Quyền Trượng

Quyển 3 - Chương 66

“Ngươi là ai?” Thấy đối phương không có phản ứng, Yannick híp mắt lại hỏi thêm một lần.

“Em không phải đã biết tên của ta sao?” Người đàn ông thấy y đã tỉnh dậy nhưng cũng không làm ra phản kích, càng không vội vàng chạy trốn, ngược lại là ung dung ngồi xuống.

Thần quan tóc bạch kim nhíu mày, trong đầu hiện lên tình cảnh mình được cứu từ tay ma vật cao cấp trong tòa lâu đài nọ, gương mặt đường nét mơ hồ khi ấy nghiễm nhiên chồng lên với người đàn ông trước mặt.

“…”

“Đã nhớ ra?” Khóe miệng hắn cong lên nụ cười lười biếng, lại có một loại tà ác không nói rõ được.

“An cái gì đó?”

“Ansel Carpenter.” Người đàn ông nheo lại mắt, đối thần quan không nhớ rõ tên của hắn có chút bất mãn.

“Cái tên này quá khó nhớ, tôi tình nguyện dùng một cái tên khác để xưng hô với ngài, nói ví dụ như,” Thần quan cười gắn một tiếng, “Bé mèo đen?”

“…” Người đàn ông hơi sựng người một thoáng, kinh ngạc nhíu mày, “Em làm sao nhìn ra được?”

“Chuyện xấu làm nhiều, kẻ thủ ác cuối cùng cũng phải bại lộ gương mặt thật.” Sắc mặt thần quan không tốt, đương nhiên, cho dù là ai bị đè ép hết vài đêm cũng sẽ không có cảm xúc tốt đẹp gì. Nhưng nhìn trên phân thượng đối phương tốt xấu cũng đã từng cứu y một mạng, dưới tình huống bạn địch không rõ, thần quan vẫn còn có thể khống chế tâm tình của bản thân.

“Tôi nghĩ, ngài có thể lựa chọn thẳng thắn, kể hết tất cả mọi chuyện, đương nhiên, cũng có thể lựa chọn bị quang minh ma pháp thiêu thành một đống tro bụi.”

“Ôi chao, thần quan Yannick thân ái!” Người đàn ông gọi tên của y một cách thân mật, phảng phất là bạn thân đã nhiều năm, bất quá đôi mắt lại lóe ra quang mang nguy hiểm. “Thứ cho ta nói thẳng, thành tựu ma pháp của em còn chưa đủ để đánh bại ta, nếu như ta muốn, em hiện tại vẫn chỉ có thể bất lực phản kháng, mặc cho ta đè xuống giường.”

“Đúng vậy, tôi tuyệt đối không nghi ngờ điểm này.” Thần quan kéo kéo môi, “Bất quá đó là ở dưới tình huống bình thường, nếu như lúc này tôi nguyện ý đánh cược tính mạng vẫn có thể khiến ngài bị thương, tôi nghĩ với trạng huống hiện giờ, ngài hẳn là không tình nguyện làm ra một chuyện ngu xuẩn như lưỡng bại câu thương.”

Nam nhân nhướn mày: “Vì sao không? Em thật sự chắc chắn như vậy?”

“Được rồi, ngài An gì gì đó, xin cho phép vị thần quan nhỏ yếu này nói cho ngài biết.” Thần quan ngồi xuống, kéo nhẹ áo ngủ che lại hơn phân nửa thân thể. “Chỉ cần xác định được ngài là con mèo kia, như vậy chân tướng của rất nhiều chuyện đều rõ ràng. Ban đầu lúc ngài tiếp cận tôi còn bị thương không nhẹ, nói rõ ngài rất có thể là trốn ra từ một đợt truy sát, vì muốn tránh né kẻ thù nên mới phải biến thành một con mèo, còn lựa chọn ở lại bên cạnh tôi.”

“Căn cứ vào đó mà suy đoán, ngài hoặc là Tinh linh hoặc là Vampire, chỉ có hai chủng tộc này mới mang theo thù oán với thần quan, người muốn lấy mạng của ngài hẳn sẽ không ngờ đến ngài đang trốn bên người tôi, có phải không?”

“Cứ như vậy tôi liền hoàn toàn có thể khẳng định thân phận của ngài, quý ngài Vampire, hoặc là ngài càng thích cái xưng hô Huyết tộc kia hơn?”

“Chờ một chút,” Người đàn ông ra hiệu, hắn đã hoàn toàn bị sự phân tích của thần quan gợi lên hứng thú. “Vì sao không thể là Tinh linh?”

“Bởi vì,” Thần quan tóc bạch kim lộ ra nụ cười chết người, “Tôi đã từng tiếp xúc với Tinh linh, mặc dù bọn họ hành sự có chút xung động, không mang theo đầu óc, bất quá vẫn chưa ti tiện đến như vậy.”

Người đàn ông nhún nhún vai biểu thị tiếc nuối: “Đây là lý do khiến em cho rằng tôi sẽ không công kích em?”

“Đúng vậy, dù sao hiện tại ngài rất cần một nơi ẩn nấp, ở lại bên cạnh thiên địch của ngài, một vị thần chức sẽ dễ dàng né tránh đuổi bắt hơn rất nhiều. Lại dung tôi suy đoán thêm một chút, nhiệm vụ lần này chúng tôi muốn hoàn thành cũng có liên quan đến ngài, vì vậy ngài mới có thể không màn đường xa ngàn dặm đuổi tới nơi này? Là muốn phối hợp với đồng tộc của ngài nội ứng ngoại hợp?”

“Không không, em đã hiểu lầm ta quá sâu rồi, thần quan Yannick thân ái, ta cho đến tận bây giờ vẫn chưa từng muốn thương tổn em!” Người đàn ông cười nói, “Đương nhiên, hành động trước đó chẳng qua chỉ là muốn lấy một chút tiền thù lao mà thôi.”

“Rất xin lỗi, đối với việc này tôi vẫn bảo trì thái độ hoài nghi.” Trên gương mặt tuấn mỹ của thần quan biểu hiện vẻ lãnh đạm, so với biểu tình mê loạn sau khi bị khiêu khích trước đây hoàn toàn là hai người, cho dù y đang mặc áo ngủ lại không giấu được một cổ cảm giác cấm dục rụt rè lay động lòng người.

“Đối tượng của nhiệm vụ lần này các người cần đối phó, nói chính xác ra cũng có quan hệ với lần bị thương trước đó của ta, vậy nên em không cần lo lắng tôi sẽ trợ giúp đối phương.” Người đàn ông xoa tay, “Chúng ta không phải kẻ địch, em không cần đề phòng như vậy. Em nên thu hồi lưỡi kiếm đáng yêu này đi, em biết nó không uy hiếp được ta mà, cái tên pháp sư quái gở hướng nội kia chỉ biết làm mấy thứ đồ chơi nhỏ này thôi. Babe, ta có thể cho em nhiều thứ tốt hơn!”

“Có phải kẻ địch hay không cần phải xem thành ý của ngài.” Yannick thu kiếm lại, một lần nữa gấp nó về trong pháp trượng, như cười như không, “Nếu ngài muốn chứng minh lời nói của mình, tôi càng hy vọng ngài có thể ký kết một khế ước, bằng không tôi sẽ không có cảm giác an toàn.”

Người đàn ông nhìn Yannick, một lát sau, rốt cục lui lại nửa bước, “Được rồi, như em mong muốn, bất quá trước đó ta lại hiếu kỳ một việc khác hơn, em rốt cuộc đã phá giải pháp thuật của ta như thế nào? “

Không đề cập tới cái này còn tốt, vừa nhắc đến mặt thần quan đã lập tức đen đi. “Pháp thuật của ngươi là thể loại tà ác gì?”

“Không phải cái gì tà ác,” Người đàn ông lại nháy mắt vài cái, “Không phải em cũng cảm thấy vui vẻ sao? Mỗi Huyết tộc đều sẽ có năng lực đặc biệt của riêng mình, đây chẳng qua là một ma pháp nhỏ có thể khiến thần trí người ta rơi vào cảnh trong mơ, thế nhưng thân thể lại lưu trong hiện thực mà thôi.”

Thần quan tóc bạch kim hơi rùng mình, giống như lời nói của đối phương, hắn ta quả thực có thể chưa từng nghĩ đến chuyện tổn thương y, bằng không chỉ bằng loại pháp thuật này, từ nãy đến giờ đối phương đã có thể khiến y chết hơn trăm lần.

“Ngài biết chiêu thức Thánh quang bao phủ trong hệ thống Quang minh ma pháp chứ?”

“Đương nhiên,” Người đàn ông còn không biết sống chết bồi thêm một câu, “Khi ở Đế đô mỗi ngày đều thấy em luyện tập.”

“…” Trong lòng thần quan lặng lẽ ghi xuống một khoản nợ nần, “Chỉ cần làm ngược lại.”

Người đàn ông rất thông minh, chỉ hơi suy tư liền lập tức vỡ lẽ.

Thánh quang bao phủ có thể khiến cho kẻ địch rơi vào trạng thái bị thôi miên, đây là việc rất nhiều người đều biết, thế nhưng lại không ai nghĩ tới nếu sử dụng ngược lại sẽ có hiệu quả gì.

“Trước khi em đi ngủ đã dùng Thánh quang bao phủ khiến mình miễn nhiễm với thần chú khống chế?”

“Đúng vậy, từ sau khi xuất phát, mỗi buổi tối tôi đều tự thôi miên mình như vậy,” Thần quan nhẹ nhàng hất cằm lên, “Rốt cục cũng thấy được công dụng.”

Bốp bốp bốp!

Người đàn ông vỗ tay: “Sweetie, em thực sự khiến ta phải nhìn với cặp mắt khác xưa, ta lại phát hiện mình càng thêm thích em rồi, phải làm sao bây giờ đây?”

Thần quan nhíu mày: “Rất xin lỗi, tôi một chút cũng không thích sự tán thưởng này.”

“Được rồi,” Người đàn ông phát hiện từ sau khi mình biến thành hình người, đãi ngộ chênh lệch quả thực như nước sông so với nước biển.

Hắn dựa vào trụ giường, hai tay ôm trước ngực, trên gương mặt tuấn mỹ tóc vàng mắt xanh lộ ra nụ cười mê người. “Chúng ta bàn chuyện hợp tác đi. Em cung cấp máu, ta phụ trách bảo đảm an toàn của em, từ lúc này đến khi em về Đế đô Grade… Oh babe, đừng dùng loại ánh mắt này nhìn ta, ta là Huyết tộc, hiển nhiên cần phải hút máu, bất quá ta cũng sẽ không hút cạn máu của em, càng không biến đổi em thành Vampire, như vậy ta sẽ không còn nguồn cung cấp mỹ vị nữa. Em thấy vậy thế nào? Điều kiện này đối với em mà nói cũng không tệ, chỉ cần em mỗi ngày cắt ngón tay lấy chút máu cho ta như vậy đã đủ rồi.”

Điều kiện này thực sự không hà khắc, đối với Yannick mà nói cũng có lợi, dù sao có sự gia nhập của tên Vampire trước mặt, phần thắng trong nhiệm vụ lần này sẽ gia tăng thêm không ít.

Thần quan suy nghĩ một hồi, “Anh khẳng định mỗi ngày chỉ cần một chút?”

“Đương nhiên, nếu như ta muốn giết em, ban đầu ở rừng rậm Hắc Ám ta cần gì phải cứu em khỏi tay con ma vật kia?”

Nam nhân lười biếng cười nói, “Ta biết em đang suy nghĩ gì, nhiệm vụ lần nây ta thật sự không thể ra tay giúp đỡ, vết tích pháp thuật của đồng tộc đối với chúng ta mà nói là cực kỳ rõ ràng, chỉ cần ta để lộ dấu vết đối phương sẽ nhanh chóng phát hiện được trong đội ngũ thần quan có sự hiện diện của Vampire. Ta nghĩ chuyện như vậy đối với các người mà nói cũng không có gì tốt đẹp chứ nhỉ? Bất quá, ta có thể cung cấp một ít tin tức cho em, chỉ cần em muốn biết.”

Thần quan: “Ngài nguyện ý cùng tôi ký kết khế ước chứ?”

Vampire: “Đúng vậy, ký kết khế ước, nếu như việc này có thể khiến em cảm thấy an tâm.”

Thần quan: “Như vậy, tôi cho rằng chúng ta cần phải gia tăng một điều khoản.”

Vampire: “??”

Thần quan: “Dưới tình huống không có sự đồng ý của tôi, ngài không thể làm ra bất cứ chuyện vô lễ gì.”

Vampire: “…”

Thần quan: “Thế nào?”

“Như vậy quá hà khắc rồi!” Người đàn ông ôm ngực, vẻ mặt tổn thương năng nề, “Lẽ nào sau này ngay cả ngón tay của em ta cũng không thể chạm vào sao!”

“Oh không, nếu là ngón tay thì tôi sẽ cho phép.” Thần quan tóc bạch kim lộ ra nụ cười vô hại, tình cảnh này khiến cho về sau mỗi lần Vampire nhớ đến đều phải đấm ngực giậm chân. “Nếu như tôi đang thanh tỉnh, hơn nữa dưới tình cảnh không bị bất luận loại ma pháp nào quấy rối mà gật đầu đồng ý, ngài có thể làm bất cứ chuyện gì, bằng không, khế ước ràng buộc sẽ khiến ngài phải lập tức dừng lại.”

Thấy trên mặt đối phương bắt đầu lộ ra thần sắc hứng tú, thần quan vô tình cố ý nới lỏng dây áo ngủ thêm một chút, để lộ xương quai xanh trắng noãn: “Tôi tin tưởng rằng đây là một phần khế ước đủ công bằng, ngài có thể dùng mị lực của mình đến chinh phục tôi, tôi lại dùng ý chí của mình đến cự tuyệt ngài.”

“Nghe rất thú vị,” Ánh mắt của người đàn ông theo động tác của thần quan càng lúc càng rực lửa, thế nhưng hắn vẫn phi thường tự tin vào chính mình, hoặc là nên nói, từ trước đến nay có lẽ hắn chưa từng bị thua bao giờ. “Ta tin rằng, không ai có thể kiên trì trước mị lực của ta được quá ba ngày.”

Thần quan gật đầu: “Thật vui mừng vì rốt cuộc chúng ta cũng đạt thành nhận thức.”

Y kéo lưỡi kiếm từ trong pháp trượng ra, rạch một đường máu trên cổ tay.

“Quang minh nữ thần tại thượng, cùng với chư thần trên đại lục, tín đồ thành kính kêu gọi các vị, xin thần linh hãy lắng nghe thỉnh cầu của chúng tôi. Tín đồ Yannick Hill và An… ngài tên là gì?”

“… … … … … Ansel Carpenter, sweetie.”

“Được rồi, cùng Ansel Carpenter ký kết khế ước như sau: Dưới tình huống không tổn hại sự khỏe mạnh của thân thể, tín đồ sẽ vì đối phương cung cấp máu tươi, mà ngài Carpenter sẽ nhận trách nhiệm bảo đảm sự an toàn của tôi, mãi đến khi nhiệm vụ hoàn thành. Từ nay về sau, Ansel Carpenter không thể sử dụng bất luận loại ma pháp gì đến cải biến ý chí của tín đồ, bằng không khế ước ràng buộc sẽ khiến anh ta lập tức đình chỉ hành động. Thỉnh ngọn lửa quang minh làm chứng cho chúng tôi!”

Trong lời thầm thì thề nguyện, giọt máu trên cổ tay ngược chiều bốc lên không, hóa thành một dây xích máu chạm khắc toàn bộ lời thề, quấn quanh hai người. Ngay khi chú ngữ kết túc, dây xích máu lập tức bùng cháy, lửa khói rừng rực rót vào thân thể bọn họ, tan thành vô hình.

Người đàn ông thấy thần quan nhìn sang thì mỉm cười, lặp lại nghi thức một lòng, bất quá trong chú ngữ đổi từ ‘Quang Minh nữ thần’ thành “Hắc ám vực sâu chi thần”, nhưng hiệu ứng ma pháp vẫn giống như đúc những gì thần quan vừa làm.

“Được rồi, sweetie, hiện tại em đã yên tâm chưa?” Cuối cùng người đàn ông còn chớp chớp mắt với thần quan, “Em không cảm thấy trong một đem tốt đẹp như vậy, những chuyện chúng ta vừa làm thực sự rất lãng phí phong cảnh sao? Hoặc là chúng ta nên làm chút gì đó kích thích hơn nữa?”

“Thật sự nên làm chút việc kích thích, bất quá không phải là ‘chúng ta’.” Thần quan mặt không biểu tình, “Nguyên hình của Vampire không phải đều là dơi sao? Ngài vì lẽ gì lại biến thành một con mèo?”

Thần quan đối với chuyện bị mê gian lần trước vẫn canh cánh trong lòng, có lẽ nên nói như thế này, nếu người đàn ông trước mặt lập tức biến thành một con mèo, Yannick sẽ rất cam tâm tình nguyện cắt đuôi của hắn xuống, gửi qua bưu điện đến cho Chris, thuận tiện còn cắt luôn hung khí vạn ác giữa hai chân đối phương. Bất quá lý trí cũng nói cho y biết, con Vampire mèo này hiện giờ còn có tác dụng khác, hơn nữa bọn họ còn vừa ký khế ước xong, chuyện tính toán sổ sách có thể chậm rãi mà làm.

Tất cả hành vi lợi dụng bề ngoài xuẩn manh để đạt được mục đích tà ác đều là không thể tha thứ!

“Oh sweetie, tư tưởng của em quá lạc hậu rồi, hiện tại nào còn lại lại biến thành loại động vật bẩn thỉu như dơi nữa chứ? Đem so sánh loại Huyết tộc cấp thấp đó với ta, đơn giản chính là một loại vũ nhục! Huống chi, trong lúc mọi người đều cho rằng nguyên hình của Huyết tộc là dơi hút máu, em không cảm thấy một con mèo đáng yêu sẽ càng hạ thấp sự cảnh giác của nhân loại sao? Hãy ngẫm lại ánh mắt của lũ quý tộc nữ vô tri kia khi nhìn thấy ta!”

“…” Người này, à không, con Vampire này quả thực còn vô sỉ hơn cả ta.

Người đàn ông không biết khoản nợ của mình lại bị đối phương ghi thêm một bút, còn ưu nhã vươn tay: “Đến đây đi, dung ta chính thức tự giới thiệu bản thân một chút, ta, Ansel Carpenter, Huyết tộc thủy tổ.”

“Thủy tổ?” Thần quan bắt được ý tứ trong ngôn ngữ của đối phương.

“Ta giả thiết, em đã từng xem qua tư liệu của Huyết tộc trong thư quán Giáo hội?”

“Đúng vậy,” Hơn nữa càng không ít, nhưng chính xác hơn một chút, là chủ nhân cũ của bộ thân thể này từng xem qua. “Bất quá những thư tịch này quá xa xưa, hơn nữa thay vì nói là tư liệu, tôi càng cảm thấy đó đều là thần thoại.”

“Hừ, chuyện này cũng không thể trách bọn họ, tuy rằng Giáo đình vẫn tự xưng là thiên địch của Huyết tộc, nhưng trên thực tế đối với chúng ta bọn họ cũng không có bao nhiêu lý giải.” Người đàn ông nói, “Tôi rất vui lòng giảng giải cho em nghe về lịch sử của Huyết tộc, bất quá nếu em không muốn theo ta lên giường, ta kiến nghị nên đổi một nơi khác để trò chuyện. Bằng không ta sợ rằng mình sẽ nhịn không được đem em đè xuống thỏa mãn một hồi.”

Thần quan tóc bạch kim ngửa cằm lên: “Quán rượu Sunset dưới lầu thì thế nào?”

“Thực vô cùng thích hợp.” Người đàn ông nhẹ khom người, lịch sự vươn tay.



Quán rượu Sunset quả thực giống hệt như tên gọi, bên trong vô cùng an tĩnh, không thấy đám ma men đáng ghét chạy đến đây ồn ào tranh cãi, Yannick biểu thị vô cùng hài lòng.

Tổ hợp của hai người thoạt nhìn không quá thích hợp, một người mặc áo khoác che kín cả người, đầu đội mũ sa, một người mặc trường bào quý tộc cắt may khéo léo sang trọng. Bất quá, thị trấn Trent còn rất nhiều loại người kỳ quái, chuyện như vậy không đủ khiến bọn họ liếc mắt nhìn thêm một chút.

Yannick gọi hai cốc rượu, một là Endless sea (*vô tận chi hải), một là Bloody twilight (*huyết sắc hoàng hôn).

Loại thứ hai là chuẩn bị cho người đàn ông bên cạnh, nghe nói hương vị của loại rượu này chính là bắt chước máu tươi của xử nữ, rất được Vampire hoan nghênh. Bất quá người đàn ông kia thoạt nhìn cũng không quá thích thú, còn lộ ra biểu tình chán ghét: “Oh sweetie, loại rượu chế tác thô lậu này, ngay cả một phần vạn sự mỹ vị của em cũng không bằng, vẫn là trực tiếp để ta mút ngón tay em thì tốt hơn!”

Thần quan tóc bạch kim nhợt nhạt nhấp một ngụm vô tận chi hải, ưu nhã gõ gõ mặt bàn: “Nên bắt đâu câu chuyện của ngài rồi, tiểu Miêu tiên sinh.”

————

Tác giả có lời:

Tính cách của thần quan đã định trước y không thể bất ngờ phát bệnh tâm thần, kiên quyết náo loạn với một đối tượng rất có khả năng hợp tác sinh lợi. Sau đó, sau đó y tự tay đào một cái hố cho công 2 luôn tự cho rằng bản thân rất có mị lực nhảy vào, tiếp theo… liền không có tiếp theo rồi… đây là một câu chuyện tràn ngập bi thương..

Tiểu kịch trường:

Sau đây, xin mời công 2 long trọng bước lên sân khấu giới thiệu sơ lược về bản thân.

Công 2: Xin chào mọi người, ta là Ansel Carpenter.

Thần quan: An cái gì?

Công 1: Ca cái gì?

Sophia: Mọi người có ai nhớ được không?

Baker: Tôi không nhớ.

Bart: Tiểu miêu miêu

Công 2: …