Tiếp theo, chỉ nghe thanh âm mũi kiếm cắt cơ thể rất nhỏ truyền đến, trường kiếm trong tay Huntelaar dễ dàng đâm vào ngực phải Tôn Phi, còn nắm tay Tôn Phi đánh thẳng vào bụng Huntelaar.
Thanh niên Zenit này điên rồi, thế mà lại dám áp dụng chiêu thức lưỡng bại câu thương.
Đây là suy nghĩ suy nhất trong đầu Huntelaar lúc này.
Thế nhưng rất nhanh, đệ nhất kiếm khách đế quốc Ajax không thể tiếp tục suy nghĩ nữa.
Bởi vì, đau!
Rất đau!
Huntelaar chưa từng nghĩ tới, nắm tay của một Vũ sĩ Tinh cấp nho nhỏ lại có thể mang đến cho mình thống khổ và thương tổn lớn như vậy, loại đau khổ này quả thực không giống nhân gian mà dường như là trớ chú từ trong vực sâu địa ngục, rút đi mất toàn bộ lực lượng trong thân thể hắn.
- Phốc phốc phốc phốc phốc ——!!!
Nắm tay ẩn chứa lực lượng khổng lồ truyền hết vào trong cơ thể Huntelaar, khiến vết thương trên người đệ nhất kiếm khách đế quốc Ajax vỡ ra, máu phun như suối.
Thân thể khôi ngô vạm vỡ như tinh tinh gục xuống, dãy đành đạch như con cá chết.
Nước mắt không thể ức chế tuôn ra từ hai mắt.
Từ miệng Huntelaar phun ra hỗn hợp dịch vị dạ dày trộn với máu trong cổ họng.
Những thứ này đều là phản ứng tất nhiên sau khi bụng bị trúng một đòn nghiêm trọng.
Chỉ là một quyền!
Chỉ là một quyền!!
Thế nhưng, lực lượng của người man rợ cấp 84 quả thật quá lớn.
Đệ nhất kiếm khách đế quốc Ajax, cường giả Nguyệt giai cao cao tại thượng đã ngã xuống.
Hắn không thể không cong lưng, hai tay ôm bụng, thần sắc thống khổ, quỳ trên mặt đất, hoàn toàn đánh mất sức chiến đấu.
Đối diện, trường kiếm xuyên thấu ngực phải Tôn Phi, thân kiếm hoàn toàn cắm vào trong thân thể, máu tươi chảy róc rách từ miệng vết thương, nhiễm đỏ cả trường bào màu lam.
- Ai con mẹ nó là con kiến? Ai con mẹ nó là cự long?
Tôn Phi cứ như không biết đau đớn, điên cuồng nắm tóc Huntelaar, kéo vị cường giả Nguyệt giai hoàn toàn đánh mất sức phản kháng như là kéo một con chó tới trước Thiên Kiếm, cười lạnh nói:
- Thực sự đáng tiếc, trái tim lão tử nằm bên trái, không phải ngực phải, ngươi bị ngốc sao? Ha ha, chó má đệ nhất kiếm khách, chó má cường giả Nguyệt giai. Con mẹ nó, ngươi có giỏi... thì lại trang bức nữa cho lão tử xem? Nào, trang bức đi! Trang bức đi! Đại gia ngươi! Bà ngoại ngươi!!
Ba ba ba ba!
Trở tay chính là bốn cái tát vang dội.
Sức lực của ngươi man rợ cấp 84 hoàn toàn bùng phát, chớp mắt đã đánh cho Huntelaar xưng mặt, răng bay mất vài cái.
Đệ nhất kiếm khách đế quốc Ajax rất nhanh biến thành đầu heo, mồm miệng xưng lên như quả đào, thở hồng hộc như chó.
Một chiêu bại địch vẫn chưa đủ với Tôn Phi.
Hắn chỉ cảm giác trong lòng mình có thứ gì đó muốn nổ tung, muốn thiêu đốt cả cơ thể.
Cái gì mà dáng vẻ phong độ quý tộc, dáng vẻ cao thủ, toàn bộ những chó má đó đều vứt qua một bên.
Hiện tại Tôn Phi chỉ cần phát tiết!
Từng quyền, từng quyền bạo lực phát tiết sự phẫn nộ trong lòng!!
Trong đầu Tôn Phi, thân hình thẳng tắp gầy gò đó vẫn rất rõ ràng, thế nhưng Tôn Phi biết mình rõ sẽ không còn được gặp lại vị trưởng bối như cha như huynh thêm lần nào nữa. Cảm giác thất bại, cảm giác không thể cứu vãn sự việc khiến Tôn Phi cảm nhận thứ đang chảy trong cơ thể mình dường như không phải máu mà là nham thạch nóng chảy, trong lòng hắn đang có một ngọn núi lửa phun khói mù mịt, sắp đến lúc phun trào.
Đối mặt với sự điên cuồng của Quốc Vương Bệ Hạ, không gian trái lại hoàn toàn yên tĩnh.
Bốn mươi tên đệ tử Vũ Thánh sơn, ba trăm hoàng gia cấm vệ quân, trưởng công chúa đa mưu túc trí ngồi trong xe ngựa ma pháp, người của sở trị an đế đô, binh sĩ các đại quân đoàn, còn cả bình dân Zenit vây xem, ngay cả hai kẻ địch Amauri và Costacurta cách Tôn Phi gần nhất, ở thời khắc này, tất cả đều bị cảnh tượng điên cuồng trước mắt làm cho rung động.
Đặc biệt là Amauri và Costacurta, nhất thời thậm chí quên cả việc ra tay trợ giúp Huntelaar, toàn bộ quá trình diễn ra thật sự quá nhanh, ai có thể ngờ Huntelaar hoàn toàn không thể chống đỡ nổi dù chỉ một chiêu dưới tay thanh niên này? Đến khi tất cả kết thúc, bản năng cường giả võ đạo mách bảo bọn họ, mình đối mặt không phải con người mà là một con cự long cuồng bạo, chỉ một hơi thở của nó có thể hủy diệt tất cả mọi thứ!
Vô số người mặc niệm cho đệ nhất kiếm khách đế quốc Ajax đang nằm trên mặt đất, đây là sỉ nhục không cách nào chịu đựng được. Trước mặt mấy nghìn kẻ địch và hai đồng bọn mà bị đánh như chó chết, đối với một gã cường giả Nguyệt giai mà nói, chuyện này còn khó chịu hơn cả cái chết.
Trong mắt đệ tử Vũ Thánh sơn lóe lên sự thỏa mãn, bọn họ hận không thể rút gân lột da Huntelaar để báo thù cho Krasic, bởi vậy, cảnh tượng trước mắt không thể nghi ngờ là cực kỳ giải hận.
Quốc Vương Bệ Hạ dùng phương thức đơn giản nhất, thô bạo nhất, đốt lên lửa giận ẩn sâu trong lòng vô số người!
Nhiệt huyết sôi trào!
Linh hồn đang thiêu đốt!
Phốc!
Lại một vệt máu tươi bắn ra từ vết thương.
Tôn Phi dường như chưa tỉnh táo, đưa tay nắm lấy chuôi kiếm, chậm rãi kéo thanh kiếm đang cắm trong ngực mình ra.
Leng keng!
Tiện tay ném thanh trường kiếm xuống đất, Tôn Phi chậm rãi xoay người, chẳng hề để ý tới vết thương nhìn thấy mà giật cả mình trên lồng ngực mình.
Lúc này, trên mặt đệ nhất cao thủ các nước phụ thuộc đâu còn nụ cười sáng lạn nữa, chỉ còn lại đôi mắt đỏ đậm như máu nhìn thẳng vào hai người Amauri và Costacurta, trong cổ họng hắn phát ra tiếng dã thú gào thét, thân hình Tôn Phi chợt lóe, trên không trung xuất hiện một chuỗi tàn ảnh, dùng tốc độ ánh sáng mà xông thẳng tới.
Hắn đúng là muốn lấy một địch hai.
Một Vũ sĩ Tinh cấp khiêu chiến hai đại cường giả Nguyệt giai?
Hắn điên rồi?
Bốn mươi đệ tử Vũ Thánh sơn kinh hãi, một ít cấm vệ quân nhịn không được muốn xông lên hỗ trợ. Kẻ mà Tôn Phi phải đối mặt không phải tôm tép mà là hai cường giả Nguyệt giai, tuy bị trọng thương nhưng họ vẫn là cường giả Nguyệt giai đủ sức địch vạn quân!
Bang bang bang bang!
Nhưng mà, còn không đợi mọi người kịp phản ứng, từng tiếng va chạm giữa cơ thể và binh khí truyền tới.
Ba thân hình cuốn lấy nhau, khí thế cuồng bạo do họ chiến đấu đẩy lùi tất cả những người xung quanh.
Chỉ trong nháy mắt, ba người lại tách ra.
Không gian lại lần nữa tĩnh lặng.
Tiếp sau đó, âm thanh kinh ngạc đồng thời thốt lên.
Cảnh tượng này khắc sâu trong đầu những người có mặt tại hiện trường, vĩnh viễn cũng không thể quên ——
Trên vai Hương Ba Vương cắm một thanh chiến đao, lưỡi dao chém tới tận xương, chỉ sâu thêm chút nữa là có thể chém rụng cả bả vai. Hông của hắn cũng xuất hiện vết thương thật lớn nhìn thấy mà giật mình, xém chút đã chém đôi cơ thể ra làm hai, máu chảy như thác từ vết thương, nhiễm đỏ cả trường bào và mặt đất.
Tuy trọng thương nhưng thân thể Tôn Phi vẫn đứng sừng sững, giống hệt như Krasic đêm qua, chưa từng uốn lượn mảy may.
Mà ở bên cạnh hắn, Costacurta và Amauri đồng thời lặp lại động tác ngã xuống vừa rồi của Huntelaar.
Hai đại cường giả Nguyệt giai theo bản năng lấy tay ôm bụng mình, nước mắt, nước bọt, nước mũi chảy ra tràn lan, cơ thể muốn giãy dụa thế nhưng sức lực cả người đã hoàn toàn biến mất, ngay cả động tác há mồm hô hấp đơn giản như thế cũng phải rất khó khăn mới làm được.
Tôn Phi hít thở từng ngụm, từng ngụm không khí.
Hắn chậm rãi giơ cánh tay trái lên, lặp lại hành động rút thanh trường kiếm vài phút trước, chỉ khác lần này là thanh chiến đao. Máu tươi lập tức tuôn trào, đau nhức vô cùng, từng cơn choáng váng ập đến, Tôn Phi cắn răng không hề rên một tiếng, trước mắt gần như biến thành màu đen, thế nhưng dường như chỉ đau nhức mới có thể giúp cho tâm lý của hắn thoải mái hơn một chút.
Kỹ năng người man rợ ——" Thiết bố sam".
Có thể biến thân thể trở nên cứng như cương thiết.
Nhờ vào kỹ năng này cộng thêm thân thể người man rợ vốn đã rất mạnh mẽ, hơn nữa tam đại cường giả Nguyệt giai đều bị thương, chỉ có thể phát huy không đến phân nửa thực lực, cho nên mới Tôn Phi dám dùng phương thức đồng quy ư tận, chấp nhận bị thương để tạm thời phế bỏ sức chiến đấu của cả ba người.
Mặc cho cường giả Nguyệt giai sỡ hữu cơ thể đã biến đổi về chất, thế nhưng bụng vẫn là bộ phận gần như mềm mại nhất trên cơ thể. Bỏi vậy Tôn Phi liều mạng, bất chấp hậu quả xém chút bị chém thành hai khúc, dùng phương thức của lưu manh côn đồ để giải quyết vấn đề.
Hành động điên cuồng mới giúp cảm giác cơn giận dữ muốn nổ tung trong lòng hắn giảm đi chút ít.
Hưu!
Hưu!
Tôn Phi, cầm trên tay chiến đao mới rút ra từ trên cơ thể mình, lưỡi đao vẫn còn chảy máu của bản thân, Quốc Vương Bệ Hạ không hề nhân từ, vung đao chặt đứt gân tay gân chân của tam đại cường giả Nguyệt giai, sau đó phá hủy vài thông đạo đấu khí quan trọng nhất trên cơ thể họ rồi mới ném chiến đao sang một bên, bất chấp hình tượng mà ngồi bệt xuống dưới đất, vừa thở hổn hển vừa bắt đầu trị liệu thương thế của mình.
- Ngươi... Giết ta, giết ta, giết ta đi...
Amauri không muốn chịu cảnh sỉ nhục như Huntelaar, giùng giằng hô to, lúc này hắn đã trở thành phế nhân, đối với Vũ Giả mà nói, hình phạt này quả thực đau khổ hơn cả cái chết.
Tôn Phi lạnh lùng liếc Amauri, há miệng uống hết một bình "toàn diện khôi phục dược tề".
Hắn sẽ không để cho ba kẻ này nhẹ nhàng chết đi.
Hắn muốn cho mỗi người đều biết, khi quyết định âm mưu giết chết vị Vũ Thánh trên đỉnh Vũ Thánh sơn, bọn chúng đã phạm sai lầm vô cùng lớn, phải trả cái giá cực kỳ đắt.