Vài con hủ thực điểu đang chia nhau miếng mồi là một thi thể đã hoàn toàn hư thối, biến dạng.
Thi thể rất nhanh bị xé rách, cơ quan nội tạng thối hoắc lộ ra, mùi tanh tỏa ra trong không khí làm người ta muốn buồn nôn.
Một con hủ thực điểu đang hưởng dụng bữa ăn đột nhiên ngẩng đầu lên.
Nó nghe được cái gì, trong ánh mắt màu đỏ tươi lộ ra vẻ nghi hoặc.
Sưu!
Một mũi tên xuyên phá trời cao, chớp mắt đã tới.
Đầu tên nhọn vô tình xuyên thủng xương sọ con hủ thực điểu, đóng đinh nó xuống ngay tại chỗ, nhất thời nó chưa chết nên kêu rên giãy dụa không ngớt. Đám hủ thực điểu khác bị biến cố bất thình lình này làm hết hồn, phát ra tiếng kêu chói tai rồi đồng loạt bay lên trời.
Chúng nó cảm nhận được nguy hiểm đến.
Thế nhưng ——
Sưu!
Sưu!
Sưu!
Tiếng dây cung rung động và mũi tên nhọn phá không liên tục phát ra với một tiết tấu hoàn hảo. Đợt tên từ gò núi phía xa phóng lên không trung, vẽ ra đường cong tuyệt vời, bắn rụng tất cả hủ thi điểu đang bỏ trốn.
Tiếng vó ngựa vang lên.
Hai kỵ binh được võ trang đầy đủ, mặc bì giáp màu đen, tay cầm trường cung, trên mặt có mang mặt nạ quỷ đang thúc ngựa chạy tới.
Tọa kỵ của hai kỵ binh cao đến hơn ba thước, hình dạng tương tự ngựa nhưng cực kỳ thần tuấn, bốn vó đỏ đậm lóe ra ánh sáng như lửa, dĩ nhiên chính là ma thú cấp bốn Xích Diễm thú.
May mà vóc dáng hai người cũng cực kỳ to cao dũng mãnh, cho nên cưỡi trên tọa kỵ như vậy chẳng hề có vẻ thấp bé, trái lại càng tỏa ra một cỗ khí tức hung ác trời sinh, khiến cho người ta phải sợ.
Một người trong đó sở hữu mái tóc dài màu hoàng kim, bên dưới mặt nạ là gương mặt chữ điền, lông mày rậm, đôi mắt to tràn đầy chính khí. Người này cưỡi tọa kỵ đến gần thi thể, chẳng hề để ý tới mùi tanh và thảm trạng thi thể, dường như là tập mãi thành thói quen rồi. Hắn tiến đến phụ cận tỉ mỉ quan sát một phen, sau đó mới rút trường kiếm bên hông, đào một hố nhỏ rồi chôn thi thể xuống.
Động tác thuần thục, thông thạo đến cực điểm, xem ra vị kỵ binh này từng dùng phương thức như vậy để mai táng rất nhiều thi thể rồi.
- John, ta nhìn kỹ rồi, trang phục Zenit, khoảng năm mươi tuổi, hẳn là bình dân đế quốc, chết do lưng trúng tên, mũi tên bắn chết người này là Huyết Vũ tiễn mà thiết kỵ Ajax thường dùng.
Kỵ binh mặt chữ điền nhảy lên tọa kỵ, quay đầu tức giận nói với đồng bạn.
- Đáng chết! Đám Ajax tạp chủng, thậm chí ngay cả bình dân cũng không buông tha, một đường vừa rồi chúng ta đã gặp đến tận mấy trăm cỗ thi thể.
Kỵ binh tên John nghe được đồng bạn phán đoán, nhìn chằm chằm đường chân trời cuồn cuộn cát vàng xa xa, tâm trạng vô cùng phẫn nộ.
- Chúng ta đã tiếp cận biên cảnh hai nước, tiền phương chưa đến trăm dặm chính là đệ nhất trọng trấn Song Kỳ thành. Xem ra thế cục đã chuyển biến xấu, thiết kỵ Ajax dám vượt biên trăm dặm truy sát bình dân, thật sự là quá kiêu ngạo, chúng ta phải nhanh chóng bẩm báo những phát hiện này cho Shevchenko và Cech đại nhân. Ta hoài nghi phụ cận còn có du kỵ binh và thám báo Ajax, bọn họ vòng qua Song Kỳ thành, khống chế phương viên trăm dặm, chúng ta nhất định phải cẩn thận.
- Hừ, đợi Alexander bệ hạ dẫn binh đến, nhất định phải đánh cho đám Ajax tạp chủng nãy vãi cả cứt!
John Terry vừa rút dây cương vừa nói:
- Đi thôi, trước tiên phải cấp báo tình huống chung quanh cho đại đội trưởng đại nhân.
- Chờ một chút, hình như ta nghe được cái gì...
Kỵ binh mặt chữ điền làm thủ thế bảo đợi, ngẹo đầu nghiêng tai tỉ mỉ lắng nghe.
- Đừng nghe nữa, là đám tạp chủng Ajax kia, bọn chúng xuất hiện rồi...
Jonh Terry chỉ về phía xa, khoảng chừng hơn hai mươi kỵ binh được võ trang đầy đủ xuất hiện trên gò núi đối diện.
Tuy đám kỵ binh này không mang theo cờ hiệu, thế nhưng áo choàng và khôi giáp màu vàng đất đã thể hiện rõ thân phận của bọn chúng, không cần phải nghi ngờ.
Đa số thổ địa đế quốc Ajax đều là sa mạc, kỵ binh của Ajax cưỡi tọa kỵ là một loại Sa Hổ cấp hai có danh xưng “con thuyền trong cát”, thân hình hình to hơn chiến mã, tứ chi rất cao, móng dày rộng, có thể vững vàng hành tẩu trên mặt cát, đây là ma thú thổ hệ, sức lực lớn vô cùng, lại còn tinh thông một ít ma pháp thổ hệ cấp thấp, nếu tác chiến ở trong sa mạc thì quả thật dị thường dũng mãnh.
- Một... Hai... Sáu... Mười... Ân, tổng cộng 22 người, John, ngươi nói làm sao bây giờ?
Kỵ sĩ nóng lòng muốn thử, liếm môi, bàn tay đã cầm lấy trường cung.
- Bọn họ đã phát hiện chúng ta, ấy? Muốn bọc đánh?
Lấy 2 đánh 22 thế nhưng trong mắt Jonh Terry lại lóe lên sự hưng phấn, hắn làm thủ thế, gót chân nhẹ nhàng thúc vào bụng Xích Diễm thú, người và tọa kỵ hài hòa hợp nhất, chậm rãi mặt vọt tới trước mặt 22 thiết kỵ Ajax.
- Xông lên, hãy cho đám tạp chủng này một bài học thật đắt giá.
Bốn con mắt cùng tỏa sáng.
Không trách Terry và Luiz hưng phấn.
Bởi vì hai người đều biết thế cục này có ý vị như thế nào ——
Đây chính là lần đầu tiên Thánh Đấu Sĩ Hương Ba thành viết xuống chiến công đầu tiên ở trên chiến trường, tại Azeroth đại lục. Chỉ cần suy nghĩ về biểu hiện cường thế của Alexander Quốc Vương từ trước đến nay, hai người tuyệt đối không cho phép mình xoay người chạy trốn trong thời điểm đối mặt kẻ địch, bọn họ cần áp dụng phương thức cực mạnh để nói cho đối thủ biết ——
Người Hương Ba đã tới rồi!
Hưu!
Hưu! Hưu!
Hưu! Hưu! Hưu!
Luiz và Terry gần như đồng thời giương cung cài tên.
Dây cung rung động, tiễn bay hàng loạt như mưa rào, đuôi tên màu trắng vẽ ra từng đường cong hoàn hảo, tầm bắn vượt xa cung tiễn bình thường, kỵ binh Ajax đối diện phản ứng không kịp, chỉ kịp hét lên một tiếng rồi lăn đùng xuống cát vàng, máu tươi từ trong cơ thể chảy ra, nhiễm đỏ cả mặt đất.
- Gặp quỷ! Xông lên, bọn chúng chỉ có 2 người thôi!
- Chết tiệt! Giết chết bọn chúng, ta muốn lột da hai tên Zenit này!
- Ta muốn băm nát bọn chúng!
Đồng bạn tử vong chưa hù dọa được kỵ binh Ajax, trái lại càng thêm khơi dậy sự thô bạo và hung tính của bọn họ.
Bọn họ dán sát thân thể mình trên lưng Sa Hổ, giảm thiểu mục tiêu có thể bị cung tiễn nhắm đến, sau đó tăng tốc vượt lên, Sa Hổ được huấn luyện nghiêm chỉnh hung ác gầm nhẹ, tăng nhanh tốc độ, tạo ra hơn chục cơn lốc cát bụi mù mịt, khí thế rất dũng mãnh.
Trong nháy mắt, khoảng cách của song phương đã kéo gần.
Đến khi cách nhau chưa tới 20m, cung tiễn đã không còn ưu thế.
Trên mặt kỵ binh Ajax lộ ra nụ cười dữ tợn.
Đợt tên vừa rồi làm cho bọn họ tổn thất 6 người, thế nhưng lúc này nhân số của bọn họ vẫn chiếm ưu thế tuyệt đối, hai cung tiễn thủ Zenit quả thật lợi hại, tuy nhiên hiện tại là cận chiến, loan đao Ajax sẽ dễ dàng cắt đứt hai cơ thể mặc bì giáp yếu đuối, để cho đám Zenit tắm trong múa tươi của chính mình...
Mấy ngày nay, bọn họ đã dùng phương thức mèo đuổi chuộc, hành hạ đến chết những bình dân Zenit trong phương viên trăm dặm chưa kịp trốn vào Song Kỳ thành.
Lưỡi đao cắt đứt huyết quản và trái tim, lắng nghe tiếng khóc và kêu rên, nắm giữ sinh tử một người, không kiêng nể gì cả mà hành hạ đến chết...
Loại cảm giác này là tuyệt vời cỡ nào!
Những ngày vừa qua, kỵ binh Ajax quả thực đang đắm chìm trong càng giác say mê này.
Trong lúc điên cuồng vượt lên, mười mấy kỵ binh Ajax cảm giác được máu nóng của mình sắp bốc cháy, bọn họ đã thấy rõ ràng trang phục của kỵ sĩ đối diện, mặt nạ ma quỷ của đám Zenit chẳng thể nào dọa được bọn họ...
Thế nhưng...
Ô ô ô ô!
Một tiếng gầm vang vọng trời cao, trước mắt đột nhiên xuất hiện bốn bóng ma màu đen, xoay tròn cách mặt đất khoảng chừng hai thước, cứ như bốn cơn lốc xuyên qua không gian vậy.
Bốn gã kỵ binh Ajax xông lên đầu tiên đang thiêu đốt máu nóng thì trong nháy mắt đột nhiên lại cảm thấy lạnh lẽo thấu xương.
- A...
- Là phi phủ...
Tiếng kêu sợ hãi chỉ vừa thốt lên đã biến mất, bốn thanh phi phủ sắc bén chém nát binh khí, tiếp theo sau là tiếng vỡ răng rắc của xương cốt truyền đến.
Máu thịt bay đầy trời, bốn gã kỵ binh Ajax đi đầu tiên cùng với ma thú cấp hai Sa Hổ dưới thân bị lưỡi phủ lớn xấp xỉ tấm khiên bổ trúng. Mặc dù có hai người phản ứng cấp tốc, kịp thời dùng loan đao chống đỡ thì vẫn chẳng hề có tác dụng trước lực lượng cuồng bạo của phi phủ. Lưỡi phủ khổng lồ chém người như chém bù nhìn, chớp mắt đã phân 4 người và 4 thú thành 16 khối, thịt nát và nội tạng hòa lẫn với máu đỏ và cát vàng.
Lực lượng không gì sánh kịp.
Hai người Zenit này thật đáng sợ!
Lúc này, thiết kỵ Ajax đã không còn vui sướng nữa, chỉ cảm giác tử vong bóng ma đang từ từ tới gần. 22 mười còn chưa chạm được vào kẻ địch thì đã mất đi 10 người, cục diện biến hóa quá nhanh khiến bọn họ nhận ra sự bất ổn.
Thế nhưng muộn rồi.
Chuyện xảy ra tiếp theo càng làm cho 12 kỵ sĩ Ajax còn lại phải tan vỡ.
Hai thám báo Zenit cười như điên cuồng, tay cả hai đều cầm thanh phủ lớn đen thui, nhìn tưởng như không có gì lạ thế nhưng nó lại chém sắt như chém bùn, mặc dù trong tay kỵ binh Ajax là loan đao hoàn mỹ trải qua bách luyện thì vẫn chẳng cách nào ngăn cản nổi. Quả thực giống y như củ cải đứng trước thần bình, cứ một phủ phóng qua là lại có một gã kỵ binh Ajax bị chém làm hai mảnh.
Hảo phủ!
Phủ pháp rất tốt!
Cây phủ nặng hơn nghìn cân ở trong tay người Zenit tưởng chừng nhẹ nhàng như rơm rạ, thậm chí khi phủ bay trên không trung còn tạo ra cả huyễn ảnh.
Lại một đợt phi phủ càn quét, máu lại tuôn, 12 thiết kỵ Ajax chỉ còn lại 4 người cuối cùng.