Tháng hai đầu năm, huyện thí chính thức bắt đầu, vòng đầu đặc biệt quan trọng.
Sáng sớm, Lý Lê Hoa đã dậy, chuẩn bị đồ đạc cho Triệu Thủy Sinh, tay nải bút nghiên đã sớm chuẩn bị tốt, còn thức ăn, mang đến đều bị kiểm tra xé mở, không thể dùng, cho nên không mang theo.
Ở trường thi, có nha dịch chuyên môn bán bánh và nước trà, chỉ là giá cả đắt hơn bên ngoài nhiều, nhưng không cần lo lắng bị kiểm tra xé mở.
Đây cũng là một cơ hội cho nhóm sai dịch kiếm tiền.
Mua đồ ăn thức uống bọn họ chuẩn bị, tương ứng lúc khảo thí sẽ chiếu cố cho ngươi một ít.
Lúc này cũng không phải là lúc tiếc tiền, Lý Lê Hoa chuẩn bị thật nhiều tiền đồng cho Triệu Thủy Sinh, còn vì sao không mang bạc, bởi vì nếu ngươi lấy ra bạc, đến lúc đó những sai dịch nhất định cho rằng ngươi là kẻ có tiền, không hạch sách ngươi thì hạch sách ai?
Ngược lại mang theo tiền đồng, dù nhiều hay ít cũng vậy, sẽ không bị người khác cố tình nhũng nhiễu.
Cho nên vẫn là tiền đồng thuận tiện.
Đã hơn một năm bọn họ dùng thân phận Triệu Thủy Sinh và Lý Lê Hoa ở chung, quan hệ giữa hai người tốt hơn trước kia rất nhiều, chân chính giống như một đôi phu thê bình thường sinh hoạt.
Lý Lê Hoa vẫn luôn đưa Triệu Thủy Sinh đến tận trường thi, nhìn Triệu Thủy Sinh đi vào, mới đi theo tức phụ lão Trương cùng trở về.
Thật ra nàng không lo lắng cho Triệu Thủy Sinh, hơn nữa huyện thí không giống phủ thí và viện thí, cho dù thông qua huyện thí, cũng không có công danh gì ở trên người, rất ít khả năng bị người trong tối ám hại.
Thông qua phủ thí còn có thể được cái thân phận đồng sinh, thông qua huyện thí cũng chỉ là đạt được tư cách dự phủ thí.
Nếu muốn khảo năm vòng thì phải cần thời gian năm ngày. Lý Lê Hoa nhàn rỗi không có việc gì làm, liền đi dạo ở huyện thành.
Huyện thành còn lớn hơn so với trấn trên, cũng phồn hoa hơn nhiều. Còn có thể mua được đồ vật từ kinh thành vận chuyển tới, chỉ thêu tuyến cũng phong phú hơn ở trấn trên.
Lý Lê Hoa cũng mua một ít chỉ thêu, nghĩ khi nào rảnh rỗi, làm quần áo đẹp cho mình và Triệu Thủy Sinh mặc, thêu thùa là không thiếu được.
Năm vòng huyện thí không cần ở lại trường thi, khảo xong một vòng, có thể rời đi, nếu vòng đầu thành tích được thông qua, như vậy còn lại bốn vòng có thể nhẹ nhàng ứng đối.
Triệu Thủy Sinh khảo thí thông qua vòng đầu, cho nên đã có tư cách đi phủ thí.
Từ trên xuống dưới thành tích của hắn là trung đẳng, cũng là hắn cố ý làm vậy, quá thấp, sẽ không có người nhìn trúng ngươi, cũng bất lợi với phủ thí, có đôi khi thành tích tốt xấu của huyện thí cũng có thể ảnh hưởng đến ấn tượng của giám khảo phủ thí.
Khảo quá tốt, làm người khác chú mục quá mức, cũng là một chuyện phiền toái, rốt cuộc hắn chân chính đọc sách cũng chỉ mới mấy năm thời gian.
Còn lại bốn vòng, Triệu Thủy Sinh cũng nhẹ nhàng khảo qua. Chỉ chờ đến tháng ba đi phủ thành tham gia phủ thí.
Bởi vì còn có một tháng thời gian, cho nên Triệu Thủy Sinh và Lý Lê Hoa về trấn trên trước.
Cha Lê Hoa đã sớm gấp không chờ nổi lại đây, biết con rể thông qua huyện thí, trong lòng rất cao hứng, bất quá vẫn báo cho Triệu Thủy Sinh không cần kiêu ngạo, mới chỉ qua huyện thí, trước mắt không tính là gì, chỉ có qua phủ thí mới là đồng sinh, hơn nữa, còn có viện thí khó nhất, toàn bộ đồng sinh của tỉnh đều đi khảo, có thể đậu hay không chỉ có ông trời mới biết.
Cha Lê Hoa hỏi Triệu Thủy Sinh đề mục huyện thí, cũng gật đầu, nói: “Xem ra huyện lệnh đại nhân là người theo phái cụ thể, ngươi đáp cũng phù hợp với tâm tư của ông ta, thành tích không tồi cũng là theo lẽ thường.”
Lý Lê Hoa thầm nghĩ, lúc bọn họ ở trong huyện, cũng đã hỏi thăm Huyện thái gia tính tình như thế nào, thích phương diện nào, hơn nữa Huyện thái gia này còn không phải mới nhậm chức, bao năm qua ra đề, Triệu Thủy Sinh đều đã nhìn viết không biết bao nhiêu lần, nếu như vậy còn không qua nổi huyện thí thì Triệu Thủy Sinh cũng không cần đi thi khoa cử cho lãng phí thời gian.
“Chỉ là phủ thành cách nơi này của chúng ta hơi xa, ngươi trước tiên nên đi phủ thành tìm hiểu, phủ thành người đọc sách càng nhiều, biết người biết ta so với một người không biết gì cả vẫn mạnh hơn nhiều.”
Cha Hoa Lê biết con rể mình cũng nhận thức một vài người làm buôn bán ở trấn trên. Chỉ là sĩ nông công thương, cha Lê Hoa rất khinh thường những thương nhân, tuy rằng những thương nhân đó mỗi ngày đều ăn sung mặc sướng.
“Đọc sách mới là chính sự, nên ít lui tới với những người làm buôn bán đó. Miễn cho cuối cùng mất thân phận.” Cha Lê Hoa nói.
Triệu Thủy Sinh bất động thanh sắc nhíu nhíu mày, rất nhanh nói: “Ta nghe Lê Hoa nói, hiện tại nhạc mẫu vô cùng vất vả, thường xuyên thêu thùa may vá phải làm đến trời tối, không biết nhạc phụ về sau có tính toán gì không?”
Triệu Thủy Sinh cũng không gọi cha Lê Hoa là cha, trực tiếp kêu nhạc phụ.
Cha Lê Hoa nghe xong nói: “Không nói chuyện này, ngươi đọc sách nhiều một chút, ta trở về còn có việc.”
Vừa hỏi ông ta có tính toán gì không, cha Lê Hoa đã nói sang chuyện khác, trong lòng ông ta cũng rõ ràng, hiện tại ông ta chẳng làm nên trò trống gì, dưỡng gia vẫn là dựa vào nhi tử và thê tử.
Ít nhiều ông ta vẫn cảm thấy có chút xấu hổ, không muốn ném thể diện trước mặt con rể, cho nên chạy nhanh đi rồi.
Nói lời thật lòng, Triệu Thủy Sinh khinh thường nhạc phụ mình, làm nam nhân, ít nhất phải dưỡng gia, nếu điểm này cũng làm không được, như vậy ít nói đến chuyện khác đi.
Huống chi, đọc sách cũng đã đọc hơn phân nửa đời người, còn chưa có tiền đồ, hơn phân nửa đời đã đi qua, ngươi còn thừa bao nhiêu thời gian? Cho dù lúc này khảo trúng, chẳng lẽ có thể đền bù những thua thiệt trước kia?
Chuyện Triệu Thủy Sinh được thông qua huyện thí cũng không có nói cho người Triệu Gia Trang, cho dù đi trong huyện tham gia huyện thí cũng không đề cập.
Bởi vì thái độ của Triệu gia bên kia cũng không đáng để bọn họ đi về một chuyến nói một tiếng.
Cũng chỉ có nói với Triệu Thổ Sinh bên kia một chút.
Triệu Thổ Sinh biết nhị ca đã trở lại, vội vàng chạy đến, biết nhị ca đã thông qua huyện thí, lập tức đem nhị ca hắn trở thành thiên tài.
“Nhị ca, huynh thật là quá lợi hại!” Nhị ca hắn từ nhỏ chưa từng đến học đường, hiện tại lại có thể thông qua khảo thí, quả thực là thần!
Nếu từ nhỏ nhị ca được đến học đường, khẳng định còn lợi hại hơn!
Nhưng Triệu Thổ Sinh cũng biết, đây là chuyện không thể nào, cha mẹ hắn sẽ không cho bọn họ đọc sách, bởi vì chi phí đọc sách đặc biệt lớn, thu hoạch toàn gia một năm của bọn họ còn chưa đủ giao quà nhập học.
Không cần Triệu Thủy Sinh dặn dò, Triệu Thổ Sinh biết chuyện này không thể nói cho cha mẹ. Miễn cho bọn họ không biết lại muốn làm ra chuyện gì.
“Hiện tại đệ chuẩn bị thành thân, không chừng đến lúc đó ta không thể trở về.”
“Nhị ca, khảo thí quan trọng, đệ bên này không có việc gì. Cha và nương bên kia ta đã nói với bọn họ, huynh là đi xa nhà làm việc.”
Triệu Thủy Sinh không muốn Lý Lê Hoa đơn độc đi Triệu gia, miễn cho đến lúc đó chịu khi dễ. Hắn vẫn muốn mang theo Lý Lê Hoa cùng đi phủ thành.
Lý Lê Hoa tính toán thời gian, đi phủ thành khảo thí còn có hơn một tháng thời gian, hôn kỳ thổ sinh vào thàng hai, cũng có thể theo kịp, đơn giản là đi phủ thành phải vội một chút.
“Ta biết, chàng không muốn chúng ta đi, bị những người Triệu gia đó chèn ép, bất quá hôn sự này vẫn có liên quan đến chúng ta, nể tình ông chủ Trương bên kia, chúng ta vẫn nên đi thôi.”
Triệu Thủy Sinh bị thuyết phục, vốn dĩ hắn tính toán là trực tiếp mang theo thê tử cùng đi phủ thành, miễn cho đến Triệu Gia Trang còn phải ứng phó Triệu bà tử bọn họ.
Hắn nghĩ, những người này không đáng để hắn tiêu phí tinh lực đi ứng phó.
Nhưng Lý Lê Hoa nói, hắn cũng cảm thấy có chút đạo lý, vì thế chờ đến thời điểm hôn kỳ, hai vợ chồng bọn họ sớm tới Triệu gia Trang.
Triệu gia bên này bếp lò đã thắp lên, trong phòng vô cùng bận rộn.
Phòng ở ban đầu của Triệu Thủy Sinh và Lý Lê Hoa trở thành tân phòng, ngày đại hỉ, Triệu bà tử dù có muốn tìm phiền toái cũng không thể, dù sao cũng là ngày lành của nhi tử bà ta.
Chỉ là bà ta nhìn thấy Lý Lê Hoa, cũng không cho sắc mặt tốt.
Lý Lê Hoa làm như không thấy, trực tiếp đi phòng bếp hỗ trợ.
Triệu nhị thẩm cũng ở phòng bếp hỗ trợ, nhìn thấy Lý Lê Hoa, liền cười,
“Lê Hoa à, bên này loạn, người lại nhiều, các ngươi làm ca ca tẩu tử khẳng định là vội hơn người khác, bên này không ở được, đi nhà của chúng ta ở đi, trở về trấn trên cũng quá phiền toái!”
Lý Lê Hoa không thích tùy tiện đi nhà người khác ngủ, vẫn là giường trong nhà của mình thoải mái hơn, cũng yên tâm hơn.
Nàng nói với Triệu nhị thẩm nói: “Nhị thẩm, không sao đâu, trấn trên cách bên này cũng không xa, chúng ta sớm một chút chạy trở về là được. Sẽ không phiền toái nhị thẩm.”
Cũng may bọn họ lần này trở về tìm Lưu Đại tỷ mượn một chiếc xe ngựa, chạy trở về thời gian cũng vừa kịp.
Triệu nhị thẩm vừa nghe bọn họ còn mang theo xe ngựa lại đây, cũng không miễn cưỡng.
Vội vàng đến lúc chạng vạng, Triệu Thủy Sinh và Lý Lê Hoa liền nói một tiếng với lão Triệu, lão Triệu đáp ứng rồi, bất quá nói: “Xe ngựa kia của các ngươi là nhà ai? Có thể để ngày mai lúc Thổ Sinh đi đón dâu dùng một chút hay không?”
Triệu Thủy Sinh nói: “Là xe của nhà bà chủ tiệm thêu mà Lê Hoa quen, cái này chúng ta cũng không thể định đoạt, dù sao cũng là xe ngựa của người khác.”
Lý Lê Hoa thầm nghĩ, không phải nói tân nương tử muốn ngồi kiệu hoa sao? Như thế nào lại dùng đến xe ngựa?
“Vậy quên đi, các ngươi về trước đi, nếu chậm thì không về kịp.” Lão Triệu có chút thất vọng, nhưng cũng không miễn cưỡng.
Lão Triệu nói: “Về sau đừng ra chủ ý nữa, đã bàn xong là mướn kiệu hoa đi tiếp người, hiện tại bà đổi thành xe ngựa, đến lúc đó tân nương tử không lên, xem còn mặt mũi gì không!”
Triệu bà tử nói: “Đã đến thời điểm này, nếu nàng ta không lên kiệu, về sau còn có thể nói ai? Mất mặt cũng là nhà nàng, ông không biết mướn kiệu hoa phải tốn hết bao nhiêu tiền đâu, nhà ai cưới tức phụ mà còn phải thuê kiệu hoa? Nhà của chúng ta chính là tình huống này, Trương gia bọn họ lại không phải không biết.” Triệu bà tử muốn tiết kiệm tiền mướn kiệu hoa, coi trọng xe ngựa Triệu Thủy Sinh mang đến, cảm thấy dù sao cũng là không tốn tiền, không dùng thì phí, vì thế bảo lão Triệu nói với Triệu Thủy Sinh.