Nghe được tin tức này, tất cả đều sợ đến ngây người.
Những pháp sư và kiếm sỹ đã từng tham gia tiền tuyến càng tin tường nhớ rõ, thi thể xác sống xếp ở La Serena ít nhiều cũng có mấy nghìn cỗ, lẽ nào núi thây biển máu kia còn chưa thể tỏ rõ chiến tranh đã kết thúc, trái lại chỉ là biểu thị cho tai nạn vừa mới bắt đầu?
Sau một phút ngắn ngủi ngưng đọng, yến hội lập tức bắt đầu từ một tiếng thét chói tai của phụ nữ mà trở nên hỗn loạn, rất nhiều người đều tuân theo bản năng tuôn ra ngoài chạy trối chết, những quý cô ăn mặc váy dài kiểu cung đình hiển nhiên càng là giẫm phải làn váy ngã xuống, trở thành đá kê chân cho người phía sau —— loại thời điểm này, ai cũng không thể đoái hoài đến phong độ thân sỹ nữa.
Chỉ nghe roẹt một tiếng, bá tước tiểu thhư Sophia trực tiếp xé váy dài của mình đến ngang đầu gối, trong tay nắm lấy bội kiếm vừa rút ra từ túi ma pháp, đôi chân thon dài nhanh chóng tiến về phía nhóm người Yannick.
Cũng có không ít người thông minh phản ứng kịp thời, biết nơi có pháp sư và thần quan hiện diện mới là chỗ an toàn nhất, không vội vàng chạy ra bên ngoài mà gắt gao bám sát các pháp sư, nhất là khu vực xung quanh Mude Val càng là chật như nêm cối.
Mà hậu quả của việc này chính là, pháp sư Mude Val ngay cả chút không gian để cử động cũng không có, thiếu chút nữa đã trở thành nhân bánh quy.
Thành chủ Tyler hiển nhiên cũng là một trong số những người thất kinh, hắn vốn dự định dùng thắng lợi trước đó ghi nhận một khoản công tích với đế đô, để Hoàng đế bệ hạ cũng nghe đến tên tuổi của mình, trải chăn cho lần lên chức kế tiếp. Nào ngờ tiếng thét của binh sỹ vừa rồi liền trực tiếp phá vỡ mộng đẹp của hắn, hiện tại Tyler đã không hy vọng xa vời gì với việc lên chức, chỉ cầu có thể bảo trụ mạng nhỏ.
Mude Val không để ý hắn, trực tiếp gạt Tyler qua một bên, pháp trượng vung nhẹ, quanh thân thành lập ma pháp phòng ngự khiến những người đang nắm lấy áo bào của hắn phải buông ra, rốt cục cũng xem như dọn xong một con ‘đường’.
“Dẫn đường, đi về phía xác sống tấn công.” Mude Val túm lấy binh sỹ báo tin, dùng ngữ khí không cho phép phản bác nói.
“Dạ! Dạ!” Binh sỹ kia tuy rằng bộ dạng cao to tráng kiện, ngữ điệu lại thấp thỏm sứt mẻ, giống như chỉ sau một khắc liền trực tiếp tan vỡ.
Trong giờ khắc này, Mude Val việc nghĩa không từ trở thành người dẫn đầu nhóm pháp sư, những kẻ khác đều lấy ra pháp trượng đi theo sau lưng y.
Nhân cơ hội này, Yannick cũng xen lẫn trong nhóm pháp sư rời khỏi đám người đang thất kinh, tùy theo dòng người ra ngoài —— hiện tại, đã không còn ai lo lắng vấn đề căm thù thần quan nữa.
“Yannick!” Sophia từ phía kéo y lại, “Anh muốn đi đâu?”
“Buổi sáng Chris có nói phải đi tra xét cửa thành, tôi muốn tìm anh ấy!” Ngữ tốc của Yannick rất nhanh.
“Tôi đi cùng anh!” Sophia không chút nghĩ ngợi nói.
“Tôi cũng đi!” Avra liền xuất hiện, sợ bị tách ra nên càng túm chặt tay áo phồng của Sophia.
Yannick không có thời gian khách sáo chối từ, ba người thừa dịp hỗn loạn đi ra ngoài.
Rời khỏi tòa thị chính mới phát hiện, tình huống so với những gì bọn họ tưởng tượng còn hỗn loạn hơn rất nhiều.
Tiếng thét lanh lảnh, tiếng ngựa hý, tiếng giẫm đạp mắng chửi tràn đầy màng tai, trên mặt mỗi người đều tràn ngập kinh hãi, bọn họ thậm chí không biết mình nên chạy về nơi nào, chỉ xông loạn khắp nơi trong vô thức, hỗn loạn giữa dòng người. Kết quả liền khiến cho tràng diện vốn đã mất trật tự càng thêm lộn xộn.
Xe ngựa bị đẩy ngã, tiểu mạch vấy đầy đất, đương nhiên còn không thể thiếu dám người thích nhân cháy nhà đi hôi của, trong tay mỗi người cầm theo một túi nhỏ chạy thẳng đến cửa hàng lương thực, có một đứa bé té lăn trên mặt đất kêu gào gọi mẹ, thế nhưng đám người đang mãi chạy trối chết nơi nào còn chú ý đến tiếng khóc yếu ớt của bé. Những ngôi nhà ven đường đều gắt gao đóng chặt, rất nhiều bình dân sinh hoạt ở tầng lớp thấp cho dù rời thành cũng không còn chỗ để đi, chỉ có thể trốn trong nhà cầu khẩn La Serena không nên rơi vào tay giặc.
Vị trí hiện tại của nhóm Yannick là bên cạnh tòa thị chính tọa lạc tại trung tâm La Serena, tạm thời còn chưa nhìn thấy bóng dáng của xác sống, thế nhưng việc này cũng không đại biểu những nơi khác cũng an toàn. Thêm nữa, rất nhiều người ngay cả xác sống xuất hiện ở hướng nào cũng không biết, chỉ xuôi theo dòng người chạy trốn tứ phía, trong lúc vô ý càng tăng thêm hỗn loạn.
Ba người Yannick vất vả lắm mới rời khỏi sóng người nhốn nháo kia, đi đến một nơi tương đối yên lặng.
“Chúng ta nên đi về hướng nào?” Sophia cũng không có chủ ý.
Yannick dõi mắt nhìn một vòng, bầu trời phía đông nam mơ hồ hiện ra hỏa quang màu vàng cam, thỉnh thoảng còn hỗn loạn hiện lên một ít ba động ma pháp kim hoàng sắc hoặc thủy lam sắc.
“Nơi đó!” Avra chỉ, cũng chính là phương hướng Yannick đang nhìn, “Chúng ta đi về hướng đó!”
Cảm tạ quãng đường lặn lội đào vong đã khiến thể lực của thần quan được rèn luyện đáng kể, y một đường xuyên qua hơn nửa cái La Serena cũng không cảm thấy mệt mỏi, ngược lại Avra đã là hơi thở rối loạn, ngay cả loại nữ hán tử như Sophia cũng có chút chịu không thấu.
La Serena có hai cửa thành, một thông với rừng rậm Hắc Ám cũng chính là cái lần trước bị xác sống tấn công, chỗ cửa thành này sau khi đánh bại đại quân xác sống vẫn cứ đóng chặt, cho dù là dong binh đoàn dũng cảm nhất cũng không dám đề nghị thành chủ Tyler mở cửa để bọn vào rừng rậm Hắc Ám đào vàng.
Cửa còn lại thông đến thành St Mery của Đế quốc Garde, sau khi xác sống bại lui, ứng với thỉnh cầu của các thương nhân Tyler đã sai người mở cửa thành, bất quá chỉ cho phép rời đi mà không thể tiến vào.
Hiện tại, nơi gặp tai ương chính là cửa thành này.
Từ xa, bọn họ đã thấy hai lớp tường cát rất cao đang được dựng lên không xa cồng thành —— Là dùng từng bao tải từng bao tải cát chồng lên mà xây nên, bọn binh lính con đang không ngừng xây dựng vài lớp tường phòng ngự phía sau, đề phòng lớp trước bị vong linh công hãm vẫn còn có phòng tuyến mới.
Trên nóc nhà dọc hai bên đường đứng đầy pháp sư và kiếm sỹ, người trước dùng ma pháp công kích những xác sống có ý đồ trèo qua tường cát, người sau càng không ngừng bức lui những xác sống đang muốn nhảy lên nóc nhà công kích bọn họ.
Mối lo lắng lúc trước của Yannick đã biến thành sự thực, cửa thành vừa mở ra chẳng khác nào khai thông lỗ hổng, sự chống cự và phòng ngự trước đây hoàn toàn biến thành lãng phí. Hiện tại tường cát vừa được xây lên cũng chỉ cao gấp đôi người thường, đám xác sống thậm chí không cần dùng đến ‘Sách lược thang người’ cũng có thể dễ dàng vượt qua, binh lính phía sau phải liên tục không ngừng gia tăng độ cao của những lớp tường mới.
Dưới loại tình huống này, đứng mũi chịu sào hiển nhiên là binh lính bình thường, bọ họ vừa không có khả năng công kích ma pháp như pháp sư, lại không có kiếm thuật của kiếm sỹ, bởi vậy liền trở thành quần thể hy sinh thảm trọng nhất. Rất nhiều binh sỹ sau khi bị thương liền nắm chặt thời gian ở tại chiến trường uống ma pháp dược tề mà không chịu lui khỏi tiền tuyến, đơn thuần là muốn tranh thủ sức lực tiếp tục xây tường phòng hộ, mà lại càng có nhiều binh sỹ trực tiếp bị xác sống kéo xuống, tươi sống chịu xâu xé đến chết hoặc bị xác sống dẫm đạp đến tử vong. Sau đó, bọn họ rất nhanh lại biến thành một phần tử trong đại quân xác sống, khởi xướng tấn công về phía đồng đội vừa rồi còn đang tác chiến cùng mình.
May mà dưới tình huống thương vong thảm trọng như vậy, phòng tuyến vẫn cứ không ngừng phát triển cao lớn và dày đặc hơn.
Các kiếm sỹ và pháp sư đang phụ trách công kích đều là những người làm nhiệm vụ canh gác, không đi tham gia yến tiệc, nhân số cũng không nhiều. Trước khi những pháp sư khác chưa kịp đuổi tới bọn họ đã không cố thủ được tường thành, phải lui về lớp tường cát đầu tiên, hiện tại còn bắt đầu lui về phía sau lớp tường thứ hai.
Tường cát là lâm thời được xây dựng nên dù thế nào cũng không thể kiên cố như tường thành, các xác sống muốn vượt qua tường cát do bao tải cấu thành cũng dễ dàng hơn vượt tường thành rất nhiều. Chỉ chốc lát sau đã có không ít xác sống lướt qua mấy lớp tường cát, chúng nó xoay chuyển cái đầu đã không thấy rõ ngũ quan hướng hai cái hốc to nguyên bản hẳn là vị trí của đôi mắt quan sát xung quanh, trong cổ họng phát ra tiếng gầm rống liên tục, bàn tay để lộ khớp xương hư thối không ngừng hướng về phía những binh sỹ đang vận chuyển bao cát.
Một đạo Lưu Tinh Hỏa Vũ từ trên trời giáng xuống, hơn phân nửa rơi vào trên người đám xác sống, non phân nửa còn lại rơi vào trên người những binh sỹ không kịp né tránh, khiến không ít người bị thương với trình độ bất đồng. Bất quá cái này so với việc bị biến thành xác sống vẫn tốt hơn rất nhiều.
Nhưng mà không bao lâu sau, lại có vô số xác sống tiếp tục leo lên trên, cho dù lực sát thương của ma pháp có lớn hơn nữa thì số lượng pháp sư cũng là có hạn, những ma pháp công kích cũng không có khả năng có thể sử dụng không chút gián đoạn. Ngay khi đạo phòng tuyến thứ hai đã gần hỏng mất, Mude Val rốt cục cũng dẫn theo cả đám pháp sư chạy đến —— Bởi vì bị đám người trên đường ngăn chặn, hơn nữa đám đông lại khá bề thế nên tốc độ của bọn họ chậm hơn nhóm Yannick một ít, bất quá may mà vẫn kịp thời bảo vệ đạo phòng tuyến thứ hai.
Thành chủ Tyler dưới sự bảo vệ của các kiếm sỹ cũng đi theo pháp sư Mude Val chạy đến, nhưng hắn hiển nhiên không quá trấn định, cầm khăn tay không ngừng lau đi mồ hôi đang dùng mãnh đổ ra trên trán.
“Quý ngài Val, xin ngài nhất định phải bảo vệ cho La Serena!”
Mude Val không rảnh phản ứng Tyler, y bắt đầu phân phối chức trách cho các pháp sư, căn cứ nguyên tố thiên phú của bọn họ mà bố trí đến nơi thích hợp triển khai phòng thủ. Mude Val còn để các pháp sư hỏa hệ châm lên một đạo tường lửa cách ly tuyến dân cư, như vậy ít nhất… ở trước khi vòng tuyến bị cháy rụi, xác sống không có biện pháp vượt qua dãy phòng ốc kia xâm nhập vào trung tâm thành phố, hơn nữa cũng có thể giảm thiểu tiêu hao ma pháp.
Ngay cả phó quan của thành chủ, Nam tước Ryan bởi vì là pháp sư trung giai cũng đã bị kết nạp vào đoàn đội công kích, mà thành chủ Tyler lại chỉ có thể loạn trước loạn sau nói một ít ý kiến không có tính xây dựng nào, rốt cục cũng chọc giận các pháp sư bên cạnh Mude Val.
“Ngài lẽ nào chỉ biết đứng ở chỗ này nói một ít lời không hữu dụng sao! Ngài là thành chủ, quý ngài Val chỉ đến để hiệp trợ ngài!” Có pháp sư không nhịn được giễu cợt.
Đổi thành thời điểm khác, thành chủ đại nhân đã sớm nổi giận, bất quá ở trong lúc này các pháp sư mới là cọng rơm cứu mạng, thành chủ đại nhân co được dãn được liền ra vẻ không nghe được gì cả. Căn cứ nguyên tắc bảo mệnh, theo sát kẻ mạnh là không sai.
Yannick đối với vị thành chủ cực hiểu đạo lý chiêu lợi tránh hại này cũng có chút cạn lời, bất quá hiện tại cũng không phải thời gian tính toán những việc này, y chạy đến bên cạnh Tyler, nói: “Thành chủ đại nhân, ta cho ràng hiện tại việc ngài phải làm chính là tổ chức bình dân trong thành lui lại!”
Tyler sửng sốt, lập tức dứt khoát cự tuyệt: “Không, cái này không thể được!”
“Vì sao?” Thần quan chăm chú nhìn hắn.
Bình dân vừa rút đi có nghĩa là La Serena sẽ triệt để là tòa thành rỗng, làm thành chủ hắn không tránh được phải gánh trách nhiệm về sau, nếu suy xét không tốt, ngay cả tước vị hiện tại cũng không giữ được.
Bất quá loại lý do này Tyler đương nhiên không thể nói ra miệng, hắn có chút chột dạ, chỉ có thể hàm hồ nói: “Còn chưa đến nông nỗi phải rút lui, có thể chờ thêm một chút, có lẽ chút nữa quý ngài Val sẽ có biện pháp!”
Thần quan giận tái mặt, giọng nói cũng trở nên nghiêm khắc: “Vạn nhất La Serena không thủ được, khi đó còn kịp sao, ngài có thể gánh vác trách nhiệm cho nhiều sinh mệnh như vậy sao!”
“Ngài ấy nói đúng!” Mude Val đi tới, có chút ngoài dự liệu mở miệng tán thành cách nói của thần quan.