Pokemon Du Ký

Chương 83: Trong lớp học

Sáng sớm, trung tâm pokemon, phòng nghỉ giành cho huấn luyện viên khi đi lữ hành.

Black giờ đang chỉnh sửa lại trang phục của mình. Lúc này cậu đang mặc một bộ quần đen - áo sơ mi trắng đúng chất mà mình mua sắm ngày hôm qua. Nhìn hình ảnh trong gương, cậu gật gật đầu.

- Cũng đẹp trai đấy chứ.

- Chu choa!!!

- Moa!!!

- Abcxyz…..



Tự kỉ trong chốc lát.

Black sửa sang lại mọi thứ cần thiết, bước chân ra khỏi cửa bắt đầu một ngày mới. Trừ Ponyta còn đang điều trị ở trung tâm pokemon (pokemon center), cậu mang theo đông đủ đám pokemon còn lại bên người. Hôm nay Black sẽ bắt đầu bài giảng đầu tiên của mình. Lũ pokemon của cậu cũng nhân dịp được coi làm tư liệu sống trong bài giảng.

Chậm rãi đi tới trường học, Black bỗng thấy nhớ nhớ Blue. Dường như hai người chia tay cũng được dăm ba hôm rồi. Nghĩ lại thái độ đối phương khi chia tay, Black lúc này thật sâu nghi ngờ việc cô bé rời đi mang thành phần quỵt nợ chiếm đa số.

Ôi thương thay cái số tiền thưởng còn lại của cậu! Khả năng mãi mãi cũng không đòi lại được rồi. Này làm ngày hôm qua lúc mua quần áo mới, cậu còn phải dùng tiền lương tạm ứng của trường học để chi trả. Vừa nghĩ đến đây, Black trong đầu hiện lên thông tin cuộc thi Dũng giả du hí biết từ chỗ Hikaru. Chẳng lẽ cậu cũng làm một cái video nguy hiểm để đi tham gia, tham gia…

Lấy tay xoa xoa cằm, Black thật sâu suy tư về độ khả thi của ý tưởng.



- Hắt xìiiii!!!

- Cơn cảm cúm chết tiệt!

Blue vừa đi vừa phàn nàn. Từ lúc chia tay Black tới giờ, cô cũng thật là đủ xui xẻo.

Trước đó theo lời kể của cậu nhóc Black cứu về, cô tìm được vị trí đám ong Beedrill trong khu rừng kia. Mất biết bao nhiêu là công sức mới lừa được chúng rời đi để tóm đám Kukana mà nhóc kia nói đến. Ai dè thời điểm đến gần lại là lúc có một Kakuna trong đám đó tiến hóa. Sự việc cũng giống như nhóc hikaru nói. Con Beedrill này lúc đó đang tiêu diệt đám Kakuna còn lại. Và thế là Blue lại thêm một lần nữa quần nhau với con Beedrill thủ lĩnh mới này.

Chiến đấu cũng không dễ dàng tí nào, dù sao con Beedrill kia lúc này đã có khả năng điều khiển sức mạnh của cả bầy ong. Chính vì vậy Blue chỉ đành bắt một vài con Kakuna còn dư lại rồi nhanh chóng rời đi.

Chuyện đến đây cũng không có gì. Cùng lắm thì bắt ít đi mấy con mà thôi. Khả năng chuyện tồi tệ hơn ở đằng sau. Đợi đến khi Blue mang đám Kakuna tới khu chợ đên để bán kiếm chút tiền. Lúc giao hàng cả cô và khách ngớ người ra vì đám Kakuna trong pokemon đã chết đi từ bao giờ. Hóa ra con Beedrill kia giết chết đám Kakuna còn lại không chỉ vì sợ có kẻ tiến hóa chiếm vị trí của mình, nó làm vậy cũng bởi vì đám Kakuna này cũng không còn sống được lâu nữa. Mỗi tội lúc nào chết không chết lại chết đúng lúc Blue giao hàng…

Này có thể nói là cô bận rộn làm mọi chuyện trước đó giờ trở thành dã tràng xe cát biển đông, phí công vô ích. Tâm trạng bực mình, Blue lập tức rời đi nơi giao dịch.

Celadon nổi tiếng với đám pokemon Grass đa dạng sinh sống. Này là thông tin với đám con trai. Đối với chị em con gái, Celadon chính là thiên đường của các loại nước hoa, thời trang,… v v. Rất nhanh, tiền trong túi của Blue đã thấy đáy. Và giờ cô lại bị cảm trên người. Này thật đúng nhà bốn bức tường giờ thêm gió bấc.

Đang buồn bực ngán ngẩm, một biển hiệu quảng cáo to đùng đập vào mắt cô.

- Giảm giá đồ chơi giành cho trẻ em?

Qua cửa kính, một loạt món đồ chơi, linh kiện rô bốt, … v v. Đúng là đủ mọi thể loại đa dạng phong phú. Có điều nó cũng không giúp cô kiếm được tiền.

À, khoan… Một chủ ý mới nảy sinh trong đồng cô. Blue miệng nở nụ cười xấu xa. Vội vàng kiểm tra lại số tiền mình còn dư. Tốt lắm. Vẫn đủ để làm vốn khởi động. Cô bé nhanh chân bước vào trong cửa hàng.

Một lát sau, đi ra cùng với một túi đồ mới sắp, Blue trên mặt nở nụ cười hài lòng.

- Giờ là lúc phải tìm kiếm một tên đại ngốc để tiến hành mới được.

Nghĩ tới đây, Blue lại nhớ tới Black. Tuy nhiên rất nhanh cô bé lắc lắc đầu. Lần trước đã ra tay một lần, giờ nếu lại lừa gạt thêm lần nữa thì thật sự cô rất không có ý tứ rồi. Dù sao hai người cũng có quãng thời gian dài đi chung với nha. Thôi, lại tìm một tên ngốc khác là được. Ánh mắt dò xét chung quanh, cô bé bắt đầu tìm kiếm mục tiêu mới của mình.



Trường trung học Celadon.

- Đây là lớp cậu sẽ giảng dạy. Học sinh tham gia lớp học có hơi tạp nham về lứa tuổi. Mới góp lớp nên tạm thời chỉ đành để như vậy.

- Sau đó nếu phản ánh tốt, lớp có thể sẽ có thêm học sinh mới đăng kí vào học. Tất nhiên ngược lại nếu học sinh giảm đi, nhà trường sẽ ngừng lớp. Dù sao tổ chức lớp học này cũng do phần lớn yêu cầu phản ánh từ phía học sinh. Tôi nói như vậy để cậu biết mà chuẩn bị sẵn tâm lí cho mọi trường hợp.

- Vâng. Tôi rõ ràng.

Black gật gật đầu đáp lại cô giáo trẻ trước mặt. Đây là người hướng dẫn hiệu trưởng tìm cho mình. Sau này có gì không hiểu, Black có thể tìm hỏi cô ấy để hỏi. Việc khó giải quyết cũng có thể tìm ngài hiệu trưởng hoặc Erika giúp đỡ. Còn lớp học này là do kết quả từ các buổi giảng dạy về pokemon cảu Erika trong trường rất được học sinh ưa thích. Sau khi nhận ý kiến của học sinh, nhà trường mới quyết định tổ chức lớp học này. Black đúng dịp được nhận đề cử từ Erika nên giờ mới trở thành giáo viên đầu tiên.

Hai người bước chân vào trong phòng học. Đám học sinh thấy người vừa đến liền nhanh chóng dừng mọi hoạt động đang làm. Một cô bé tóc ngắn ngồi bàn đầu tiên đứng lên.

- Buổi sáng tốt lành, cô Rose.

Theo sau giọng nói của cô bé là tiếng đồng thanh chào hỏi của tất cả học sinh. Black cũng chăm chú nhìn kĩ hơn cô bé vừa đứng dậy. Đoán chừng đây chính là lớp trưởng rồi.

Một cô gái nhỏ nhắn với mái tóc ngắn. Nhìn nó có vẻ trông dài hơn một chút xíu so với tóc của Erika. Điểm khác biệt nhất là tóc mai phía trước rủ xuống khá sâu, hơi che lấp đi đôi mắt. Black nhìn kĩ thì thấy cô bé đang đeo một chiếc bịt mắt hình vuông màu trắng, dùng để che đi con mắt trái. Ngoài ra, vừa nãy biểu tình khuôn mặt kết hợp với đồng phục học sinh đang mặc trên người cô bé, tất cả tạo cho Black một cảm giác nghiêm túc là lạ. Nói chung “rất đáng yêu”.



- Như vậy, giờ xin mời thầy giáo mới của chúng ta, thầy Black nói đôi lời giới thiệu với mọi người.

Black gật gật đầu cảm ơn cô giáo có cái tên hoa hồng này.

Đứng trước bục giảng, cậu bình tĩnh tâm tình bắt đầu nói chuyện.

- Chào mọi người. Tôi là Black. Như những gì cô Rose vừa nói, sau này tôi sẽ nhận nhiệm vụ giảng dạy kiến thức về pokemon cho mọi người. Lý do thì mọi người đã biết.

- Thời gian sau này còn dài. Và đôi lúc chỉ nói không thôi nhiều lúc sẽ không đủ rõ ràng. Vì vậy cho phép tôi tạm kết thúc lời giới thiệu ở đây. Chúng ta sẽ để nó lồng vào trong các bài giảng sau này. Như vậy có thể khiến chúng ta hiểu dần về nhau từ thực tế.

- Còn bây giờ, nếu như không có ai có ý kiến gì khác biệt. Cả lớp có thể bắt đầu bài giảng ngày hôm nay.

Black đưa mắt nhìn khắp phòng học. Đang ngồi nơi này, học sinh lớn tuổi nhất chắc khoảng tầm mười bốn mười lăm tuổi gì đó. Nhỏ thì tầm chin mười tuổi. Nam nữ đủ cả. Nói chung cũng khá tạp nham.

Thấy không ai có ý kiến gì nữa, Black gật đầu ra dấu cho cô Rose. Đối phương ra hiệu đáp lại rồi yên tĩnh ly khai. Thấy đến đây Black bắt đầu tiến hành bài giảng của mình. Nở nụ cười với mọi người, cậu lên tiếng:

- Như vậy, buổi học đầu tiên, để dễ dàng hơn cho tất cả mọi người. Trước hết tôi sẽ tìm hiểu một chút về hiện trạng của các bạn ngồi nơi đây đi.

- Trong lúc này mọi người cũng có thể đưa ra câu hỏi. Tôi sẽ trả lời ngay nếu trong phạm vi kiến thức. Còn nếu vượt qua khả năng. Chúng ta sẽ để lại nó vào buổi học sau.

Tiến đến gần bàn học của học sinh, Black đối với cô bé lớp trưởng nói chuyện.

- Như vậy bạn gái này, bạn Misaki đúng không?

- Vâng thưa thầy, em là Mei Misaki.

- Tốt lắm. Em có thể chia sẻ cho mọi người biết mình đang có pokemon gì hay không.

- Thưa thầy, em không có pokemon.

- Này…!!!!

Cả lớp cười vang. Black chỉ đành nhún nhún vai tỏ vẻ vô lực. Thật là khởi đầu không hay ho. Có điều không khí trong lớp cũng dễ dàng hơn nhiều. Cậu bắt đầu trò chuyện với các học sinh có mặt tại đây. Nói chuyện pokemon của họ, giải đáp những nghi hoặc, những điều càn chú ý nhỏ mà cậu biết. Tất nhiên nhiều lúc đanh “ha ha” trước những câu hỏi khó khăn mà đám học sinh đưa ra.

Buổi học cứ như vậy bình tĩnh tiến hành.



Kết thúc chương 83.