Tôi khó chịu liếc mắt về phía cảnh cửa đang mở bung, Ryder và Zelda đang đứng ở nơi đó với biểu cảm phải nói là cực kì thú vị.
“Felicia, anh nói là mau ngừng việc vặn mana đi và buông tay em ra.”
Tôi cảm thấy Ryder vô cùng đáng thương. Kiếp trước, anh ta vì cứ đinh ninh mình là người thừa kế nên đã chăm chỉ tất cả các cách điều khiển mana hệ phong sao cho thuần thục và thuộc lòng tất cả những thứ ấy nhưng mới tiếc làm sao khi sức mạnh lại được ban cho một đứa nhóc như tôi- một đứa nhóc còn chưa bao giờ được học một buổi dạy lễ nghi như Zelda.
“Không thích.” Tay tôi vẫn giữ nguyên như thế.
Ryder hậm hực bước tới chỗ tôi, anh ta cố tình nắm chặt lấy bàn tay tôi khiến tôi phải giật tay ra đồng thời bàn tay tôi vì thế mà buông thõng nên việc vặn mana bị ngừng lại.
“Bác quản gia ơi, bác không sao chứ ạ?” Giọng nói õng ẹo của Zelda lúc nào cũng khiến tôi khó chịu.
Quản gia vô cùng kinh hãi, ông ta không ngừng ho sặc sụa và vuốt dọc ngực của mình.
“Tôi tin chắc ông đã hiểu ý tôi muốn nói rồi chứ quản gia?” Giọng tôi lạnh lùng, vẻ mặt bình thản như chưa hề có chuyện gì nhìn ông ta
“V-Vâng thưa tiểu thư.”
Sau khi nhận được câu trả lời vừa ý, tôi định đứng lên rời khỏi nơi này thì bị Ryder chặn lại. Anh ta ra lệnh cho tất cả ra ngoài kể cả Zelda nên trong phòng giờ chỉ còn tôi và anh ta.
“Em rốt cuộc muốn làm gì?” Anh ta hỏi tôi với thái độ cực kì khó ưa.
Tôi chẳng buồn trả lời anh ta, lướt qua người anh ta đi về phía cửa lớn nhưng Ryder ngu ngốc vẫn không chịu buông tha cho tôi, anh ta nắm chặt khuỷu tay tôi, giữ tôi ở lại.
Anh ta tiếp tục nhắc lại câu hỏi nhàm chán đó một lần nữa với mong muốn rằng tôi sẽ ngoan ngoãn trả lời.
“Chẳng gì cả.” Tôi tin như thế đã là sự nhân nhượng tối thiểu của tôi đối với Ryder.
Anh ta vẫn nắm lấy khuỷu tay tôi không buông, “Đấy là cách cư xử của em với anh trai mình sao?”
Tôi không trả lời mà mạnh mẽ giật tay anh ta ra, bước nhanh về phía cánh cửa. Anh ta vừa định giữ tôi lại một lần nữa nhưng bị một bức tường gió xung quanh bỗng xuất hiện quanh tôi ngăn lại.
Tôi quay lưng, khiêu khích nhìn anh ta, “Nếu không cần tay nữa thì cứ việc.”
Ryder đương nhiên sẽ không điên tới mức đó rồi, anh ta chỉ có thể đứng đó căm tức nhìn tôi rời khỏi phòng ăn.
**
“Tiểu thư” Giọng Julie từ bên ngoài vọng vào.
“Vào đi.”
Julie bước vào với một khay thức ăn gồm có sandwich, bít tết và một ly nước cam. Cô ta sợ hãi không dám nhìn thẳng vào tôi, lắp bắp nói, “Tiểu thư, đây là quản gia dặn đầu bếp trưởng làm mới cho người đấy ạ.”
Tôi chẳng còn hứng mà ăn, liếc nhìn Julie với bộ dạng e sợ đó. Nếu sau này cô ta cứ sợ tôi như thế thì sao làm nên được việc gì.
“Julie, ngươi có vẻ rất sợ ta?” Tôi nhìn ra bên ngoài ban công. Ngoài trời, gió thổi mát rượi, không khí trong lành, một lần nữa lại được hít thở dưới bầu trời này khiến tôi cảm thấy mình thật may mắn.
“Dạ làm gì có thưa tiểu thư.”
“Nghe cho rõ đây, nếu ngươi không làm gì khiến ta không vừa ý thì mạng ngươi, ta sẽ giữ. Nếu ngươi cứ hành lễ với ta bằng thái độ e sợ và cơ thể run rẩy đó thì ta sẽ giết ngươi ngay lập tức. Hiểu chưa?”
Julie nghe xong trông cô ta có vẻ thoải mái hơn ban đầu, cả người cũng không còn run rẩy nữa. Mất một lúc lâu sau, cô ta mới dám nhìn vào tôi với ánh mắt kiên định, không chút sợ sệt.
“Tôi hiểu thưa tiểu thư.” Giọng nói giõng dạc khiến tôi tin chắc, cô ta sẽ rất có lợi cho sau này.
Tôi gật đầu, “Mang đồ ăn đổ đi và không được để ai làm phiền giấc ngủ của ta. Nếu đã hiểu thì ngươi ra ngoài được rồi.”
Tôi rời khỏi ghế, nằm lên chiếc giường thân yêu của mình. Tuy đồ ăn đã có nhưng nếu có ăn thì tôi cũng chẳng thể nuốt nổi, chỉ đành ngủ một giấc với chiếc bụng rỗng này vậy, ngày mai sẽ tính tiếp.
Đất nước này tồn tại với sự thống trị của tứ đại gia tộc với những ma pháp đặc trưng hùng mạnh. Gia tộc Leviaton được tinh linh gió phù trợ và ban cho sức mạnh điều khiển gió, không khí. Người thừa kế của gia tộc Leviaton được mệnh danh là vua tốc độ với khả năng di chuyển nhanh như chớp của mình.
Gia tộc Girrafold sở hữu ma pháp thổ giúp cho người thừa kế và gia chủ của họ có thể tự do điều khiển đất đá, họ còn có thể triệu hồi người khổng lồ xanh.
Gia tộc Nachozar dùng nước để chữa bệnh và cứu giúp mọi người, họ có khả năng chiến đấu rất kém, sức mạnh của họ chỉ phù hợp để hỗ trợ cho người khác. Những giọt nước của gia tộc Nachozar là những giọt nước quý, có khả năng bí mật mà chỉ những người trong gia tộc biết.
Gia tộc tàn bạo nhất- gia tộc Tuzfotia với sức mạnh lửa quyền năng, những ngọn lửa của họ rực cháy mà thiêu đốt bất kì thứ gì theo ý muốn của người điều khiển nó.
Tuy nhiên, sức mạnh không dành cho tất cả mà nó chỉ dành cho “người được chọn”!