình tuy rằng kẻ thù khắp thế giới nhưng duy nhất chỉ không có thù với Long tộc. Đây là bởi vì Long tộc vốn xuất quỹ nhập thần, vừa động đến liền bay lên trời, Giáo đình muốn bắt cũng không bắt được càng đừng nói đến việc giết mổ, hơn nữa đối phương còn biến thành nhân loại, mặc trang phục kiếm sỹ đi khắp nơi cũng chứng tỏ Long tộc không quá chán ghét nhân loại, vậy nên cho dù bị Yannick vạch trần thân phận cũng không đến mức trở mặt.

“Còn có một đặc điểm nữa, đôi mắt của rồng khi gặp phải ánh sáng mạnh sẽ dựng lên thành một đường, nhân loại không có khả năng này.”

Đối phương nhíu mày: “Ngươi là pháp sư hay thần quan?”

Yannick mỉm cười: “Thần quan.”

Đối phương nhìn Iruus trong ngực y: “Thần quan vì sao lại ở cùng tinh linh? Ta nghe nói Giáo đình và tinh linh có mâu thuẫn rất sâu.”

Yannick: “Tin tức của ngài có lẽ đã hơi lạc hậu, Giáo đình đang chuẩn bị hợp tác cùng Tinh linh tộc chống đỡ ma vật.”

Tin tức này đối với những người khác là rất quan trọng, thế nhưng thiếu nữ kia tựa hồ không quá hứng thú: “Như vậy ngươi muốn đến đảo Rồng làm gì?”

Yannick thẳng thắng thành khẩn: “Nghe nói Tinh linh tộc có quan hệ không tệ với Long tộc, Iruus là Tinh linh vương tương lai, tôi chỉ muốn mang thằng bé đi theo bái phỏng Long tộc. Quý cô Long tộc tôn kính, xin hỏi ngài có thể mang tôi đồng hành hay không?”

Nghe được đứa bé kia lại là Tinh linh vương tương lai, lúc này thiếu nữ mới chú tâm hơn một chút, sau đó tự giới thiệu: “Ta là Agatha.”

Thần quan rất biết xem tình thế: “Tiểu thư Agatha tôn kính, tôi là Yannick Hill đến từ Giáo đình, ngài có thể gọi tôi là Yannick.”

“Được rồi, Yannick, ngươi muốn đi tìm Long tộc để làm gì, theo ta được biết Long tộc chưa bao giờ tham dự vào những chuyện của nhân loại, mặc kệ các người muốn đánh ma vật hay muốn tự giết lẫn nhau đều không liên quan gì đến bọn ta.” Agatha nhìn y, “Nếu như đáp án của ngươi không thể khiến ta thoả mãn, như vậy ta không có khả năng dẫn ngươi đi đảo Rồng mang đến phiền phức cho tộc chúng ta.”

Yannick: “Rất xin lỗi, tuy rằng đáp án của ta sẽ khiến ngài không hài lòng, bất quá ta vẫn phải nói. Ta quả thực là vì việc của ma vật mà đến.”

Sắc mặt Agatha lạnh lẽo, “Như vậy chuyện này không còn gì đáng nói.”

Nàng xoay người rời đi, không chút do dự chần chờ.

Yannick: “Thế nhưng ngoài ra, ta còn mang đến thứ khiến mọi người hứng thú.”

Agatha dừng bước, “Vật gì vậy?”

Yannick: “Nếu như ngài cho phép ta gặp thủ lĩnh của Long tộc, ta hy vọng có thể nói trước mặt ngài ấy.”

Agatha: “Ngài ấy?”

Yannick: “???”

Agatha ý vị sâu dày: “Xem ra ngươi còn chưa đủ lý giải với Long tộc.”

Thần quan khó được một lần tỏ ra mờ mịt: “Đợi một chút, ta không hiểu rõ lời của ngài! Nhân loại không có nhiều tiếp xúc với Long tộc, hiển nhiên cũng không quá lý giải, bất quá ta có đọc được từ trong điển tịch của Tòa thánh, thủ lĩnh Long tộc gọi là Léopold…”

Agatha thương hại nhìn y: “Đó là việc từ rất lâu trước kia rồi.”

Yannick: “A?”

Agatha: “Việc Long tộc tham gia Chúng thần chi chiến ngươi cũng biết chứ?”

Thấy thần quan gật đầu, nàng lại nói: “Đã có rất nhiều Long tộc chết trong chiến tranh, cuối cùng Long tộc chỉ còn lại ba giống đực, mà Léopold là một trong số đó. Sau này hắn lại cùng hai giống đực còn lại ra ngoài, bị người ta giết đi hai người chỉ có thể đơn độc trốn về, toàn thể Long tộc còn lại đều nhất trí cho rằng hắn đã không còn tư cách đảm đương chức vị thủ lĩnh, vậy nên hiện tại Long tộc là do mười vị Trưởng lão chưởng quản sự vụ.”

Vừa nghe nàng nói như vậy, những lời của Ansel lại chợt vang lên quanh quẩn bên tai thần quan.

Ta đã từng giết qua hai con rồng.

Đã từng giết qua hai con rồng.

Giết qua hai con rồng.

Hai con rồng.

Rồng.

Yannick: “… … …”

Emma hóa ra đó chính là ba giống đực duy nhất còn sót lại của Long tộc!

Nói cách khác, hiện tại Long tộc chỉ còn duy nhất một giống đực, ngoài ra đều là rồng cái?

Nếu như vậy, con rồng đực kia chẳng phải liền gánh lấy trọng trách ngủ với toàn tộc, gây giống hậu đại?

Thảo nào Thân vương huyết tộc sống chết cũng không chịu theo tới, nếu thực sự tới rồi cho dù hắn có lợi hại hơn nữa thì chỉ bằng vào lực lượng một người tuyệt đối không tránh khỏi kết cục bị đám rồng cái giận dữ kia xé thành mảnh nhỏ đi?

Có câu nam tốt không đấu với nữ, mà rồng cái lại càng không dễ đấu.

Nhìn qua vị Long nữ sỹ ngoại trừ bộ ngực thì không còn điểm nào giống nữ giới trước mặt, Yannick bất chợt có chút đồng tình với vị thủ lĩnh Long tộc bị đoạt quyền kia.

Thần quan lấy lại tinh thần: “Như vậy hiện tại toàn thể Long tộc đều là nữ tính?”

Agatha: “Cũng không phải, Léopold còn sống, bất quá cũng không ở cùng bọn ta. Đảo Rồng có hai tòa, Léopold đơn độc ở một tòa, còn những giống cái khác đều tập trung ở tòa còn lại.”

Yannick ho nhẹ một tiếng: “Rất xin lỗi, cho phép ta hỏi một vấn đề, nói như vậy hậu đại của Long tộc hiện tại có phải rất hiếm hay không?”

Thần tình của Agatha hơi tối lại: “Đúng vậy, ta cũng không cần giấu ngươi làm gì, Long tộc đã rất nhiều năm không có đứa trẻ nào chào đời, chúng ta đã suy nghĩ rất nhiều biện pháp thế nhưng đều không hữu dụng.”

Yannick cẩn thận hỏi: “Là do Léopold quá lớn tuổi rồi sao?”

Agatha hoàn toàn không hiểu được: “Mắc mớ gì tới hắn?”

Yannick: “… Nếu như không phải, vậy vì sao Long tộc không có đứa trẻ nào chào đời?”

Agatha: “Chúng ta lại không thích giống đực.”

Yannick: “Aha?!”

Agatha thấy y tựa hồ vô pháp lý giải ý tứ của mình thì có hơi bất mãn: “Thích giống cái rất kỳ quái sao?”

Không kỳ quái, Yannick lắc đầu, thế nhưng nữ giới cùng nữ giới, không đúng, là rồng cái cùng rồng cái nếu ở cùng nhau thì làm thế nào sinh sôi hậu đại, đây không phải chuyện vô nghĩa ư?

“Thế thì Léopold…”

Agatha cười nhạt, mang theo ý vị cười nhạo nồng đậm: “Hắn thích giống đực, thế nhưng trên đời này đã không còn Long tộc giống đực nào nữa, vậy nên hắn chỉ có thể đơn độc thương tâm khóc lóc trên hòn đảo kia!”

Yannick: “… Nếu như giống đực và giống cái đều không hấp dẫn lẫn nhau, như vậy mọi người làm sao tồn tại?”

Agatha cười nhạo: “Ban đầu chúng ta cũng không phải không thích giống đực, thế nhưng bởi vì giống đực Long tộc càng lúc càng ít, cho đến lúc này chỉ còn lại một mình Léopold, chúng ta đã không còn lựa chọn. Đây quả thực là vô cùng làm khó rồng mà! Ta tình nguyện không cần sinh nở hậu đại cũng không muốn thành đôi cùng một con rồng đực chỉ thích đồng giới, huống chi hắn cũng không phù hợp thẩm mỹ của ta! Ta thích giống cái xinh đẹp, ngươi có hiểu không?”

Nàng đảo mắt quan sát một vòng từ trên xuống dưới, “Dung mạo của ngươi rất tốt,” Sau đó chậc lưỡi hai tiếng, “Đáng tiếc là một giống đực, nếu như bộ ngực của ngươi đầy hơn một chút nữa nói không chừng ta sẽ thích ngươi! Tuy rằng chúng ta không thể cùng nhau sinh nở hậu đại, bất quá làm tình gì đó là không thành vấn đề.”

Yannick: “… …”

Đây quả thực là chủng tộc kỳ lạ nhất mà y từng gặp!

Cứ theo đà này, Long tộc sớm muộn cũng phải tuyệt chủng thôi!

Bé cưng tinh linh lại kêu lên hai tiếng kéo tâm tư của thần quan đã bay xa về.

“Như vậy, dựa theo những điều ta vừa nghe được, Long tộc tựa hồ đang muốn thử nghiệm việc đồng tính sinh nở hậu đại?”

Agatha: “Đúng vậy, chúng ta đã thử rất nhiều biện pháp, thậm chí từng đến thăm Lãnh địa tinh linh, bất quá Nữ vương bệ hạ không giúp được chúng ta. Ngươi có biện pháp sao?”

Không cần nàng nói đầu óc của Yannick đã vận chuyển cao độ, đây là một cơ hội cực tốt cũng là một món nhân tình lớn nha. Y tuyệt đối phải dựa vào việc này vớt một ít chỗ tốt, làm thế nào cũng phải cột Long tộc lên chiến xa của mình.

Đầu tiên y đưa ra đề nghị: “Mọi người có thể dùng ma pháp để giải quyết, theo như sự hiểu biết của ta, ma pháp dược tề có thể làm được rất nhiều việc.”

Agatha nhướn mày: “Chúng ta đã từng đi tìm Anastasia, có người nói nàng là một trong những đại sư ma dược vĩ đại nhất hiện tại, bất quá chi đến bây giờ nàng cũng chưa nghiên cứu ra loại dược tề này.”

Yannick chớp mắt vài cái: “Vậy mọi người khẳng định đã tìm nhầm đối tượng.”

Agatha: “?”

Yannick: “Có một vị pháp sư còn có tài năng trên phương diện này hơn cả Anastasia, hắn gọi là Chris.”

Agatha hoài nghi: “Vì sao ta chưa từng nghe qua người này?”

Bản lĩnh trợn mắt nói dối của Yannick nếu nhận là hạng nhì, phỏng chừng khắp đại lục Olin này cũng không ai dám nhận hạng nhất. Bất quá trên đại lục cũng không có loại bảng xếp hạng như vậy, vậy nên danh tiếng của Giáo Hoàng bệ hạ trên phương diện đó mới không được truyền bá ra ngoài.

Thần quan cười cười: “Người có năng lực bình thường sẽ không để cho quá nhiều người biết đến, bởi vì nếu có nhiều người biết đến sẽ chạy đến cầu hắn làm việc. Pháp sư Chris phi thường chán ghét việc như vậy, cho nên có rất ít người biết tài hoa trên phương diện này của anh ta vô cùng tốt. Bất quá do quan hệ của anh ta và tôi cực tốt, vậy nên dược tề phân biệt ma vật lần này cũng là do tôi nhờ anh ta nghiên cứu ra.”

Agatha hoàn toàn không có hứng thú gì với dược tề phân biệt ma vật, nàng chỉ quan tâm dược tề sinh con: “Nói như vậy, ngươi có thể bảo đảm gã pháp sư kia có thể làm ra dược tề thụ thai giữa giống cái và giống cái sao?”

Yannick: “Ta không dám cam đoan, bất quá… ít nhất… cũng có hơn phân nửa khả năng sẽ thành công. Hơn nữa, cho dù phía Chris không được vẫn còn một biện pháp khác.”

Agatha truy vấn: “Biện pháp gì?”

Thành thật mà nói, Long tộc đã bị vấn đề này vây khốn rất lâu, Agatha làm một trong mười vị trưởng lão của Long tộc, đối với việc đại sự tồn vong của bổn tộc hiển nhiên phi thường quan tâm. Mặc dù nói tuổi thọ của Long tộc rất dài, thế nhưng sống thọ cũng không đồng nghĩa với trường sinh, ai lại không hy vọng /;chủng tộc của mình có thể đời đời sinh sôi nảy nở, vấn đề là không có rồng cái nào nguyện ý sinh con với Léopold, mà bản thân Léopold cũng không tình nguyện làm như vậy. Bởi vì hắn cơ bản là thích giống đực, đối với giống cái hoàn toàn không cứng lên được, nói đến cùng đều là bi kịch.

Yannick: “Tòa thánh trung ương còn cất giữ rất nhiều điển tịch cổ xưa, ta nhớ rằng trong đó có một phần ghi chép lại biện pháp dùng trứng sinh dục con nối dòng một cách phi tự nhiên.”

Agatha: “Ngươi đang nói thật??”

Yannick: “Đương nhiên.” Bất kể có phải là thật hay không, trước hết cứ lừa qua cái đã.

Agatha: “Ngươi đang nói dối.”

Yannick: “…”

Agatha: “Ta từng nghe nói Giáo đình rất quý trọng những điển tịch này, sẽ không dễ dàng để mọi người lật xem, ngươi làm sao có thể từng xem qua?”

Yannick, “Ồ, ta chưa từng nói với ngài sao? Nếu ta đã có thể đại biểu Giáo đình đến đây, thân phận của ta tự nhiên không bình thường.”

Agatha: “… Vậy nên?”

Yannick: “Vậy nên xin ngài trước hết hãy cho phép ta diện kiến tộc nhân của ngài, ta nghĩ bọn họ đều có quyền lợi cùng nhau lắng nghe. Hơn nữa vì muốn biểu đạt thành ý của mình, ta còn cố ý đến chỗ Nữ vương tinh linh mượn Iruus đồng hành, bởi vì Nữ vương bệ hạ đã nói cho ta biết Tinh linh tộc vào Long tộc đời đời giao hảo, ngài sẽ không đến mức cho rằng ta đã dụ dỗ Iruus đến đây đi chứ?”

Thành thật mà nói, trong lòng Agatha có chút không xác định, nàng đối với vị thần quan đột nhiên xuất hiện này ôm đủ nghi ngờ, bất quá đối phương chỉ có một mình, hơn nữa bé tinh linh mà y ôm trong lòng quả thực tỏ ra vô cùng thân thiện với y, một khi đến đảo Rồng rồi, với lực lượng cường đại của chủng tộc, Agatha thực sự không lo lắng đối phương có thể gây ra chuyện gì. Vì tương lai Long tộc, nàng cuối cùng vẫn đồng ý mang theo Yannick đến đảo Rồng.

Có Long tộc dẫn đường, vùng biển hung hiểm khó lường gì đó hoàn toàn không đáng kể, bởi vì bọn họ cũng không phải ngồi thuyền đi mà là trực tiếp ngồi trên lưng rồng!

Rồng trên đại lục Olin hiển nhiên không phải đông phương thần long trong nhận tri của Yannick, cũng không thuần túy giống với rồng phương tây, bọn họ càng giống sự hợp thể của hai chủng loại này. Bọn không không có thân thể thon dài như rồng phương đông, bất quá những đặc thù cơ bản vẫn là có đủ, ví dụ như cặp sừng, bộ râu, lớp vảy… vâng vâng.

Long tộc phi thường có ý thức bảo vệ sự ẩn mật, bọn họ cũng không bởi vì sở hữu lực lượng cường đại liền không kiêng nể kẻ khác tùy ý biến hình. Agatha thậm chí còn cùng Yannick đơn độc thuê một chiếc thuyền nhỏ ra khơi, mãi đến khi tiến vào vùng nước vắng vẻ mới biến về hình rồng, ra hiệu Yannick ôm bé tinh linh ngồi lên, chở bọn họ về phía đảo Rồng.

Agatha sở hữu bộ da lông màu nâu, giống hệt như màu tóc của nàng khi biến thành nhân loại, lúc bay lên cũng vô cùng hung mãnh, nếu không phải Yannick bám chặt hơn nữa còn ép sát người vào lưng rồng, như vậy chỉ bằng sức gió mãnh liệt kia cũng đã đủ thổi y rơi xuống.

Thế nhưng bé cưng tinh linh tựa hồ lại rất thích ‘trò chơi này’, tuy rằng đã bị Yannick ôm chặt trong ngực, dùng cơ thể mình cản lại sức gió đập vào người bé, thế nhưng bé lại không ngừng vươn móng vuốt béo nẫm ra cười to không ngừng, tựa hồ muốn bắt lại những làn mây bay qua bên cạnh. Suốt cả hành trình bé tinh linh không chỉ không khóc mà còn cười ngây ngô, can đảm không giống bình thường.

Bay hơn nửa giờ, sau khi vượt quà từng làn mây trắng vun vút rồng nâu hơi chúi người bắt đầu lao xuống, Yannick bị gió quát đến không mở mắt ra được, bất quá vẫn nỗ lực quan sát một chút, phát hiện bọn họ đang bay trên một hòn đảo lớn, giữa đảo còn có một tòa núi lửa đang hoạt động, từ trên không trung có thể thấy được nham thạch nóng chảy sôi trào bên trong, bất quá trước sau lượng nham thạch này cũng không phun ra ngoài, đây thực sự khiến cho y không khỏi cảm thán sự thần kỳ của những tạo vật trong thế giới ma pháp này.

Mà cách hòn đảo này không xa còn có một hòn đảo khác diện tích tương đương, nói vậy đó hẳn là nơi ở của con rồng đực duy nhất còn sót lại mà Agatha đã nói.

Quả thực quá đáng thương rồi, Yannick lặng lẽ ai điếu con rồng đực có thể là duy nhất còn sót lại trên đại lục jua một chút, nếu như nó thích rồng cái ít nhất vẫn coi như có đồng loại, bất quá rồng đực yêu thích rồng đực… đáng tiếc là trên đại lục này đã không còn rồng đực, hắn lại có thể yêu đương với kẻ nào được nữa chứ? Có lẽ hắn nên tìm một nhân loại diễn một hồi yêu đương vượt chủng tộc, nếu không lại chọn tinh linh hay Huyết tộc gì đó?

Bất quá Yannick nhớ đến hai vị rồng đực còn lại đều là vì coi trọng Vampire mới lọt vào săn giết, có lẽ việc yêu đương vượt qua chủng tộc đối với rồng đực mà nói cũng không phải chuyện gì khó thể chấp nhận đi.

Trong lúc y còn đang suy nghĩ lung tung bọn họ đã đến rất gần lục địa, ngay khi Agatha sắp đáp xuống đất tốc độ liền dần dần chậm lại, so với với trải nghiệm ngồi tàu lượn siêu tốc bay thẳng lên trời vừa rồi thì hiện tại quả thực giống như nhảy bungee rơi thẳng xuống đất, cuối cùng chỉ có thể khiến người ta nín thở không thôi.

Agatha cũng coi như săn sóc, không lập tức vứt Yannick và bé tinh linh xuống đất mà là chờ bọn họ an toàn rời khỏi lưng mình rồi mới khôi phục về hình người.

Lúc Yannick xuống tới đất cũng rất lễ phép khom người với Agatha: “Nữ sỹ Long tộc tôn kính, cảm tạ ngài đã đưa chúng tôi đến nơi này.”

Agatha tiếc rẻ nhìn y, đáp không đúng câu hỏi: “Kỳ thực nhân loại các ngươi lẽ nào không có ma pháp biến giống đực thành giống cái sao? Nếu như có ngươi nhất định sẽ trở thành hình tượng tình nhân lý tưởng của ta. “

Sau khi Yannick đã quen với việc bị sét đánh liền thích ứng nhanh hơn nhiều, giả vờ không nhìn thấy vẻ mặt ‘đáng tiếc ngươi không phải nữ giới’ của đối phương, ngược lại bắt đầu quan sát phong cảnh xung quanh.

Lúc còn trên không trung hòn đảo này trông có vẻ rất nhỏ, thế nhưng khi bước lên đến nơi mới phát hiện thực tế không nhỏ chút nào, ngay cả tòa núi lửa vĩ đại kia cũng chỉ có thể nhìn thấy được một cái bóng mơ hồ xa xôi.

Xung quanh cây cối xanh um tươi tốt thành rừng, hoàn toàn không khác gì với trên đại lục, điểm ly kỳ duy nhất chính là có vài loại thực vật Yannick đều chưa từng thấy qua, cũng không biết có phải là loài đặc hữu ở nơi này hay không.

“Nơi này ngoại trừ Long tộc còn có sinh vật hình thể lớn nào tồn tại sao?” Yannick hỏi.

“Đương nhiên là có, phần lớn các động vật trên đại lục đều có thể tìm được ở nơi này, bao gồm cả côn trùng cùng với nguyên liệu trà Blanca mà nhân loại các ngươi thích uống nữa. Bất quá Long tộc chúng ta đối với thứ đó không có bao nhiêu hứng thú, vậy nên cũng chưa từng hái về.” Agatha bắt đầu giới thiệu, “Vừa rồi khi ở trên không trung ta cũng đã đưa tin cho tộc nhân, chờ lát nữa sẽ có người đến đón chúng ta.”

Nàng vừa dứt lời đã có vài người từ đằng xa bước nhanh đến, đương nhiên, tất cả đều dùng hình dáng nữ giới nhân loại, dù sao thân thể Long tộc thực sự quá kềnh càng, không nói đến thể tích, ngay cả việc giao tiếp cũng không thật phương tiện. Hơn nữa dung mạo của mọi người đều không phải thuộc loại trung tính như Augustine, dựa theo ánh mắt xoi mói của Yannick mà xét cũng là không tệ lắm.

“Agatha đại nhân! Ngài cuối cùng cũng đã trở về, Julia đại nhân đang chờ ngài, nghe nói ngài còn đưa quý khách về?” Một người trong đó lên tiếng hỏi, ánh mắt đã liếc nhìn về phía Yannick.

“A!” Bé tinh linh hiển nhiên cũng rất hứng thú với các nàng, quơ quơ nắm tay nhỏ thốt ra những thanh âm không ai nghe hiểu được.

Sự tồn tại của đứa trẻ khiến cho tính cảnh giác của đối phương xuống thấp nhất, hơn nữa bé cưng tinh linh còn đáng yêu đến như vậy, nụ cười của bé quả thực khiến cho các long nữ cảm thấy trái tim nhũn hết cả ra, mà vị long nữ vừa lên tiếng lúc nãy thậm chí còn muốn vươn tay ra chọc nhẹ vào lúm đồng tiền của bé.

“Đúng vậy, ngươi đi báo cho Julia, bảo nàng triệu tập các vị trưởng lão khác, vị khách nhân từ xa mà đến này có việc quan trọng muốn bàn bạc cùng chúng ta.”

“Tốt!” Đối phương rất nhanh lĩnh mệnh rời đi.

Những người còn lại đưa Agatha và thần quan đến một gian phòng trống.

Kiến trúc của căn phòng này rất tương tự với phong cách của Đế quốc Salat, hơn nữa phỏng chừng vì để cho sau khi Long tộc biến về nguyên hình cũng có thể cư trú, không gian trong phòng đặc biệt rộng rãi, ngoại từ bàn ghế liền không còn trang sức dư thà nào khác, việc này cùng rất phù hợp với phong cách của Long tộc từ trước đến giờ.

Bé tinh linh thoạt nhìn có chút mệt mỏi, núp trong ngực Yannick mút ngón tay liên tục không hề cử động, bộ dạng giống như sắp ngủ mất.

Agatha tò mò nhìn Yannick rất quen thuộc lấy một chai mật hoa ra khỏi túi ma pháp, bắt đầu đút đồ ăn cho bé tinh linh, mà bé con cũng rất thân mật bắt lấy tay của y, cái miệng nhỏ không ngừng mấp máy, phần bụng mềm cũng phập phồng vô cùng quy luật.

“Ngươi có vẻ rất quen thuộc với Tinh linh vương tương lai?” Nàng hỏi.

“Đúng vậy, trước đó bé cưng đã bị Ma hỏa long bắt đi, là do tôi cứu bé rồi lại chăm sóc bé một đoạn thời gian dài, vậy nên bé cũng xem tôi như thân nhân.” Yannick nở nụ cười nhẹ, không làm kinh động bé tinh linh đang bị vây trong trạng thái mơ hồ.

Agatha tuy rằng tùy tiện nhưng cũng không ngu xuẩn, nàng rất nhanh đã nghĩ ra, Ma hỏa long mặc dù chỉ là ma vật cấp thấp nhưng sức chiến đấu cũng đủ mạnh mẽ, bằng không tên gọi cũng sẽ không dính dáng đến Long tộc. Mà vị thần quan trước mặt cư nhiên có thể cứu được bé tinh linh từ dưới móng vuốt của Ma hỏa long, thực lực không cần nói cũng biết.

Yannick thấy biểu tình của nàng như có điều suy nghĩ liền biết Agatha đã hiểu lầm, bất quá loại hiểu lầm tốt đẹp này lại có lợi cho quá trình đàm phán, lại nhiều thêm vài cái cũng không tính là gì.