Quân Hôn Này Chúng Ta Cùng Vun Đắp

Chương 12: 12 Sinh Nhật Tuổi Mười Tám Không Thể Quên


Cũng kể từ hôm ấy Ngọc Lam lại bị cấm túc ở nhà không được đưa đi bất cứ đâu cùng với ba mẹ và chị gái nhưng sự việc tiếp theo xảy ra khiến cô lại một lần nữa trở thành cô gái hư hỏng trong mắt Minh Lãm và mẹ anh.

Khi hai chị em tròn mười tám tuổi thì ba mẹ cô đã tổ chức tiệc chúc mừng sinh nhật nhưng là tổ chức cho Ngọc Lan chứ không phải là tổ chức cho hai con gái cùng một lúc, tối hôm ấy đúng bảy giờ có rất nhiều bạn học của Ngọc Lan và khách của ba mẹ đến chúc mừng.

Mà từ hai giờ chiều Ngọc Lan đã được mẹ trang điểm tết tóc và thay cho một bộ váy màu trắng lộng lẫy giống như một cô công chúa còn Ngọc Lam chỉ biết đứng nhìn thèm thuồng và gần đến giờ nhập tiệc thì mẹ cô mới lấy một chiếc váy cũ của Ngọc Lan đưa cho Ngọc Lam nói:
- Con hãy mặc cái váy này kẻo khách không biết lại nói con là con gái của giúp việc mà con cũng hạn chế xuất hiện trước mặt mọi người nghe chưa mà tốt nhất con cứ ở dưới bếp là được rồi.

Ngọc Lam cầm chiếc váy trên tay mà trong lòng nhỏ lệ vì bản thân bị đối xử không công bằng trong khi cô cũng là con của ba mẹ nhưng cô nào dám không nghe lời mẹ,đến bảy giờ tối trong phòng khách rất nhiều người mặc đồ đẹp đến chúc mừng sinh nhật của Ngọc Lan.


Khi mọi người hướng mắt về phía cầu thang thì Ngọc Lan giống như một nàng công chúa cao quý bước xuống từng bậc thang miệng nở nụ cười ngọt ngào khiến cho vài vị khách nói nhỏ với mẹ của cô ấy muốn nhận cô ấy làm con dâu của họ còn Ngọc Lam chỉ biết đứng ở ngoài mà nhìn vào đầy thèm thuồng.

Giây phút Ngọc Lan dưới sự cổ vũ của mọi người để cô ấy thổi nến thì Ngọc Lam ở ngoài cũng chắp tay nhắm mắt cầu nguyện, khoảng nửa giờ sau Ngọc Lan gọi Ngọc Lam vào phòng của cô rồi nói:
- Chị có rất nhiều quà tặng trong này nhưng chị lại chẳng thích chúng mà nay cũng là sinh nhật của em nên chị cho phép em chọn một món quà trong cái đống này.

Ngọc Lam được chị gái cho chọn quà thì rất vui bởi từ bé đến giờ cô cũng chưa bao giờ được tổ chức sinh nhật mặc dù cô chỉ sinh sau chị gái vài phút đồng hồ nhưng cô cũng biết giữ ý tứ nên chỉ chọn món quà nho nhỏ được gói cẩn thận ở trong góc mà thôi và dưới sự khuyến khích của chị gái thì Ngọc Lam rất tò mò và đã mở hộp quà ra bên trong là một con thiên nga bằng thủy tinh,nhưng khi Ngọc Lam đang nhìn ngắm vẻ đẹp của con thiên nga thì Minh Lãm đi vào nói:
- Quà anh tặng cho em sao lại trên tay em gái của em vậy Ngọc Lan?.

Câu hỏi của anh vừa dứt thì Ngọc Lan liền sụt sịt nói:
- Em không biết? Nãy giờ em ở ngoài vừa đi vào phòng thì đã thấy em gái đã bóc quà của anh tặng cho em ra rồi hức.

.

hức!

Ngọc Lam nghe câu trả lời của chị thì đơ ra nhưng Minh Lãm lại hành động nhanh hơn giật lấy con thiên nga trên tay cô rồi nói:
- Cô đúng là người không có phép tắc,cái gì không phải của mình thì đừng có động tay vào.

Cô có biết, đây là món quà mà tôi chọn rất lâu mới mua được để dành tặng sinh nhật cho chị gái cô không hả?
Anh nói xong liền đưa con thiên nga đặt vào tay của Ngọc Lan rồi dẫn cô ta rời khỏi phòng để cho một mình Ngọc Lam như chết đứng không kịp hiểu ra vấn đề nhưng cô đâu có biết đó là quà Minh Lãm tặng cho chị gái của cô đâu nếu như cô biết thì có đánh chết cô cũng không dám động vào.

Nhưng sự việc vẫn chưa dừng lại ở đó khi mà Ngọc Lam đang tính rời khỏi phòng của chị thì mẹ cô hùng hổ đi vào tặng cho cô một cái tát khá mạnh rồi nói:
- Mẹ đã nói con không được xuất hiện trong tiệc sinh nhật của chị gái rồi kia mà, tại sao con không nghe lời đã vậy lại còn tự tiện lấy quà của Minh Lãm tặng cho chị của con nữa! con thật khiến ta xấu hổ với gia đình cậu ấy quá,con còn không mau đi ra sau nhà.

Cuộc đời của Ngọc Lam từ bé cho đến khi học xong cấp ba cô không có cái quyền mở miệng để thanh minh cho bản thân của mình mà cứ phải im lặng để cho ba mẹ chì chiết và chửi mắc bởi những cái lỗi mà cô chẳng hề gây ra,cho đến ngày hôm nay cớ sự của việc cô phải gả thay chị cũng là do một tay chị gái cô làm ra.


Có một sự thật khi ba mẹ của Minh Lãm xảy ra tai nạn giao thông và ba anh mất đi còn mẹ anh thì phải ngồi xe lăn rồi tài sản trong nhà cũng tiêu vào việc chạy chữa chân cho mẹ của anh thì Ngọc Lan và mẹ cô đã không còn mặn mà với nhà anh như trước đây.

Khi hai nhà gặp mặt họ vẫn tỏ thái độ quan tâm nhưng khi về đến nhà liền Ngọc Lan liền chu chéo lên rằng Minh Lãm không còn xứng với cô ta vì sản nghiệp nhà anh đã không còn nhưng ba cô vội nói:
- Ba biết nhà Minh Lãm đã không còn sánh ngang với gia đình ta nữa nhưng nếu như bây giờ con chia tay cậu ta thì chắc chắn sẽ bị người đời dị nghị nói con:" Tham phú phụ bần " nên con gái của ba chịu khó thân thiết với cậu ấy thêm một thời gian rồi chúng ta sẽ kiếm một cái cớ hợp lí rồi khi ấy con bỏ Minh Lãm cũng chưa muộn.

.