Nhược Ly cũng đã lựa lời nói với Bách Lý Mạch về chuyện sư phụ.
Bách Lý Mạch cũng không có tinh thần nên chuyến đi chơi kết thúc rất nhanh chỉ tới khoảng giờ ngọ 2 khắc đã về.
Qua ngày hôm sau Bách Lý Mạch vì bận chuyện Ngũ Quốc Đại Điển nên cũng không đến nữa.
Nàng trong lúc rảnh rỗi thì cải nam trang dạo một vòng qua các sản nghiệp
của nàng, các sản nghiệp này nàng cũng không nói cho Lãnh Thế Tuyệt biết ví như Mỹ nhân lâu chẳng hạn, đó là nơi thu thập tình báo nhiều nhất.
Còn Ám Dạ các mới nổi trong giang hồ. Các chủ võ công cái thế, y thuật
như Thần, tự xưng Vô Song công tử . Uy danh lừng lẫy Chỉ cần ngươi muốn
chữa bệnh hay giải độc chỉ cần
Một: có thông tin Các chủ cần trao đổi, hai:thực hiện 3 yêu cầu của các chủ đương nhiên cũng phải có ngân lượng .
Nhưng tính tình lại rất lạnh lùng. Lại thích kinh doanh tin tức. Tửu lâu
khách điếm đều hoạt động dưới danh nghĩa Ám Dạ Các, mua bán trao đổi
thông tin,muốn tìm các chủ cứ đến các sản nghiệp của Ám Dạ các nhắn
lại.
Còn Có Vạn Bảo Sơn Trang, kinh doanh ngành nghề tơ lụa,
lúa gạo, tiền trang. Còn Có bảo vật nhiều vô số kể. Đây là gần một năm
qua nàng cố tình dựng nên.
Nàng âm thầm lúc ban đêm đi làm, ngay cả Lãnh Thế Tuyệt cũng không biết.
Nàng dùng Cửu Xích liên Hoa, bồi dưỡng thế lực nhanh gấp mấy chục lần những người khác.
Trà lâu tửu quán là tuyển những đứa bé không cha mẹ, ăn xin hoặc người nàng đã cứu. Yêu cầu của nàng làm việc cho nàng 3 năm, nhưng đến lúc đó bọn
hắn có muốn đi hay không vẫn chưa biết được.
Mang một tấm mặt nạ bạc che nửa gương mặt. Nhược Ly nhẹ bước vào Ám Dạ Các. " Các chủ " mọi người đồng loạt cuối người hành lễ
" được rồi, không cần quỳ. Mấy hôm nay có việc gì không? " giọng nói lạnh lùng vang lên.
" bẩm các chủ, 2 ngày trước có người muốn xin người giải độc. Thuộc hạ
cũng điều tra qua hắn đến từ Thánh Độc Giáo, là phản đồ của Thánh Độc
Giáo đang truy nã khắp nơi."
" oh, vậy hắn có biết nguyên tắc của ta?"
" Dạ hắn nói hắn có thông tin Các chủ muốn có "
" ta muốn có sao? Rất thú vị, đưa hắn đến đây!"
" Dạ các chủ " nói xong xoay người đi. Một khắc sau đã mang thêm một
người đến, là một Trung niên vẻ mặt đen xanh, đi còn không nổi, trúng
độc đi. Nhược Ly quan sát hắn ta.
" Ngô Duy ra mắt các chủ "
" ngươi nói có thông tin mà ta muốn? Có giá trị sao?"
" có giá trị "
" nói nghe xem! Ta muốn xem có đáng giá vì nó mà giải Thực Cốt trong người ngươi hay không? "
Trung niên nhân kia thoáng giật mình không nhịn được lén ngước mắt nhìn người trên bảo toạ. Hắn ta Thế nhưng nhìn đã biết mình trúng độc gì? Ánh mắt
ánh lên tia hy vọng
" Còn chưa nói, sợ các chủ chúng ta không giải được cho ngươi sao?" tên Đường Chủ lúc nãy hét lên.
" Ta là Tả hộ Pháp của Thánh Độc Giáo Ngô Duy, ta vì vô tình biết được
một bí mật nên Giáo Chủ muốn giết ta diệt khẩu. Nhưng ta lại chạy thoát
mặc dù cuối cùng trúng Độc Thực Cốt trong người. "
Nhược Ly im
lặng nhìn hắn. Hắn hạ giọng rồi nói tiếp" ta vô tình nghe được vụ thảm
sát Phượng Gia cách đây 10 năm có liên quan đến Giáo Chủ, là Giáo Chủ đã cho phối chế Miên Miên tán, và cũng là một trong những người trực tiếp
tham gia thảm sát Phượng Gia vì giao dịch một thứ với quốc chủ Phượng
Chiếu quốc. "
Hơi dừng lại nhìn về phía Nhược Ly nhưng vẫn thấy hắn bình tỉnh như chuyện hắn vừa nói không ăn nhập, tiếp tục nói
" Phượng Chiếu quốc chủ Có một phối phương trong Thập Đại Kỳ Độc, lấy đó
làm thù lao cho Giáo Chủ. Còn chuyện ám sát Chiến Vương cũng là Phượng
Chiếu quốc chủ cùng Giáo Chủ làm, thù lao vẫn là một phối phương của
thập đại kỳ độc. Giáo Chủ từ lúc nhỏ đã say mê chế độc, đối với ông ta
độc là quan trọng nhất nên khi ông ta phát hiện ra ta đang ở ngoài trong lúc ông ta nói chuyện với Phượng Chiếu đế liền muốn giết ta, đúng hơn
là Phượng Chiếu đế muốn giết ta để diệt khẩu . Ta đã nói xong có thể
giải độc cho ta chưa? "
" được " lập tức phất tay ngân châm
trong tay áo bay ra cấm vào huyệt vị trên người Ngô Duy. Lấy ra một viên thuốc nhỏ bắn vào miệng hắn. Lại thu châm thời gian không đến một khắc
đã xong.
" độc đã giải, nhưng ngươi cũng biết điều kiện đầu tiên được thông qua, nhưng kim ngân vẫn không thể thiếu " Nhược Ly lạnh nhạt nói
" ta thật không mang tài sản theo " mặt hắn đỏ lên lí nhí nói.
"vậy tính theo quy định, ngươi làm việc cho ta 3 năm trừ nợ. Hết 3 năm ngươi được tự do! Thế nào?" giọng điệu không cho phép từ chối.
" được ta sẽ làm việc 3 năm"
" Hảo! Mang hắn xuống, àh ngươi nói lúc ngươi phát hiện là lúc nào? " Nhược Ly làm như vô tình hỏi đến
" khoảng hơn một tháng trước một chút "
Nhược Ly trầm tư khẽ phất tay bảo lui. Một mình ngồi trong điện sắp xếp lại
những thông tin này và thông tin Lãnh Tứ đã Báo về là trùng khớp hoàn
toàn.
Nếu như vậy Thánh Độc Giáo cũng có phần rồi, thánh Độc
Giáo, Phượng Chiếu đế, thái hậu, chiêu phi nên lấy ai khai đao đây? Ánh
mắt loé lên ánh sáng lạnh lẽo.
Không một tiếng động về phòng, thay y phục rồi nhẹ nhàng lên giường,
Tiểu Hoa nhảy lên người nàng dùng móng vuốt cào cào áo nàng giống như đang trách sao nàng không dẫn nó đi.
" ngoan! Ta biết ngươi phải ở trong phòng rất buồn. Mai ta mang ngươi đi
có được không? " chi chi chi chi chi..... Dùng móng vuốt chỉ vào nàng
kêu lên vui vẻ.
" Không gạt ngươi mai sẽ cho ngươi theo " sủng
nịnh vuốt vuốt đầu nhỏ của hồ Ly. Sau đó nằm xuống đuổi hết suy nghỉ
trong đầu ra, nhẹ nhàng ngủ.... Chuyện khác để mai tính.... Hôm nay là ngày khai mạc Khánh Điển của Ngũ Quốc Đại Điển. Sẽ diễn ra liên tục nửa tháng.
Ngày đầu tiên tổ chức cuộc thi săn bắn, sẽ được tổ chức ở nơi săn bắn Hoàng gia. Nữ quyến cũng được tham dự.
Sáng sớm Nhược Ly đã bị lôi xuống giường trang điểm ăn mặc. Trang điểm nhẹ
nhàng, mái tóc cột cao dùng một cây trâm tử mộc cố định, mày vẽ đen hơi
ngang mũi cao thẳng thanh tú, môi không son vẫn đỏ đôi mắt có thần sáng
như sao, làm người ta ngẩn ngơ.
Nàng cũng muốn tham gia nên mặc
kỵ phục màu tím hoa văn Đại bàng sải cánh thập phần anh khí. Lãnh Thế
Tuyệt cũng là một bộ y phục giống hệt nhưng vạt áo ngắn hơn.
Đôi ủng màu đen tím, đai lưng hắc sắc treo một miếng ngọc bội hình phi long điêu khắc tinh xảo. Mày kiếm mắt Phượng hẹp dài cánh mũi cao thon gọn,
gương mặt Lãnh nhưng kiên nghị anh tuấn mười phần.
Hai người
đứng chung cứ như một đôi bích nhân trời định. Hoàng mỹ vô khuyết, nữ
đẹp như Thiên tiên,thanh nhã không nhiễm bụi trần . Nam anh tuấn hiên
ngang khí thế vương giả. Kết hợp lại thật đúng là làm người ghen tị hâm
mộ không thôi.
Bách Lý Mạch siết chặt nắm tay đôi mắt ánh lên tia oán độc. Lại thu rất nhanh.
Tao nhã bước đến chỗ Nhược Ly. " Nhược Nhi " ôn nhu kêu lên.
" Ah, sư huynh ta đang định đến tìm huynh " Nhược Ly cười cười nói.
" muội tìm ta có chuyện gì? Mấy hôm nay bận quá không đến tìm muội được. Sau Ngũ Quốc Đại Điển ta sẽ ở lại vài ngày muội có thời gian bồi ta
được không?"
" đương nhiên, ta rất rảnh mà ta cũng muốn biết chuyện sau khi huynh rời đi Dược Cốc. "
"ah đúng rồi, giới thiệu với muội đây là Linh Nhi muội muội ruột của ta, Linh Nhi đây là sư muội mà Ta đã nói với muội "
Bách Lý Linh dịu dàng gật đầu " ta Là Bách Lý Linh quận chúa có thể gọi ta
là Linh Nhi giống sư huynh " hướng Nhược Ly cười ngọt ngào.
Nhược Ly cũng có hảo cảm với cô công chúa này liền cười tươi đáp lại
" Cứ gọi ta là Nhược Ly hay Nhược Nhi là được, sư huynh vẫn chưa có nói
cho ta chuyện của huynh ấy, Giờ có ngươi kể cho ta rồi, ngươi không ngại chứ? "
" sao lại ngại, ta rất sẵn lòng ah . ta cũng muốn biết
chuyện lúc ca ca ở Dược Cốc ca cũng chẳng nói với ta" Hơi chu môi nhìn
đáng yêu cực kỳ.
Bên đây 2 người nói chuyện vui vẻ Bên kia mùi
thuốc súng nóng nặc. Hôm nay Vân Vương cũng thăm gia thấy Lãnh Thế Tuyệt và Bách Lý Mạch cũng bước đến
" khách khí, cũng mong Vân Vương nương tay cho, nghe nói kỵ xạ của Vân
Vương xuất quỷ nhập thần, Bản Đế cũng là có dịp để mãn nhãn rồi " Bách
Lý Mạch cũng nói vài lời khách khí với Vân Vương.
" Bản Vương
thật không dám nhận, nói về Kỵ xạ, Thiên Long quốc ai có thể so với Tam
đệ Chiến Vương được đây? Người phải tán thưởng là Tam đệ của bản Vương
ah"
" Bổn Vương cũng thật muốn so thử tài nghệ với Chiến Vương
Gia đây, nghe danh đã lâu giờ mới có cơ hội phân tranh, cuộc so tài này
tính Bổn Vương một phần " Hoài Vương đột nhiên chen vào. Lãnh Thế Tuyệt
vẫn im lặng không lên tiếng
Bên đây càng lúc càng đông người hấp dẫn chú ý của những người khác.
AiAiz không ngờ Lăng Tiêu Đế, Chiến Vương Gia, Hoài Vương Gia đều tụ lại một chỗ đúng là đại khai nhãn giới ah..vẫn còn thiếu Khổng Thái tử của
Phượng Chiếu thì đủ Tứ đại danh Tài của Tứ quốc rồi, mỗi người trong đó
điều là các vị thần hộ mệnh các nước, được dân chúng ngưỡng mộ danh
tiếng lẫy lừng. Đáng tiếc lần này Khổng Thái tử không đến.
Thật
anh tuấn ah, Chiến Vương Gia đúng là anh tuấn tiêu sái, ôi nàng không
khống chế được tim mình rồi. Bùi Bảo Nhi nhìn Lãnh Thế Tuyệt mà mặt đỏ
tim đập. ( tái xuất hiện rồi)
Đợi đến bên kia người tản đi bớt nàng ta mới lén lúc bước đến.
" tham kiến Chiến Vương Gia! " yểu điệu hành lễ.
Lãnh Thế Tuyệt cũng không thèm nhìn nàng ta. Nhược Ly đã nói ngay cả một ánh mắt cũng không cho người con gái khác.
Thấy hồi lâu mà không ai nâng nàng lên, hơi nghi hoặc ngước mắt nhìn người
đối diện, thấy hắn vẫn như thường nàng hơi uỷ khuất ah, chẳng phải nam
nhân nhìn thấy nàng điềm đạm đáng yêu như vậy sẽ đỡ lên sao?
Cũng không nghỉ nửa, đứng lên bước về phía trước một bước đôi mắt nhu tình
như nước nhìn Lãnh Thế Tuyệt mặt thì đỏ hồng, hơi ưỡn ngực hôm nay nàng
ăn mặc thật xinh đẹp cố tình còn kéo cổ áo xuống thật thấp khoe khe ngực thật sâu với hai ngọn núi nảy nở hút mắt nhìn, nàng không tin Lãnh Thế
Tuyệt sẽ không bị nàng mê hoặc.
Ngập ngừng nhẹ giọng nói " Thật
ra,...thật ra tiểu nữ đã phải lòng Chiến Vương Gia người từ lâu, luôn
mong có dịp để bày tỏ, nhưng thật không có cơ hội...... Hôm nay.... Rốt
cuộc cũng có được cơ hội, Bảo Nhi thật không cầu danh phận gì, chỉ mong
có thể được bên Vương Gia người là đã thỏa lòng... Người...... " đến khi nàng ngẩn mặt lên thì chết sững...
Nàng ta khi nào thì đến đây còn mang nhiều người như vậy nhìn nàng.
Nhược Ly buồn cười nhìn nàng ta quẩn bách, lúc nãy trò chuyện với Linh Nhi,
thì gặp Thi Thi và một số tiểu thư nên nàng cũng xã giao nói chuyện lại
thấy nàng ta lén lúc tiến đến bên Lãnh Thế Tuyệt nàng nổi ý muốn nhìn
xem nàng ta làm gì nên rủ mọi người nhẹ nhàng bước đến.
Lãnh Thế Tuyệt thấy nàng bước đến nên đã lùi về phía sau đứng với Nhược Ly.
Thành ra lúc này nàng ta nói xong ngước mắt nhìn lên thấy Nhược Ly đang đứng
bên Lãnh Thế Tuyệt ánh mắt nhìn người điên nhìn nàng, các tiểu thư người hầu xung quanh nén cười đến đỏ mặt. Nàng thật muốn tìm cái lỗ để chui
xuống ah.
Chiiiiiii.....chiiiiiii tiểu Hoa một tay chống lên cổ
nàng một tay ôm bụng cười ngất ngẻo, thật không nể mặt mũi người ta mà.
Thi Thi thấy tiểu Hoa biểu tình như vậy lại nhìn về Bùi Bảo Nhi không
nhịn được phì cười...
"cho ngươi Cao ngạo hôm nay lại không biết
xấu hổ, ban ngày ban mặt công khai quyến rũ nam nhân thật đúng là không
biết xấu hổ mà. Ta mà là ngươi chắc tìm cái khe chuôi vào rồi. Làm sao
có mặt mũi nhìn người chứ " Thi Thi trào phúng lên tiếng.
Từ khi nàng quen biết Nhược Ly đã hoạt bát hơn, nhất là Nhược Ly đã trị hết
bệnh cho nàng, nàng bây giờ có thể múa có thể nhảy là nhờ Nhược Ly ban
cho, ai dám đối nghịch với Nhược Ly phải bước qua nàng, dám mơ tưởng
tướng công của Nhược Ly sao? không biết xấu hổ.
" đúng vậy ah! Thật không biết xấu hổ mà! Không biết nàng ta sao lại có mặt mũi mà gặp người ah?"
" người như vậy sống trên đời chỉ toàn ước vọng nam nhân, àh ta mới nói
không phải rồi, ước vọng nam nhân là chỉ những cô nương không đàng hoàng sao ta lại dùng từ như vậy chứ, thật bậy mà " vị tiểu thư này rất ghét
Bùi Bảo Nhi, nàng ta ỷ cha mình quyền cao cứ trèo lên đầu các nàng, hôm
nay có dịp sao lại nở bỏ qua chứ....
Ngươi một câu ta một câu châm chọc làm cho Bùi Bảo Nhi sắc mặt lúc trắng lúc xanh hận tìm không ra một cái lỗ chui xuống luôn.
Nàng là hòn ngọc quý trong tay phụ thân lại là muội muội ruột của Trân tần
nương nương mà lại bị bọn họ nhục nhã như vậy, nước mắt chảy ra...
Nhược Ly tất cả là tại cô ta nếu không có tiện nhân đó Chiến Vương Gia sao
lại không thích nàng, nếu không phải cô ta nàng đã không nhục nhã như
vậy, thù này nàng sẽ trả gấp đôi cứ chờ đó. Phẫn hận nhìn về phía Nhược
Ly sau đó bỏ chạy mất dạng.
Ách nàng vẫn chưa nói hay làm gì nha! Sao lại nhìn nàng? Muốn trả thù sao? Thật mong đợi đừng làm cho nàng thất vọng mới tốt.
Lại nhìn thoáng qua Chỗ Phượng Chiếu quốc, cả ngươi nữa đừng làm ta thất
vọng. Khoé môi nhẹ nhếch lên nụ cười thâm ý nhưng cũng thật xinh đẹp...