Quân Ngọc Hàm khó tin nhìn Ngao Triệu, đây là cái phương pháp dưỡng thai gì vậy? Long tộc này thật đúng là dâm tính đến triệt để! Mặt cũng không tự chủ đỏ theo, nói: “Ngươi… Ngươi sao… không nói sớm…”
Người bình thường sao nghĩ đến phương pháp dưỡng thai dâm sắc vậy được? Bình thường chẳng phải đều nghĩ hạn chế việc phòng the thì tốt hơn sao! Y nếu không nói thì sao hắn biết được? Thật là làm hại mình đi không ít đường oan uổng, cũng làm hại Ngao Triệu bị thai nhi này hành hạ đến chết đi sống lại! Chỉ là phương pháp dưỡng thai như vậy cũng khó trách Ngao Triệu khó có thể mở miệng, nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Ngao Triệu, hắn lại động tâm thêm mấy phần, len lén liếc về phía hạ thân của Ngao Triệu vừa mới bị mình mặc vào phân nửa cái quần, nửa che nửa đậy, dâm mỵ nói không nên lời, khiến hắn chỉ cảm thấy tất cả huyết khí đều dâng lên. Nếu cần phương pháp dưỡng thai kiểu này, vậy nếu hắn tiếp tục nhẫn nhịn nữa là không được rồi!
Ho nhẹ một tiếng, một là để hấp dẫn sự chú ý của Ngao Triệu, hai là tăng thêm can đảm cho bản thân, hắn thuận tiện nghiêng người quan, kéo xuống cái quần của Ngao Triệu. Lúc này thì Ngao Triệu ngược lại nhăn nhó đẩy hắn ra, vốn định muốn nói cái gì, chỉ là trong bụng một trận đau đớn, y lại khom người xuống.
Thấy Quân Ngọc Hàm ăn nói khép nép đến nhún nhường như vậy, Ngao Triệu không nói gì nữa, y cũng vô lực không nói gì được, chỉ có thể để mặc cho Quân Ngọc Hàm kéo thân thể mình lên trên đùi hắn, vô lực dựa vào Quân Ngọc Hàm ngồi xếp bằng trên người hắn.
Ôm lấy thân thể của y, Quân Ngọc Hàm tháo vạt áo của y ra, chiếc ẩn thân y bên ngoài đương nhiên không thể cởi xuống, mà như nửa che nửa hở, càng thêm câu dẫn người khác. Ánh mắt trong suốt của Quân Ngọc Hàm trở nên âm u, cúi đầu ngậm lấy điểm đỏ trước ngực Ngao Triệu, tinh tế mút lấy.
Ngao Triệu ôm Quân Ngọc Hàm thật chặt, cái mông không nhịn được ma sát lấy hắn, giữa bắp đùi cố gắng kẹp chặt lửa nóng đang nhảy lên kia lại, dẫn nó vào trong cơ thể của mình, khiến cho Quân Ngọc Hàm thiếu chút nữa không chịu đựng được liền trực tiếp xông vào. Tuy rằng đây là phương pháp dưỡng thai, nhưng vẫn không nên thô lỗ mà cẩn thận thì tốt hơn. Hắn liều mạng cố nén xuống, nhịn đến mồ hôi đầm đìa, nhưng động tác vẫn dị thường chậm chạp, không dám sử dụng lực quá lớn, ngược lại khiến cho Long Châu trong cơ thể bất mãn, đập lên Ngao Triệu, khiến Ngao Triệu không thể nhẫn nại được thúc giục Quân Ngọc Hàm: “Ngươi… Mau chút đi… Ô…”
Thấy Ngao Triệu tựa hồ lại đau đớn, Quân Ngọc Hàm đau lòng không thôi, chỉ là sợ quá mức lỗ mạng sẽ đả thương y, lại nghe thấy y thúc giục: “Mau… Ô… Đừng giằng co nữa!”
Hắn hơi do dự, thấy sắc mặt Ngao Triệu lại tái nhợt thêm một chút, trái tim chùng xuống, liền vươn bàn tay về phía hậu huyệt của Ngao Triệu, trước tiên là một ngón tay ở tại cửa huyệt dò xét, khẽ xoa lên nếp gấp cánh hoa trên cái miệng. Huyệt khẩu kia liền như cây trinh nữ bị chạm đến không ngừng hé ra hợp lại, giống như một cái miệng nhỏ ấm áp đang yêu cầu một cái gì đó, ướt át ngậm lấy ngón tay của Quân Ngọc Hàm. Cơn nóng ướt này lập tức xông đến trong lòng Quân Ngọc Hàm, khiến côn th*t phía dưới của hắn càng thêm phát trướng.
Hắn bị kích thích đến chẳng quan tâm cái gì nữa, lật tay lại hai tay nắm lấy cái mông của Ngao Triệu, nâng lên, khiến cho cúc khẩu của y nhắm ngay cự đại đang ngẩng đầu đứng thẳng của mình, đâm lên lối vào đang khẽ mở ra một cái miệng nhỏ, đột nhiên buông lỏng tay khiến cả người Ngao Triệu nặng nề rớt xuống, hoàn toàn nuốt hết nhục hành của hắn.
Thế nhưng Quân Ngọc Hàm lúc này hoàn toàn không còn lý tính, ngay phút chốc tiến vào, hắn liền cảm thấy như được bước vào thiên đường. Vách tường non nớt trong dũng đạo và nhục hành dán chặt lấy nhau, kín đến mức không dư một chút chỗ trống nào, mà nhục bích lồi lõm bất bình còn đang không ngừng mấp máy, tựa như vô số cái miệng nhỏ bé đang không ngừng mút lấy xoa bóp phân thân của hắn. Hắn hạnh phúc như thăng thiên, có khi đắc đạo thăng thiên cũng tuyệt nhiên không thể sảng khoái như vậy!
Phân thân tiến vào càng sâu cảm giác càng mãnh liệt, Quân Ngọc Hàm không có nửa khắc nào là muốn dừng lại, theo bản năng nâng hai bắp đùi của Ngao Triệu lên, cả thân thể dùng sức nhấc lên, dường như muốn xuyên qua cả người Ngao Triệu, chợt nghe thấy Ngao Triệu không chịu được “A” một tiếng rên rỉ nên lời.
Quân Ngọc Hàm mau chóng bắt đầu trừu động, tốc độ càng lúc càng nhanh, không ngừng mà đánh lên rút ra nội bộ mềm mại của Ngao Triệu, khiến cho nơi thật sâu bên trong không ngừng chảy ra long dịch thơm ngọt. Ngao Triệu đầu tiên vẫn kêu đau vài tiếng, nhưng lúc sau đã “Ưm ưm nha nha” rên rỉ, phối hợp với cơn nước rút từ dưới lên trên của Quân Ngọc Hàm mà giãy dụa cái mông rắn chắc nhưng rất tròn của y.
“A… A a…” Thích ứng với tốc độ trừu triệt của Quân Ngọc Hàm, Ngao Triệu không ngừng múa chuyển thân thể, muốn đòi hỏi càng nhiều hơn. Nhục bích chặt chẽ mà đầy co dãn không ngừng đùn ép lên phân thân đang nhấp nhô lên xuống kia, khiến nó bỗng nhiên hóa thành mũi tên bắn ra không ngừng đánh về phía hoa tâm của y, khiến hoa tâm kia càng kích xuất thêm nhiều dục thủy chảy ra, chỉ nghe thấy bên trong mật huyệt truyền ra trận trận tiếng va chạm “bành bạch”.
Ngao Triệu bị đâm đến hoàn toàn không còn sức lực chống đỡ, chỉ có thể vui sướng ngửa đầu thét dài. Lúc Quân Ngọc Hàm mãnh liệt va chạm về phía trước, mông của y cũng cố gắng ép xuống, đè ép hoàn toàn không khí giữa hai người ra bên ngoài, khiến cho y và Quân Ngọc Hàm phảng phất như triệt triệt để để dính chặt với nhau thành một.
“A a… Không… Không được… Hàm… Mau… mau…” Ngao Triệu chỉ cảm thấy phân thân của mình co rút chặt lại, đã đạt đến cực hạn, đột nhiên như trở nên điên cuồng, liều mạng nện vào Quân Ngọc Hàm, cái hông phía dưới lại càng thêm chuyển động với biên độ lớn. Mà Quân Ngọc Hàm cũng điên cùng theo y, càng không ngừng la hét, thô ráp thở gấp, hoàn toàn không để ý Ngao Triệu trên người cào đến phát đau, hai tay nắm chặt lấy cái mông của Ngao Triệu liều mạng trừu sáp, dường như muốn đâm chết Ngao Triệu.
Phía dưới của Quân Ngọc Hàm cảm thấy dương huyệt của Ngao Triệu đột nhiên co rút chặt lại, càng thêm trở nên chặt chẽ, càng thêm kịch liệt mút lấy phân thân của mình, chợt thấy một linh lực lớn trong cơ thể hội tụ trên lỗ hổng sắp bùng phát của mình, theo đó hắn một tiếng cuồng hống, tinh nguyên mang theo linh lực đút vào cho Long Châu đang chờ tiếp tế.