Quan Thần

Chương 2076: Đại cục được xác định

- Chào Bí Thư Trần!

Hạ Tưởng nghe được giọng của Trần Hạo Thiên, rất vui mừng. Hắn biết cuộc gọi đến của Trần Hạo Thiên nhất định đề cập tới việc thực thi một hạng mục quan trọng của chính sách quốc gia

- Bí Thư Trần nói có tin tức tốt lành, nhất định là tin tức tốt.

- Ha ha!

Trần Hạo Thiên cười một mạch. Lại không vội vào chủ đề chính:

- Nghe nói anh ở tỉnh Tây thúc đẩy việc chuyển hình nền kinh tế nguồn năng lượng, tiến triển rất thuận lợi phải không?

- Không dám nói là rất thuận lợi. Chỉ có thể nói là coi như thuận lợi.

Hạ Tưởng nói rất thành thực:

- Chỉ mong với sự cố gắng của tôi, có thể làm những việc thật sự có ích cho nhân dân tỉnh Tây. Có lẽ có một ngày tôi sẽ già, khi về lại tỉnh Tây, nhìn lên trời xanh mây trắng, nhìn ánh hào quang trên mặt trẻ con, tôi có thể cười vui vẻ.

Trần Hạo Thiên im lặng. qua một lúc lâu, y mới rất xúc động nói:

- Có bao nhiêu cán bộ thật sự đem hạnh phúc của nhân dân đặt trong lòng. Nếu mỗi người cán bộ Đảng viên đều có khả năng có tấm lòng lương thiện, thì tương lai của quốc gia và dân tộc, mới có hi vọng. Trước mắt chúng ta vẫn còn nhiều việc phải làm. Hạ Tưởng! Con đường khai sáng của anh, lịch sử sẽ khắc ghi!

- Hy vọng có một ngày, phương tiện truyền thông cũng tốt, cán bộ Đảng viên cũng tốt, đều nhận ra được rằng cuộc sống hạnh phúc bây giờ không phải là sự ban ơn của Đảng và quốc gia, mà là dựa vào bàn tay của chính mình đoạt được. Trung Quốc sẽ có được cơ sở thực hiện quyền dân chủ

Trở thành một trong những nhân vật chính trị đứng đầu trong nước. Trần Hạo Thiên có thể nói ra một loạt lời thật lòng, hơn nữa liên hệ cả việc thực hiện dân chủ, khiến cho Hạ Tưởng càng có thêm nhận thức với Trần Hạo Thiên. Cũng càng mong Trần Hạo Thiên trong nửa năm nhiệm kỳ cuối cùng, có thể dẫn dắt Lĩnh Nam làm trở thành tỉnh thí điểm đầu tiên cải cách thể chế chính trị trong nước, có được thành công lớn hơn

- Trung Ương Đảng, nội các Chính phủ đã chính thức phê chuẩn Lĩnh Nam thành tỉnh thí điểm đầu tiên cải cách thể chế chính trị trong nước!

Cuối cùng Trần Hạo Thiên đã nói ra sự việc Hạ Tưởng mong đợi nhất:

- Mấy ngày nữa sẽ tuyên bố với bên ngoài.

Cuối cùng đã được xác định rồi. Lĩnh Nam trở thành tỉnh thí điểm cải cách thể chế chính trị trong nước, so với thí điểm cải cách kinh tế hình thái năng lượng tỉnh Tây càng có ý nghĩa. Cải cách kinh tế hình thái năng lượng của tỉnh Tây chỉ là hình thức chuyển đổi kinh tế, không đề cập đến thể chế chính trị. Mà cải cách thể chế chính trị ở Lĩnh Nam là chuyện lớn trong đời sống chính trị quốc gia. Nhất là trước khi mở ra đại hội lần thứ mười tám đã tùng ra tin Lĩnh Nam thành tỉnh thí điểm cải cách thể chế chính trị, thực sự ảnh hưởng sâu sa, hơn nữa cũng vì cục diện sau đại hội đại biểu lần thứ mười tám xác định quan điểm chính.

Nhưng điều phải nói chính là, sở dĩ quốc gia đưa ra quyết định phải tiến hành cải cách thể chế chính trị ở Lĩnh Nam, cũng là căn cứ vào việc có thể thúc đẩy hiệu quả chuyển hình kinh tế năng lượng của tỉnh Tây. Nói cách khác, đúng là kết quả sự cố gắng của Hạ Tưởng, mới thành công thúc đẩy Lĩnh Nam lên chương trình là tỉnh đầu tiên thí điểm cải cách thể chế chính trị.

Nói chung, tới cấp bậc của Trần Hạo Thiên nhiều lời nói đều không thể nói rõ. Nhất là tính cách của Trần Hạo Thiên không thích trực tiếp bày tỏ thái độ gần như mọi người biết, nhưng lúc ông ở trước mặt Hạ Tưởng thì lại thích nói chuyện thẳng thắn, có lẽ mỗi người đều có hai mặt.

- Sở dĩ Thủ tướng và Tổng Bí Thư quyết định nhúng tay, ở thời kỳ mẫn cảm trước đại hội lần thứ mười tám để cho Lĩnh Nam trở thành tỉnh thí điểm cải cách thể chế chính trị, anh công tác tại tỉnh Tây cũng thúc đẩy phát triển nhiều mặt.Hạ Tưởng! Hy vọng anh ở tỉnh Tây có thành tích lớn hơn nữa.

Màn đêm ở cửa kính xe vừa rực rỡ mà nhiều vẻ. Hạ Tưởng lại không có tâm trí thưởng thức. Nghĩ lại lời nói đầy ẩn ý của Trần Hạo Thiên trong lòng lo lắng không yên. Từ một người dân thường năm đó, thậm chí ngay cả tiền đồ bản thân đều do người khác nắm giữ trong tay. Cửa chính trong quan trường không thể với tới, không thể đi cửa chính mà vào. Vậy mà cho tới hôm nay, hắn leo tới vị trí cao không những có thể mang hạnh phúc cho nhân dân, còn có thể ảnh hưởng trực tiếp tới chính sách quốc gia. Để thực hiện kế hoạch mười năm trong lòng, kiên định không dời mà vững vàng tiến về phía trước. Thời gian mười mấy năm thoáng chốc đã qua đi, bản thân hắn, địa vị và quyền thế nay đã khác xưa, nhưng điều luôn không thay đổi đó là tấm lòng bình dân vì dân vì nước

Trong lòng Hạ Tưởng yên bình nhưng luôn lo xa. Nhất thời nhớ tới rất nhiều chuyện cũ trước kia, có lẽ đợi hắn già rồi. Thật sự từ đầu tới cuối hắn đã đi nhiều quan sát nhiều đảm nhiệm nhiều chức vụ, đem kinh nghiệm bản thân và lịch trình đã đi trong lòng viết thành một quyển hồi kí có thể lưu lại cho đời sau nhận xét.

Khi tới Sơn Trang Cửu Cảnh của cuộc hội họp, điện thoại reo lên, Đường Thiên Vân nói:

- Lãnh đạo có cần tôi nhận máy không?

Hạ Tưởng biết Đường Thiên Văn muốn thay hắn từ chối khéo. Hắn phất tay rồi tự nhận điện thoại:

- Tổng giám đốc Trần! Có chuyện gì vậy?

Là cuộc gọi tới của Trần Diễm.

Cuộc tụ họp hôm nay, không thông báo cho Trần Diễm, cô đã kiên định lập trường, không còn dao động. Sức ảnh hưởng của cô ở trong việc tổ chức lại điện thế tỉnh Tây cũng không quan trọng. Cũng là Hạ Tưởng không có tín nhiệm đối với cô.

Trần Diễm vẫn là chưa nói đã cười, điệu cười rất gian xảo:

- Chủ tịch tỉnh Hạ tự mình nhận điện thoại của tôi, đúng là vinh hạnh…

Hạ Tưởng chau mày:

- Tôi không có nhiều thời gian. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://Trà Truyện

Trần Diễm nghe giọng bực mình của Hạ Tưởng, vội không dám lỗ mãng, nói nghiêm túc:

- Giang An bị Giang Cương đưa tới trại cai nghiện ở Bắc Kinh, hơn nữa còn có khả năng sắp xếp cho ra nước ngoài. Giang Cương yêu cầu tôi ngay lập tức gặp mặt y. Nếu không đi, tự gánh lấy hậu quả.

Hạ Tưởng trầm ngâm một lúc, biết việc sắp xếp vợ và con cái ra nước ngoài là tham quan hay phú hào đang chuẩn bị đường rút lui. Vợ của Giang Cương vẫn ở nước ngoài, bây giờ muốn đưa con trai ra nước ngoài. Điều đó chứng tỏ Giang Cương đã chuẩn bị được ăn cả ngã về không rồi.

Muốn thản nhiên lên tiếng đáp trả, nói một câu cuối trực tiếp loại bỏ Trần Diễm. Đối với mâu thuẫn giữa Trần Diễm và Giang Cương giải quyết như thế nào, hắn sẽ không phát biểu ý kiến có tính khuynh hướng, cũng tin tưởng Trần Diễm có thể ứng phó được với Giang Cương.

- Vương Hướng Tiền cũng gọi điện cho tôi. Yêu cầu tôi và y gặp mặt, nói chỉ cần tôi đáp ứng yêu cầu của y là được.

Trần Diễm cắn răng cắn lợi, cố ý dùng giọng điệu lôi cuốn, muốn đánh động Hạ Tưởng, để thăm dò Hạ Tưởng có ý tưởng gì với bản thân cô hay không.

Hạ Tưởng đã trải qua trăm trận chiến, sao có thể bị mánh khóe nhỏ nhặt của Trần Diễm dụ dỗ thành công. Hắn cười to:

- Tổng giám đốc Trần, tôi sắp họp rồi, liên lạc sau nhé.

Điện thoại nắm trong tay đã tắt. Trần Diễm mặc một áo ngủ mỏng màu hồng, sắc mặt đỏ ửng lên. Chứng tỏ cô cô vừa ngại vừa tức. Người con gái xinh đẹp mặc dù tự kiêu về vẻ đẹp trời xinh của mình, nhưng với người đàn ông không chút động lòng cũng không đủ tự tin. Nhất là đối mặt với người đàn ông tài giỏi. Trước mặt Hạ Tưởng sức hấp dẫn của cô luôn không có lực sát thương. Cô cũng không tránh khỏi tức giận.

Trần Diễm không nhận ra rằng, trong lúc cô hết sức oán hận. Ở tầng thượng đối diện, có người cầm kính viễn vọng đang quan sát nhất cử nhất động của cô, cũng là Trần Diễm quá mức tự kỷ, tối không kéo rèm của phòng khách, có lẽ trong tiềm thức đang khao khát bị người người khác nhìn trộm

Nguy hiểm cứ thế theo thế cục tỉnh Tây ngày càng căng thẳng, từng bước ép sát Trần Diễm

Nguy hiểm cũng không ảnh hưởng tới Hạ Tưởng.

Sau khi rút ra bài học ở Lĩnh Nam. Lão Cổ cũng không dám để Hạ Tưởng lấy thân thử hiểm. Đặc biệt điều Tống Nghĩa và Lư Lập tới bên cạnh Hạ Tưởng không nói, lại còn dặn dò Tống Nghĩa và Lư lập phải như hình với bóng với Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng là cha của con Cổ Ngọc. Cho dù là có thể vĩnh viễn không phải là cha công khai, nhưng lòng yêu thương của lão Cổ đối với Hạ Tưởng, vì cái thai của Cổ Ngọc, đã tăng lên mức độ cao hơn

Hơn nữa Hạ Tưởng dù sao cũng là quan lớn cấp bộ trưởng, lực lượng cảnh vệ lại tăng cường, lại có Tiêu Ngũ và Nga Ni Trần tới Tấn Dương mở đường trước. Bởi vậy nhiệm kỳ ở tỉnh Tây, mặc dù Hạ Tưởng khuấy động thế lực của tập đoàn lợi ích khổng lồ hơn, lại có rất nhiều vệ sĩ tư nhân võ trang phi pháp làm hậu thuẫn. Nhưng Giang Cương cũng tốt, chủ mỏ than hận Hạ Tưởng tới tận xương tủy cũng tốt, đều không dám làm loạn

Cũng chính là ở giai đoạn đầu, có một đội quân thần bí từ trên trời giáng xuống bắt giữ vệ sĩ tư nhân tiến tới giúp Tang Thiên Lương đang chạy trốn. Sau khi tin tức truyền đi, một số người có ý âm thầm xuống tay với Hạ Tưởng, liền lập tức gạt bỏ ý niệm trong đầu, không dám lại lấy trứng chọi đá.

Nhưng hôm nay Hạ Tưởng và đám người của Quý Như Lan gặp mặt. Phía sau vẫn có một cái đuôi. Hắn vừa xuống xe, Tống Nghĩa tiến tới gần nói nhỏ:

- Lãnh đạo, có cái đuôi, có muốn xử lý ngay không?

Hạ Tưởng lắc đầu:

- Tùy cơ ứng biến. Chỉ cần bọn họ không hành động, thì không cần để ý. Nếu có động tĩnh, không nương tay.

- Vâng.

Tống Nghĩa thích nhất là khí thế hơn người của Hạ Tưởng

Hạ Tưởng cùng đi vào với Đường Thiên Vân, đi tới gian quanh co lòng vòng. Quý Như Lan, Nghiêm Tiểu Thì, Lý Thấm và Phó Tiên Tiên đợi sẵn rồi.

Thực ra trước đây, phía trên công việc của các hạng mục tổ chức lại điện thế ở tỉnh Tây, Quý Như Lan, Nghiêm Tiểu Thì, Lý Thấm và Phó Tiên Tiên đã cùng nhất trí, lấy tỉ lệ bỏ vốn, phân bố quyền cổ phần và lợi nhuận sau khi tổ chức lại, ký kết hiệp ước. Có thể nói, giữa bốn người phụ nữ đã không có tranh luận. Vấn đề khó nhất của việc tổ chức lại điện thế tỉnh Tây là ở lực cản của nội bộ điện thế tỉnh Tây, và sự ngăn trở của mạng điện quốc gia.

Thái độ dè dặt chào đón của điện thế tỉnh Tây đối với việc tổ chức lại, trong mấy vị lãnh đạo chủ chốt, có một nửa ủng hộ, 1/3 kiên quyết phản đối, ngoài ra có một bộ phận mong ngóng. Kiên quyết phản đối và người mong ngóng, đều là thế lực của Vương Hướng Tiền.

Vương Hướng Tiền ảnh hưởng tới mọi mặt tỉnh Tây, ở khắp mọi nơi. Thực sự là chướng ngại vật lớn nhất trên con đường tiến về phía trước của tỉnh Tây. Thậm chí thủ đoạn còn độc hơn Lôi Trị Học. Dù sao Lôi Trị Học có thể bị hắn dùng kế điệu hổ ly sơn chuyển dời. Nguồn gốc Lôi trị Học không ở tỉnh Tây, tâm địa cũng không ở tỉnh Tây, nhưng nguồn gốc và tâm Vương Hướng Tiền đều ở tỉnh Tây.

Vừa gặp mặt, Quý Như Lan liền nói chuyện trước - hình như Quý Như Lan vừa vào, liền có ý tứ sau vượt cái trước, mơ hồ có thế lực lớn trong mấy người - cô báo cáo tin tức tốt đẹp:

- Bên Bắc Kinh truyền tin tức nói, đã thu được tiến triển bước đầu. Đối với đại hội ngày mai, là tin tức tốt. Tuy nhiên điều tôi lo lắng chính là, lời phản đối bên trong nội bộ điện thế tỉnh Tây, có thể đột nhiên xuất hiện ngày càng nhiều không?

- Ngày mai sẽ biết kết quả.

Hạ Tưởng không trả lời trực tiếp, cười ha ha:

- Hôm nay triệu tập mọi người cùng ngồi ở đây, chỉ nói tới một việc, tôi chỉ hỏi một câu, tiền, mọi người chuẩn bị xong rồi chứ?

Bốn cô gái cười ầm lên. Phó Tiên Tiên liếc mắt nhìn Hạ Tưởng:

- Lần đầu tiên thấy anh có tài ăn nói như vậy. Sớm chuẩn bị xong rồi, chuyện của anh, ai dám không hăng hái chứ?

Quý Như Lan mỉm cười, hai mắt tạo thành hình lưỡi liềm:

- Số tiền mặt chuyển khoản vẫn là chi phiếu tiền mặt, tùy theo yêu cầu của anh.

Lý Thấm gật đầu:

- Bất cứ lúc nào cũng có thể lấy ra 1 tỷ đô.

Giọng của Nghiêm Tiểu Thì là yếu ớt nhất, cũng nhẹ nhàng nhất:

- Chuẩn bị tốt rồi, bất cứ khi nào anh có việc cần tiền thì không phải lo lắng.

Hạ Tưởng cười to. Khả năng chiến đấu của bốn nữ tướng từ trước tới giờ rất dũng mãnh, hắn đập tay xuống bàn:

- Được! Sau đây sẽ bắt đầu phần quan trọng nhất của buổi họp ngày hôm nay… Ăn cơm.

Cùng lúc với tiếng cười nói vui vẻ của Hạ Tưởng và bốn nữ tướng, Vương Hướng Tiền và Giang Cương cũng lén lút gặp mặt nhau, nhất trí một sự kiện lớn làm chấn động tỉnh Tây!