Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 240: Gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ

- Byzantine Vương, người Huyết Đao dong binh đoàn cần, ngươi thật sự là liều lĩnh, cũng dám không giao?

Một tiếng quát bá đạo từ một doanh địa quy mô còn chưa bằng một nửa Hương Ba Thành truyền tới, Tôn Phi ngẩng đầu, trăm mét xung quanh doanh địa đó đã vây đầy người, hắn ánh mắt như điện, tức thì liền xuyên thấu qua khe hở mà chứng kiến xung đột bên trong, phe chiếm thượng phong là mười mấy đại hán mặc khinh bì giáp khoác áo choàng đen, trên lồng ngực thuê lấy một thanh loan đao nhỏ máu.

Đây là tiêu chí của Huyết Đao dong binh đoàn!

Thật sự là đi mòn gót giày không tìm ra, đến khi ngừng bước thì xuất hiện.

Tôn Phi tỉnh bơ chen vào trong đám người, đi tới phía trước, xuyên qua hàng rào mà thấy một trụ cự thạch trên mặt khắc chữ to "Byzantine", hiển nhiên nơi này là nơi đóng quân của Byzantine tiểu quốc.

Tôn Phi trước đó vẫn chưa nghe qua tiểu quốc này, nhưng nghe loáng thoáng đám người chung quanh nghị luận, biết được Byzantine quốc cũng là một nước phụ thuộc cấp sáu phi thường nhỏ yếu, bất quá vị trí lãnh thổ lại hoàn toàn tương phản với Hương Ba Thành, nằm ở phần bến cảng phía nam biên giới đế quốc, phong cảnh tương đối tú lệ, hơn nữa chiếm cứ một bến cảng nho nhỏ, điều kiện so ra khá hơn nhiều Hương Ba Thành.

Cạnh doanh địa Byzantine quốc là doanh địa của mấy nước có giao hảo cùng, cho nên không ít người hiểu biết rất rõ, không ngừng xì xào bàn tán làm cho Tôn Phi lấy được càng nhiều tin tức, Byzantine quốc này thực lực nhỏ yếu, nhưng lại chiếm một tiểu cảng trọng yếu phía nam, vị trí địa lý như vậy cho tới nay luôn là miếng thịt biết để những nước chung quanh ngấp nghé, lão quốc vương lại qua đời hai năm trước, lưu lại một vị nhi tử độc nhất tuổi lứa thanh niên kế thừa vương vị, nhưng bị đại thần cầm giữ quyền hành, cả vương quốc nhất thời bị vây thù trong giặc ngoài, lần này tiểu quốc vương mình dẫn người tới tham gia đại hội diễn võ tác chiến, chính là kỳ vọng có thể bảo trụ quốc hiệu Byzantine quốc do đế quốc sắc phong, nhưng không biết bởi vì nguyên nhân gì, lại cùng Huyết Đao dong binh đoàn hung danh hiển hách đế đô nổi lên xung đột.

Huyết Đao dong binh đoàn là một trong tứ đại dong binh đoàn của đế quốc, thế lực trải rộng trong ngoài đế đô, hung danh hiển hách, cao thủ nhiều như mây, sau lưng cũng có tập đoàn đại quý tộc đế quốc chống đỡ, trong doanh khu hai mươi dặm này, cũng chỉ có vài nước phụ thuộc cấp một cấp hai có thể khiến chúng nhượng bộ ba phần, nhưng Byzantine nhỏ yếu như con kiến này là dạng ăn bữa nay lo bữa mai, có lẽ sau đại hội diễn võ tác chiến này sẽ bị hủy bỏ phong hào, Huyết Đao tự nhiên không e ngại, ngược lại trắng trợn xông vào trong doanh địa.

- Đoàn trường chúng ta hâm mộ Isabela tiểu thư, đặc biệt mời tiểu thư đi tổng bộ đế đô dự tiệc, Byzantine Vương, ngươi cũng dám ngăn trở?

Một tên tráng hán vác trên lưng hai thanh Hắc Thiết Chùy tám cạnh so với thân hình còn lớn hơn nhìn Byzantine Vương cười lạnh, vẻ uy hiếp không cần nói cũng hiểu.

Byzantine Vương là một thiếu niên diện mạo anh tuấn nhưng thể chất gầy yếu, hiển nhiên trải qua thời gian dài cuộc sống sung sướng, chưa biết mùi đời, trong ánh mắt mang theo phẫn nộ, lại có một chút bàng hoàng cùng bất lực, thân hình che chắn bởi một bộ bạch bào vì khẩn trương mà run nhè nhẹ, hắn dùng cánh tay ôm thật chặt lấy một nữ tử dáng người uyển chuyển, dùng bộ ngực bảo vệ nữ tử đang thất kinh kia, giống như là ôm tánh mạng của mình không buông tay, quay mắt về phía tráng hán đang giận dữ mắng mỏ, cầu xin nói:

- Harry đội trưởng, Isabela nàng… Nàng… Sinh bệnh, xin ngàu buông tha cho nàng đi!

Vua của một nước, lại ăn nói khép nép như thế, có thể thấy được Byzantine quốc đích thực đã suy yếu lâu ngày.

- Hắc hắc, sinh bệnh sao? Huyết Đao tổng bộ, có y sĩ cùng trị liệu ma pháp sư tốt nhất đế đô, dễ dàng chữa khỏi bệnh của nàng, đi nhanh đi!

Tráng hán vác đôi chùy lớn không hề để ý biện giải của Byzantine Vương, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào nữ tử mà Byzantine Vương đang che chở, hai mắt lóe sáng, bày ra một bộ mê mẩn, hận không thể đem nử tử này nuốt vào.

- Các ngươi thật sự là làm càn, Isabela là Vương phi tương lai của Byzantine quốc, người của bệ hạ, hậu duệ quý tộc vương thất, đám ác đồ vô lễ các ngươi sao dám lăng nhục bức bách bệ hạ của chúng ta?

Một thị vệ trung thành bên cạnh Byzantine Vương rốt cục nhịn không được, mở miệng mắng.

Phanh!

Một chùy bổ xuống.

Đầu thị vệ trung thành kia nháy mắt bị đập thành một đống thịt nát, máu tươi bắn tung.

Gã tráng hán tên Harry nhe răng cười lên, đem đôi cự chùy lau lau trên thi thể hộ vệ chết thảm kia, cọ sạch máu cùng não trắng, sau đó lần nữa vác trên lưng, hắn từ đầu đến cuối không hề giải thích gì, giống như vừa rồi vung chùy đập chết chỉ là một con ruồi, không phải cận vệ của Byzantine Vương.

- Ngươi…

Byzantine Vương vừa sợ vừa giận.

- Bệ hạ, ngài còn do dự cái gì? Mời ngài nhanh đáp ứng yêu cầu của Harry đội trưởng, chẳng lẽ vì một nữ nhân ngài muốn cắt đứt hi vọng của Byzantine quốc sao? Ngài chớ quên, chỉ có được Huyết Đao dong binh đoàn trợ giúp, Byzantine quốc mới có hi vọng bảo trụ quốc hiệu trong đại hội lần này!

Phía sau Byzantine Vương một trung niên béo tốt mặt mày phúc hậu, thân mặc quan bào màu tím mở miệng, xem thân phận địa vị của hắn, tựa hồ là đại thần Byzantine quốc, nhưng ngữ khí nói chuyện lại chủ yếu là trách mắng Byzantine Vương, đồng thời khim người lấy lòng với gã tên Harry, lập trường làm cho người ta phải suy nghĩ.

- Erk, ngươi thân là truyền lệnh quan Byzantine quốc, làm sao ngươi… Ngươi…

Byzantine Vương chỉ vào trung niên mập mạp, tức giận không biết nói cái gì cho phải.

- Hừ! Bệ hạ, mời ngài mau chóng quyết đoán, không cần vì một nữ nhân mà trở thành tội nhân Byzantine quốc, chôn vùi tâm huyết tiên vương!

Mập mạp phúc hậu phủi phủi bông tuyết bám trên quan bào, lạnh lùng nói.

- Bệ hạ, thiếp, cứu thiếp với!

Nữ tử giống như con nai nhỏ sợ vãi, gắt gao chui sâu vào lòng Byzantine Vương trẻ tuổi, rơi lệ đầy mặt cầu xin.

Có gió thổi tới, bông tuyết bay xuống đầu Byzantine Vương trẻ tuổi.

Hộ vệ trung thành của hắn mới rồi bị người dùng thiết chùy đập nát đầu, trên thi thể nhuộm máu giờ có tuyết đọng trắng tinh, máu tươi vẫn còn bốc hơi nóng…

Cừu nhân của hắn đang bức bách hắn giao ra nữ nhân mà hắn yêu.

Đại thần của hắn, lại ở bên cạnh nối giáo cho giặc, nói lời bức bách.

Lúc này trên tấm thân gầy yếu của Byzantine Vương gánh vác sức nặng thật lớn, giống như tùy thời đều phải sụp đổ, trong ánh mắt của hắn tràn ngập đối tình yêu cùng không nỡ với nữ tử trong lòng, giống như một thiếu niên phổ thông yếu đuối đang đứng trước cảnh người mình yêu sắp bị quái vật xẻ thịt, chứ không phải một quốc vương cao cao tại thượng.

- Bệ hạ, ngài còn chờ gì nữa? Chẳng lẽ ngài muốn Harry đội trưởng tức giận sao? Ngài vì một nữ nhân đê hèn mà bỏ qua tồn vong của Byzantine quốc?

Trung niên mặc áo tím trừng mắt nhìn Byzantine Vương, lạnh giọng thúc giục.

- Ta…

Trong mắt Byzantine Vương lộ ra thần sắc thống khổ, mâu thuẫn giãy dụa không thôi.

- Hừ!

Gã đại hán vác cự chùy hừ lạnh một tiếng, gây áp lực, mặt khác mười mấy tên dong binh còn lại cũng sắc mặt bất thiện cười lạnh. Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn

- Bệ hạ, Isabela không muốn chàng nhận tội danh diệt quốc, thiếp nguyện ý vì chàng trả giá hết thảy, thiếp… Harry đại nhân, Isabela nguyện ý đi theo ngài tới đế đô dự tiệc, van cầu ngài đừng quên lời hẹn, trợ giúp bệ hạ trong đại hội giữ được phong hào của Byzantine quốc…

Nhìn vẻ mâu thuẫn cùng thống khổ giãy dụa trong mắt quốc vương trẻ tuổi, nữ tử thanh thuần kia rốt cuộc hiểu rõ điều gì, nàng nấc nhẹ một tiếng, lưu luyến không rời tách ra khỏi lồng ngực người yêu, từng giọt nước mắt trong suốt theo hai má trắng nõn của nàng chảy xuống, nhỏ vào trong tuyết, thân hình nhỏ xinh run rẩy đứng cô độc, giống như một đóa hoa yếu ớt đang chống đỡ cuồng phong, trên khuôn mặt thanh thuần mang theo vẻ tuyệt vọng cùng tan nát cõi lòng.

- Không…

Byzantine Vương thống khổ hét lên, đưa tay muốn kéo lại, nhưng lại bị trung niên mập mạp kia túm lại.

- Ha ha ha ha!

Đám dong binh Huyết Đao đắc ý cường lớn.

- Ai… Thật sự là một đám súc sinh, mấy ngày nay, bọn hắn lấy đủ loại danh nghĩa đi cướp nữ tử của các quốc gia, giờ đã không dưới năm mươi người…

Trong đám người bên ngoài quân doanh, có người thấp giọng cảm thán, Huyết Đao dong binh đoàn mấy ngày này đều tới doanh địa những quốc gia nhỏ yếu mang đi những nử tử xinh đẹp, tiến vào đế đô làm lễ vật cho các thế lực phía sau, hành động này đã làm dấy lên một mảnh oán hận, nhưng Huyết Đao thế lớn, sau lưng lại có đại quý tộc làm chỗ dựa, một ít nước phụ thuộc giận mà không dám nói gì.

Nơi mềm yếu nhất trong lòng Tôn Phi, tức thì bị một màn trước mắt này xúc động.

Nhất là chứng kiến ánh mắt thống khổ giãy dụa của Byzantine Vương thiếu niên kia, còn có vẻ mặt tuyệt vọng tan nát của nữ tử tên Isabela, không biết vì cái gì, Tôn Phi đột nhiên cảm thấy được, tình cảnh của Byzantine Vương cùng người yêu của hắn tuwowng tự không ít với những chuyện mình đã trải qua, lúc trước chính mình chẳng phải cũng gặp khốn cục truyền lệnh quan Barzel cùng Hắc Giáp Quân, nếu không có thế giới Diablo xuất hiện, kết cục của hắn lúc này phỏng chừng còn bi thảm hơn Byzantine Vương…

Nghĩ đến đây, Tôn Phi nhẹ nhàng đội lên chiếc mũ ở áo choàng.

- Giết hết ác tặc Huyết Đao dong binh đoàn, người không quan hệ, mau tránh ra!

Một tiếng hét lớn đột nhiên từ đám người truyền ra.

Theo tiếng hét lớn truyền tới, nháy mắt có hơn mười xích sắc hỏa cầu đường kính vượt quá mười phân bắn tới.

Oanh oanh oanh oanh!

Liệt diễm tức thì nổ bắn ra trong không khí, nhiệt độ chợt tăng cao, một mảnh đỏ rực sáng cả trời đêm, ma lực dao động cường đại rung động toàn trường, hơn mười đoàn viên Huyết Đao dong binh đoàn đứng mũi chịu sào, bất ngờ không phòng ngự, lập tức bị hỏa cầu đánh trúng!

- A a a…

Những gã bị xích sắc hỏa cầu bắn trúng nhất thời trên người bốc lên hỏa diễm cực nóng, kêu gào thê thảm lăn trên mặt đất, qua lại quay cuồng, nhưng không sao dập tắt được hỏa diễm, nháy mắt bị đốt thành một đống tro tàn, cả khôi giáp cùng vũ khí cũng tan chảy thành nước thép!

Cả tràng diện cực kỳ khủng bố.

- Kẻ nào?

Huyết Đao thủ lĩnh Harry cầm song chùy, xoay người gầm lên.

- Kẻ giết ngươi!

Tôn Phi chuyển từ hình thức pháp sư sang hình thức người man rợ, cười lớn tách mọi người ra, sải bước đi vào doanh địa, cả người sát ý tung hoành, một bước thiên địa động, hai bước quỷ thần kinh, phảng phất ma thần hàng lâm, chậm rãi tiến tới giữa sân.