Quyền Trượng

Quyển 3 - Chương 68

Thần quan tóc bạch kim dùng tư thái một chút cũng không ưu nhã nhấc chân đá văng đối phương.

Taylor thê thảm bị văng qua một bên, trên ngực thủng một lổ lớn, với năng lực khôi phục cường hãn của Vampire vậy mà vết thương này không thể nhanh chóng khép lại, còn đang ồ ạt đổ máu. Gã xụi lơ trêm mặt đất, thậm chí khí lực lấy tay che vết thương cũng không có, chỉ hoảng sợ nhìn lên.

Một khắc trước, vị mỹ nhân này còn là con mồi ngon miệng trong mắt hắn, hiện tại đã biến thành ma quỷ đáng sợ.

Bởi vì hắn biết, ma pháp có thể ức chế vết thương của Vampire khép lại chỉ có…

“Giáo đình… ngươi là thần quan…”

“Chúc mừng ngài đã trả lời đúng, bất quá giống như đã hơi trễ rồi.” Thần quan gương mặt tuấn mỹ ăn mặc đẹp đẽ lộ ra nụ cười mê người, quay đầu nói với bóng đêm sau lưng: “Tiểu Miêu tiên sinh, tôi đã nói ngài không cần ra tay, anh là định muốn tôi thiếu anh một nhân tình sao? Nếu như tôi ngay cả Huyết tộc đời thứ tư cũng không đối phó được quả thực đã quá buồn cười rồi!”

“Không, sweetie, ta chỉ muốn giúp em chút việc mà thôi, em vì sao có thể hiểu lầm một mảnh tâm ý của ta đâu?”

Theo thanh âm hài hước nọ, từ trong hắc ám dần dần ngưng tụ một thân ảnh cao lớn, khí tức của đồng loại khiến Taylor thoáng cái trợn to mắt.

Rất nhanh, một nam nhân cao lớn tóc vàng mắt xanh xuất hiện bên cạnh thần chức tóc bạch kim, đồng dạng lộ ra nụ cười hữu hảo với Taylor cùng với hai khỏa răng nanh.

“Thật đáng thương, gã nhìn qua giống như càng thêm sợ hãi!”

“… Ngươi, ngươi chính là phản đồ Huyết tộc, cư nhiên giúp đỡ Giáo đình tiêu diệt đồng loại!” Taylor cảm giác bản thân giống như đã phát hiện một bí mật kinh thiên, gã chỉ hận không thể lập tức đi báo tin, thế nhưng đối phương hiển nhiên đã bày bẫy rập kín đáo, ngay từ khi gã tiếp cận thần quan tóc bạch kim cũng đã bước vào bố cục.

“Tiểu tử kia, ngươi đã nghĩ sai hai chuyện.” Nam nhân lắc lắc ngón tay, “Thứ nhất, loại Huyết tộc đời thứ tư như ngươi còn chưa có tư cách khiến ta tự mình ra tay, ta chỉ hỗ trợ cung cấp tình báo mà thôi. Thứ hai, ngươi thật không có lễ phép, nói chuyện với ta không sử dụng kính ngữ, vì vậy ta hoàn toàn có tư cách giáo huấn ngươi, thậm chí là…”

“Biến cái gọi là sinh mệnh vĩnh hằng của ngươi triệt để thành một loại chê cười.” Ngữ điệu của hắn lại trở nên nhu hòa, bất quá Taylor lại cảm thấy hoảng sợ đến gai ốc hoàn toàn nổi lên.

“Nếu ngài đã đe dọa xong, cảm phiền nhường chỗ.” Thần quan tóc bạch kim ở bên cạnh tức giận.

“Đương nhiên chưa đủ, nếu không phải em muốn giữ lại gã còn có chỗ hữu dụng, ta quả thực muốn tên này lập tức triệt để tiêu thất. Sweetie, ta cho rằng sau này em nên đổi một biện pháp khác tốt hơn, loại mưu kế sắc dụ này thực sự không tốt, vừa tiện nghi kẻ địch lại khiến ta khổ sở!”

Nam nhân tùy tiện kéo Taylor vứt lên tường, với thân thể siêu cường của Huyết tộc, cho dù bị thương năng như vậy gã cũng sẽ không chết, trái lại còn có thể đề phòng đối phương chạy trốn.

Thần quan như cười như không: “Tiểu Miêu tiên sinh, dung ta nhắc nhở ngài, giữa chúng ta ngoại trừ một phần khế ước đơn bạc thì cái gì cũng không phải.”

“Oh, nói như vậy thực sự quá khiến ta thương tâm!”

Yannick không để ý đến hắn nữa, ngược lại nhìn về phía Taylor nửa sống nửa chết.

“Ngài Taylor, chúng ta có thể trò chuyện một chút không.”

“Ngươi muốn báo thù cho đám thần quan lần trước?” Sau khi nhận ra thân phận của đối phương, chỉ cần hơi liên tưởng Taylor không khó nhận ra ý đồ của y.”Không cần vọng tưởng, ta sẽ không nói cho thần quan của Giáo đình, cùng với,” Gã khinh miệt liếc nhìn nam nhân đang nắm giữ mình, “Một phản đồ Huyết tộc!”

“Huyết tộc ở nơi này nhiều đến mức các ngươi khó thể tưởng tượng,” Đồng chí Taylor thà chết không chịu khuất phục ngẩng cao đầu, bộ dạng hiên ngang lẫm liệt, “Cho dù các ngươi có giết ta cũng không chạy thoát được!”

“Ngài suy nghĩ quá nhiều rồi, từ đầu tới giờ chúng ta không có ý định giết ngài.” Thần quan tóc bạch kim ôn nhu nhìn gã, “Thế nhưng ngài nên biết, trên đời này còn rất nhiều biện pháp dằn vặt người ta nhưng không tổn thương sinh mạng.”

Thấy Vampire trẻ tuổi ra không tin, thần quan tóc bạch kim không nhanh không chậm nói: “Tôi biết năng lực tự chữa trị của Huyết tộc rất mạnh, cách duy nhất khiến các người tử vong chính là dùng quang minh ma pháp tấn công thẳng vào tim hoặc là khiến cho cả cơ thể triệt để tiêu thất, tục xưng thịt nát xương tan, ĐÚNG không? Ngược lại, vô luận là vết thương bao sâu các người cũng có thể khép lại trong nháy mắt, cũng giống như bây giờ, nếu không phải có Tiểu Miêu tiên sinh chế trụ tay chân của ngài, lại có quang minh ma pháp cấm chế giới hạn, ngài phỏng chừng cũng đã chạy trốn rồi?”

Nam nhân bất mãn kháng nghị: “Sweetie, ta đã nói rõ, tên của ta là Ansel Carpenter, em có thể gọi ta Ans để thêm phần thân mật, thế nhưng ta không thích cái xưng hô tiểu miêu này!”

Taylor lập tức mở to mắt, gã hiển nhiên từng nghe qua cái tên này, cùng với dòng họ tượng trưng cho quyền lực tôn quý vô thượng trong Huyết tộc kia!

Không, người nam nhân kia làm sao có thể xuất hiện ở nơi này!

Trong sát na, đầu gã chìm vào một tầng sợ hãi nồng đập, gắt gao trừng mắt nhìn nam nhân đang mỉm cười với gã nhưng càng lúc lại càng có vẻ đáng sợ.

“Cái tên phức tạp như vậy ai mà nhớ kỹ được, tôi cảm thấy gọi Tiểu Miêu mới càng thêm thân thiết.” Thần quan thờ ơ đáp lại một câu, sau đó nhìn về phái Taylor.”Này, ngài đã hù được gã rồi, tiếp theo cứ để tôi nói là được. Cám ơn!”

“Theo tôi biết, Vampire cho dù không dễ dàng chết đi, thế nhưng cũng không có nghĩa sẽ không cảm nhận được đau đớn. Vừa vặn tôi vừa đọc được vài loại hình phạt cực tốt trong điển tịch, có lẽ ngài sẽ thích.”

“Trước hết tôi sẽ dùng quang minh ma pháp áp đặt cấm chế, khiến tốc độ khép lại vết thương của ngài biến chậm, sau đó cắt một mảnh lại một mảnh da thịt trên người ngài. Ngài nói xem, đợi khi tôi cắt đến lát thứ một trăm, miệng vết thương thứ nhất của ngài đã liền lại hay chưa?”

“Oh! Xin đừng nghi ngờ, tôi rất có trách nhiệm báo cho ngài biết, đây là sự thật. Nghe nói đổi thành nhân loại, có thể cắt tối đa ba nghìn đao không chết, đổi thành Vampire mà nói, cái kỷ lục này nhất định càng cao.”

“Ngài có thể tưởng tượng được chăng? Đến khi đó chỉ cần ngài cúi đầu liền có thể thấy khắp nơi trên người mình đều là da non hồng mịn, không có nơi nào lành lặn, có chỗ còn có thể rõ ràng nhìn thấy khớp xương.”

“Loại hình phạt này cần người cầm dao có tay nghề cực cao, đao phủ có thể cắt bỏ toàn bộ máu thịt trên người phạm nhân nhưng vẫn giữ phạm nhân không chết. Tôi không dám bảo đảm kỹ thuật của mình có thể đạt được cảnh giới như vậy, có lẽ tôi sẽ không cẩn thận cắt trúng vài đường động mạch của ngài, khiến máu tươi ồ ạt phun ra. Hoặc là tôi sẽ không cẩn thận đem tròng mắt của ngài móc ra, sau khi đưa ngài nhìn rõ sẽ gắn trở vào. Cũng có thể tôi sẽ thử mài nhẵn răng nanh của ngài, để chúng ta cùng nhau chứng kiến nó lần nữa mọc ra…”

“Gã đã hôn mê.” Nam nhân thương hại nhìn Taylor đã gục người bất tỉnh.

“Quá nhát gan rồi, tôi còn vài loại phương pháp chưa chia sẻ đâu.” Thần quan tóc bạch kim tỏ vẻ đáng tiếc.

“Ta nghĩ là do em miêu tả quá sinh động. Khi em nói đến đoạn mài răng, ta cảm thấy những cái răng nanh nhỏ khả ái của ta giống như đang run rẩy.” Nam nhân liếm liếm răng của mình, “Ta cho tới bây giờ cũng không biết, hóa ra em còn một mặt tàn nhẫn như vậy!”

“Hiện tại biết cũng không trễ, ngài có thể sớm rời khỏi ta.”

“Không, ta cảm thấy mình lại càng thêm yêu em rồi!”

“… Ngài đã nói tên cho gã biết, như vậy không có vấn đề sao?”

“Sweetie, nếu không phải như vậy, làm sao ta có thể biểu hiện thành ý khi đứng về phía em chứ?”

“Tôi lại cảm thấy ngài giống như đang mượn tay chúng tôi tiêu diệt kẻ thù trong tộc.”

“Xin đừng luôn dùng ác ý nồng đậm đến phỏng đoán ta, sweetie. Chí ít chúng ta cũng đã ký kết khế ước, ta lại không có khế ước gì với bọn họ…” Nam nhân chớp mắt mấy cái, thanh âm lại trở nên ám muội: “Chuyện em muốn ta giúp đã hoàn thành, xin hỏi Nữ vương bệ hạ, hiện tại người có cho phép kẻ hèn hôn tay người hay chưa?”

Thần quan tóc bạch kim đối với cái xưng hô ‘Nữ vương bệ hạ’ này có chút bất mãn.

“Chỉ là hôn tay.” Y miễn cưỡng nói.”Kỳ thực, nếu anh trực tiếp biến thành mèo, ngay cả môi tôi cũng có thể cống hiến.”

“Không, sweetie, tuy rằng bây giờ em thoạt nhìn rất bình tĩnh, thế nhưng ta tin tưởng trong lòng em khẳng định không lúc nào không nghĩ đến việc cắt đuôi của ta gửi cho tên pháp sư đáng ghét kia…” Nam nhân nâng tay y lên, cúi đầu, nhẹ đặt môi mơn trớn.

“Không, anh sai rồi, tôi tối đa chỉ thí nghiệm một chút xem thứ đồ chơi kia của Vampire sau khi bị cắt đi còn có thể mọc ra hay không…” Lời của y hơi ngừng, thần quan có chút nhíu mày.

Bởi vì sau khi nam nhân hôn xong cư nhiên không có rời đi, trái lại nhân lúc y nói chuyện đã ngậm ngón tay y vào miệng, sau đó chậm rãi liếm mút, đầu lưỡi linh hoạt xẹt qua từng tấc da thịt, nhẹ nhàng vuốt ve, sau đó lại từ từ tách ra.

“…” Mặc dù chỉ là ngón tay nhưng thần quan lại có cảm giác toàn thân đều đã bị đối phương xâm phạm.”Hắc Miêu tiên sinh, đầu của ngài đã bị thuốc nhuộm sắc tình che phủ rồi sao, làm phiền đôi môi tôn quý của ngài hãy ngừng lại. Cảm tạ!”

Nam nhân rất thất vọng vì sự khiêu khích của mình không khiến thần quan mất đi lý trí, chỉ có thể lịch thiệp buông tay —— Không lịch thiệp cũng không được, bằng không khế ước sẽ khiến hắn lần nữa nếm trải tư vị khó chịu kia. Hắn hừ nhẹ một tiếng, lần nữa cảm thán: “Ta chán ghét cái khế ước kia!”

“Mới mấy giờ trước ngài còn phi thường chắc chắc với mị lực của mình, còn nói ngài nhất định có thể chinh phục ta!”

“Oh đúng vậy! bất quá ta bắt đầu cảm thấy quá trình này có chút hơi lâu dài, ta lo lắng trước khi mình đắc thủ em đã bị tên pháp sư đáng ghét kia kéo lên giường lần nữa.”

Hắn không đề cập đến còn tốt, vừa nhắc tới cái này thần quan lập tức nhớ ra, đêm hôm đó khi y và Chris lăn lộn trên giường, con mèo kia hình như đã ở dưới sàn nghe từ đầu đến đuôi!

“Đa tạ sự nhắc nhở của ngài!” Yannick ngoài cười trong không cười, “Bất kể là ngài hay hắn cũng sẽ không có thêm cơ hội nào nữa!”

“Không, sweetie, quá không công bằng, kỹ thuật giường chiếu của hắn còn không tốt bằng ta đâu, em làm sao có thể so sánh Huyết tộc tôn quý với tên pháp sư đáng ghét có khuynh hướng tự bế kia chứ! … Được rồi, được rồi… em muốn xử lý gã này thế nào, đừng đem kẻ đáng thương này hù chết…”

Trong ngõ tối, thanh âm vốn không quá lớn từ từ lặng xuống, một trận gió đêm thổi qua, nơi này trống rỗng phảng phất chưa từng có ai xuất hiện.



Taylor là bị lạnh đến tỉnh lại.

Rất kỳ quái, bắt đầu từ ngày gã trở thành Vampire, đã thật lâu không nếm lại tư vị đau đớn.

Mà hiện tại, loại cảm giác xa xưa kia lần nữa tìm về.

Bất quá gã một chtú cũng không cảm thấy hoài niệm.

Bởi vì, ngay giây phút mở mắt ra, gã đã bắt đầu tưởng niệm trạng thái hôn mê, ít nhất khi đó gã cái gì cũng không biết. Không giống như bây giờ, thanh niên xinh đẹp đã ngồi bên cạnh gã, trên người đổi về bào phục thần quan, trong tay thưởng thức một thanh đoản kiếm sắc bén, mỉm cười nhìn sang.

“Ngài đã tỉnh.” Đối phương rất ôn nhu nói.

“Ngươi muốn làm gì?” Thanh âm có điểm run rẩy, một chút cũng không bình tĩnh, Taylor thậm chí có điểm nhục nhã không dám thừa nhận đây là từ cổ họng mình phát ra.

Huyết tộc hẳn là không biết sợ hãi!

“Thật cao hứng vì ngài có thể tỉnh lại đúng lúc, ngài Taylor, chúng ta hẳn nên bắt đầu từ bàn tay, đi, thịt nơi này tương đối nhiều. Chỉ là kỹ thuật của tôi không tốt lắm, ngài nên bao dung một chút.”

“Không không không!” Taylor hoảng sợ nói, hiện tại trong mắt gã thần quan tóc bạch kim đã hoàn toàn biến thành đại diện quỷ dữ, gã vừa nhìn thấy chỉ muốn tiếp tục ngất đi.

“Ngài tốt nhất không cần ngất đi,” Thần quan ôn nhu nhắc nhở, “Bằng không tôi sẽ sợ đến run tay, lưỡi dao vốn nên cắt vào tay ngài nói không chừng sẽ hướng thẳng vào tim, đến lúc đó ngài lại chịu thêm một phần thống khổ. Phải biết rằng, trên ngực ngài còn có miệng vết thương chưa khép lại đâu.”

“… Ngươi rốt cuộc muốn cái gì!!!” Taylor quả thực không chịu nổi nữa, gã chưa từng gặp qua thần quan như vậy, ngay cả hình phạt tra tấn chưa từng xuất hiện trong toà án Giáo đình cũng bị y kéo ra miệng, hơn nữa nhìn bộ dạng còn là làm đến quen tay, thậm chí còn dám tùy tiện cởi bỏ áo bào thần quan trước giờ vẫn được coi là thần thánh không thể xâm phạm. Nếu không như vậy, gã làm sao có thể bị lừa, nghĩ y chỉ là một nhân loại bình thường!

“Sào huyệt Huyết tộc, cùng với danh tính của kẻ đã giết những thần quan lần trước.” Yannick không tiếp tục nhiều lời vô ít, trực tiếp nói ra mục tiêu của mình.

“Nếu như ta nói sẽ thế nào?” Taylor sắc mặt tái nhợt địa nhìn y.

Đương nhiên, sắc mặt của Vampire so với người thường vốn trắng hơn vài phần.

“Ta sẽ không giết ngươi.” Yannick nói.

Ngực Taylor kịch liệt phập phồng, “Ta cần một bảo chứng.” Gã nói.

Mặc dù đối phương chỉ mặc bào phục đê giai thế nhưng Taylor hiểu rõ, bản thân tuy rằng cũng coi như kẻ nổi bật trong đám Huyết tộc đời thứ tư cũng không phải đối thủ của tên thần quan này, đừng nói tới bên cạnh y còn một Công tước Huyết tộc.

Thần quan ôn nhu nói, “Tôi có thể phát thệ trên danh nghĩa Quang Minh nữ thần.”

“…” Taylor trầm mặc một lúc lâu, “Bên ngoài trấn Trent có một Pháo đài u linh, chủ nhân pháo đài là Công tước Walter Carpenter.”

Nghe đến cái họ này, thần quan hơi cong mi: “Cái chết của những thần quan kia cũng do hắn làm?”

“Không, Công tước đại rất ít khi lưu lại pháo đài, hiện tại người chủ trì nơi đó là hậu duệ của ngài, Huyết tộc nhị đại, Bá tước William. William đại nhân rất ghét thần quan, chính đại nhân đã ra lệnh cho những Huyết tộc đời thứ ba, thứ tư đem những thần quan kia dụ dỗ vào bẫy rập, tiêu diệt từng tên một.”

Tốt, nếu thực sự là Vampire đồng lứa với con mèo kia làm, Yannick cảm thấy nhiệm vụ lần này nhất định sẽ thất bại. “Nói như vậy ngươi cũng có tham dự?”

“Đương nhiên không có!” Taylor trả lời cực nhanh, nhanh đến khiến người ta nghi ngờ.

Yannick cũng không tiếp tục quấn quýt vấn đề này, “Những Huyết tộc khác ngày thường trú ngụ ở đâu?”

“Đều giống ta, trong quán rượu hoặc kỹ viện, có thể là sòng bạc.” Dù sao một câu cũng là khai hai câu cũng là khai, nói nhiều thiếu chịu chút dằn vặt, Taylor đơn giản hoàn toàn khai hết. “Cuối tuần bọn họ vẫn thường tổ chức vũ hội tại Pháo đài u linh.”

“Nhân số nhiều không?”

“Có một hai trăm người, Huyết tộc phụ cận hầu như đều tham gia… khi ấy còn có một hội đấu giá hội, các Huyết tộc sẽ đem vài thứ thú vị đến đó đấu giá, đây chính là phần đặc sắc nhất trong vũ hội.” Vì giữ mạng, Taylor một năm một mười cái gì cũng nói.

Cộc cộc!

Sau hai tiếng gõ, cửa bị đẩy ra, nam nhân anh tuấn tóc vàng mắt xanh bước vào.

“Sweetie, em đã hỏi xong chưa?”

“Thời gian nắm giữ rất vừa vặn, tôi thật hoài nghi ngài có phải đã nghe lén hay không.” Thần quan nói.

“Em nên biết thính giác của Huyết tộc linh mẫn hơn nhân loại nhiều lắm.” Nam nhân cười híp mắt đi đến, thẳng đến bên cạnh Taylor, sau đó không hề báo trước dùng tay đâm thẳng vào ngực đối phương.

Cơ hồ trong nháy mắt trên tay hắn đã nhiều thêm một quả tim còn đang đập.

Chỉ thấy nam nhân hơi siết tay lại một chút, trái tim nọ lập tức hóa thành một đoàn sương màu máu.

Mà Taylor vẫn mở to mắt, duy trì bộ dáng chết không nhắm mắt, trên mặt thậm chí còn không kịp bày ra một chút vẻ sợ hãi nào.

Trong khoảnh khắc, thân thể của gã vỡ thành nghìn mảnh, lại biến thành những hạt bụi nhỏ triệt để tiêu tán trong không khí.

“Quá huyết tinh rồi.” Thần quan chán ghét nhíu mày, bị hắn bày ra như vậy, căn phòng này hoàn toàn không thể ở tiếp.

“Người chết mới là an toàn nhất.” Nam nhân lộ ra hàm răng trắng tinh. “Hơn nữa so với hình phạt vừa rồi em miêu tả với gã, ta cảm thấy ta đã nhân từ hơn gấp trăm lần, babe.”

Yannick: “Tôi chỉ là nói, ngài lại trực tiếp hành động, một thần quan ôn nhu như tôi tối đã cũng chỉ đâm một kiếm vào tim gã mà thôi.”

Nam nhân: “Nhưng ta nhớ rõ vừa rồi em giống như đã đáp ứng sẽ không giết gã.”

Yannick: “Đúng vậy, là ngài giết gã, vậy nên tôi cũng không vi phạm lời hứa của mình.”

Nam nhân: “Sweetie, ta phát hiện em có chút âm hiểm, em là đang cố tình đợi ta ra tay sao?”

Yannick ôn hòa nói: “Không, tôi làm thế nào so ra vẫn không âm hiểm một cười biến thành mèo khiến đối tượng lơi lỏng cảnh giác, sau đó còn chế tạo ảo cảnh mê gian đối phương.”

Nam nhân: “… Hôm nay thời tiết không tệ, chúng ta đổi đề tài thôi.”

Thần quan tóc bạch kim thưởng thức pháp trượng trên tay: “Tôi vừa mới nghe được gã nhắc đến họ Carpenter.”

Nam nhân: “Đây là tên của Hắc Ám vực sâu chi thần, Huyết tộc thủy tổ đều dùng cái tên này làm họ, giống như ta. Nhưng truyền thống này chỉ dừng lại ở thủy tổ, những hậu duệ sau đó đều dùng tên thật của mình.”

“Nói như vậy, chủ nhân của pháo đài kia, Công tước Walter Carpenter cũng là một trong mười ba thủy tổ. Quan hệ của ngài và hắn như thế nào?”

“Hắn chính là kẻ trong liên minh hại ta bị thương, cũng là người có cơ hội rất lớn trở thành Thân vương Huyết tộc đời tiếp theo.”

Thần quan mỉm cười: “Tốt, xem ra mục tiêu của chúng ta lại lần nữa nhất trí, năng lực của Huyết tộc đời hai và đời ba như thế nào?”

Nam nhân hảo tâm nhắc nhở: “Sweetie, ta nghĩ em nhất thời không có khả năng đối phó nhiều Vampire như vậy.”

Thần quan lắc đầu: “Tôi cũng không định đơn độc xông vào Pháo đài u linh.”

Nam nhân: “Được rồi, vậy tiếp theo em định làm gì, lại giả làm khách làng chơi đến kỹ viện chờ đợi sao?”

Thần quan nói: “Không, tôi nghĩ có vài tên ngu xuẩn cần tôi giúp đỡ.”

Vừa mới dứt lời, bên ngoài lại vang lên tiếng đập cửa.

Nam nhân nhíu mày, vẫn bình thản ngồi trên salon không có ý tránh mặt, thần quan đành bước ra mở cửa.

Đứng bên ngoài là hộ vệ trung thành tận tâm của y, Baker.

“Ngài Hill, Bart nhờ tôi báo với ngài, mấy vị thần quan và kỵ sỹ kia đã tiến đến Pháo đài u linh!”

Baker vẫn luôn cảm thấy trực tiếp gọi tên quá không tự nhiên, nhất là khi thấy nhóm người Bart đều gọi là ngài Hill càng không tiện biểu hiện đặc thù, Yannick cũng liền tùy theo anh ta.

Gương mặt thần quan không biểu lộ chút ngạc nhiên nào, giống như đã sớm định liệu trước, quay đầu nói với nam nhân: “Nhìn xem, hiện tại không phải có việc để làm rồi sao?”