(Quyển 2) Cua Vợ Từ Nhỏ

Chương 5



“Để anh đưa em về”
Cô lắc đầu từ chối nói “Không cần phải rắc rối vậy, em từ về được”
Đúng thật là hiện giờ cô coi anh như người xa lạ hoàn toàn không biết cô còn nhớ đến những khoảnh khắc hồi trước của anh và cô không nữa
Anh hụt hẫng nhìn cô nhưng anh là người như thế nào? Anh đâu thể bỏ cuộc dễ như vậy được
“Để anh đưa em về” Anh nhất quyết đưa cô vào xe ngồi, cô thì không phản kháng lại sức của anh được lên quyết định để tự do theo ý anh
Trên đường hai người không nói với nhau một câu nào cả, Lâm An bây giờ đã ra ở riêng và chỗ ở của một diễn viên thì tất nhiên luôn phải giữ bìa mật
“Anh để em ở dưới đây đi” Nhà cô ở là một khu chung cư cao cấp, toà nhà cao vút trông cực kì sang trọng.

Đây cũng là một trong những nơi đắt đỏ ở thành phố.

Cuộc sống suốt 7 năm qua của cô như thế đã khiến anh vui rồi
“Không cần anh đưa lên à?” Anh hỏi nhưng cô lại nhất quyết lắc đầu và từ biệt với anh một cách nhanh nhất
“Anh về cẩn thận” Nói rồi cô chạy một mạch đi anh chỉ biết đứng ở đằng sau nhìn theo bóng lưng cô chạy, miệng anh nhếch lên
Sau khi coi đi khuất khỏi tầm mắt anh thì anh cùng lái xe về nhà tâm sự với ba mẹ.


Vì cái tật mê gái của mình mà anh chưa nói chuyện với ba mẹ tiếng nào.

Cái tính này chắc chắn là thừa hưởng từ ba của anh rồi
Chắc hồi xưa ba cũng mê mẹ như thế đấy
[! ]
“Sao? Đưa con gái nhà người ta về chưa?” Nhiên Nhiên bước ra ngoài hỏi
Anh bước vào nhà nhìn chán nản, đúng là chán đời, Nhiên Nhiên chỉ biết lắc đầu thở dài
“Cha với con y nhau” Nghe đến vợ gọi mình Hàn Lãnh noáy hoáy từ trong bếp bước ra
“Em nhắc anh đấy à?”
“Ừ, đang bốc phốt anh đó”
“Ai dám” Anh nghe xong thì hùng hổ nhìn quanh nhà biết thừa là chính vợ mình nói xấu mình nhưng lại không dám hó hé lại thấy thằng con trai đứng ở đấy, Hàn Lãnh hổ báo mắng con trai
“Thằng kia, mày nói gì bố mày?”
Hàn Lục Phong ngán ngẩm chẳng biết nói gì đành lấy đồ lên nhà
“Ơ hay! bơ ấy?” Hàn Lãnh khó chịu nhìn con trai

“Con với chả cái” Nhiên Nhiên than phiền
Lục Phong bước lên phòng quyết định suy nghĩ về việc lập lại sự nghiệp ở quê hương, trong 7 năm bên nước ngoài anh đã có rất nhiều kinh nghiệm, giờ chỉ việc về lập công ty mới hoặc quản lí Hàn Thị của ba
[! ]
Hôm nay là một ngày mới, là ngày thứ anh về nước, đối với anh nghỉ ngơi như thế là đủ rồi, giờ đến lúc để anh bắt đầu gây dựng lại mọi thứ
Anh đi tìm những mảnh đất đẹp, một văn phòng vừa phải, mới đầu chỉ cần 1 mình anh làm là đủ
[! ]
“Ngoáp” Cô vươn vai vặn vẹo đủ tư thế sau đó thì bước xuống giường, cô mặc một bộ quần áo ngắn nhưng trẻ hơn mọi khi đấy
Cô chạy ra và kéo rèm, ánh sáng lọt vào chiếu sáng cả căn phòng, coi nheo mắt nhìn
“Tiếp tục công việc của mình nào” Cô nói rồi chạy vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt
Xong xuôi thì cô bước ra ngoài, cần tìm một bộ quần áo phù hợp cho hôm nay rồi
“Chọn gì nhở?” Nhìn một núi quần áo trong tủ cô phân vân
Hôm nay cô bỗng muốn ăn mặc khiến mình nhỏ nhắn hơn chút chứ không phải phong cách sang trọng thường ngày
Cô lấy một cái áo phông trắng dài tay rộng và một chiếc váy xoè dài đến mắc cá chân
Trời mặc dù không phải quá mát để mặc bộ này dù sao thì trời cũng hơi oi nhưng không sao
“Thời trang phang thời tiết mà” Cô sẵn sàng cầm cái túi sách và bước ra ngoài cửa
Ấn cầu thang máy để xuống sảnh, vừa bước ra khỏi cổng đã thấy
“Để anh chở em đi”
–—————————