Quởn Qua Quởn Lại Giữa Vô Vàn Thế Giới

Chương 123: Gia đình



**Lời tác giả**: oneshot viết tặng bạn _**RL**_

_____________________

**1**.

Tiếng xèo xèo trứng chiên vang lên trong bếp.

Máy nướng bánh mì "ding" lên một tiếng.

Cậu dùng tay bốc hai miếng bánh nướng giòn vàng đặt lên trên dĩa.

Nóng, nóng, phỏng tay.

Anh đang ngồi trên bàn đọc báo.

Cậu bảo anh gọi các con xuống ăn sáng.

**2**.

Kì nghỉ hè ở trường học sắp tới.

Anh hỏi cậu với các con muốn đi du lịch ở đâu.

Cậu nói muốn lên núi.

Con trai cậu nói muốn xuống biển.

Con gái cậu nói lên núi.

Đội lên núi thắng 2 - 1.

Sau đó anh nói.

Anh cũng muốn xuống biển.

Tỉ số hòa.

**3**.

Sáng hôm sau.

Con trai cậu dùng dằng trước cửa phòng.

Hỏi tại sao cha lớn ngủ có một đêm lại đổi ý từ biển chuyển thành núi.

Anh nói với con trai, mình là anh thì nhường em gái chút đi.


Cậu lại nhìn sang con gái.

Vỗ vỗ ngực, giơ ngón cái.

**4**.

Đi leo núi.

Cậu leo được nửa đường thì ngồi thở dốc.

Đáng lẽ đi biển tắm nắng cho rồi.

Anh quay xuống, sấp nhỏ leo lên đỉnh nãy giờ, đang hỏi sao cha nhỏ nói ngồi nghỉ một chút sẽ lên mà tới giờ vẫn chưa lên.

Còn nói không phải ban đầu cha nhỏ nói ai không leo tới đỉnh thì là con heo lười sao.

Cậu nói cậu tuổi già sức yếu, không chấp lớp trẻ.

Anh nói bọn họ định sẽ cắm trại ở trên đỉnh núi mà, nghỉ ở đây sao được.

Nói rồi liền bế cậu lên, đến gần đỉnh núi thì thả xuống.

Để hai đứa nhỏ thấy sẽ tưởng cậu tự leo lên.

Không gọi cậu là heo.

**5**.

Học kì mới sắp bắt đầu.

Quanh qua quẩn lại liền họp phụ huynh đầu năm.

Cô giáo nói với cậu, con trai cậu có dấu hiệu yêu sớm.

Cậu về bàn lại với anh, có nên cấm cản con không.

Anh nói hai người bọn họ ngày xưa không phải cũng yêu sớm sao.

Cậu nhớ đến chuyện đó.

Nhớ luôn chuyện thành tích học tập của cậu vì thế mà be bét, bây giờ phải sống dựa chồng.

Thế là cậu cấm không cho con trai cậu yêu sớm nữa.

**6**.

Con trai cậu đang ở cái tuổi đó.

Không chỉ không nghe, ngược lại còn dẫn bạn gái về nhà.

Cô bé dung mạo tàm tạm.

Học lực bình thường.

Nữ công gia chánh thì ổn ổn.

Cậu định không chịu rồi.

Sau đó con bé hỏi cậu dùng mỹ phẩm gì mà da mịn thế.

Rồi hỏi rèm cửa cậu mua ở đâu.

Rồi khen luôn bộ sưu tầm túi xách nam của cậu. truyện đam mỹ

Rồi khen thức ăn cậu nấu thật ngon.

Thế rồi cậu khen con bé thật có khẩu vị.

Rủ nó cuối tuần đi mua sắm.

**7**.

Con gái cậu là thành viên đội tuyển bơi lội của trường.

Giành được huy chương vàng cấp quốc gia.

Huấn luyện viên muốn hướng nó trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp.

Cậu về bàn với anh.

Sợ điều này sẽ ảnh hưởng đến đường học vấn của con.

Anh nói nhưng con gái họ thích bơi lội.

Với lại đại học không phải con đường duy nhất dẫn đến thành công.

Nên mình ủng hộ con đi.

**8**.

Hồi con gái cậu nhận được huy chương vàng, có được lên ti vi.

Một thời gian sau có một người phụ nữ đến bấm chuông nhà cậu.

Tự xưng là mẹ ruột con gái cậu.

**9**.


Con gái lớn lên giống mẹ.

Vừa nhìn đã biết mẹ con ruột không thể chối cãi.

Khác với tưởng tượng của cậu, người ta đoan trang nhã nhặn, không phải hạng bê tha nhếch nhác.

Nhưng đoan trang thì đoan trang, cũng là người bỏ con gái ở viện mồ côi, cậu mới là người nuôi nó lớn.

Nó hiển nhiên biết phải theo ai.

**10**.

Mẹ ruột nó.

Con gái cậu chọn qua nhà mẹ ruột nó.

Cậu tổn thương sâu sắc.

Anh nói con gái chỉ là sau khi qua lại mấy hôm, xin qua nhà mẹ ruột ngủ một đêm thôi.

Sáng mai lại về, cậu đừng khóc nữa.

**11**.

Con gái ruột cậu về nhà sớm.

Vừa ăn sáng vừa kể.

Nói mẹ ruột nó với chồng có một đứa con trai.

Thằng nhỏ láu lếu kinh hồn.

Vừa bước vào nhà đã dằn mặt chị gái.

So với thằng em cùng mẹ khác cha đó, ông anh trai vô dụng không cùng huyết thống ngồi bên cạnh tính ra còn dễ thương hơn.

Con trai cậu tự nhiên được em gái khen thì ho sặc sụa.

Mắng em gái câm mồm, cấm sến súa.

Con gái cậu tay đôi lại với anh trai nó, nói con trai cậu mắng người không nhìn lại mình, nói tin nhắn của anh nhắn cho chị dâu còn sến rền sến rệt.

Con trai cậu hỏi sao con gái cậu dám xem lén tin nhắn của anh mình.

Con gái cậu nói cóc thèm đọc lén tin nhắn của ai. Cái tin nhắn sến rền đó là của cha lớn forward qua cho nó.

Con trai nhìn chồng cậu.

Chồng cậu đang đọc báo, đưa ngón tay chỉ về phía cậu.

Con trai chuyển sang nhìn cậu.

Cậu nói hôm bữa cậu nhắn tin hẹn con dâu đi mua sắm, con bé nhân tiện copy paste qua cho cậu.

Con trai cậu hai má đỏ như gấc trốn vào phòng.

**12**.

Chồng cậu lại tăng ca.

Cậu lấy một bộ tây trang sạch sẽ thơm tho ủi thẳng lại.

Sau đó làm cơm hộp.

Lấy thêm cái gối cổ.

Mang lên công ty cho anh.

**13**.

Một ngày nọ.

Công ty gọi điện đến.

Báo chồng cậu ngất xỉu.

Đang ở bệnh viện.

**14**.

Bác sĩ nói anh ấy làm việc quá sức.

Phải nghỉ ngơi.

Công ty cho anh ấy nghỉ một tháng.

Thế là cậu đem hết điện thoại, laptop, hồ sơ làm việc của anh xếp gọn gàng trong phòng làm việc.

Sau đó đi mua ổ khóa.

Khóa phòng làm việc của anh lại.

Chùm chìa khóa ở trong tủ sắt.

Mật khẩu tủ sắt chia ra làm ba phần.

Phần đầu cậu giữ.


Phần giữa con trai giữ.

Phần cuối con gái giữ.

Chưa hết.

Từ bây giờ đến cuối tháng anh ấy phải tuân theo lịch trình sinh hoạt ăn uống nghỉ ngơi hợp lí.

Dưới sự giám sát của camera.

Sai một ly.

Là đi một dặm.

**15**.

Mới đêm đầu tiên của kì nghỉ ngơi.

Anh ấy liền ôm cậu dỗ dành.

Bảo cậu đừng giận nữa.

Sau này anh ấy không làm việc đến kiệt sức nữa.

Bởi vậy nên...

Nha?

Cậu nói.

Dựa theo lịch trình.

Thì phải hai ngày nữa mới đến thời điểm phù hợp.

Bất kì việc gì cũng phải tuân theo lịch trình.

Việc đó cũng vậy.

Bảo anh đừng cố nữa.

**16**.

Con gái ra nước ngoài thi đấu.

Con trai cùng bạn gái đi du lịch.

Chỉ có hai chồng chồng nhà cậu hiu quạnh ở nhà.

Sấp nhỏ thật sự lớn nhanh quá.

Cậu ngồi tâm sự với anh.

Nói mới hôm nào mang hai đứa nhỏ về nhà nhận nuôi.

Cả hai đưa nheo nhóc khóc xuyên đêm.

Thời điểm đó anh lo đứa lớn, cậu lo đứa nhỏ.

Bận đến điên đầu.

Lo ăn lo uống.

Rồi thời gian sau này còn phải đưa đón nó đi học.

Mười mấy năm qua từ lúc mở mắt đến lúc đi ngủ, dường như hai người bọn họ chỉ xoay vòng vòng quanh con cái.

Thèm có chút thời gian cho bản thân mà chẳng được.

Vậy mà giờ này bọn nhỏ bay hết rồi.

Để lại hai tên già bọn họ ở cô quạnh với nhau.

Cậu nói dài như vậy, chồng cậu nghe một hồi thì đặt tờ báo xuống, hỏi.

Quầy bếp?

Cậu nói ừ.