Trần Vũ rất muốn gặp Lâm Tuyền, nên vờ vịt một chút rồi gật đầu, cùng Trương Đào, Điền Lệ, tới Tòa nhà Nam Cảng hội họp với Trần Thần, vừa lên tầng tám thì gặp Phương Nam.
- Tìm Lâm Tuyền à?
Phương Nam quay đầu lại chỉ:
- Cậu ấy chắc ở trong văn phòng, cứ vào thẳng đó mà tìm, lát nữa người của viện thiết kế sẽ tới. Tôi đang bận, không đi cùng mọi người được.
- Không, không.
Trần Vũ xua tay, xấu hổ không dám thừa nhận mục đích thức của mình:
- Nghe nói phương án tu sửa đã có, chúng tôi chỉ muốn xem qua.
Trần Thần không cần ngại ngùng vòng vo như Trần Vũ:
- Nghe nói do đích thân Tiểu Ba làm, em mong mỏi mãi đó.
Phương Nam mỉm cười:
- Cậu ấy thì lấy đâu ra thời gian làm chuyện tỉ mỉ đó, chỉ cung cấp ý tưởng để viện thiết kế tu sửa, không hải lòng cũng chẳng chủ động bàn bạc với người ta, trực tiếp trả lại luôn, bên đó than vãn với tôi mấy lần rồi. Sau này Trương Bích Quân tiếp nhận việc này, cậu ấy hiện bận đem tinh lực đặt vào công ty tài chính, nên vừa mới phê duyệt xong.
- Liên hợp Tĩnh Hải còn muốn thành lập công ty tài chính à?
Trần Vũ ngạc nhiên hỏi:
Phương Nam cũng chẳng che giấu, giải thích:
- Khác với công ty tài chính khác, chỉ triển khai khoản vay nhỏ, đầu tư thời kỳ đầu có 10 - 20 triệu thôi.
Trần Vũ không sao hiểu nổi, Lâm Tuyền ném cái tập đoàn hàng tỷ cho người khác quản lý, bản thân đi lập công ty tài chính quy mô bé tí tẹo, nhưng Phương Nam không nói thêm nữa, cô cũng không tiện hỏi tới cùng, dù sao là bí mật thương nghiệp Liên hợp Tĩnh Hải chưa công bố.
Thiệu Binh và Dương Đắc Chí từ phía sau đi tới, thấy Trần Vũ cũng có mặt, chào một tiếng rồi vào văn phòng của Lâm Tuyền.
Phương Nam làm chủ tịch HĐQT kiêm tổng giám đốc tổng cty XD, có điều chỉ mang tính chất quá độ, Lâm Tuyền đã quyết định điều Thiệu Binh tới Tĩnh Hải, cùng Dương Đắc Chí phụ trách sự vụ thường ngày của tổng cty XD. Lâm Tuyền không thể thiếu Phương Nam ở bên cạnh được.
Nhân viên của Liên hợp Tĩnh Hải không đông, nhưng chiếm cả nửa tầng lầu, cho nên văn phòng của tổng giám đốc rất rộng, văn phòng của Trương Bích Quân và Phương Nam đều có phòng họp riêng, vô cùng khí phái. Văn phòng của Lâm Tuyền, Phàn Xuân Binh so với bọn họ thì nhỏ hơn, Phàn Xuân Binh cho rằng đây là hậu quả chủ nghĩa nữ quyền trăm phần trăm.
Tiểu Sơ không có ở công ty, đám Trần Vũ đợi ở văn phòng của Phương Nam, một lúc sau Phương Nam cùng người viện thiết kế đem phương án tu sửa về, các chủ quản hành chính cũng tới. Người biết chuyện quá khứ giữa Lâm Tuyền và Trần Vũ rất ít, thấy cô ở đây đều khách khí chào hỏi, tuy trước kia có ân oán với Lệ Cảnh, song giờ cùng là cổ đông của tổng cty XD rồi.
- Lâm Tuyền đâu rồi, tôi vừa thông báo cho cậu ấy mà.
Phàn Xuân Binh cầm điện thoại lên gọi:
- Tổng giám đốc, có cần chúng tôi mang kiệu qua mời anh không?
Lâm Tuyền vỗ đầu đi vào, nhìn thấy Trần Vũ chỉ khẽ gật đầu chào hỏi, trên mặt không có nhiều cảm xúc lắm. Trần Vũ cũng khẽ gật đầu chào lại, hơi bối rối.
Trương Đào hít một hơi, cố lấy dũng khí, hướng về phía Lâm Tuyền nói:
- Anh Lâm, tôi muốn xin lỗi anh, trước kia chúng tôi hiểm lầm anh, cho nên có một số lời nói và việc làm không đúng mực …
- Bỏ đi.
Lâm Tuyền khoát tay cắt ngang:
- Bất kỳ người nào ở Lệ Cảnh nhìn vào việc làm của tôi cũng có suy nghĩ như vậy, không việc gì phải xin lỗi.
Ý tứ Lâm Tuyền là chuyện cũ y không để trong lòng, nhưng với y thì Trương Đào cũng như bao người khác thôi, không phải là bạn bè nữa, Trương Đào biết điều không nói gì thêm.
Quy hoạch đã được trải ra trên bàn, Trần Thần xem một lúc ngẩng đầu nhìn Lâm Tuyền, thốt lên:
- Thật là xa xỉ.
Mặc dù từ tiểu khu Nguyệt Nha Hồ, Chung cư Đàn Sơn, Bằng Nhuận gia viên, Tân thành Nam Cảng đã thấy được phong cách của Lâm Tuyền, nhưng bản quy hoạch vẫn khiến Trần Vũ chấn động khó tả, có lẽ phải dùng lời Trần Thần :" Thật là xa xỉ."
Quy mô đầu tư giảm từ 6.8 tỷ xuống thấp hơn 5.5 tỷ, Trần Vũ, Trần Minh Hành đều cho rằng Lâm Tuyền tạm thời sẽ để trông một số mảnh đất tạm thời không khai phát.
Ai nghĩ tới Lâm Quyền sẽ làm như thế, phía đông nam Thế Kỷ thành là một hồ nước xanh ngăn ngắt, một dải xanh hóa cực lực dọc theo đường chéo nằm vắt qua cả khu, tính sơ bộ diện tích hồ nhân tạo và dải xanh hóa đã hơn 1.500 mẫu.
Thiệu Binh hai ngày qua bận bàn giao công việc hai bên, chưa có thời gian xem quy hoạch, kinh ngạc nói:
- Phong cách xa xỉ của tổng giám đốc vẫn không thay đổi chút nào, diện tích rừng rậm nhân tạo tới 1.300 mẫu, nhìn khắp toàn quốc cũng không ai dám đầu từ 700 - 800 triệu chỉ cây xanh thế này, phải báo lên cục bảo vệ môi trường cấp cho tổng giám đốc cái huân chương vệ sĩ môi trường mới được.
Trương Bích Quân giải thích thay Lâm Tuyền:
- Đông nam Thế Kỷ thành là khu công nghiệp nhẹ, tuy cách gần 2km, nhưng ngày nay người ta chú trọng môi trường sống, cho nên phải có một giải ngăn cách, nếu không chẳng bao giờ được coi là khu nhà ở cao cấp. Mảnh đất này địa thế thấp, mùa mưa thường bị ngập, với lại theo cách nói phong thủy nơi này không thích hợp xây nhà ở, cho nên mới đào một cái hồ nhân tạo hình trăng non. Hồ nhân tạo sẽ thông với sông Thông Vận, Tiểu Dương tạo thành vòng tuần hoàn nước thống nhất, như vậy Thế Kỷ thành có ba mặt là nước, tạo nên một bố cục tuyệt vời. Ở phía tây Thế Kỷ thành, khu vực tiếp giáp Tân thành Nam Cảng, chỗ này có một con kênh đã cạn, tận dụng nó ra tăng diện tích mặt nước, tách biệt Thế Kỷ thành và và khu nhà ở cấp thấp phía tây, tiến thêm một bước cải tạo hoàn cảnh Tân thành Nam Cảng.
- Vậy dải xanh hóa to đùng này là ý gì?
- Thế Kỷ thành ắt phải có nội dung chính, sau khi quy mô cư trú giảm xuống, cho nên không còn cần thiết phải làm con phố thương nghiệp lớn làm gì, chỉ cần hoàn thiện thêm hệ thống phục vụ là được, phố thương nghiệp sửa thành đường cảnh quan, nối liên với cầu Ngũ Nhất và trung tâm hành chính, dài 1200 mét, rộng 100 mét, là linh hồn và hạch tâm của Thế Kỷ thành, mỗi mét vuông đầu tư không dưới 10.000, tổng đầu tư 1.2 tỷ.
Thiệu Binh tặc lưỡi liên tục:
- Phong cách xa xỉ của tổng giám đốc luôn làm người ta choáng ngợp.
Lâm Tuyền mỉm cười:
- Khai phát nhà ở cho người nghèo là trách nhiệm xã hội của chúng ta, phai phát nhà ở cho người giàu là động lực của chúng ta.
Đem đại bộ phận đất đai dùng làm dải xanh hóa, rừng rậm và hệ sinh thái đất trũng, thêm đào hồ nhân tạo, Thế Kỷ thành cho dù bán được giá cao, lợi nhuận cũng rất ít. Có điều trong thời điểm hướng đi thị trường địa ốc không rõ ràng, đây là lựa chọn tốt nhất, có thể giảm bớt thời gian thi công, giảm bớt nguy hiểm, nhất là bồi dưỡng rừng rậm và dải sinh thái đất trũng, sau này đợi thời cơ phát triển siêu biệt thư, chính là đòn mai phục của Lâm Tuyền.
Trương Bích Quân đã quen với cách tư duy của Lâm Tuyền rồi, tất nhiên không nói điểm này ra.
Phương án này quá táo bạo, Trần Vũ không khỏi lo lắng cho lợi nhuận của Thế Kỷ thành:
- Vậy chẳng phải ít nhất bán với giá trên 5.000 mới có lãi sao?
Trương Bích Quân gật đầu:
- Thực ra 4 trăm triệu đầu tiên đầu tư vào đây bị tổng cty XD và Lệ Cảnh coi là nợ xấu xóa đi rồi, cho nên phải bán với giá bình quân 5.200 đồng cũng là chuyện chẳng đặng đừng, phải triệt để giải quyết vấn đề của tổng cty XD, dù có lỗ cũng dứt điểm vào năm sau. Sau khi dứt điểm được Thế Kỷ thành rồi, tổng cty XD sẽ chuyên tâm vào công trình cơ sở và công nghiệp, muốn có bước phát triển dài thì phần khai phát địa ốc phải chỉnh hợp vào Thiên Tinh Hồ, khi đó tổng cty XD thực sự trở thành tập đoàn xây dựng Tĩnh Hải, đó là con đường mà tổng giám đốc của chúng tôi thiết kế cho tổng cty XD.
Trần Sơn nghe nói Lâm Tuyền lấy 1500 mẫu đất trồng cây với đào ao thì câu đầu tiên là nói Lâm Tuyền điên rồi, với phương án quy hoạch cũ chỉ bán với giá 4.000 là đã có lợi. Còn với phương án này, Trần Sơn lấy bút tính toán sơ qua trên giấy, ****, ít nhất phải bán với giá 5.000 mới hòa vốn, mà cái giá này cao hơn 33% so với giá nhà thương phẩm của Tĩnh Hải.
Trần Minh Hành thì ngay từ lúc vừa xem bản quy hoạch đã chú ý tới Lâm Tuyền rất có khả năng có đòn mai phục nằm ở đây:
- 1500 mẫu đất kia tính vào tài sản của tổng cty XD, nói nó giá trị 100 triệu cũng được, mà nói nó có giá trị 1 tỷ cũng chẳng sai, như vậy chỉ cần bán với giá bình quân 4.500 là có lãi, huống hồ 400 triệu đầu tư ban đầu, Liên hợp Tĩnh Hải sẽ không tính nó vào chi phí xây dựng, chỉ cần bán với giá 4.200 là có thể thực hiện lợi nhuận giấy tờ, theo phương án này mà xây dựng Thế Kỷ thành, khi bán ra với giá 4.200 sẽ khiến người ta chen nhau vỡ đầu vào mua, thực tế có lỗ một chút, nhưng không ảnh hưởng gì, tài chính của bọn họ dư dả, lại không vội kiếm lợi từ hạng mục này. Quan trọng nhất là đưa tổng công ty XD vào quỹ đạo phát triển tốt đẹp, kéo cổ phiếu 00601 lên, hai năm sau qua kỳ cấm bán, mấy trăm triệu cổ phiếu trong tay Lâm Tuyền sẽ có giá thế nào. Còn nữa phương án này giảm chu kỳ khai phát xuống còn một nửa, thông qua cuộc họp với chủ nợ là không thành vấn đề.
Nói tới đó ông ta thở dài:
- Lâm Tuyền đúng là có thiên phú không ai bì kịp.
Trần Vũ đi rồi, Phương Nam vào văn phòng của Lâm Tuyền, cười tủm tỉm:
- Tôi vừa mới phát hiện ra, phương án này lấy nước làm chủ, đặc biệt cái biệt thự trang viên kia có thể nói là một hòn đảo nhân tạo, mới đầu tôi thấy thật quen, giờ thì nhớ ra rồi, ai đó vẫn không quên lời hứa ở Venice.
Lâm Tuyền quay đầu đi, làm bộ tỉnh bơ:
- Thế à, em tưởng ý tưởng của mình độc đáo lắm, thì ra là ảnh hưởng phong cách Venice.
- Chuyện này hiện giờ không cần tôi phiền lòng nữa rồi, kệ trong lòng cậu muốn nghĩ tới ai thì nghĩ, đó là điều Thư Nhã phải đau đầu. Tư Vũ hiện thích Trần Phi Lăng lắm, lúc này cũng đòi gặp lại Trần Phi Lăng.
- Có gì hay mà gặp chứ.
Lâm Tuyền lắc đầu, cầm lấy áo khoác:
- Hôm nay em rảnh, đi đón Tư Vũ đây, chị rảnh thì cùng đi ăn cơm, không rảnh thì tối em trả Tư Vũ cho chị.