Pokemon Du Ký

Chương 35: Lối thoát ở nơi nào?

Người ta thường nói chuyện ở trên đời không như ý tám chín phần mười. Tưởng tượng là tươi đẹp mà hiện thực thì luôn tràn đầy sầu thảm.

Vì đuổi kịp thời gian, Black chế tạo một kế hoạch đột nhập khá sơ sài. Có điều nó vẫn mang lại thành công cho cậu. Mỗi tội cuối cùng cậu quên mất một điểm quan trọng.

Và thế là…

Cậu bị lạc đường rồi!

Lẽ ra sau khi đột nhập được vào trong tiếp theo sẽ là từng pha chiến đấu máu lửa. Ai ngờ vào thì vào được rồi mà kết quả là cậu loay hoay mãi, hoa mày chóng mặt qua các lối đi mà chẳng biết giờ cậu đang ở phương nào. Tâm trạng cậu cũng dần trở nên nôn nóng. Chẳng lẽ cậu còn bỏ quên mất điều gì chăng? Điều này khiến cậu luôn có một loại dự cảm chẳng lành.

Hi vọng là tự mình đa nghi gây nên thôi. Cậu thở dài và tiếp tục bước tiếp tìm kiếm. Không khí xung quanh đối với cậu giờ trở nên hết sức nặng nề.



Đang lạc bước trong nhà máy, cậu bỗng nghe được những tiếng nổ vang lên. Có được mục tiêu rõ ràng, cậu bắt đầu di chuyển nhanh hướng về nơi phát ra âm thanh. Hi vọng cậu tới vẫn kịp lúc.



Phía trước có vẻ như là khu để máy phát điện, tâm thần rung mạnh, cậu gắng giữ tỉnh táo tiến tới gần.

Một giọng nói giễu cợt vang lên.

- A ha! …Nói như vậy.

- Đây chính là con chuột đáng thương của chúng ta hôm nay.

- Có điều trông cũng không ghê gớm có ba đầu sáu tay như ta nghĩ mà.

Một người đàn ông xuất hiện trong phòng máy, đang nhìn về phía cậu với nụ cười gằn.

- Nhóc con nói xem.

- Chúng ta nên làm gì để đón tiếp một kẻ không mời mà đến như mi bây giờ.

Hơi lùi người lại. Black trong lòng thầm giật mình. Điều cậu lo lắng nhất lại xảy ra. Không ngờ đối thủ lần này lại là trung úy Surge, vốn là leader gym của thành phố này. Quan trọng nhất là đối phương là một trong ba đầu lĩnh lớn nhất dưới cờ ông trùm Team Rocket. Năng lực của hắn mạnh hơn cậu là điều không cần bàn cãi. Đối thủ quá mạnh mẽ. Không biết thì không sợ. Nhưng với kẻ biết rồi như cậu thì sợ hãi lại đến thật sâu vào lúc này.

Chỉ sợ là lần này cậu lại đang làm một việc đầy dại dột và nguy hiểm rồi. “Chẳng lẽ mạng ta sẽ kết thúc ở đây ngày hôm nay”, cậu thầm nhủ.

Thấy cậu không đáp lời mà lùi về phía sau, Surge giọng giễu cợt càng đậm.

- Làm sao hả nhóc con?

- Hay là sợ choáng váng rồi?

- Thật không biết là đám nhóc con miệng còn hôi sữa như bọn mi lấy gan báo ở đâu ra mà giờ cũng dám xen vào việc của băng Rocket chúng ta.

- Chậc chậc… Làm anh hùng nghe thì hay nhưng mà kết cục của chúng cũng không thường được hay cho lắm à nghe.

Nói rồi hắn tiến từng bước áp sát cậu.

- Nhóc con cảm thấy kết quả anh hùng hi sinh khi nhiệm vụ chưa thành như thế nào. Mùa này năm sau biết đâu ta còn có rảnh đốt ít vàng mã cho mi không chừng nhé.

Theo tiếng nói của đối phương, sau lưng dần hiện ra một đám lại một đám Voltorb, Magnemite, Magneton cùng một con Electabuzz to tướng.

Giờ phút này Black tâm thật lạnh thật lạnh đấy. Quả thật lúc này rất hối hận quyết định sơ suất của mình tối nay rồi. Chả lẽ vì xem xong trận đấu ở sàn đấu ngầm mà cả người trở nên máu nóng. Nếu không đang đêm tại sao lại tự dưng rảnh rỗi nghĩ tới tìm xem đám Rocket chết tiệt này đang làm cái gì. Này có nhiều bao nhiêu dửng mỡ mới biết tới đây tham dự việc của chúng nha.

Bạn thân cũng không phải là thanh niên nhiệt huyết, đầu nóng lên là cả người lúc nào cũng tràn đầy chính năng lượng, tinh thần trọng nghĩa cao. Bạn thân là dân thực tế có được hay không. Này lần đầu là vô tình gặp, lần hai là lấy le trước mặt bạn gái. Lần này chả lẽ đối đầu Rocket nghiện nên mới tới đây tham gia.

Bất chợt trong lúc anh lại ngộ được một điều. Thói quen là một sức mạnh thật đáng sợ. Nó kéo bạn vào những việc nguy hiểm, điên rồ mà bạn không hề hay biết. Để tới khi bạn tỉnh ngộ lại là lúc thì kết quả đã khó có thể nghịch chuyển rồi.

Tiếc là anh ngộ tính cao như vậy mà lại ngộ ra điều này quá muộn. Nếu trời xanh phải cho anh một lần cơ hội nữa. Anh nhất định sẽ nói không với thói quen xấu. Anh nhất định sẽ sửa lại chính mình. Anh sẽ không lại đối đầu với đám Rocket đáng chết này nữa. … “hic hic”

Anh chỉ muốn sống sót mà không được sao! “Anh khóc”

Anh nhìn nhìn về phía đối phương, lòng hi vọng có thể tìm được một biện pháp giải quyết trong hòa bình. Dù cho nó có thật mong manh nhường nào. Này thôi, xin đừng diệt khẩu anh.

Thật sự anh rất không có tự tin đánh bại đối phương rồi nghênh ngang ra về có được hay không. Tác giả ơi. Anh cũng không phải Red. Gặp boss mà nó cứ cười nói rồi đánh nhau với đám đối thủ như không. Dường như không quan tâm tới tính mạng mình bao giờ. Anh là không được rồi. Anh mà thua là sẽ mất mạng như chơi đấy.

Đang nhìn về phía sau đối phương một sát na, anh lại giật mình lại là kinh ngạc.

Vốn là gặp phải đối thủ quá mạnh mẽ làm anh đã có chút bàng hoàng vô định. Anh đã không muốn đối mặt với thực tế tàn khốc rồi. Khả năng không đối mặt là sẽ chết. Thế là anh mang theo hi vọng cầu sinh nhìn về … nhìn về … Và rồi anh phát hiện.

Giờ thì anh đã hiểu.

Nhìn Zapdos một thân áo giáp mũ giáp bọc quanh. Dưới chân là dây điện nối với máy phát. Này hóa ra mục tiêu đêm nay của băng Rocket chính là nó. Pokemon huyền thoại Zapdos. Thảo nào nơi này đám Rocket canh giữ nghiêm như vậy. Đây là muốn bắt pokemon huyền thoại về chơi tiết tấu à nha. Này thông tin mà bị liên minh biết được thì đảm bảo sóng gió mưa bão nổi lên như cồn.

A Lê Hấp!. Chuyện nghiêm trọng như vậy vô tình bị anh phát hiện được. … này còn phải nói, anh mà là bọn chúng thì nói gì cũng sẽ không tha cho anh đi.

Black ánh mắt chột dạ nhìn về phía Surge.

Đối phương đột nhiên nhận được ánh mắt, vẻ mặt của Black làm cho mê hoặc. Nhóc này chả lẽ đầu óc có vấn đề. Ta đây nói từ nãy đến giờ mà mặt nó lúc đầu thì đầy kinh sợ, sau lại thành hối hận, cuối cùng trở thành chột dạ là muốn làm sao. Đột nhiên nghĩ đến đây Surge giật mình lại. Liếc nhìn về phía sau lưng Zapdos, hắn ta ánh mắt dần trở nên âm trầm, không còn cười cợt như trước.

Có điều nhìn đối phương thái độ lo sợ bất an, tâm trạng lại nhẹ nhàng trở lại. Khả năng là vì lần trước một khâu quan trọng trong kế hoạch ông trùm giao hắn lại bị một thằng nhóc con phá hoại. Việc xảy ra chưa lâu nên có lẽ hắn có chút ảnh hưởng. Đâu phải thằng nhóc nào cũng lợi hại như thế. À không, lần trước hắn thua cũng chỉ là do vận khí không may mà thôi.

Nhìn nhóc con trước mặt, hắn quyết định dọa dọa đối phương để trả thù thất bại lần trước. Nơi đây giờ bị sai đám cấp dưới vây quanh. Đoán chừng nó cũng không chạy thoát được. Surge bắt đầu giở giọng đe dọa:

- Đúng vậy nhóc con.!

- Rất không sai mà!

- Như thế nào? Thấy sự vĩ đại của chúng ta chưa. Có điều nhóc sợ rằng không còn sống cho tới lúc có thể nhìn thấy tương lai huy hoàng của bọn ta rồi.

Nói nói rồi chuyển giọng tiếc rẻ:

- Haizz! Một chú bé con lại chuẩn bị chết trẻ trên tay ta. Điều này thật tệ.

Giọng âm trầm:

- Nhóc đã biết chuyện của chúng ta tại đây thì sợ rằng không có cơ hội nhìn ánh mặt trời ngày mai rồi.

- Nhóc thích chết kiểu gì? …

- Bị điện giật chín, bị ngạt thở mà chết đây, hay là ta sẽ cho chúng bẻ gãy tay, gãy chân rồi để nhóc mất máu nhiều mà chết.

Surge một tay xoa xoa cằm, cười mỉa nói tiếp

- Ừ, ta thích kiểu thứ ba. Nhóc thấy sao?

Hỏi cậu thấy sao.

Này còn phải lựa chọn sao. Tất nhiên là kiểu thứ tư là thả cậu về nhà rồi. Có điều cậu biết đối phương chỉ trêu đùa cậu mà thôi.

Cậu!

Chết chắc rồi!

Có điều nếu để cậu phải cứ như vậy mà chết thì là điều mơ tưởng. Cậu quyết không thỏa hiệp. Tung hết pokemon mang bên người. Pikachu, Beedrill, Butterfree, Magikarp.

Cậu mạnh mẽ nhìn thẳng vào đối phương và đưa ra câu trả lời:

- Đáp án của ta là.

- Chiến cái đau nhức đi!

Ngạc nhiên nhìn mới vừa rồi đối phương còn lo lắng hãi hùng, giờ này đột nhiên lại găng lên như vậy. Surge giận tới mức bật cười. Này phải nói là vì hắn ta dọa quá ác hay là đối phương vốn là kẻ gan lớn đây. Thế là hắn lại đổi giọng ra vẻ suy nghĩ về đối phương.

- Nhóc suy nghĩ kỹ chưa? Nhóc chết thì chết rồi cũng không nên kéo đám pokemon cùng chết theo như thế chứ.

- Vậy mà ta cứ tưởng đám trẻ trâu như nhóc luôn kêu gào yêu thương pokemon, coi pokemon như người thân,… Này nếu vậy thì phải yêu quý tính mạng chúng lắm chứ.

- Như thế, sắp chết đến nơi mà kéo theo pokemon chết cùng dường như không phải thứ nhóc nên làm đi à nha.

Nói rồi hắn ra hiệu cho Electabuzz phía sau.

- Rầm! … Rầm! …

- Rhyhorn? … Fearow?

- “…”

Black căm tức nhìn về phía Surge.

Thật sự là quá thảm rồi. Rhyhorn khắp cả giáp bảo vệ trên người đều bị làm cháy đen. Fearow bây giờ thậm chí giống như một chú gà nướng bị cháy. Mùi khét lông chim khi bị điện giật tỏa ra. Hơi thở của cả hai lúc này đều trở nên thoi thóp.

Mắt cậu hơi đỏ lên. Không ngờ đối phương ác đến vậy. Chẳng lẽ hôm nay cậu tới đây thật sự là một sai lầm sao.

- Pika!

Âm thanh lo lắng của Pikachu đánh thức cậu. Bây giờ không phải là lúc lo lắng những thứ này. Chỉ vì bọn chúng, cậu cũng phải chiến thắng đối phương. Có như vậy chúng mới có thể kịp thời được chữa trị.

Lòng cậu đã có quyết định. Ánh mắt bí mật nhìn kĩ hoàn cảnh chung quanh mong muốn tìm được lối thoát.



Kết thúc chương 35.