Cũng khó trách hai nàng khẩn trương, thời này rất thịnh hành gay, đám tài tử, sĩ phu còn coi đây là vinh quang, mỹ nam tử xinh đẹp khiến người ta thất hồn lạc phách giống như Thẩm Tích Nguyệt quả thực là thế gian hiếm thấy, không biết bao nhiêu sắc lang đang nhìn chòng chọc vào. Còn nữa, nam nhân chiếm trọn trái tim các nàng lại là một tên đại hoa tâm, nếu không sao lại có nhiều hồng nhan đến như vậy?
Đường Tiểu Đông cười khổ. Lão tử không phải là gay, cho dù Thẩm Tích Nguyệt xinh đẹp hơn nữa, cũng không khiến cho lão tử có chút tình thú nào! - Đường công tử tinh thông âm luật thi từ. Tích Nguyệt vô cùng bội phục, ngày khác nhất định sẽ tới nhà bái phỏng.
Thẩm Tích Nguyệt thở dài cúi đầu. - Thẩm công tử, nói đến âm luật, công tử nên lãnh giáo Hàn Yên muội tử cùng Đường Nhu muội tử mới đúng.
Trưởng công chúa Ngọc Chân nói, trong ánh mắt rõ ràng ẩn chứa khẩn trương cùng bất an.
Vương Ngạo Phong cười ha hả. - Từ trước đến giờ tại hạ vẫn muốn lãnh giáo âm luật của Nhu muội tử, đáng tiếc Nhu muội tử luôn cự tuyệt không tiếp, khiến cho tại hạ vô cùng thất vọng.
Con mẹ nó, còn chưa từ bỏ ý đồ?
Hai gò má trơn bóng nổi lên một tầng ửng đỏ động lòng người, Đường Nhu thản nhiên nói. - Tam công tử chớ trách, tiểu nữ đã có người trong lòng, để tránh cho việc hiểu lầm không cần thiết, cho nên đành phải cự tuyệt không tiếp người lạ. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://Trà Truyện
Lời nói bình tĩnh, phi thường hàm xúc, khiến cho người khác cảm thấy nàng trung trinh tiết liệt với một người nào đó, khiến cho người ta vô cùng bội phục, càng khiến cho hâm mộ diễm phúc của người nào đó.
Ngồi ở bên cạnh hắn, Địch Diễm lặng lẽ giơ ngón tay cái lên, biểu lộ trên mặt không càn nói cũng biết - huynh đệ ngươi lợi hại, đánh gục nhiều mỹ nữ như vậy, lão Địch ta bội phục ngươi.
Đường Tiểu Đông cười ha hả, nội tâm hừng hực, chỉ muốn ôm chặt Nhu nhi hung hăng hôn vài cái. Lúc này, có người bắt đầu khoe khoang văn tài, có người tiếp bước, bắt đầu ngâm xướng, người không làm được phạt rượu, chỗ rượu phạt đều chui vào trong vụng Đường Tiểu Đông cùng An Khánh Tự, Vương Ngạo Phong lại đại xuất danh đầu, hấp dẫn ánh mắt của toàn bộ chúng nữ.
Người trong lòng không xuất thơ, Lý Đằng Giao cảm thấy rất khó chịu, ngay cả Đường Nhu cũng cảm thấy kỳ quái, khuôn mặt Thẩm Tích Nguyệt lại càng là biểu lộ thất vọng. Cũng không biết là trưởng công chúa Ngọc Chân thấp giọng nói với Lý Đằng Giao điều gì đó, tiểu ny tử lại thì thầm với Đường Nhu, Đường Nhu nói cho Hoắc Hàn Yên, bộ dáng của tứ nữ thần thần bí bí. Tựa hồ đối với việc người trong lòng không làm thơ biểu hiện vô cùng thỏa mãn.
Tựa hồ Đường Tiểu Đông có thể đoán được trưởng công chúa Ngọc Chân nói gì với các nàng.
Vì để tránh khiến cho Thẩm Tích Nguyệt nổi tình thú, người trong lòng của các nàng đang giả ngu, hơn nữa còn rất thành công. Ít nhất Thẩm Tích Nguyệt đã bắt đầu cảm thấy hứng thú với Vương Ngạo Phong. Địch Diễm lặng lẽ giơ ngón cái lên, thấp giọng nói. - Cao, Đường huynh đệ thực sự cao!
Đường Tiểu Đông lại cười khổ, "Đại tài tử" chuyên môn đạo văn ăn cắp danh thơ của tiền nhân đến cùng là có bao nhiêu chữ trong bụng, hắn hiểu rõ ràng nhất. Hội thi thơ bước vào giai đoạn gay cấn, mọi người nhao nhao khoe mẽ văn tài, nhưng cuối cùng vẫn là Vương Ngạo Phong tài nghệ trấn áp quần hùng.
Lần này tỏa sáng, khiến cho tên này không khỏi dương dương đắc ý, ánh mắt nhìn về Đường Tiểu Đông đầy khiêu khích.
Đường Tiểu Đông căn bản là không có chút hứng thú nào với hội thi thơ, nếu như không phải nể mặt trưởng công chúa Ngọc Chân, hắn căn bản là chẳng thèm đi đến. Mặc kệ mấy người phun nước miếng khoe mẽ văn tài, hắn vẫn cùng Địch Diễm cạn chén, hoặc là cùng tứ nữ liếc mắt đưa tình, căn bản là không để ý đến mấy giai nhân tài tử kia. - Đường công tử có thể tặng cho chúng ta một bài thơ được không?
Thẩm Tích Nguyệt đột nhiên đề nghị, mọi người nhao nhao ùa theo, ngay cả Địch Diễm cũng đồng ý.
Đường Tiểu Đông đạp cho hắn một cước, đang muốn lên tiếng, trưởng công chúa Ngọc Chân đã tranh lời. - Hôm nay, biểu hiện của Vương Tam công tử là xuất xắc nhất, thôi thì cứ mời hắn mà thôi.
Công chúa có lệnh, Vương Ngạo Phong sao dám không tuân theo? Huống hồ đây là cơ hội đại xuất danh đầu, tranh thủ ấn tượng với mỹ nữ, tự nhiên là không khác khí, suy nghĩ một chút đã xuất khẩu thành thơ, quả nhiên là có chút tài năng. Mọi người nhao nhao vỗ tay, mặt mày Thẩm Tích Nguyệt lại biểu lộ vô cùng thất vọng, làn thu thủy thỉnh thoảng lại liếc Đường Tiểu Đông một cái, nhưng mà dường như hắn chỉ lo uống rượu cùng Địch Diễm, căn bản là không quan tâm
Theo thường lệ, Hành Tửu Lệnh náo nhiệt nhất
còn chưa bắt đầu, trưởng công chúa Ngọc Chân đã khoát tay nói. - Tốt rồi, tập hội hôm nay đến đây là kết thúc.
Mọi người nhao nhao thi lễ cáo lui, nội tâm cảm thấy vô cùng kỳ quái, nhưng không dám hỏi, thất vọng nhất vẫn là hai người Vương Ngạo Phong cùng Thẩm Tích Nguyệt.
Hắn đang đại xuất danh đầu, lại tuyên bố giải tán, khiến cho nội tâm Vương Ngạo Phong có chút phiền muộn. Bất quá, cuối cùng đã vãn hồi được danh tiếc, lấy lại được mặt mũi, nội tâm vô cùng cao hứng, lúc rời đi bộ dáng dương dương đắc ý, ánh mắt nhìn về phía Đường Tiểu Đông có vài phần hương vị khiêu khích.
Thẩm Tích Nguyệt không được chứng kiến Đường Tiểu Đông biểu diễn, nội tâm thất lạc cực độ, ánh mắt nhìn về phía Đường Tiểu Đông tràn đầy u oán, khiến cho người ta đứt từng khúc ruột, dọa cho hắn thiếu chút nữa phải rúc đầu xuống gầm bàn ẩn trốn. An Khánh Tự đi đến bên cạnh hắn, cười ha hả. - Tửu lựu Đường công tử quả nhiên là khác người, ngày khác nhất định phải liều mạng cùng ngươi một phen, xem là ai ngã xuống trước. - Tốt, một lời đã định!
Đường Tiểu Đông ôm quyền cười lớn.
Sử sách đánh giá An Khánh Tự như thế nào hắn không cần biết, ít nhất hắn cho rằng An Khánh Tự là một người hào sảng, chỉ là có chút dã tâm, dục vọng chiếm hữu có chút mãnh liệt, bất quá cũng có thể liệt vào loại nam nhân đáng để kết giao.
Trong chớp mắt tất cả mọi người đã rời khỏi, đại sảnh trở nên yên lặng, nhóm đạo cô không được trưởng công chúa Ngọc Chân triệu kiến, không ai dám tự tiện đi vào. Đường Tiểu Đông quay người đang muốn mang theo chúng nữ rời đi, chỉ thấy tứ nữ chống cằm, bộ dạng nghiêm túc, lập tức hoảng sợ giật mình! - Các nàng... Làm gì vậy?
Đường Tiểu Đông bất an hỏi.
Biểu lộ chúng nữ vô cùng nghiêm túc, không khác gì là đang thẩm vấn tội phạm, khiến cho hắn hơi sợ một chút.
Xì…
Lý Đằng Giao không nhịn được, cười thành tiếng, lập tức rước tới ánh mắt khinh bỉ của trưởng công chúa Ngọc Chân cùng Hoắc Hàn Yên. Bất quá cuối cùng, ngay cả nhị nữ cũng che miệng cười khúc khích.