Trưởng bối phản đối, hai người yêu nhau say đắm đều thống khổ, vừa vặn công tử của huyện thái gia đến cầu hôn, Lâm gia liền đáp ứng hôn sự này.
Lâm tiểu thư khăn gói tính toán cùng Mã lão lục bỏ trốn, sai người đưa tin cho Mã lão lục, để hắn ở chỗ cũ tiếp ứng.
Khi Mã lão lục đến nơi thì phát hiện Lâm tiểu thư toàn thân trần trụi chết trong miếu đổ nát, trên người nàng có dấu vết cưỡng hiếp cùng ẩu đả rõ ràng, vết hằn ở cổ họng cho thấy
trong lúc phản kháng bị kẻ hiếp dâm bóp chết, điểm này cũng được phía quan phủ chứng thực.
Ngày đó vừa vặn đổ mưa, có mấy người đi đường chạy vào miếu hoang tránh mưa, vừa vặn chứng kiến Mã lão lục đang ngồi xổm bên cạnh thi thể trần trụi của tiểu thư Lâm gia.
Những người đi đường kia muốn bắt Mã lão lục báo quan, không ngờ Mã lão lục có công phu rất cao, sau khi đánh ngã mấy người liền bỏ chạy, về sau, trong nhóm hải tặc có thêm một trùm hải tặc Mã lão lục.
Nguyên lai có chuyện như vậy sao?
Đường Tiểu Đông cúi đầu không nói.
Theo phiên bản của Thái Thạc, tựa hồ có chút ý thiên vị Mã lão lục.
Phiên bản còn lại không cần đoán cũng biết, đó là khi Mã lão lục và Lâm tiểu thư ước hội, song phương không biết xảy ra chuyện gì, Mã lão lục nổi thú tính, cưỡng hiếp L, sau khi sự tình bại lộ liền chạy ra biển trở thành hải tặc.
Chẳng lẽ Thái Thạc và Mã gia có giao tình gì đó?
Đường Tiểu Đông liếc mắt nhìn hai người một cái, sắc mặt của Thái Thạc vẫn trầm tĩnh như thường, Mã Thiên Nguyên vẫn bi thương, thống khổ, tuyệt vọng cùng bất đắc dĩ, ẩn ẩn một tia mong ngóng.
Hắn theo thói quen xoa nắn khuôn mặt, kêu Thái Thạc nói tiếp.
Thái Thạc hắng giọng một cái, nói tiếp.
Bởi vì Mã lão lục lẩn trốn, huyện lệnh đại nhân không thể mở đường công thẩm, đành phải phán Mã lão lục bỏ chạy trốn tội. Truyện Tiên Hiệp - TruyệnFULL.vn
Vụ án này có rất nhiều điểm đáng ngờ, nhưng mà Mã lão lục chạy trốn như vậy, coi như hắn không giết người cũng trở thành lý do biến hắn thành hung thủ.
Vụ án này đã qua năm sáu năm, thi thể của tiểu thư Lâm gia đã sớm biến thành nắm xương trắng, muốn từ trên khung xương tìm ra dấu vết để lại, trừ phi có công cụ khám nghiệm tử thi công nghệ cao hiện đại, hơn nữa còn phải là một chuyên gia có kinh nghiệm phong phú.
Mồ hôi, lão tử cũng không thuộc khoa khám nghiệm tử thi.
Đường Tiểu Đông xoa xoa thái dương đau âm ỷ, vụ án này, hắn không hề có một chút hứng thú nào cả, chẳng qua nghĩ cách thuyết phục Mã Thiên Nguyên làm việc cho hắn mà thôi.
Đang trong suy tư, có binh lính đi vào bẩm báo, có một đoàn thôn dân vây quanh bên ngoài phủ, đều là đến thay Mã Thiên Nguyên cầu tình.
Đường Tiểu Đông ngẩn ra, làm sao những thôn dân kia biết được Mã Thiên Nguyên ở trong phủ thái thú?
Mã Thiên Nguyên dưới con mắt nhìn trừng trừng của binh lính được Thái Thạc áp giải vào châu thành giam trong tử lao, trông coi nghiêm ngặt. Lúc thẩm vấn phạm nhân thì Đường Tiểu Đông phái huynh đệ thủ hạ đi tử lao tìm người, ngoại nhân căn bản không thể biết.
Việc này có điểm cổ quái.
Trần Huyền Lễ cùng Lý Hưng Chu đều cau mày, nhìn phía Thái Thạc.
Thái Thạc ưỡn ngực ngồi, sắc mặt trầm tĩnh như thường.
Trong lòng Đường Tiểu Đông vừa động, không phải mới vừa có một thị nữ bưng trà đi vào sao? Khi nàng ta nhìn thấy Mã Thiên Nguyên thì biểu tình có chút cổ quái.
Thị nữ này có vấn đề.
Trước tiên hắn cho thủ hạ áp giải Mã Thiên Nguyên trở về tử lao, sau đó gọi người d thị nữ kia đến.
Dưới ánh mắt lạnh lùng bá đạo của hắn, khuôn mặt thị nữ tái nhợt, lo sợ bất an. - Ngươi tên gọi là gì?
Đường Tiểu Đông tận lực kiềm chế thanh âm của mình, để tránh dọa nàng ta. - Hồi bẩm đại nhân, nô tì Hứa Nguyệt Ảnh.
Thị nữ lo sợ bất an trả lời, vẻ mặt khẩn trương. - Nga, Nguyệt Ảnh cô nương, ngươi ở phủ thái thú này được bao lâu rồi?
Đường Tiểu Đông bằng giọng gia trưởng nói chuyện với nàng, phần lớn là sinh hoạt hằng ngày của nàng ta, Hứa Nguyệt Ảnh dần dần bình tĩnh trở lại. - Ngươi quen biết Mã Thiên Nguyên sao?
Sắc mặt Đường Tiểu Đông đột nhiên phát lạnh, lớn tiếng quát hỏi, làm Nguyệt Ảnh sợ run cả người, run giọng đáp: - Dạ... - Như vậy, chuyện Mã Thiên Nguyên bị thẩm vấn ở phủ thái thú là ngươi nói ra sao? - Dạ...
Hứa Nguyệt Ảnh thấp giọng trả lời, vẻ mặt càng trở nên khẩn trương, ẩn hiện một tia sợ hãi.
Lúc nàng bưng trà tiến vào nhìn thấy Mã Thiên Nguyên đang bị thẩm vấn, trong lòng giật mình, sau khi rời khỏi đây vội vàng chạy ra phố, nói việc này cho người họp chợ trong thôn. - Được rồi, nói rõ quan hệ giữa ngươi và Mã Thiên Nguyên?
Vẻ mặt Hứa Nguyệt Ảnh cực kỳ khẩn trương, đứt quãng nói ra quan hệ với Mã Thiên Nguyên, khiến mọi người ở đây nghe được trợn mắt há mồm.
Nhà của Hứa Nguyệt Ảnh nằm ở thôn trang nhỏ hẻo lánh ngoài thành, có một lần, thôn trang bị Uy khấu đánh bất ngờ, nàng thiếu chút nữa bị Uy khấu cưỡng hiếp, may mắn được Mã Thiên Nguyên đột nhiên xuất hiện, giết chết Uy khấu, sau đó dưới sự kêu gọi liều mạng của hắn, toàn bộ thôn nhân cầm lấy vũ khí hăng hái chống cự, cuối cùng đuổi được Uy khấu đi.
Việc này phát sinh sau khi Mã Thiên Nguyên bị coi là hải tặc nằm trong công văn truy bắt của quan phủ, theo như lời của Hứa Nguyệt Ảnh, Mã Thiên Nguyên luôn luôn trốn trong rừng gần đó, dạy thanh niên thôn trang phụ cận võ nghệ, tổ chức một nhóm gồm các thanh niên trẻ tuổi lực tráng, bảo vệ thôn trang lúc bị hoặc Uy khấu đột kích.
Nghe nàng nói, tựa hồ Mã Thiên Nguyên không giống hải tặc
Uhm, chờ đã, vậy vì cớ gì Mã Thiên Nguyên lại bị coi là hải tặc cần truy bắt?
Hắn mở miệng hỏi, nhưng cách nói của Hứa Nguyệt Ảnh và Thái Thạc lại không giống nhau.
Thái Thạc nói là binh lính chính mắt nhìn thấy Mã Thiên Nguyên giết chết quan binh, sau đó mới bị xếp vào sổ đen.
Hứa Nguyệt Ảnh nói mấy người quan binh bị Mã Thiên Nguyên giết chết kia đều là do Uy khấu giả dạng, Mã Thiên Nguyên chẳng những vô tội mà còn có công lao.
Người nào nói cũng có lý, không có chứng cớ xác thực, thật đúng là làm người ta đau đầu.
Trần Huyền Lễ cùng Lý Hưng Chu đều là quân nhân, bảo bọn hắn xử án, đồng dạng đầu lớn như cái đấu.
Đường Tiểu Đông phất tay cho Hứa Nguyệt Ảnh lui xuống trước, chuyện này trước khi được điều tra rõ ràng không cho phép rời khỏi phủ thái thú nửa bước, hơn nữa hành động sẽ bị giám thị.
Lúc sau, hắn cho gọi đại biểu thôn dân thay Mã Thiên Nguyên cầu tình tiến vào.
Đại biểu những thôn dân này là một thôn trưởng, rất có uy tín trong thôn, bọn họ đều lấy tính mạng đảm bảo Mã Thiên Nguyên không phải là hải tặc.
Bọn họ liệt kê ra đủ loại hành vi của Mã Thiên Nguyên, đều tỏ rõ hắn là một người chính trực giàu lòng hiệp nghĩa.