Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 50: Không cần lo lắng (An Kinh Vĩ, Lý Duật - 3P)

Hai cây c/ôn th/ịtth/ô dài khủng bố đồng thời căng tràn thân thể cô, giống như hai chân không phải của mình, toàn bộ bụng nhỏ bị hai cây c/ôn th/ịt nóng bỏng lấp đầy.

Dịch Dao mở cái miệng nhỏ nhắn, cả người co rút thở hổn hển, tất cả lý trí, suy nghĩ đều bị rút cạn, trong đầu chỉ biết lúc này trong bụng cô có hai cây c/ôn th/ịt lớn của đàn ông, hoa h/uyệt còn bị tiến công đâm thọc liên tục, bụng nhỏ lần lượt bị va chạm tê dại đến cực điểm!

C/ôn th/ịt phía sau gắt gao nhét vào vách tường yếu ớt mỏng manh, mỗi lần c/ôn th/ịt phía trước hoa h/uyệt va chạm làm thịt mềm trong hoa h/uyệt bị động mà thốn vô cùng.

Hai cây c/ôn th/ịt thô to cắm vào hoa h/uyệt nho nhỏ, làm hoa h/uyệt càng chật hẹp khó đi hơn, người đàn ông phía trước lại không hề quan tâm, dựa vào hoa h/uyệt đã ướt át, hắn nhiều lần rút ra đến cực hạn, rồi lại cọ xát đâm vào thật sâu, thẳng đến hoa tâm, thậm chí cái miệng nhỏ phía trong cũng bị bắt mở ra.

An Kinh Vĩ ác độc mà đâm vào rút ra mấy trăm cái, cắm đến mức Dịch Dao ngay cả rên rỉ nhẹ nhàng cũng không rên nổi, thân thể mềm mại run rẩy kịch liệt, mật dịch mất khống chế tuôn trào, làm An Kinh Vĩ càng vui sướng sảng khoái hơn, chỉ là khổ cho Lý Duật, đôi tay anh bất giác dùng lực bóp mạnh đùi của Dịch Dao, cố không nhúc nhích mà đứng im trong cúc h/uyệt của cô, dục vọng bị đè nén hóa thành nhiệt lượng mênh mông tiết ra lỗ chân lông, mồ hôi thấm ướt vạt áo, trán và tóc mái của cô ướt đẫm.

Sau khi liên tiếp cao trào, rốt cuộc Dịch Dao cũng thở được một lúc, thân thể trong một thời gian ngắn đã bị đàn ông dạy dỗ thành thạo, có thể tự thôi miên tất cả cảm giác của bản thân, chỉ sự tê dại khuây khỏa vô tận ở trong hoa h/uyệt cũng đã truyền khắp mỗi tế bào trên cơ thể.

"A......" Tiếng rên rỉ nghẹn một hồi lâu trong cổ họng rốt cuộc cũng được thoát ra, hai mắt mơ màng, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng ướt át, cô gái bị làm đến mất hồn theo phản xạ mà co rút mông nhỏ, thậm chí còn không vừa lòng với sự yên lặng ở phía sau, cô vặn vẹo mông cọ xát với người đàn ông phía sau.

"A, a...... A......" Giọng điệu uyển chuyển, tiếng rên rỉ mê người.

Ngăn cách bởi cô gái trong ngực, Lý Duật tức giận trừng mắt nhìn An Kinh Vĩ trước mặt, khoái cảm chậm rãi tích lũy gần như muốn phun trào khác hẳn những lần thọc vào rút ra bình thường, bị cô gái trước mặt xoắn chặn làm anh dâng lên khoái cảm vừa xa lạ vừa kích thích, nếu lúc này anh có thể cắm mạnh làm tới bến, chỉ tưởng tượng thôi cũng đã thấy rất sảng khoái rồi!

Nhưng —— An Kinh Vĩ cố ý làm tàn nhẫn như vậy, thân thể trong lòng ngực nhỏ như vậy sao có thể chịu đựng được khi anh động nữa chứ?

Đôi mắt lạnh lùng tràn ngập dục vọng của An Kinh Vĩ nhạy bén bắt được sự thương tiếc do dự trong một khoảnh khắc của Lý Duật.

Thương tiếc? Đối với cô?

Lý Duật cưng chiều ôm Dịch Dao, mà hình ảnh Dịch Dao ngoan ngoãn dịu dàng dựa vào vai của Lý Duật chợt lóe qua trong đầu An Kinh Vĩ, nhanh đến mức hắn cũng chưa ý thức được ý nghĩa của hình ảnh này khi nó xuất hiện, hắn chỉ cảm thấy tức giận và tràn ngập cảm giác uy hiếp theo bản năng!

Hắn chơi cô trước, tất cả mọi thứ của cô gái này, sẽ do hắn quyết định! Thương tiếc? Không cần người khác lo lắng!

"Tiểu lẳng lơ, tôi thao em thoải mái không?"

"...... Ưm...... A...... A a......"

An Kinh Vĩ đâm thật mạnh vài cái sau đó liền ngừng lại, ngón tay cái ấn lên hoa hạch chỗ hai người kết hợp, nhẹ nhàng xoay tròn cọ xát.

Cô gái yêu kiều lập tức vừa thỏa mãn vừa nôn nóng.

"Thao em thoải mái không?"

"Thoải, thoải mái......" N*ng quá...... Dục vọng muốn được giải phóng trong thân thể, tiểu h/uyệt bị người đàn ông hung hăng đùa giỡn vừa n*ng vừa trống rỗng...

"Còn muốn không?" An Kinh Vĩ nhéo nhéo hạt trân châu nhỏ, vuốt ve lúc nặng lúc nhẹ.

"Ưm...... Muốn......" Hoa dịch bị kích thích thỉnh thoảng tiết ra từ hoa h/uyệt.

"Muốn cái gì?"

Dịch Dao ngước mắt mông lung nhìn người đàn ông trước mặt.

Muốn cái gì?

Cô muốn cái gì? Không, quan trọng là hắn muốn cái gì?

Đúng rồi, cô biết rồi, hắn muốn cô nghe lời...... nghe lời hắn sẽ......

Cố gắng hết sức nâng cánh tay run rẩy lên ôm lấy cổ hắn, "Tôi muốn, muốn anh, thao tôi......"

Nhìn thấy cô gái mềm mại lộ ra cánh tay trần tr/ụi trắng nõn như ngó sen ôm lấy cổ người khác trước mặt mình, một cảm xúc không biết tên mãnh liệt nổ mạnh trong đầu Lý Duật, đôi tay của anh trở lại hai mông của cô một lần nữa, bàn tay dùng sức bóp mông cô, cặp mông non mềm lại chìm trong bàn tay của anh.

Hóp bụng siết chặt eo, Lý Duật cúi đầu nhìn khe hở nhỏ nhắn bị anh cắm chặt kín, bắt đầu cuồng nhiệt thọc vào rút ra.

"A a —— a......"

Đối với cô gái lẳng lơ tột cùng như vậy, anh còn sợ cô chịu không nổi à? Anh phải thử xem, như thế nào mới có thể làm cô chịu không nổi!

"Nha a...... Không, nhẹ, nhẹ một chút...... Bụng, trướng a......"

Thấy sự thương tiếc trong mắt Lý Duật đã biến mất, thay thế vào đó là sự lạnh lùng nghiêm túc, An Kinh Vĩ cong cong khóe môi, siết chặt vòng eo mềm mại của cô, thân dưới bắt đầu cố gắng tranh giành với Lý Duật.

Cách một lớp màng mỏng, hai tên con cưng của trời không phân cao thấp làm cô gái yêu kiều dưới thân hỗn loạn thành một đống......

Biệt thự Khôn Thiên, nhà họ An.

An Lục Thiên ngồi trên sô pha phòng khách không kiên nhẫn nói: "Tên nhóc kia còn chưa chơi đủ hả?"

Trợ lý đặc biệt đứng nghiêm túc bên cạnh nghe tiếng động trong tai nghe, cung kính trả lời, "Dạ, đúng vậy, thiếu gia vẫn còn đang chơi."

"Khi nãy cậu nói Lý Khinh Nam cũng ở đó? Bọn họ đang nói gì sao?"

Trợ lý đặc biệt cân nhắc cách dùng từ một chút rồi nói, "Cũng không có gì khả nghi, nhưng hình như thiếu gia và Lý Khinh Nam đang chia sẻ một cô gái."

Nghe thấy con trai chơi "hai rồng một phượng" với người khác, An Lục Thiên lại không có phản ứng gì đặc biệt, "Phái người theo dõi Lý Khinh Nam, xong lần này thì cho người kêu thiếu gia về đây."

"Dạ."

Nghĩ một lúc, An Lục Thiên lại cầm lấy di động, "Dao Dao hả, gần đây có bận gì không? Không bận à, vậy con có muốn tới chỗ chú An chơi mấy ngày không?"