Pokemon Master

Chương 12: Pokemon Master

dịch: mafia777

Thời gian lóe lên một cái rồi trôi qua.

Khoảng cách tiểu Eevee xuất sinh đã qua một tuần, đồng thời cũng đến ngày bọn Phương Duyên chuẩn bị xuất phát qua Ma Đô.

Vào buổi sáng này, Phương Duyên rửa mặt xong, liền đánh thức Eevee, chuẩn bị xuất phát.

Ma Đô cách Bình Thành không tính là xa, đây cũng là một trong các nguyên nhân clb tâm lý lựa chọn cái thành phố này làm địa điểm một du lịch.

Eevee cũng không biết hành trình hôm nay, nghe Phương Duyên la lên liền nháy mắt mơ mơ màng màng đứng dậy, theo bản năng, Eevee liền muốn cuốn lấy khăn quàng lụa, khoác lên người, bất quá tuy đã một tuần trôi qua, nó muốn mang tốt khăn quàng lụa vẫn không phải dễ dàng như vậy.

"Đưa khăn quàng lụa cho ta đi, ta giúp em giữ." Phương Duyên vươn tay ra.

Đối với khăn quàng lụa, có thể nói là trừ Phương Duyên ra, đó là đồ vật thứ hai Eevee không thể bỏ, nó là lễ vật đầu tiên Phương Duyên cùng Phương phụ Phương mẫu tặng cho Eevee, cũng là thứ một mực làm bạn bên người Eevee trong một tuần qua, là đồ vật cho Eevee ấm áp, cho nên tiểu gia hỏa này vô cùng quý cái khăn quàng lụa kia.

Lấy ra khăn quàng lụa, Eevee lập tức liền cảm giác có chút trống rỗng, rất không quen, chỉ có thể mặt mũi tràn đầy ủy khuất nhảy đến bả vai Phương Duyên.

"Ha ha, đi thôi, xuất phát."

...

Clb tâm lý Bình Thành Nhất Trung có năm thành viên.

Trừ Phương Duyên cùng Đường Dĩnh ra, còn có ba người khác, theo thứ tự là Đội trưởng Lục Kiệt, Đội phó Mạnh Tử Thành, còn có Đội viên Đỗ Ngải.

Phương Duyên xem như chạy đến tương đối trễ, bốn người khác đã tập hợp một chỗ, sau khi nhìn thấy Phương Duyên, bốn người lập tức trêu ghẹo nói: "Tân nhậm Đội trưởng tới rồi."

"Tới rồi." Phương Duyên gãi gãi đầu, cười nói.

"Tốt, vậy chúng ta liền lên đường đi, tranh thủ giữa trưa liền đến nơi." Lục Kiệt nói.

Bờ biển Tây Hải là một trong các địa điểm du lịch trứ danh Ma Đô. Ánh sáng mặt trời, không khí, bãi cát, nước biển, nơi này đều là nhất lưu.

Nguồn gốc cái tên nó, đã vô pháp kiểm chứng kỹ càng, chỉ có thể biết là, nơi này thực ra ban đầu là một cái bí cảnh.

Chẳng qua là loại bí cảnh tương đối nhỏ, lại thêm đã dung hợp cùng Địa Cầu từ lâu, đã nhìn không ra bất kỳ dấu vết gì của bí cảnh.

"Eevee , chờ lát nữa em cần vào PokeBall một chút, bất quá sẽ rất nhanh cho em ra."

Lúc trên tàu không thể để cho Pokemon ngốc ở ngoài, cho nên Phương Duyên cũng chỉ có thể bất đắc dĩ giải thích trước cho tiểu Eevee.

Còn có, thời điểm qua chỗ kiểm an cũng cần đem Pokemon bỏ vào trong PokeBall, đây đều là quy định, Phương Duyên cũng không có cách nào.

"I Vỳ..." Eevee càng ủy khuất.

"Pokemon vừa ra đời là thời điểm đáng yêu nhất, ngươi ngàn vạn phải biết quý trọng, Geodude của ta chính là... Ngay từ đầu rõ ràng rất thành thật, nhưng sau khi tiến hóa thì tính tình xấu muốn chết, nói ra càng sầu." Mạnh Tử Thành nói.

"Còn không phải là bởi vì sau khi tiến hóa ngươi cứ thích ôm nó, khẳng định nó sẽ tức giận nha, không có một quyền nện vào ngực ngươi là tốt rồi." Đỗ Ngải nói.

Năm người nói chuyện phiếm một hồi, rốt cuộc đã leo lên Tàu Siêu Tốc.

Không thể không nói, nơi này phục vụ làm rất tốt.

"Các vị hành khách, chào mọi người, khoảng cách thời gian tàu chạy còn có 28 phút, trong lúc chờ đợi, chúng ta sẽ cung cấp đồ uống, lưu ý, chúng ta có 'Nước ngọt có ga Magikarp' cực kỳ nổi danh, uống xong sẽ để ngươi thể nghiệm khoái cảm Splash (đại khái là phê), tuyệt đối không nên bỏ lỡ nha!"

"Ta muốn một bình." Đường Dĩnh nói.

"+1" "+1" "+1" "+1" bốn người khác nói.

Quả nhiên bản chất nhân loại chính là bầy đàn?

Lữ trình chậm rãi, chỉ có di động làm bạn, sau khi lên tàu, bời vì nguyên nhân hoàn cảnh, mấy người bắt đầu rất ít nói chuyện với nhau, riêng phần mình cầm lên điện thoại di động của mình chơi.

Phương Duyên vốn định xem phim, bất quá bởi vì Eevee không ở bên người, một người xem thực sự không thú vị.

Dứt khoát, liền không xem phim, lướt mạng xem tin tức bạn bè.

Lý Mục: Nhiệt tâm nhắc nhở, mọi người tuyệt đối không nên dùng PokeBall để ném hay vứt, trong video đều là gạt người, căn bản ném là sẽ hư.

Thầy chủ nhiệm: Mọi người nhớ không nên làm hư PokeBall, không nên chà đạp PokeBall, sau khai giảng sẽ thống nhất dạy các loại tư thế ném Pokeball.

"Thú vị..." Phương Duyên bình tĩnh vô cùng.

Loại chuyện ném PokeBall này, hắn sớm đã có dự kiến trước, khi còn chưa có cầm tới trứng Pokemon, hắn đã mô phỏng cầm PokeBall chơi trò bóng ném không biết bao nhiêu lần.

Phương Duyên tiếp tục dạo tường nhà các bạn, bất quá sau một lúc, liền cảm giác có chút nhàm chán, ngẫm lại, hắn bắt đầu tìm tòi tư liệu đạo quán.

Ma Đô có mấy tòa đạo quán, đối với cái này hắn vẫn rất tò mò, nếu có cơ hội có thể đi nhìn xem.

Cái đạo quán Huấn Luyện Gia này, nghe nói đã có ở thời kỳ chiến tranh ma thú, trong anime cũng có nhắc qua.

Vào lúc trước khi liên minh Pokemon tạo thành, nhóm Huấn Luyện Gia sớm nhất kia vì bảo vệ thành trấn không nhận xâm hại của Pokemon hoang dã, đã thành lập một tổ chức dân gian bảo vệ con người, cũng truyền thụ các kinh nghiệm chỉ huy Pokemon, đây là hình thức ban đầu liên quan tới đạo quán.

Về sau khi liên minh Pokemon được tạo thành, các quốc gia nhao nhao thành lập hiệp hội Huấn Luyện Gia, đại đa số tổ chức Huấn Luyện Gia trong dân gian bắt đầu bị chiêu an.

Nhưng bởi vì hiệp hội Huấn Luyện Gia lúc mới thành lập nhân thủ không đủ, vô pháp quản lý một bộ phận khu vực, dạng tổ chức này vì thế vẫn như cũ tiếp tục xuất hiện.

Về sau lúc chiến tranh ma thú, Nhật Bản bên kia có người kết hợp Không Thủ Đạo (Karate) để bồi dưỡng Pokemon hệ Giác Đấu (Fighting), lấy được hiệu quả phi thường tốt, ngay sau đó vì danh lợi, hắn thành lập đạo quán truyền thụ kinh nghiệm của chính mình, được rất nhiều người theo học.

Từ đó về sau, hình thức hoạt động đạo quán nhao nhao được bắt chước, Huấn Luyện Gia dân gian sống sót sau chiến tranh ma thú lấy thuộc tính mà bọn họ am hiểu, sáng lập rất nhiều lưu phái, tỉ như Ấn Độ bên kia có Yoga Minh Tưởng Thuật, có thể khiến một đám người trở thành siêu năng lực giả đầu tiên của nước họ, Trung Quốc bên này, một số đạo lý cũng trở thành lý niệm bồi dưỡng kỹ xảo chiến đấu, tỉ như "Lấy nhu thắng cương" các loại.

Đương nhiên, bởi vì đạo quán truyền thụ kinh nghiệm có thu phí kếch xù, cho nên đoạn thời gian kia cũng xuất hiện rất nhiều đạo quán có tiếng xấu, thẳng đến khi bị hiệp hội Huấn Luyện Gia nghiêm khắc xét xử, tình huống mới dần dần chuyển biến tốt đẹp.

Bất quá, theo giáo dục cơ sở thông dụng cùng khoa học kỹ thuật phát triển, bây giờ một số đạo quán nhỏ yếu đã vô pháp sinh tồn, mà một số đạo quán tích súc thâm hậu hoặc là dung nhập hiệp hội Huấn Luyện Gia, hoặc cũng đã chuyển hình.

Ma Đô cũng có mấy cái đạo quán truyền thừa đến nay, nghe nói bên trong vẫn tồn tại siêu năng lực giả, thủ lĩnh đạo quán ở trong hiệp hội Huấn Luyện Gia cũng là thuộc về giai cấp cao tầng, thân phận hiển hách.

Một số nhà giàu sang, không chỉ có đưa hài tử tiến vào trường chuyên cấp 3, mà sẽ còn bỏ ra nhiều tiền để hài tử tiến vào những đạo tràng này bái sư, trở thành học đồ, đi học tập những kỹ xảo chiến đấu đó, bồi dưỡng lý niệm, đạt được phát triển càng tốt hơn.

"Đạo quán... Không phải chính là tòa đạo quán cận chiến của Karate Master bên cạnh Gym siêu linh thành phố Saffron trong game à." Phương Duyên tê cả da đầu.

Phương Duyên đối với cái thứ gọi là lưu phái hiểu biết rất ít, dù sao lưu phái cũng chỉ có trong tiểu thuyết mới có đề cập, cái gì mà hệ Cỏ (Grass) chia thành hai phái, Nước (Water) cũng chia hai phái, Đất (Ground) có Thiên nham lưu gì đó... Chạy qua hiện thực, hắn cũng không biết hiệu quả sẽ thế nào.

Nhưng đạo quán đã có thể truyền thừa đến nay, khẳng định nó có chỗ đặc biệt.

Những thủy tổ sáng lập một lưu phái kia, tuy có khả năng thực lực cao thấp không đều, nhưng bọn hắn vào lúc ấy ngược lại đã thu được một danh hiệu cực kỳ tôn quý.

Pokemon Master.

Phương Duyên thầm nhủ, cảm thấy danh hiệu này rất soái khí, có cơ hội có thể ráng kiếm một cái.