Nàng vừa nói vừa bước nhanh ra khỏi phòng, con phá điểu kia hình như có vẻ sợ người lạ, chỉ cần nàng đứng ở nơi có người lạ là được rồi!
Kì Dật nhìn nàng đi xuống lầu, ngồi ở bên cạnh chưởng quỹ, cùng Bạch Tử Dạ liếc mắt nhìn nhau một cái, không quản nhiều liền quay về phòng.
Đóa Đóa tới đại sảnh, mới vừa ngồi yên, tay áo liền truyền ra tiếng nghiêm khắc.
“Đừng tưởng rằng đứng ở đại sảnh ngươi liền được an toàn, khách điếm luôn luôn có thời gian đóng cửa, chờ chưởng quầy cùng tiểu nhị đều đi ngủ, ta xem ngươi làm sao bây giờ!”
Nhan Đóa Đóa sợ đến lập tức nhảy lên lâu, “Kì Dật!” Nàng theo phản xạ kêu lên.
Bạch Tử Dạ nghe thấy tiếng của nàng, nhìn Kì Dật, thờ ơ cười cười, “Xem ra vị thái tử như ngươi thật sự được người ta quan tâm a.”
Kì Dật —— kỳ thật nên gọi là Hoàng Phủ Dật chuyển động chén trà trong tay, “Thân thế của nàng còn chưa điều tra rõ ràng.”
Đang lúc nói chuyện, Đóa Đóa đã xông lên lầu, phanh mội tiếng đẩy cửa phòng ra, vẻ mặt hoảng sợ, “Ta hiện muốn ngủ với ngươi!”
… Một phòng im lặng.
Ô ô, thật khiến nàng mất mặt chết đi!
Đóa Đóa vội vàng sửa miệng, “Ta không phải ý kia, ta là nói ngươi phân cho ta một chỗ, ta sẽ đứng ở trong phòng của ngươi…”
Dù nàng nói như thế nào cũng đều cảm thấy không đúng, cuối cùng dứt khoát trực tiếp nói thẳng một chút, “Ta thật sự đối với ngươi không có ý đồ!”
Nói xong lời này, mặt của nàng đã hồng thành một mảnh, làm sao lại dọa người như vậy!
Thể diện nhỏ bé của nàng, vừa đến cổ đại liền biến thành mây bay!
Bạch Tử Dạ nghe được dở khóc dở cười, nhìn Hoàng Phủ Dật, muốn biết hắn sẽ trả lời thế nào với loại yêu cầu cổ quái này.