Phong Lưu

Chương 327: Thắng


Con bà nó là con gấu, cầu thủ của mình thật quá giỏi, nếu còn có thể xuyên việt một lần nữa, quả thật muốn đưa Đội Tinh Anh về hiện đại, để cho người nước ngoài kiến thức qua bóng đá kết hợp võ công thần kỳ lợi hại đến như thế nào.

Sau khi đội bóng Vương gia để thua một bàn, ý chí chiến đấu càng dâng cao hơn, toàn tuyến xông lên, điên cuồng tấn công, rất có phong thái đập nồi dìm thuyền tử chiến đến cùng.

Đội Tinh Anh thừa nhận áp lực cực lớn, không thể không cho toàn tuyến lui về, tạo thành phòng thủ dày đặc ở cuối sân.

Sau khi đứng vững qua mấy vòng tấn công điên cuồng của đối phương, Đội Tinh Anh dần dần ổn định, chờ thời phản công.

Tấn công là cách phòng thủ tốt nhất, phản kích thần tốc, bức ép đối phương đổi công làm thủ, quả thật làm tan rã màn tấn công điên cuồng của đối phương, giải quyết khó khăn đại quân tiếp cận.

Vừa rồi còn là trận đấu kịch liệt hồi hộp nghẹt thở lại bởi vì Đội Tinh Anh đổi chân chuyền bóng cho nhau, một lần nữa làm cho người ta buồn bực vô cùng.

Ván này, Vương Ngạo Phong đã cược rất nhiều, nếu thua sẽ tổn thất rất lớn, hắn giơ bài kêu ngừng, dặn dò các thủ hạ của mình.

Đường Tiểu Đông chỉ nói mấy câu với các cầu thủ của mình, ổn định, khống chế tiết tấu là được.

Dù thắng hay thua, sòng bạc Trường An cũng phải đền tiền, chỉ hòa mới có lời lớn, chuyện này, Đường Tiểu Đông chưa có nói cho bọn họ, bây giờ nói còn hơi sớm.

Trận đấu tiếp tục tiến hành, vừa giao bóng, đội bóng Vương gia một lần nữa xông lên hàng loạt, điên cuồng tấn công, hoàn toàn là trận huyết chiến.

Đội Tinh Anh thật vất vả mới khống chế được tiết tấu trận đấu bởi vì Vương Ngạo Phong kêu dừng hội ý phải bắt đầu lại lần nữa, bọn họ tiếp tục thừa nhận áp lực cực lớn, chống chọi từng đợt tấn công điên cuồng của đối phương. Đọc Truyện Online Tại http://Trà Truyện

Sau khi đứng vững qua mấy vòng tấn công điên cuồng của đội bóng Vương Ngạo Phong, Đội Tinh Anh lại dần dần ổn định, bắt đầu kiểm soát

Đã kiểm soát được tiết tấu của trận đấu, trên cơ bản có thể nói là bước một chân vào cửa thắng lợi, còn lại là nhìn vào vận khí.

Đã thua một bàn, rồi công mãi không được, các cầu thủ thủ hạ của Vương Ngạo Phong bắt đầu nôn nóng, mặc dù thế công mãnh liệt, nhưng sai lầm liên tiếp, hơn mười lần sút gôn lại không có một lần hình thành uy hiếp chân chính.

Trái lại, Tần Thiên Bảo và Tần Thiên Ca hai lần phản kích thần tốc thiếu chút nữa ghi được bàn thắng, hai gã cầu thủ của Vương gia không tiếc phạm quy hóa giải nguy hiểm đều lĩnh thẻ vàng và thẻ đỏ.

Vốn bị dẫn trước một bàn, hiện tại mất đi một người, tựa hồ hôm nay vận khí của Vương gia có chút không tốt.

Con bạc đặt Vương gia thắng mặt mày khổ sở cầu nguyện, con bạc đặt Đội Tinh Anh thắng thì mặt mày hớn hở, may mắn bản thân mình đặt đúng, vừa hết thời gian phải đi lĩnh bạc ngay.

Thiếu một người, lực tấn công của đội bóng Vương gia yếu bớt một chút, Đội Tinh Anh kiểm soát tiết tấu trận đấu càng thêm thoải mái, thời gian không còn nhiều lắm, tựa hồ Đội

Tinh Anh thắng đã thành kết cục đã định.

Vương Ngạo Phong ngồi không yên giơ bài kêu ngừng lần cuối, cổ động thủ hạ.

Đường Tiểu Đông liếc nhìn đại hương đang cháy, thấp giọng nói với thủ hạ:

- Tiếp tục ổn định, kiểm soát tiết tấu, uhm, lúc sắp kết thúc thì thả bóng để cho tỉ số biến thành một đều.

Tuy trong lòng các cầu thủ khó hiểu, nhưng lão đại an bài như vậy, khẳng định có nguyên nhân, không ai lên tiếng hỏi vì sao, tiếp tục thi đấu.

Thời gian hội ý đã hết, đội bóng Vương gia quyết chiến đến cùng, liều mạng tấn công, trong vòng cấm địa của Đội Tinh Anh hỗn chiến thành một đoàn.

Lúc người phụ trách báo giờ sắp đứng lên, cũng không biết là là chân của ai chạm vào bóng, thủ thành của Đội Tinh Anh trở tay không kịp, trơ mắt nhìn trái bóng lăn vào khung thành.

Chết ngất, ghi bàn vào giây phút cuối cùng, tỉ số biến thành một một, vô số con mắt trợn trắng, các con bạc đặt đội Đội Tinh Anh thắng đấm ngực dậm chân gào khóc.

Xui quá, xui chết người rồi!

Vào giây cuối cùng san bằng tỉ số, mặt mũi vãn hồi trở lại, nhưng sắc mặt của Vương Ngạo Phong vẫn rất khó coi, ván này, hắn đã đổ vào năm mươi vạn lượng bạc, tổn thất với thất bại lúc trước, tổng cộng hắn đã mất một trăm hai mươi vạn lượng bạc, về nhà phải đối mặt với cha như thế nào đây?

Vương Khiếu Vân ngồi ở bên kia cũng sắc mặt trắng bệch, tuy rằng đã gần đến đầu mùa đông, thời tiết có chút lạnh lẽo, nhưng trên trán của hắn mồ hôi lạnh to bằng hạt đậu đang

liên tục chảy xuống.

Hòa một một là điều không ai có thể dự liệu được, tóm lại, ván này nhà cái thắng hết, kinh doanh lời một vố lớn.

Dương Quốc Trung cười híp mắt vỗ vỗ bả vai của Đường Tiểu Đông, cái vỗ này hơn ngàn vạn lời nói cảm kích.

Đùa giỡn Vương tam công tử phi thường thông minh đến xoay như chong chóng, quỷ tài Đại Đường, quả thật danh xứng với thực.

Lý Lâm Phủ thì cảm thán muôn vàn, nữ nhi quả thật rất có nhãn lực, người nữ tế này vừa tốt vừa mạnh, đáng tiếc không có dã tâm.

Trước kia còn lo lắng hắn có dã tâm quá lớn, hiện tại thì luyến tiếc hắn không có dã tâm.

Bằng tài trí thông minh của nữ tế, cộng thêm hắn chống lưng ở phía sau, rất nhanh có thể bò lên, cùng hắn nắm giữ triều chính, đáng tiếc đáng tiếc quá.

Vòng thi đấu này kết thúc, đội Vương Ngạo Phong vẫn bằng thắng nhiều trận hơn yên ổn đứng thứ nhất, Đội Tinh Anh đành phải đứng thứ hai, song song thăng cấp.

Đội bóng của Dương Quốc Trung và Lý Lâm Phủ song song thăng cấp, đồng thời thăng cấp còn có bốn đội mạnh khác.

Lúc này rút thăm thi đấu một tám, Đội Tinh Anh và đội bóng của Lý Lâm Phủ, còn có hai đội mạnh khác cùng ở chung một tổ, mỗi một đội bóng đều có thực lực rất mạnh.

Vì để cho trận đấu càng thêm tuyệt vời kịch liệt, sau khi bốc thăm chọn tổ xong thì tạm thời nghỉ ngơi ba ngày.

Đối với Đội Tinh Anh, hiện tại có đủ loại nghị luận, một là nói thực lực ở mức trung bình, nhưng có hai tiền đạo và thủ thành lợi hại, vận khí lại quá tốt.

Một loại khác lại nói Đội Tinh Anh là một đội bóng siêu mạnh, chỉ bất quá giả heo ăn hổ mà thôi.

Đủ loại nghị luận bên ngoài, Đường Tiểu Đông chỉ cười trừ.

Mấy ngày qua vì thi đấu và lo vụ đánh cược bận đến nỗi choáng đầu váng óc, quả thật phải thả lỏng một chút.

Sáng sớm, hắn cho các huynh đệ nghỉ nửa ngày, sau đó giao cho Tần Thiên Bảo phụ trách luyện, tăng cường phối hợp chuyền bóng, không cần tiêu hao quá nhiều thể lực.

Phân phó xong, bản thân dẫn theo Đường Mộc lặng lẽ chuồn đến Phượng Minh biệt viện.