[Quyển 1] Nhân Vật Phản Diện Thật Ngoan

Chương 44: Tiểu Thanh Mai, Quá Mạnh Mẽ (44)

Vân Gia Duyệt kể từ sau khi biết đối xử Phồn Tinh hơi chút tốt chút, có thể mang đến cho mình lợi ích gì, càng thường xuyên đưa Phồn Tinh ra ngoài vui chơi giải trí.


Chỉ là mỗi lần, đều sẽ vô tình hay cố ý gọi một hai người ngày thường theo đuổi mình.


Trong lòng có ma quỷ đang cười lạnh --


Đoạt nổi bật của tao đúng không?


Một tên ngốc dựa vào cái gì đoạt nổi bật của tao?


Nếu muốn nổi bật, vậy thì phải trả giá thật đắt!


Cô ta hiện tại ước gì càng ngày càng nhiều người tới coi trọng tên ngốc này. Đến thời điểm, một đôi môi đỏ vạn người nếm, một đôi tay ngọc vạn người nâng.


Thống khổ đều là đồ ngốc này gánh chịu, mà tốt đẹp đều sẽ là của cô ta!


Trong KTV.


Vân Gia Duyệt hôm nay mời đến rất nhiều người, một đám người vô cùng náo nhiệt ca hát, không biết như thế nào, chính cô ta ngược lại không có chút tinh thần, cảm giác rất buồn ngủ.


Có thể là đêm qua không nghỉ ngơi tốt đi, vì thế nằm nghỉ ở trong góc sofa.


Ngụy Tử Trác đắp cho cô ta cái mền thảm mỏng, Vân Gia Duyệt cứ như vậy trong hỗn loạn ngủ thiếp đi.


Nhìn thấy cô ta triệt để ngủ say xong, Ngụy Tử Trác mới cười cười quỷ dị.


Muốn xuống tay với Vân Phồn Tinh, đương nhiên phải giải quyết trước Gia Duyệt.


Gia Duyệt tuy rằng hi vọng đàn ông khác coi trọng Vân Phồn Tinh, nhưng trong những tên đàn ông này, tuyệt đối không thể có hắn!


Hắn chẳng qua bỏ chút thuốc ngủ trong nước uống mà thôi, liều lượng không nhiều, đủ để Gia Duyệt ngủ một giấc thật ngon.


Phồn Tinh thích nghe người khác hát, nhưng mà mình thì sẽ không.


Cho nên mỗi lần đến KTV, lão đại đều giống như đại gia, tìm một góc nheo mắt nghe nhạc.


Ngụy Tử Trác cầm cốc nước trái cây, đem tới trước mặt Phồn Tinh: "Uống chút nước trái cây đi, em sau khi vào đây vẫn chưa ăn gì cả."


Không thể không nói, Ngụy Tử Trác bề ngoài vẫn là rất có mị lực.


Thân sĩ, nhã nhặn.


Lão đại còn thật cảm giác có chút khát.


Đúng lúc này, Sưu Thần Hào hiếm khi xuất hiện : 【 Đừng uống, bên trong có bỏ thứ gì đó. 】


Nó tuy rằng không có khả năng cho Ngân Phồn Tinh bàn tay vàng, nhưng mà loại chuyện như này, tốt xấu vẫn nên nhắc nhở một câu.


Kết quả, lòng tốt của nó ---


Bị chó ăn!


Lão đại chỉ là hơi chút dừng lại một chút, sau đó trực tiếp nhận ly nước, một hơi liền uống xong!


Uống! Xong!!


Tùy hứng như vậy, ngươi đây là muốn lên trời đúng không?


Sưu Thần Hào thậm chí đều cảm thấy, Phồn Tinh là đang cố ý phản nghịch lại nó.


【... Ngươi cảm giác thế nào? 】 Sưu Thần Hào thật sự nhịn không được hỏi một câu.


Kỳ thật nó cũng muốn biết, trong nước trái cây mặt trộn lẫn cái gì? Nó chỉ biết là, Ngụy Tử Trác bỏ cái gì đó.


Kết quả ngươi đoán cái này không biết sống chết là như thế nào, vậy mà trả lời...


"Cảm giác, hình như uống cũng rất ngon..."


Giọng còn có chút không thỏa mãn lắm.


Sưu Thần Hào lúc ấy: ? ? ?


Ta con mẹ nó là muốn hỏi ngươi uống ngon hay không ngon sao?


"Còn có một chút buồn ngủ." Lão đại tiếp tục nói.


Sưu Thần Hào lúc ấy liền nghĩ rằng, xong con bê rồi, bên trong chắc chắn là đã bỏ thuốc ngủ.


Nó cảm thấy tối hôm nay, tiểu thư Ngân Phồn Tinh chắc chắn sẽ bị té một cái thật đau!


Nhưng mà vậy thì làm sao chứ?


Dù sao là tự cô muốn tìm chết, liền xem như là ngã một cái thật đau không có quan hệ với nó!


Sưu Thần Hào hoàn toàn đánh giá thấp độ chính xác lão đại nói chuyện, lão đại nói có một chút xíu buồn ngủ, vậy thì thật sự chỉ là một chút...


Ngụy Tử Trác đợi một lát sau, thăm dò nói với Phồn Tinh, "Phồn Tinh, em buồn ngủ sao?"


Lão đại nhìn hắn một cái.


Người này hình như rất hi vọng cô có thể ngủ, vì thế gật gật đầu.


Nghiêng đầu hướng bên cạnh ngã xuống, biểu diễn cái gì gọi là một giây ngủ.


Ngụy Tử Trác chào hỏi những người khác trong phòng :"Gia Duyệt và em gái cô ấy đều mệt mỏi, tôi đưa hai người họ về nhà, đi trước vậy."