Quân Bộ Phong Hậu Kế Hoạch

Chương 137: Ác Ma giăng lưới

Khi Douglas xuất hiện tại phòng hội nghị đàm phán, Aslan nhớ tới tin tức đêm qua Lillia lộ ra với hắn.

Thời điểm Lưu Bình An tại khu phế tích thiên tai bị tập kích, Aslan từng yêu cầu không quân viện trợ. Địa điểm Aslan báo là chính xác, thế nhưng chiến cơ không quân lại chậm chạp không tới chỗ Lưu Bình An.

Khi uống rượu, Lillia thổ lộ bản thân rất ngưỡng mộ Aslan, sau đó nói cho hắn một chuyện.

Lúc ấy Lillia vừa nhận được yêu cầu khẩn cấp của Aslan xong, lập tức liền nhận được liên lạc từ Douglas. Hắn yêu cầu Lillia không phái ra chiến cơ, coi như chưa từng nghe qua chuyện này.

Lillia lúc ấy phi thường khó hiểu, nếu không phái cứu viện, học viên bị nhền nhện tập kích sẽ chết mất. Nàng nôn nóng hỏi đối phương nguyên nhân làm vậy, thế nhưng không được trả lời.

“Thực xin lỗi, Aslan đại nhân, ta biết làm như vậy sẽ hại chết vị học viên kia. Thế nhưng ta không thể cự tuyệt thỉnh cầu của hắn......” Nữ tử nhẹ nhàng nức nở, mái tóc xõa xuống che đi gương mặt nàng.

“Hắn là Ác Ma...... Ta bị Ác Ma mê hoặc ......”

Aslan kỳ thật có nghe Eugene nói qua một ít về chuyện xấu giữa Douglas và Lillia. Lúc ấy tưởng rằng chỉ là tung tin vịt, thế nhưng hiện tại xem ra, nam nhân kia đã sớm có dự mưu.

Hắn mỗi một bước đều phi thường chính xác, tựa như nhà tiên tri, có thể nhìn thấu tương lai. Tại sao?

Lúc trước chiến hạm cũng là cố ý đem Tiểu An đổ trong biển. Lần này gây trở ngại cứu viện, còn có mệnh lệnh trong diễn tập cho đội tiên phong của Tiểu An xung phong tấn công quân đoàn nhền nhện biến chủng. Hắn đến cùng tại sao lại muốn hại Tiểu An?

Nghi vấn trong lòng không ngừng bành trướng, cho nên người bên cạnh gọi rất nhiều lần hắn cũng không có phản ứng. Thẳng đến khi Douglas đưa ra một đề nghị.

“Chúng ta song phương mỗi bên phái ra một tiểu đội năm người lại tiến hành một lần diễn tập quy mô nhỏ thì thế nào? Dù sao lần diễn tập trước hải quân và không quân đều đã đánh tận hứng. Lần này sẽ không bao gồm hải quân và không quân, chỉ nhằm vào diễn tập lục quân.”

Lời đề nghị của Douglas như gõ một phát vang trên bàn đàm phán. Đang lúc mọi người đem lực chú ý tập trung tại đề nghị này chuẩn bị thảo luận, Douglas thấp giọng nói với Aslan: “Chú mèo nhỏ vẫn bình an đi?”

Aslan nghi hoặc ngẩng đầu nhìn Douglas ngồi đối diện.

“Ngươi không cảm thấy hắn là con mèo sao? Mèo có chín cái mạng, hắn cũng không chết được.”

Nội tâm Aslan nháy mắt bị cảm xúc nào đó chiếm giữ. Con ngươi màu xanh biếc trở nên so với lưỡi dao càng sắc bén hơn, giống như muốn đem đối phương chém thành nghìn mảnh.

Cảm nhận được sát khí cường đại thanh niên quẳng đến, độ cong bên khóe miệng hoàng thái tử điện hạ tôn quý càng lớn, “Ta sẽ tự mình tham gia diễn tập nga. Có thể cùng người kiệt xuất như ngươi giao thủ, thật sự khiến ta vô cùng chờ mong.”

Rõ ràng biết trước mặt là cạm bẫy đối phương đã sớm bày sẵn, thế nhưng Aslan lại không chút do dự đạp vào.

Douglas rất cường đại, cũng thực đáng sợ. Hắn có lẽ từ rất sớm trước đây đã bắt đầu bện cái lưới khổng lồ này, từng bước một dụ hoặc con mồi bước vào trong.

Sau khi hội nghị kết thúc, khi Douglas lướt bên cạnh qua Aslan, dùng thanh âm chỉ có hai người bọn họ mới có thể nghe được nói bên tai Aslan: “Thay ta ân cần thăm hỏi ‘Nữ vương bệ hạ’ của các ngươi.”

Tại lúc Aslan giật mình, hắn vỗ vỗ bả vai Aslan, lớn tiếng nói: “Đừng làm ta thất vọng nga.”

“Aslan......” Bên tai truyền đến thanh âm thiếu niên, khiến Aslan lập tức từ suy nghĩ trở lại hiện thực. Nhìn đến Lưu Bình An đang dùng ánh mắt lo lắng nhìn chăm chú vào hắn, Aslan mỉm cười ôn nhu.

“Làm sao vậy?”

“Ngươi vừa rồi sắc mặt thực đáng sợ. Quan chỉ huy trước trận chiến phải bảo trọng thân thể. Nếu bị bệnh mà thua sẽ bị các huynh đệ đánh chết.”

“Tiểu An đang lo lắng cho ta sao? Thật vui vẻ nga.” Aslan nháy mắt mấy cái với thiếu niên, khiến người sau ửng đỏ mặt.

“Ngu ngốc! Ai lo lắng nha! Ta chỉ là không muốn thua mà thôi.” Thiếu niên cuống quít nói xạo, “Bọn gia hỏa Đế Quốc kia thật sự làm người ta khó chịu. Lần này ta nhất định phải đánh chúng đau thấu trời.”

Tuy rằng bộ dáng quật cường của thiếu niên thực đáng yêu, thế nhưng Aslan không định để Lưu Bình An tham gia diễn tập lần này.

“Thực đáng tiếc, danh ngạch tham gia diễn tập chỉ có năm người.”

“Ý ngươi là ta sẽ không được chọn?” Lưu Bình An kéo áo Aslan, “Thời điểm lão tử tung hoành sa trường, ngươi còn không biết đang bú sữa ở nơi nào đâu.”

“Tiểu An, trước đây ngươi cũng không muốn tham gia diễn tập. Vì cái gì lần này lại tích cực như thế?” Aslan đè lại tay thiếu niên đang kéo áo mình, nghiêm túc hỏi.

Lần diễn tập này là một cái bẫy, hắn tuyệt đối sẽ không để Lưu Bình An tham gia. Thế nhưng, thiếu niên lại cố tình đối với chuyện này thực cố chấp, khiến hắn có điểm lo lắng không thôi.

“Không có nguyên nhân gì cả, chính là khó chịu đám gia hỏa Đế Quốc.”

Đêm đó sau khi gặp được Lance, Lưu Bình An từ chỗ Eugene nghe được rất nhiều chuyện về Đế Quốc. Mà hôm nay nghe nói Douglas kỳ thật là hoàng thái tử Đế Quốc, nhớ tới hắn tự tung tự tác, trong lòng không khỏi dâng lên một cỗ phẫn nộ.

Dù thế nào hắn cũng muốn giáo huấn người này một trận. Không phải vì Lance, cũng không phải vì Liên Minh, chỉ là đơn thuần đối với người này thực khó chịu mà thôi.

Về lần diễn tập này, hắn tin tưởng chính mình có đủ năng lực. Lục chiến dã ngoại là sở trường của hắn. Lấy kinh nghiệm cùng sức chiến đấu của hắn, tuyệt đối so với các học viên khác mạnh hơn.

Aslan đột nhiên thay đổi sắc mặt, bắt lấy cổ tay Lưu Bình An, “Ngươi...... Ngươi có hay không gặp chuyện gì?”

“Chuyện gì......” Lưu Bình An trong đầu đột nhiên chợt lóe tình hình hôm cùng Lance gặp nhau. Thế nhưng câu tiếp theo của Aslan, khiến hắn xem nhẹ hình ảnh này.

“Douglas làm cái gì với ngươi?”

“Cái gì? Ta căn bản không có gặp tên gia hỏa kia a.” Lưu Bình An bỏ tay Aslan ra, “Dù sao đi nữa, ta sẽ tham gia tuyển chọn nhân viên diễn tập.”

“Phải không...... Vậy thì tốt rồi.” Aslan tựa hồ thở dài nhẹ nhõm một hơi, “Nhưng mà...... Quân bộ cũng không định tiến hành tuyển chọn.”

“Di? Chẳng lẽ muốn điều động nội bộ sao?”

“Không, là do ta và An Nam mỗi bên đề cử một người. Thêm hai người chúng ta, còn một người cuối cùng đã quyết định là Eugene.” Bởi vì thời gian gấp gáp, Ủy ban tổ chức cũng không kịp tiến hành tuyển chọn lần nữa trong đám học viên.

Quyết định do hai đội trưởng lục quân tự mình đề cử nhân viên. Đây cũng là tín nhiệm của Quân bộ đối với chiến công bọn họ lập được trong diễn tập.

Vô luận là chiến tranh gì, tình báo viên đều phi thường trọng yếu. Cho nên Eugene là nhân viên đầu tiên bọn hắn chọn ra. Aslan đương nhiên sẽ không đề cử Lưu Bình An.

“Ta sẽ đề cử Fitzgerald.” Aslan đương nhiên sẽ chọn người cùng là ong đực Fitzgerald. Ít nhất có đảm bảo sức chiến đấu.

Về phần An Nam, hắn đại khái cũng đoán được sẽ tuyển người nào. Tâm tư tỉ mỉ như hắn, nhất định sẽ chọn người có huyết thống ràng buộc với Douglas kia. Lưu Bình An có thể nói là tuyệt đối không có cơ hội tham gia.

“Aslan, khốn kiếp!”

Khi Connor và Fitzgerald bốn chân đi đến doanh trướng, đụng ngay Lưu Bình An đang nổi giận đùng đùng. Fitzgerald đang muốn hỏi phát sinh chuyện gì, kết quả bị Lưu Bình An hung hăng mắng ‘Ngu ngốc’. Fitzgerald bị thiếu niên mắng, lập tức ủ rũ, nghiễm nhiên đầy mặt như con cún bị vứt bỏ.

“Tiểu An đến cùng làm sao vậy?” Connor không hiểu ra sao, đầy mặt nghi hoặc nhìn về phía Aslan, “Ngươi nói Tiểu An hắn làm gì khó chịu như vậy nha. Có phải ‘cái kia’ đến hay không?” [ Thiên Âm: Loại thời điểm này không cần tào lao, Connor đệ đệ.]

Lưu Bình An một hơi chạy rất xa doanh trướng mới dừng lại. Ngẩng đầu liền nhìn thấy thiếu nữ tóc dài đứng ở trước bảng thông báo, biểu tình trên mặt nghiêm túc lại lộ ra khí tức xơ xác tiêu điều. Không biết có phải bởi vì ánh nắng hay không, con ngươi của nàng thoạt nhìn lóe lên tia sáng màu vàng kim.

“La Cơ?” Lưu Bình An đi qua, từ sau lần bị tập kích trước đó, hắn rất ít cùng La Cơ một mình chạm mặt. Đối phương tựa hồ cố ý tránh hắn.

Thiếu nữ nghe được thanh âm Lưu Bình An, tựa hồ sửng sốt một chút, quay đầu lại, “Tiểu An.”

Ánh mắt vẫn là màu đen của người phương Đông, Lưu Bình An cảm giác vừa rồi khẳng định là mình nhìn lầm rồi.

“Ngươi đang nhìn cái gì đấy?” Lưu Bình An lại gần, trên bảng thông báo viết kết quả đàm phán hôm nay, cùng với tình hình cụ thể lần diễn tập lại.

Danh sách vẫn chưa có, bất quá địa điểm diễn tập đã công bố rồi. Là vùng băng giá quanh năm ở tận cùng phương bắc đại lục -- Tây Bá Á.

“Tổ chức diễn tập ở cái chỗ lạnh khủng bố chim không thèm đẻ trứng kia. Mấy lão gia hỏa bề trên chắc chắn là điên rồi.” Lưu Bình An thè lưỡi. Bất quá, cho dù là địa phương lạnh như thế, hắn cũng không định buông tay.

“Là cạm bẫy.”

“Hả?”

La Cơ Phát hiện thiếu niên nghi hoặc nhìn mình, tựa hồ phục hồi tinh thần, “Xin lỗi, ta lại ngẩn người. Ngươi mới nói gì à?”

“Không có gì.” Lưu Bình An cảm thấy khó được cùng nữ hài tử này gặp nhau, tựa hồ không cần phải nói chuyện nhàm chán đó. “Lần trước cám ơn ngươi tới cứu ta.”

“Vô luận bao nhiêu lần, ta đều sẽ cứu ngươi. Tiểu An.”

Nụ cười thiếu nữ dưới ánh mặt trời có vẻ ôn nhu mà xinh đẹp, khiến Lưu Bình An trong khoảng thời gian ngắn có điểm sững sờ. Nhưng lại cảm giác nụ cười này có điểm hư ảo, không phải tồn tại chân thật.

“Đúng rồi, Tiểu An sẽ không tham gia diễn tập lần này đi?” La Cơ nhìn thiếu niên, nghiêm túc hỏi. Trong con ngươi đen như mực xẹt qua một tia lo lắng.

“Không. Ta nhất định phải tham gia.” Hắn dùng một tay gõ lên đỉnh đầu mình, “Ta sẽ nghĩ hết biện pháp để tham gia. Không ai có thể ngăn cản ta.”

Tác giả có lời muốn nói: Trong hòm thư vừa thả một tác phẩm mới [ Ác Ma dây dưa ], nhưng cùng ong chúa không có bất cứ quan hệ nào. Là khúc dạo đầu của tác phẩm mới. Thiếu niên bị Ma Vương cuốn lấy làm các loại chuyện sắc sắc, cuối cùng rốt cuộc chịu không nổi đào tẩu ......

Hòm thư mật mã không đổi, mọi người có thể an tâm mà xem.