- A, "thiên hỉ dạ", tôi biết chứ, tháng qua đi đâu cũng nghe thấy người ta bàn tán chuyện này. Tôi thì không có hẹn, định giữ mọi người ở lại cùng tôi ... Thấy quá nửa người trong phòng nghe câu này tái mặt, Lâm Tuyền thong thả nói tiếp: - Xem tình hình này thì kết thúc cuộc họp đi, mai do phó tổng giám đốc Cố và giám đốc Tiền trực ban, ngày kia 8 giờ sáng, ở phòng hội nghị này sẽ thảo luận kế hoạch công tác giai đoạn tiếp theo, hi vọng mọi người tới đúng giờ ... Không đợi Lâm Tuyền nói hai chữ "tan họp", Tiền Vi và mấy cô gái phòng chấp hành đã sách túi chạy ù ra khỏi phòng cứ như sợ y đổi ý, đám Phàn Xuân Binh cũng nối gót, Trương Bích Quân kéo cửa thông gió nhìn ra ngoài, cười xin lỗi: - Xe của Đông Đô ở bên ngoài đợi rồi, tổng giám đốc có về Tĩnh Hải không? Trương Bích Quân mới là tổng giám đốc công ty, còn Lâm Tuyền không đảm nhận chức vụ cụ thể nào, ngay đại diện pháp nhân cũng không phải là y, song mọi người vẫn quen gọi là tổng giám đốc, đó là cách xưng hô đặc biệt, không giống như với Trương Bích Quân thì được gọi là tổng giám đốc Trương. Lâm Tuyền nhún vai : - Tôi về Tĩnh Hải chẳng được yên thân, chẳng bằng trốn ở tỉnh thành, lát nữa theo Lão Cố, giám đốc Tiền đi uống chút rượu, coi như chúng ta cũng hưởng thụ "thiên hỉ dạ". Tiền Vệ Quốc nói vội: - Tổng giám đốc, sợ là tối nay không được rồi, tôi còn chưa già như anh tưởng tượng đâu, thiên hỉ dạ tôi muốn chia sẻ với bà xã, ngày mai tôi sẽ tới đúng giờ trực ban, tổng giám đốc cứ yên tâm, không cần gọi điện đến giục đâu. Lời vừa dứt là chạy biến đi, sợ bị Lâm Tuyền giữ lại. Nhìn phòng hội nghị thoáng một cái đã trống huơ trống hoắc, chỉ còn mỗi Cố Lương Vũ ở đầu kia đang dọn dẹp tài liệu, Lâm Tuyền gọi hắn tới: - Lão Cố, chúng ta đi mua mấy món Sơn Đông, làm hai chai rượu, vừa uống rượu, vừa đánh cờ, gầy đây tôi thấy sức cờ của mình tiến bộ nhiều. - Tổng giám đốc không về trường à? Hai tháng qua số lần Lâm Tuyền về trường chỉ đếm trên đầu ngón tay, số lần cùng Cố Lương Vũ trông coi phòng làm việc thì đêm không xuể. Cơ bản không liên hệ gì với người cùng phòng nữa, hình như đã thành những người xa lạ chẳng liên quan gì tới nhau. Trương Đào biết số di động của y, mới đầu còn gọi điện hẹn y đi ăn cơm, nhưng Lâm Tuyền căn bản không thoát thân được, đều từ chối rồi, tháng này không gọi điện thoại tới nữa, chỉ thi thoảng tới giờ giảng của Lâm Cầm Nam là còn gặp được, Lâm Tuyền lần nào cũng đến vội vàng, đi hấp tấp tới ngay cả thời gian chào hỏi cũng không có, nghĩ lại bản thân y cũng thấy mình không phải. Chuyện Lâm Tuyền còn là sinh viên đại học ở nơi này chỉ mỗi ba người Cố Lương Vũ, Phàn Xuân Binh và Trương Bích Quân là biết, còn đám Thiều Binh, Tiền Vi không biết gì, sợ không có uy tín, không thể chủ trì công tác. Hạng mục Nguyệt Nha Hồ dần đi vào chính quy, có Trương Bích Quân, Cố Lương Vũ chủ trì công tác thường ngày là quá dưa thừa rồi, Lâm Tuyền muốn nghỉ ngơi một thời gian cho thật tử tế, đọc sách tử tế. Nhưng đống việc ở Tĩnh Hải mặc dù nói công tác thường nhật không cần tham gia, nhưng chuyện xã giao với thành ủy, chính phủ Tĩnh Hải thì cần Lâm Tuyền xuất hiện. Thiên Tinh Hồ lựa chọn Cty đầu tư địa ốc Hào Thành làm đối tác, giúp Hào Thành lấy được mảnh đất giữa Tinh Hồ Uyển và Trung học Tinh Hồ, mảnh đất đó nằm phía nam đường Tinh Hồ, Hào Thành dùng 62 triệu đồng tiền chuyển nhượng đất lấy được, đem đổi với 300 mẫu đất dự trữ của Thiên Tinh Hồ, còn trả thêm cho Thiên Tinh Hồ 15 triệu tiền giải tỏa và san lấp mặt bằng. Thực ra mảnh đất đó chỉ có 30 hộ, nếu Hào Thành đích thân giải tỏa và san lấp mặt bằng sẽ chỉ tốn 10 triệu, nhưng vì rút bớt thời gian quý báu, bỏ ra 5 triệu với Hào Thành mà nói là rất đáng giá, nếu không bọn họ phải tồn thêm một năm nữa. Hiện giờ bọn họ có thể trực tiếp triển khai hạng mục, hơn nữa có thể hướng ngân hàng thẩm định vay vốn, chỉ cần có tiền là có thể dùng mua đất đi nơi khác. Thiên Tinh Hồ lấy 7 triệu giao cho Cty giải tỏa Lục Hồng do Quách Bảo Lâm làm đại biểu pháp nhân để bố trí cho 30 hộ giải tỏa kia, lấy 3 triệu giao cho Triệu Không Nghĩa làm việc san lấp mặt bằng, vậy là sang tay một cái đã kiếm được 5 triệu. Nhà kinh tế là chuyện hợp tác với chính phủ khu Tĩnh Nam, nhưng tiểu tổ lãnh đạo hạng mục đại học thành phố vẫn phát huy được sức ảnh hưởng, vì để hạng mục đại học thành phố triển khai thuận lợi, ban thường ủy khu Tĩnh Nam sau đại hội thường ủy mở rộng không lâu tiến hành điều chỉnh, nguyên phó chủ nhiệm Khương Chí Minh lên làm bí thư khu ủy khu Tĩnh Nam, nguyên phó bí thư Trần Nhi Lập làm khu trưởng, tiếp đó Khương Chí Minh lại tiến hành điều chỉnh ban bệ đảng ủy, chính phủ trấn Lục Hồng, Nam Cảng đảm bảo cho quan viên nắm quyền đều là người ủng hộ Cảnh Nhất Dân, ủng hộ khu khai phát mới. Khương Chí Minh biết mình từ chịu ấm ức bao năm cuối cùng cũng có ngày nở mày nở mặt là nhờ công lớn của lão bí thư Trần Nhiên tiến cử, thêm vào Lâm Tuyền rất được Cảnh Nhất Dân coi trọng, tất nhiên hắn vui lòng đi lại thân thiết với Lâm Tuyền một chút. Trần Nhi Lập có thể tiến lên một cấp, cũng là kết quả thông qua Lâm Tuyền gián tiếp tiến cử, mỗi lần gặp Lâm Tuyền đều cười thân thiết. Những cái lợi của việc xây nhà kinh tế mà Lâm Tuyền thuyết phục Khổng Lập Dân, Từ Kiến làm đều được chính phủ khu Tĩnh Nam thực hiện, do là đợt nhà tái định cư đầu tiên, cho nên Cảnh Nhất Dân dặn đi dặn lại vấn đề chất lượng công trình. Lâm Tuyền cũng biết đám Trương Quyền, Hướng Nghĩa Sơn đều theo dõi sát sao, nên sử dụng thiết kế kỳ một của Tinh Hồ Uyển, chỉ tước bớt phần trang hoàng để tiết kiệm chi phí. Có chính phủ khu Tĩnh Nam đảm bảo, khoản vay 100 triệu mau chóng được ngân hàng phê duyệt, dưới sự chỉ đạo của Từ Kiến, Thiên Tinh Hồ đã tiến vào công tác chuẩn bị tiền kỳ. Cố Lương Vũ ra ngoài mua rượu và thức ăn, Lâm Tuyền tranh thủ thời gian đọc tài liệu do Thiên Tinh Hồ gửi tới, đúng lúc này thì di động vang lên, là số của tiểu ngũ Trương Đào. - Lão Đại, sao cả ngày anh tắt máy thế làm em gọi không được …. Hiện anh ở đâu? Tĩnh An Môn à ... Vậy thì mau qua đây, cả phòng chúng ta đều ở Tam Phúc, anh tới nhanh nhé, bọn em biết anh cô đơn cho nên giới thiệu một nữ khách thần bí cho anh làm quen. - Đừng nghe lời Lão Ngũ, hắn có hàng ngon làm sao hắn nỡ nhường cho anh em .... Tiểu Lục hướng vào điện thoại hét lớn, tiếng cười rộ lên không ngớt. - Lão Đại, anh đừng nghe Tiểu Lục, đúng là mỹ nữ mà, là bạn học cao trung của Điền Lệ, học chi nhánh trường Quang Hoa, em có gặp một lần, khi đó chết đứng luôn, hận không thể đá Điền Lệ .... Á á á ... Chỉ nói đùa thôi mà, không thổi phồng một chút, mỹ nữ bình thường Lão Đại của chúng ta không thèm gặp ... Trương Đào và Điền Lệ thành một cặp rồi, nghe tiếng kêu thảm thiết đó chắc là miếng thịt nào đó của hắn bị Điền Lệ nhéo cho. - Ừ, anh tới ngay đây. Lâm Tuyền gập điện thoại lại, áy náy nói với với Cố Lương Vũ: - Lão Cố, bạn cùng phòng gọi, để anh cô đơn một mình rồi. Cố Lương Vũ thoải mái nói: - Không sao, tôi sách xuống chỗ anh em bảo vệ, hôm nay là ngày đặc biệt, không được uống rượu, uống chút bia cũng được. Cố Lương Vũ có vợ có con, không hiểu sao ngày đặc biệt thế này cũng không về nhà, nhưng Lâm Tuyền không hỏi, không hẳn vì bản tính lãnh đạm của y, mà vì người như Cố Lương Vũ không thích chia sẽ tâm sự với người khác.