Quả Phụ Xinh Đẹp Cùng Thư Sinh Cổ Hủ

Chương 2: 2 Sam Tử

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


*Áo lót/áo nhỏ của phụ nữ
Chu Lê thấy nam tử này không nói lời nào, ánh mắt còn nhìn về phía mình...!nàng cúi đầu theo tầm mắt của hắn liền nhìn thấy vải thô bao bọc trước ngực mình
Nàng cau mày, nam tử này một thân trường sam* như người đọc sách, sao lại có hành động vô lễ như vậy?
*trường sam: áo thân dài
Mặt nàng lập tức bị nhiễm một tầng ửng đỏ mỏng manh, thân thể chuyển hướng sang một bên, ngữ khí cũng không có khách khí như vừa nãy, "Ngươi tìm ai?" Nàng hỏi lại lần nữa
Thẩm Việt cũng phát hiện mình đường đột, nhanh chóng dời tầm mắt, cô nương lại bị mình đụng ngất chắc cũng không nhìn rõ mình đâu....!nhớ tới tình hình vừa rồi trên núi, hình ảnh một vệt đỏ tươi lấp ló trên một mảnh trắng không khống chế được vọt vào trong đầu hắn, hắn chợt cắt đứt suy nghĩ lung tung, trong lòng đọc thầm ba lần "phi lễ chớ nhìn"
"Ta, ta, ta tìm Lý tẩu tử!"
Vừa vặn Lý Thị từ nhà chính đi ra, nhìn thấy Thẩm Việt đứng ngay cửa chính nhanh chóng cười tiến lên nghênh tiếp, "Là Càng lang à, mau vào ngồi"
Thẩm Việt thấy Lý Thị đến rồi, lúng túng trong lòng có chút hòa hoãn, "Tẩu tử, ta không ngồi, ta đến mua đậu hoa"
Lý thị nói: "Thật không khéo, đậu hoa ngày hôm nay đều bán sạch hết rồi"
"Bán hết? Xem ra hôm nay tiểu đệ không có lộc ăn đậu hoa tẩu tử làm rồi, đến cửa vội vàng, không kịp chuẩn bị, ngày khác trở lại bái phỏng tẩu tử, quấy rầy" Nói xong, cung kính hành lễ
Lý thị cười nói: "Đậu hoa cũng không phải ta làm a, là con dâu nhà ta làm, chắc các ngươi chưa từng gặp nhau đâu, A Lê, mau tới chào tam thúc"
Chu Lê không mặn không nhạt kêu một tiếng: "Tam thúc"
Thẩm Việt ừ một tiếng, hướng hai người các nàng thi lễ, khách khí thêm hai câu rồi đi về nhà mình
Thấy người đi rồi, Chu Lê cùng Lý thị đi vào nhà
Chu Lê lúc này mới rảnh rỗi đi vào phòng mình thay xiêm y rách trên người, Lý thị dọn đồ ăn lên trên bàn nhà chính.

Mẹ chồng nàng dâu bắt đầu ăn.

Bình thường cơm tối của bọn họ rất đơn giản, hôm nay Lý thị chỉ làm một món canh cải xanh và một món cà hầm, nhưng cho dù thức ăn đơn giản, Chu Lê vẫn ăn một bát cơm trắng rất lớn.
Sân sát vách thỉnh thoảng truyền đến tiếng cười cười nói nói, Chu Lê không khỏi hỏi: "Nương, người tam thúc kia con chưa từng qua đúng không?"
Lý thị gắp một miếng cà ăn, nói: "Năm ấy con đến nhà chúng ta, tam thúc con đã đi đến nơi khác học, tính thời gian cũng đã ba năm hắn không về thôn.

Năm nay dường như hắn thi Hương xong rồi mới trở về"
Lòng hiếu kỳ của Chu Lê cũng không lớn như vậy, nói tới đây cũng không có gì hỏi thêm, chỉ thuận miệng nói: "Cuối cùng thôn chúng ta cũng coi như đã có thêm người đọc sách"

Lý thị nói: "Còn không phải sao, tiểu tử cả thôn tuổi bằng hắn đông như vậy, mà cũng chỉ có hắn học được, còn lại sớm đã cưới vợ, con đã muốn lớn hết rồi"
Chu Lê nhớ tới nam tử vừa rồi đứng ở cửa, thầm nghĩ nếu là người đọc sách thì không phải cũng nên biết không thể nhìn chằm chằm vào bộ ngực cô nương sao, nhưng vì sao hắn lại như vậy?
Bới hai muỗng cơm, sau khi ăn xong nàng bỗng nhiên hiểu được, tám phần mười là do bởi vì nàng quấn vải bố, ăn mặc quá kỳ quái nên người ta mới nhìn thêm nhiều lần, làm người đọc sách có khi nào hắn còn cảm thấy nàng ăn mặc xốc xếch không ra thể thống gì hay không, thiệt cho nàng vừa nãy còn tưởng người ta nhìn nàng là bởi vì...
Nàng năm nay 18 tuổi, những chỗ cần lớn đều đã đầy đủ cả rồi, thậm chí so với các nữ tử khác còn muốn lớn hơn.

Huống chi bây giờ nàng đã là nữ nhân, tuy rằng chỉ có một đêm (nhamy111: tan nát hi vọng, bùn ????)
Ở nơi nông thôn, nam nữ lớn lên cũng không cần chú ý nhiều như vậy, mùa hè khí trời nóng bức, nữ tử trong thôn bình thường đều mặc yếm ngực, bên ngoài mặc áo nhỏ, áo nhỏ còn không cài nút vì để mát mẻ
Trước đây khi nàng còn là tiểu cô nương, trời nóng vẫn thích mặc như vậy, nhưng khi quỳ thủy đến, yếm ngực càng ngày càng phồng lên, có một lần nàng ăn mặc như vậy đi trên đường, lại phát hiện những tên hán tử cả ngày du thủ du thực trong thôn nhìn nàng chằm chằm, chỉ chỉ trỏ trỏ, còn có thể lộ ra một loại ý cười không tốt
Nàng lúc này mới ý thức được, từ đó trở về sau cho dù nóng như thế nào, nàng vẫn cài nút áo con lại cẩn thận
Khi đó nàng chỉ mơ hồ cảm giác được, những tên hán tử kia đều cất giấu một ít tâm tư xấu xa không ra gì.

Nhưng cụ thể là cái gì, lúc trước nàng còn chưa hiểu được, sau khi thành thân cái gì nên hiểu nàng đều hiểu
Tuy nói đêm động phòng đó nàng cũng không có trải nghiệm vui sướng gì, nhưng nàng biết, có một số nam nhân đối với chuyện trong phòng kia là làm không biết mệt, có lúc tức phụ trong nhà cũng không thỏa mãn được, hắn còn đi ra bên ngoài nhìn lén nữ nhân khác.

Thậm chí không chỉ nhìn lén mà còn tự trải nghiệm
Tam thúc kia là người từng có va chạm ngoài xã hội, làm sao có khả năng dốt đặc cán mai như các hán tử kia trong thôn, áng chừng tâm tư khác nhìn nàng vừa nãy nhất định là hiểu lầm
Bên này mẹ chồng nàng dâu vừa ăn xong thu dọn bát đũa.

Hàng xóm bên cạnh mới vừa dọn món ăn lên.

Ngày hôm nay nhi tử trở về, mẫu thân Ngưu thị làm thêm vài món thức ăn, phụ thân Thẩm Yêu lấy ra một vò rượu.

Người một nhà ngồi trong sân vừa ăn vừa nói chuyện, hỏi nhi tử sự tình bên ngoài những năm nay, Thẩm Việt đem những chuyện thú vị kể lại, chọc cho cha mẹ cùng muội muội tươi cười hớn hở không ngừng
Thời gian bất tri bất giác trôi qua, màn trời dần dần tối hẳn, toàn gia ăn uống no đủ, mẫu thân Ngưu thị cùng muội muội Thẩm Ngư thu dọn chén bát đi rửa, Thẩm Việt cùng Thẩm Yêu ngồi trong sân nói chuyện
"Cha, con có chuyện muốn nói với cha!"

Thấy ngữ khí nhi tử rất trịnh trọng, Thẩm Yêu ngạc nhiên nói, "Chuyện gì?"
Thẩm Việt ngó lên bầu trời trong, ánh mắt sáng như sao bỗng nhiễm một ít sầu não: "Là như vầy, con có một bạn đồng môn, hai phòng trên trấn ở sát nhau, cùng nhau đi học ở Kinh Châu, quan hệ vô cùng tốt, chỉ là hắn chưa kịp tham gia khảo thí liền mắc bệnh nặng, lúc sắp lâm chung nói với con một chuyện, hắn còn có một muội muội, từ nhỏ đã bị mang ra ngoài làm đồng dưỡng tức* cho người ta, người làm ca ca như hắn vẫn thẹn ở trong lòng, muốn nhờ con tìm muội muội cho hắn, muốn nhìn xem muội muội bây giờ có khỏe mạnh hay không"
*đồng dưỡng tức: con dâu nuôi từ bé
Hắn còn chưa nói với Thẩm Yêu, kỳ thật bạn đồng môn kia còn đã từng cứu hắn một mạng, khi đó hắn đi thuyền đến Kinh Châu, trên đường đi gặp phải dòng chảy xiết, thuyền ô bồng* không lớn lập tức bị cuốn theo, hắn té xuống suýt nữa chết chìm, vẫn là do bạn đồng môn cứu hắn lên
* Thuyền ô bồng: là một loại công cụ giao thông đặc biệt của vùng sông nước Thiệu Hưng tỉnh Triết Giang, nhân vì mui thuyền được sơn đen nên có tên gọi như thế.
Chỉ là những việc này hắn không thích nói cùng người nhà, miễn cho bọn họ thêm lo lắng.

Vì thế khi bạn tốt lâm chung phó thác cho hắn tìm muội muội, hắn liền đáp ứng hơn nữa còn đồng ý ngày sau nhất định sẽ giúp đỡ chăm sóc
Thẩm Yêu nói: "Nhưng biển người mênh mông, con định tìm như thế nào ah?"
"Hắn nói với con muội muội của hắn được ôm đến cho một gia đình tại Chu Gia thôn bên cạnh chúng ta"
Thẩm Yêu trầm ngâm trong chốc lát, " Chu Gia thôn à....!Thôn này đúng thật là cũng không nhỏ.

Nếu con đã đáp ứng với người ta mà hiện giờ người ta cũng không còn, con cần tuân thủ lời hứa, rảnh rỗi thì đến Chu Gia thôn một chuyến"
Thẩm Việt dạ một tiếng, thấy canh giờ cũng không còn sớm liền dặn dò Thẩm Yêu bọn họ nghỉ ngơi sớm, tự mình cũng trở về phòng lấy nước tắm rửa
Ngày thứ hai, khi Chu Lê dậy thì lý thị đã ở phòng bếp làm xong điểm tâm
Chu Lê mặt tạp dề chuẩn bị nấu đậu hoa.

Nàng vớt hạt đậu nành đã ngâm kỹ hôm qua lên rửa sạch lại hai lần, sau khi rửa sạch lớp vỏ ngoài của hạt đậu, liền dùng cối đá xay ở phòng bếp mài sữa đậu nành.

Quá trình này hơi mất thời gian, nhưng tốt ở chỗ cối đá xay ở nhà bọn họ khá nhỏ, cũng không tính là nặng, lại làm quen tay nên vẫn rất ung dung.

Hơn nữa số đậu hoa có thể bán ra một ngày cũng có hạn nên cũng không cần làm quá nhiều
Hạt đậu mài xong, liền đem toàn bộ đậu nành đã mài bỏ vào vải thưa để lọc, tách sữa đậu nành ra khỏi bả đậu, chắt lấy nước sữa đậu nành, loại bỏ bọt, cuối cùng là đem nấu đậu hoa
Nước chua đã ủ tốt từ lâu, chờ đến khi nước sữa đậu nành thuần trắng trong nồi bốc hơi lên, nàng dùng muỗng múc một ít nước chua bỏ vào trong nồi khuấy, làm như vậy bảy, tám lần, sữa đậu nành từ từ đọng lại, lắng xuống, biến thành đậu hoa trắng trắng mềm mềm

Cẩn thận múc đậu hoa đã làm tốt vào trong thùng gỗ, lại làm thêm các gia vị đã dùng hết ngày hôm qua, toàn bộ đặt lên xe đẩy tay
Lý thị đã nấu cháo bí đỏ xong từ lâu, nhưng cũng không vội vã ăn, múc sẵn hai chén để trước lên bàn tại nhà chính, thấy con dâu đã chuẩn bị xong đậu hoa, liền gọi nàng đi ăn
Cháo đã không còn nóng, Chu Lê trước để một ít củ cải muối vào cháo ăn một bát, liền đẩy xe đẩy tay trở ra cửa viện
Vừa mới bước ra cửa việc, liền nghe bên cạnh cũng vang lên tiếng mở cửa.

Nếu lần theo hướng vang, quá nửa là Yêu gia gia Yêu bà bà bọn họ ra ngoài lên núi đào đất, nhưng mà lần này, người đi ra ngoài lại là thanh niên cao to trẻ tuổi
Chu Lê ngẩn ra một lúc mới phản ứng được, đó là nhi tử nhà Yêu gia gia đi học vừa trở về, hôm qua từng gặp, luận bối phận nàng nên gọi là tam thúc
Chu Lê dừng lại không động tay, mà Thẩm Việt tựa hồ có cảm giác, hướng về bên này nhìn nàng, vừa nhìn đến hắn cũng sợ hết hồn, liền bận rộn dời tầm mắt dự định nhấc chân dời đi, liền nghe thấy thanh âm cô nương mềm nhẹ tinh tế gọi một tiếng, "Tam thúc"
Chu Lê vốn cũng không muốn nói chuyện cùng hắn, dù sao cũng không quen, nhưng cảm nhận được đối phương nhìn nàng, mình lại là tiểu bối, nghe nói người đọc sách đặc biệt quan tâm tam cương ngũ thường, vẫn phải nên lễ phép một ít, cho nên mới kêu một tiếng
Nhưng mà, gọi xong mới phát hiện đối phương nhanh chóng liếc mắt nhìn nàng một cái, rồi nhanh chóng dời tầm mắt, tựa như vô cùng không ưa nàng
Thẩm Việt ho nhẹ một tiếng để bình tĩnh lại, hơi gật gù nói: "Ừm".

Sau đó không lưu lại nữa, bước chân thật dài nhanh chóng rời đi
Chu Lê hơi nhíu mày nhìn bóng lưng hắn rời đi, nàng thấy tam thúc này thật giống như không ưa nàng đây mà, nàng tự tin mình cũng không làm chuyện gì khác người a, không biết sao lại như vậy
Nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ có một lý do, cũng chỉ là người đọc sách từ lúc sinh ra đã mang theo thanh cao, nàng là một quả phụ dốt đặc cán mai, ngày hôm qua còn mặc xiêm y không chỉnh tề, không chừng đây chính là phản ứng xem thường của người ta
Vừa nghĩ như thế, Chu Lê cảm thấy vô vị, lắc đầu thở dài một cái, đẩy xe đẩy tay theo hướng cửa thôn đi tới.

Chỉ có điều nàng phát hiện, tam thúc kia đi phía trước nàng, mãi đến tận bên bờ sông, tam thúc đi tới khúc quẹo bên Tứ Động Kiều*, hai người mới chia đường
*kiều = cầu, mà để Cầu Tứ Động nó hơm có hay, nên tui để Tứ Động Kiều luôn cho hay nha
Nàng thu hồi tầm mắt, ôm thùng đậu hoa để tốt trên mặt đất, không bao lâu thì có mấy người chuyển hàng trên bờ sông đến mua đậu hoa ăn như điểm tâm
Nàng mỉm cười múc đậu hoa cho khách, rồi thả gia vị
Như vậy nửa ngày trôi qua, đậu hoa mới bán được một nửa, ngày hôm nay nhất định phải bán cả một ngày mới thu được tiền lời.

Tựa hồ như khí trời càng trở nóng thì đậu hoa càng khó bán
Nhìn mặt trời buổi trưa càng ngày càng nóng, nàng đột nhiên ý thức được, nếu như làm món ăn thích hợp với mùa hè thì dễ kiếm lời hơn, hơn nữa cố gắng làm ăn thì cũng khá khẫm
Lại bán được một lúc, quá thời gian ăn cơm trưa, thấy người xuống thuyền bên bờ sông càng ngày càng ít, Chu Lê thu thập chén muỗng cùng thùng đậu hoa, dự định đẩy xe về thôn ăn trưa.

Nhưng còn chưa đi được hai bước đã bị người ngăn lại
Chu Lê nhìn thấy người tới, không khỏi nhíu mày

Người đến nàng cũng biết, là một công tử bột ở trấn trên, ỷ vào trong nhà có mấy gian cửa hàng, cả ngày cùng mấy huynh đệ lăn lộn, loại chuyện bắt nạt nam nhân chọc ghẹo nữ tử đã làm không ít
Mấy tháng trước, người này từ phía bên kia Tứ Động Kiều đến sông bên này du xuân, liền nhìn thấy Chu Lê bán đậu hoa bên bờ sông, thấy nàng đứng trên mảnh cỏ mùa xuân xanh ngát, chất phát thanh lệ, ngực đầy eo nhỏ, khi thì khom lưng múc đậu hoa, khi thì vén tóc mai, có một nét phong tình đặc biệt, liền cố ý đến nơi này của nàng mua đậu hoa, còn đem cây quạt ghẹo cằm Chu Lê
Chu Lê vô cùng phản cảm hành động này, trước vung tay đánh rơi cây quạt của đối phương, sau đậu hoa cũng không bán, đẩy xe đẩy tay về thôn
Sau đó vì tiền lời bán đậu hoa Chu Lê còn lo lắng đề phòng hết mấy ngày, mãi đến tận hôm qua người kia không xuất hiện, nàng mới an tâm.

Nhưng lần này tại sao lại đến rồi, thực sự khiến người ta phiền lòng
Nàng nói đậu hoa đã bán hết, liền dự định đẩy xe rời đi, nhưng nam tử kia căn bản không có ý tứ thả nàng đi
Mặt Chu Lê không hề cảm xúc liếc hắn một chút: "Vị công tử này, kính xin ngươi nhường bước một chút đi"
Người kia bị mắt hạnh trong veo của nàng thoáng nhìn, trong lòng mềm nhũn, cho dù thái độ của nàng không tốt cũng không quan tâm, lại đem cây quạt ghẹo cằm Chu Lê.

Chu Lê né tránh, cây quạt đuổi theo, Chu Lê lại né tránh, cây quạt lại tiếp tục đuổi theo
"Tiểu nương tử, từ lần trước sau khi gặp nàng, bản công tử liền trà không nhớ cơm không ăn, nàng nói làm sao bây giờ đây"
Chu Lê bị uế ngữ của hắn cùng cây quạt quấy nhiễu đến tức đỏ mặt, liền dự định bỏ xe chạy đi, chính lúc này, bỗng nhiên bóng dáng một người cao lớn che ở trước mặt nàng, cây quạt này cũng bị bàn tay lớn bắt lấy
Chu Lê cả kinh, ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy trước mặt mình là một nam tử mặt trường sam màu xám, chính là Thẩm Việt
nhamy111: Sao edit tới truyện này tui lại có cảm hứng muốn add thêm hình minh họa vào quá, hiii...!Nên tui kiếm được hình nào tui add hình đó lên nhen, bà kon coi cho vui mắt nhể ????
Tui có cập nhật hình ở Chương 1 ời nhan ????
????Thuyền Ô Bồng


????Mài đậu nành bằng cối đá

????Sam tử (Áo con / Áo lót)

Tui kiếm lòi mắt mới thấy cái hình có thể miễn cưỡng gọi là Sam tử, cái áo màu trắng ở trong ý nha

Cái hình này tuy không liên quan lắm, nhưng up lên để các nàng có thể liên tưởng được style hờ hững: mặc áo yếm, khoác sám tử mà không gài nút của chị nữ 9 nhá ????
????Trường sam
.