Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 216: Thế cục đã định

Đồng tử Brooke co lại, không thể ngờ địch nhân vừa tại lại là một cao thủ cấp tứ tinh.

Mà đen đủi làm sao, phía sau cao thủ tứ tinh này lại có hơn trăm kỵ binh đang thúc ngựa gào thét đi tới, ngầm đánh tới, đao thương trong tay sáng loáng.

- Rốt cuộc đã tới!

Brooke đương nhiên biết gã này, hắn chính là đấu khí cao thủ tên Guillou dẫn dắt đội ngũ đi lùi lại phòng ngựa cung kỵ binh Hương Ba tập kích lúc trước, thời khắc này đã thoát khỏi sự đeo bám của cung kỵ binh Hương Ba, đúng lúc thúc ngựa chạy tới.

Sự xuất hiện của cao thủ tứ tinh khiến cục diện đang cân bằng bị phá bỏ.

Tình cảnh của phía Hương Ba Thành lập tức chuyển biến.

Frank Lampard và Hanh Cáp Nhị Tướng, những người có thể ngăn cản Guillou còn chưa tới. Nữ võ thần Elena lại bị thủ lĩnh mặt sẹo quấn lấy, nhất thời khó phân thắng bại. Lúc này trong hàng cao thủ thành Hương Ba Thành, không còn ai có thể ngăn cản được địch thủ cấp bốn, huống hồ còn hàng trăm tên kỵ binh phía sau. Brooke cho dù là trí kế nghịch thiên, cũng vô lực xoay chuyển trời đất.

Tuyệt cảnh!

Hương Ba Thành tựa hồ trong phút chốc tiến nhập tuyệt cảnh!

Đáng tiếc thế cục không thể cho Brooke nhiều thời gian suy ngẫm hơn nữa.

Hắn dừng lại, nhẹ nhàng hít thở không khí trong lành sau đó gạt đi những giọt máu tươi còn ướt sũng trên trán, rồi lại nắm chắc quốc vương chi kiếm, ánh mắt như điện, một sự kiên định trước nay chưa từng có.

- Thà chết không lùi, giết!

Trong nháy mắt, vị lĩnh tụ quân sự Hương Ba Thành nổi giận gầm lên một tiếng, không một chút ý nghĩ lùi bước, hùng hổ tiến lên, kiếm dài chấn động, nhanh chóng vọt tới ngay trước. Quang diễm đấu khí toàn thân tăng vọt, giống như con thiêu thân lao vào đám lửa, xông thẳng vào cao thủ tứ tinh Guillou.

- Ngoan cố chống cự, buồn cười thật. Tội không thể tha, chết đi!

Guillou chém ra một kiếm như bão táp không thể ngăn cản.

Mắt thấy Brooke muốn bị chôn vùi giữa hoàng sắc kiếm khí thì đột nhiên dị biến phát sinh. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyệnFULL.vn chấm c.o.m

Một bóng người thần bí xuất hiện, tựa như u linh vô thanh vô tức xuất hiện, kèm theo là một đạo kiếm khí sắc bén chặn đứng công kích của Guillou.

- Kẻ nào?

Guillou kinh hãi cùng giận dữ quát, hắn cảm nhận được sức mạnh của đối thủ.

Nhưng hắc y nhân thần bí không lên tiếng, nhún người vụt bay, động tác nhanh đến mức không tưởng, như tia chớp màu đen xông tới. Người còn lơ lửng trên không trung, đã chém ra một đạo kiếm quang kim sắc, lóe lên xé rách trời cao. Kiếm thế của Guillou nhanh chóng trở ngược, thổ hoàng sắc đấu khí tụ về, đổi công làm thủ, muốn đỡ đòn bất ngờ của đối phương nhưng kim sắc kiếm khí kia lại dễ dàng đánh nát phòng thủ của thổ hệ đấu khí, một đạo hàn mang cắt qua cơ thể, huyết hoa bắn tung, thân thể Guillou nhất thời cứng đờ, đứng ngây tại chỗ, thần sắc tràn đầy kinh nghi cùng không cam lòng.

Phốc….

Bóng người áo đen như tia chớp phi thẳng đến phía Guillou, đưa tay lấy đầu đầu của cao thủ tứ tinh mà như hái dưa trong tiếng cười ha hả, rồi lại lướt đi. Vẫn như lúc đến, hình dáng hắn mờ nhạt ở phía xa, dần biến mất không thấy gì nữa…

Miễu sát!

Đúng là miễu sát!

Người này là ai? Mà lại có thể dễ dàng giết chết một tên cao thủ tứ tinh, thần long thấy đầu không thấy đuôi, vô cùng thần bí! Đặc biệt là một kiếm xuyên thủng cơ thể Guillou trước đó, mặc dù lúc này đã biến mất nhưng lại khắc sâu một ấn tượng trong tâm trí những người chứng kiến, chính là không thể địch nổi!

Một sự tĩnh lặng đìu hiu bao trùm toàn chiến cục, ai cũng không biết hắc y nhân thần bí này đến từ đâu và đã đi đâu.

Brooke ngây người rồi nhanh chóng lấy lại tinh thần.

- Cao thủ thần bí này dường như ra tay vì Hương Ba Thành nhưng tại sao ta chưa từng được gặp hắn ở bên cạnh bệ hạ? Bất quá cũng tốt, nếu Guillou đã chết, con bài tối hậu chưa lật bệ hạ trước khi rời đi lưu lại không cần mở ra nữa… Trận chiến này, đại cục đã định!

Chứng kiến hơn hai mươi thành quản đã sắp chém giết đến kiệt sức, mà tình huống xấu hẳn sẽ không tiếp tục xảy ra, Brooke giơ kiếm lên làm ra ám hiệu.

Sưu sưu sưu sưu…!

Phía bụi cỏ bên ngoài cách đó trăm mét đột nhiên bắn ra vô số ma pháp tiễn đủ mọi màu sắc, tiếng gió xé chói tai như che khuất bầu trời, nhằm phía hơn trăm kỵ binh đi theo Guillou đang vội vàng chưa kịp nhập đội với đám Hắc Kỳ quân.

Rầm rầm rầm!

Tiếng nổ vang vọng phía chân trời, nguyên tố ma pháp bàng bạc dâng trào.

Huyết nhục bay tứ tung, những cái chân cái tay bị đứt bay khắp bầu trời.

Hoàn toàn là đồ sát một phía! Hơn trăm kỵ binh không hề có sức kháng cự trong lớp ma pháp tiễn dày đặc, hắc sắc khải giáp trên người không thể giữ tính mạng cho chúng. Hỏa diễm cực nóng, hàn khí đông đặc, kịch độc thấm vào xương tủy lấy đi tính mạng chúng chỉ trong nháy mắt.

Cách đó trăm mét ngoài thảo nguyên bỗng xuất hiện hơn hai mươi thiếu nữ mặc khôi giáp kỳ dị, mỗi người trong tay đều cầm một cây cung, nguyên tố ma pháp nhất tinh nhị tinh cấp vây lấy xung quanh họ, tứ hệ ma pháp hỏa điện, băng, độc toàn bộ xuất hiện, ánh mắt các nàng lạnh như băng, dây cung rung động, chỉ không đến mười nhịp hít thở đã hoàn toàn chôn vùi đội ngũ kỵ binh tinh nhuệ.

Ma pháp cung tiễn thủ, quả nhiên là khắc tinh của kỵ binh.

Những mũi tên được bắn tiềm ẩn sức mạnh ma pháp không tầm thường, mỗi một mũi đều vô cùng chuẩn xác, chiến trường hỗn loạn thế nhưng chỉ có hắc sắc kỵ binh là la thảm rớt xuống ngựa mà thành quản Hương Ba Thành lại không hề việc gì.

Ma pháp cung tiễn thủ cường hãn cấp "Triết Biệt".

Trong nháy mắt toàn bộ hắc sắc kỵ binh xâm phạm bị tiêu diệt.

- Tại sao có thể như vậy? Hương Ba Thành vì sao lại có nhiều cao thủ như vậy?

Ba gã quốc vương đầu đội kim quan sợ hãi gần chết, hoảng hốt kêu lên, đám hộ vệ bên cạnh định xoay ngựa chạy trốn nhưng lại bị ma pháp tiễn đầy trời bắn chết. Thành quản Hương Ba Thành đồng loạt xông lên, đánh cho ba tên quốc vương này mặt mũi bầm dập, răng lợi tung tóe rồi dùng dây thừng trói lại như trói heo vậy.

Chiến trường chém giết kịch liệt dần yên ắng lại.

Xa xa một đoàn ngân sắc thiểm điện như bão táp tới, khí tức cường đại tỏa ra tứ phía, sau khi giải quyết xong đối thủ Frank Lampard cuối cùng cũng đã trở về.

Tiếp đó là hai đầu tứ cấp ma thú Liệt Diễm thú lông bờm bay múa như hỏa diễm thiêu đốt điên cuồng cất vó, trên lưng chúng là hai gã đầu gỗ "Hanh Cáp Nhị Tướng" Drogba cùng Pearce.

Cùng lúc đó, nhóm thành quản cũng đã kết thúc cuộc chiến đấu của mình, toàn thân đẫm màu, trong tay vẫn cầm chiến phủ, tất cả mọi người đều cùng nhìn lại một phương hướng.

Giờ khắc này, toàn bộ chiến trường chỉ còn dư lại trận chiến kịch liệt giữa gã thủ lĩnh mặt sẹo và "bông hoa Rogue" Elena, hai người tên qua kiếm lại, khó mà phân thắng bại.

Nhìn thì Elena đang chiếm thế thượng phong, sức mạnh bốn loại ma pháp khác nhau không ngừng biến hóa dâng trào. Đây là hiện tượng khó có thể lý giải, rất ít người bình thường có thể như nàng trẻ tuổi mà có một thân tứ hệ ma pháp tùy ý thay đổi.

Bất quá, ưu thế cũng không phải thắng thế, mặc dù bị mũi ma pháp tiễn áp chế đến mức không thể tiếp cận được đối phương trong vòng mười thước nhưng lại không hề ảnh hưởng đến tính mạng thủ lĩnh mặt sẹo.

Gã này là cao thủ có thực lực mạnh nhất trong đám xâm nhập, thực lực cường hãn mơ hồ đột phá tứ tinh đỉnhm đạt ngũ tinh sơ giai. Nếu Elena không được Tôn Phi sau khi hoàn thành màn thứ hai "Lut Gholein" tổng hợp lực lượng thuộc tính của tất NPC dong binh, tập hợp băng, điện, hỏa, độc tứ hệ ma pháp vào cơ thể, chỉ sợ rằng không phải đối thủ của kỵ sĩ mặt sẹo này.

Hai bên ngang tài ngang sức, nhưng nói về kinh nghiệm đối địch nghiêng hơn về Elena, cho nên mới có thể dựa vào một cây cung mà vững vàng áp chế đối thủ, nhưng muốn nhanh chóng hạ gục đối thủ quả thực không hề dễ dàng.

Rầm rầm rầm……..

Thủ lĩnh mặt sẹo liên tiếp chém ra vài đạo ngân sắc kiếm khí, đánh tan tên hỏa diễm ma pháp tiễn trước mặt rồi lùi lại, ra hiệu tạm dừng rồi thu kiếm, khóe miệng hắn hiện vẻ kiêu ngạo, nhìn qua đám thành quản đang vây quanh một lượt, chậm rãi nói:

- Thật to gan, một đám tội dân, các người thật liều lĩnh, dám vây đánh kỵ sĩ của đế quốc kỵ sĩ điện, chẳng lẽ Hương Ba Thành các ngươi không sợ bị tài quyết kỵ sĩ đoàn khuynh diệt sao?

- Kỵ sĩ thuộc đế quốc kỵ sĩ điện?

Brooke tách khỏi đám người:

- Không ngờ ngươi là kỵ sĩ thuộc đế quốc kỵ sĩ điện?

- Hừ!

Thủ lĩnh mặt sẹo giơ tay ném ra một lệnh bài màu đen:

- Mở to mắt chó của các ngươi ra mà xem, người các ngươi vây đánh rốt cuộc là ai? Thực là to gan, các ngươi dám giết liên tục ba vị kỵ sĩ tinh anh của kỵ sĩ điện Dick, Ellen và Guillou, lại bắt trói ba vị quốc vương Hắc Nham Vương, Thrace vương và Chishui vương. Mắc phải tội tày trời như vậy cho dù là Hương Ba Vương cũng khó trốn thoát trừng phạt của kỵ sĩ điện, ha ha ha...

Thực sự là kỵ sĩ thuộc đế quốc kỵ sĩ điện?

Brooke cùng mọi người nhìn tấm lệnh bài trên đất, trên đó có khắc hai con gấu lớn cùng một kỵ sĩ cầm kiếm cưỡi ngựa mặc kim chúc khôi giáp. Dấu hiệu này, chỉ cần là người có chút địa vị của đế quốc hay các nước phụ thuộc đều biết, đúng là tượng trưng cho thân phận kỵ sĩ của đế quốc điện kỵ sĩ.

Tội danh vây công kỵ sĩ của đế quốc kỵ sĩ điện nếu bị truy cứu không phải là nhỏ, ngay cả quốc vương một nước phụ thuộc cũng không thể đảm đương nồi.

Nghĩ đến đây, hiểu ra tòa bộ lợi hại, sắc mặt tất cả đều thay đổi.

- Nếu là kỵ sĩ đế quốc kỵ sĩ điện thì tại sao lại đến tấn công Hương Ba Thành? Có thể đưa ra ý chỉ của Yashin đại đế không?

Brooke trong lòng vừa động, hỏi ngược lại.

- Ngươi là cái thá gì?

Thủ lĩnh mặt sẹo ngẩng đầu cười nhạt, nổi giận nói:

- Cũng xứng hỏi ta điều này? Hạn cho ngươi trong vòng mười giây phải thả ba vị quốc vương ra, tự trói tay chân mình lại, áp tải những tên hung thủ sát hại kỵ sĩ của đế quốc kỵ sĩ điện để cho tài quyết kỵ sĩ đoàn tra khảo, nếu không trong vòng mười ngày kỵ sĩ điện tài quyết kỵ sĩ đoàn sẽ khiến Hương Ba Thành của các ngươi phải hủy diệt, kể cả Hương Ba Vương Thành cũng bị thiêu sống, hừ!

Thủ lĩnh mặt sẹo cười nhạt.

Hắn nói như vậy đương nhiên là trong tình huống nguy cấp cáo mượn oai hùm, mượn uy phong của kỵ sĩ điện mà dọa đám Hương Ba Thành trước mắt, nhưng rồi tính sao? Hắn là kỵ sĩ đế quốc kỵ sĩ điện cao cao tại thượng, bám gót đại nhân vật tiền đồ vô lượng hoàng kim thái dương kỵ sĩ Sutton, giết chết dân đen các nước phụ thuộc, giống như mổ gà giết chó vậy, bọn họ còn có thể thế nào? Chẳng lẽ dám giết một kỵ sĩ thuộc đế quốc kỵ sĩ điện?

Tuy rằng bị đông đảo người vây vào giữa nhưng hắn hoàn toàn không hề sợ hãi.