Quan Môn

Chương 18: Há có thể trò đùa?

Có nên thi vào trường đại học Bắc Thanh hay không Diệp Khai còn chưa suy nghĩ kỹ, nhưng hiện tại hắn gặp phải một sự kiện khác làm hắn đau đầu.

Diệp lão gia tử bỗng nhiên lên tiếng cho người dẫn hắn trở về nói chuyện.

Nhìn xe quân dụng việt dã cùng bốn sĩ quan quân đội đằng đằng sát khí, Diệp Khai có loại cảm giác không tốt lắm, tựa hồ mình đã làm ra chuyện xấu gì bị lão gia tử phát hiện.

Quả nhiên Diệp Khai lên xe đi về liền nhận được điện thoại của nhị lão gia tử Diệp Tương Khôn.

- Ha ha, tiểu Khai…

Nhị lão gia tử Diệp Tương Khôn cười khan nói.

- Nhị gia gia, ông hình như ngoài cười mà trong lòng không cười ah!

Diệp Khai liền nghe ra được.

- Ha ha, chuyện của chúng ta ông nội của cháu đã biết, cháu tự giải quyết cho tốt đi!

Nhị lão gia tử Diệp Tương Khôn nói ra.

Diệp Khai nghe xong gãi gãi đầu, nhưng cũng không có bao nhiêu cảm giác ngoài ý muốn.

Với lực lượng của Diệp lão gia tử, muốn biết chút sự tình gì cho dù có nhị lão gia tử che giấu vẫn có thể biết được rõ ràng, dù sao liên quan tới ba trăm triệu tài chính lưu chuyển, làm sao khả năng giấu diếm được nhân vật lớn như hắn đây?

Vấn đề duy nhất là Diệp lão gia tử cần bao lâu thời gian mới có thể phát hiện được chuyện này.

Bất quá hiện tại mặc dù Diệp lão gia tử có quát mắng thế nào cũng không thay đổi được đại cục, bởi vì Diệp Khai đã đem sự tình đầu tư kỳ hạn giao hàng dầu mỏ giải quyết xong, ngược lại không cần lo lắng sẽ xảy ra gợn sóng.

Trừ phi người Mỹ váng đầu không đánh Iraq nữa.

Chuyện này khả năng phát sinh sao?

Hiện tại Diệp lão gia tử dù sao cũng là người lãnh đạo quốc cấp thứ hai của quốc gia, cho nên cũng không giống như những lão gia tử khác đã về hưu ở lại trên núi hoặc bờ biển, mà vẫn ở trong đại nội.

Xe quân đội một đường đi qua, trải qua vài trạm canh gác rốt cục dừng lại trong một sân viện.

Mặc dù là cháu trai của Diệp lão gia tử, Diệp Khai cũng là lần đầu tiên đến nơi đây, hơn nữa cơ hồ là bị người bắt tới.

Ở trong trí nhớ của hắn, trong lúc Diệp lão gia tử tại nhiệm hắn chưa từng có cơ hội như vậy, có thể đi thẳng vào trong đại nội.

Không nghĩ tới lần này đến lại bởi vì chính mình cùng nhị lão gia tử lưu chuyển tài chính làm việc kia, đã làm Diệp lão gia tử thật sự tức giận.

Diệp lão gia tử bề bộn nhiều việc, Diệp Khai ngồi trong phòng tiếp đãi đợi chốc lát đã thấy được vài vị quan lớn cấp bộ đang thành thành thật thật ngồi ở gần đó chờ Diệp lão gia tử triệu kiến.

Diệp Khai ngồi chính giữa một nhóm lão đầu tử, lộ ra có chút đột ngột, nhưng mọi người liếc nhìn thấy hắn là có thể phát hiện gương mặt hắn có vài phần tương tự Diệp lão gia tử, làm sao còn không rõ thân phận của hắn.

Chỉ là khác ở thân phận, không tiện cùng hắn nói chuyện mà thôi, nơi này dù sao cũng là đại nội, là chỗ ở của thủ trưởng số hai.

Trên thực tế ngoại trừ cần làm việc gì đó chính thức hoặc tiếp đãi khách nước ngoài trọng yếu nào đó, bình thường Diệp lão gia tử làm việc đều trong tòa nhà này.

Đợi hơn một tiếng đồng hồ mới xem như tới phiên Diệp Khai.

Sau khi đi vào, chỉ thấy lão gia tử ngồi trên sô pha đeo kính lão đang lật xem tờ báo vừa mới đưa đến.

- Ông nội…

Diệp Khai đứng nơi đó ngoan ngoãn hô một tiếng.

Đối với Diệp lão gia tử, nếu nói trong nội tâm không hề có chút ý sợ hãi hắn, điều này không có khả năng.

Diệp lão gia tử là nhân vật tung hoành trên chiến trường, một thân sát khí mặc dù sau khi lập nước xuất phát từ sự cần thiết của công việc nên đổi nghề làm kiến thiết kinh tế, nhưng loại khí thế lăng lệ ác liệt cũng không phải nói muốn biến mất là có thể biến mất.

Nếu không phải trong đầu có thêm vài chục năm kinh nghiệm nhân sinh, khi Diệp Khai nhìn thấy Diệp lão gia tử bắp chân cũng sẽ bị chuột rút.

- A…

Diệp lão gia tử vừa xem báo vừa trầm giọng hỏi:

- Cháu với nhị gia gia của cháu rốt cục đang giở trò quỷ gì?

Khi biết rõ được chuyện này, Diệp lão gia tử vô cùng tức giận, thế nhưng sau đó bình tĩnh suy nghĩ lại, cũng không còn kích động như lúc ban đầu, nhất là sau khi hắn biết rõ người thúc đẩy phía sau màn lại là Diệp Khai, trong nội tâm Diệp lão gia tử ngoại trừ cảm thấy có chút tò mò, ngược lại cũng không còn bao nhiêu phẫn nộ.

Nếu không phải có nhị lão gia tử kể rõ lại với hắn, Diệp lão gia tử thật sự không thể tin tưởng chuyện này xuất từ thủ bút của Diệp Khai.

Đứa cháu trai này của hắn bất quá chỉ mới là học sinh cấp ba thôi, làm sao có thể làm ra được đại sự như vậy?

- Kỳ thật là giúp người giải quyết một chút phiền toái, thuận tiện kiếm lại một chút tiền!

Diệp Khai không hề giấu diếm đem sự tình của Chung Ly gia nói qua, trong mơ hồ cũng nhắc tới mình cùng Chung Ly Dư có quan hệ rất tốt.

- Giúp người giải quyết một chút phiền toái thì dám từ trương mục quân đội lấy ra ba trăm triệu, lá gan hai người các ngươi thật sự rất lớn!

Diệp lão gia tử nghe xong cười lạnh nói.

- Mượn một đoạn thời gian ngắn mà thôi, huống hồ cháu còn đáp ứng giao tiền lãi, cũng không tính là quá phận đi?

Diệp Khai hồi đáp.

- Còn có tiền lãi? Vì sao lão nhị không nói với ông?

Diệp lão gia tử nghe xong quả nhiên có chút kinh ngạc.

Theo hắn nghĩ đến trong vòng hai tháng ngắn ngủi cho dù Diệp Khai cầm số tiền kia đi cho vay nặng lãi cũng không khả năng lấy được bao nhiêu lợi nhuận, huống hồ chuyện của Chung Ly gia còn chưa giải quyết xong, thanh toán xong tiền lãi ngân hàng cùng các chi tiêu khác, ba trăm triệu kia xem như tràn đầy nguy cơ rồi.

Đến lúc đó Diệp Khai lấy tiền đâu mà trả lại?

- Số tiền này cháu lấy đi đầu tư kỳ hạn giao hàng dầu mỏ quốc tế rồi, trong một tháng là có thể thấy được kết quả!

Diệp Khai đem việc này nói rành mạch.

Diệp lão gia tử làm công tác kiến thiết kinh tế hơn nửa cuộc đời, đối với kỳ hạn giao hàng tuy không quá quen thuộc, nhưng cũng không xa lạ, tuy trong nước không làm chuyên ngành này nhưng thị trường quốc tế cũng là trọng điểm chú ý của hắn, không có khả năng không tìm hiểu qua, cho nên hắn nghe xong lời nói của Diệp Khai lông mày chợt nhíu lại.

- Thật sự là hồ đồ!

Diệp lão gia tử trừng mắt quát lớn:

- Kỳ hạn giao hàng dễ làm như vậy sao? Bao nhiêu người rơi trong việc này, táng gia bại sản là việc nhỏ, bao nhiêu người nhảy lầu, còn cần ông tới nhắc tỉnh cháu sao? Đừng đem mình nghĩ tới quá cao, trong thị trường kỳ hạn giao hàng ngoại trừ nhà cái không có người thắng!

Diệp Khai bị lão gia tử mắng một trận nhưng không hề tức giận, chỉ hăng hắc cười.

- Ranh con, ngươi còn cười! Đọc Truyện Online mới nhất ở Trà Truyện

Diệp lão gia tử nhìn thần sắc của Diệp Khai, lập tức nổi nóng.

Diệp Khai cười vài tiếng, cũng rất nghiêm túc hỏi lại:

- Ông nội, ngài cảm thấy cháu sẽ không có chuyện kiếm chuyện chơi, biết rõ thị trường kỳ hạn giao hàng quốc tế hung hiểm như vậy còn đem tiền đi đưa cho người ta sao?

- Ah, vậy cháu nghĩ thế nào?

Diệp lão gia tử nghe xong lời này của Diệp Khai, cảm xúc ổn định lại.

Chuyện này xác thực rất kỳ quái, Diệp lão gia tử cũng hiểu được cháu trai của mình bỗng nhiên có chút nhìn không thấu, không biết hắn đang giở trò quỷ gì? Chỉ là nhìn thao tác của hắn hiện tại, đã cảm thấy không giống như một học sinh cấp ba có thể làm được.

Một đám con nít, làm sao có thể phán đoán ra được đại thế quốc tế, còn dùng chuyện này để đi mua kỳ hạn giao hàng dầu mỏ quốc tế kiếm lời?

- Trước ngày 20 tháng sau, người Mỹ nhất định sẽ phát động chiến tranh với Iraq, giá dầu quốc tế sẽ đại ngã, đây chính là lý do cháu làm việc này!

Diệp Khai chuẩn xác khẳng định với Diệp lão gia tử:

- Danh dự lão Diệp gia chúng ta, há có thể trò đùa?