Sau đó, Lý Hiển tuyên đọc “diễn thuyết Nhậm chức” dài đến hơn một canh giờ. Đơn giản chính là tiếp tục làm sao phát triển “cách mạng tinh thần” của Vũ Hoàng, kiên trì thịnh thế phồn vinh đến cuối cùng. Đồng thời, khôi phục quốc hiệu Vi “Đường” đã biến mất hơn mười năm Đại “Đường”, tại thời khắc này cuối cùng đã trở lại! Mặc dù là về tới tay một chủ tử thần võ không anh minh.
Lúc này thì có rất nhiều cựu thần của Lý Hiển kích động lệ nóng doanh tròng, liền hô vạn tuế.
Nghi thức đăng cơ kéo dài cả một buổi sáng, Võ Tắc Thiên rõ ràng là sợ người khác làm phiền nên sau khi nghi thức chấm dứt liền cáo từ bỏ đi, để Thượng Quan Uyển Nhi phải dìu nàng trở về Trường Sinh điện.
Giữa trưa, Thái tử Lý Hiển sắp xếp yến hội tại Lân Đức điện, mở tiệc chiêu đãi tất cả các quan thần tham gia nghi thức. Tần Tiêu cùng vài vị tướng quân đông cung và Lý Đa Tạc ngồi một bàn, đều ngồi nói chuyện phiếm, ăn một ít đồ ăn mà không dám uống nhiều rượu, sợ xế chiều trong triều sẽ xảy ra sự cố.
Sau khi yến hội kết thúc, Lý Hiển tiếp tục dẫn quan thần quay trở lại Hàm Nguyên điện, bắt đầu thay đổi nhân sự trong triều, đây cũng là chuyện trọng yếu nhất khiến mọi người chú ý nhất.
Đầu tiên chính là tôn Võ Tắc Thiên thành “Đại thánh hoàng đế Tắc Thiên”, để Võ Tắc Thiên lui vào bên trong, thượng tấu của văn võ bá quan đều phải được chú ý. Đồng thời đem Vũ Gia Địa Vương công trước kia của Võ Tắc Thiên từ vương xuống thành “Công”. Thế này vừa làm xong, trên danh nghĩa là đè áp võ lực nhưng nhóm vương công thực quyền Võ gia một chút cũng không suy yếu.
Kế tiếp chính là tuyên bố đem tên chính thức của xã tắc, tông miếu, lăng tẩm, giao tự, cờ xí hành quân, phục sức, thiên địa, nhật nguyệt, tự vũ, đài các sửa trở lại thành bộ dạng trước kia, thần đô lại là “Lạc Dương”, thủ đô Trường An, sửa niên hiệu là Thần long.
Trong lòng Tần Tiêu âm thầm nói: Niên hiệu Thần long sao? Cái này không phải là Thần long đến cải chính sao? Vừa nói đến hai chữ này ta lại nghĩ tới....
Văn võ bá quan đều lẳng lặng nghe những lời này, toàn bộ đều không hẹn mà cũng mong mỏi chủ trương đằng sau của Lý Hiển. Quả nhiên cuối cũng khi tuyên bố “bổ nhiệm nhân sự” thì tất cả mọi người đều tỉnh táo tinh thần, vểnh tay lên nghe Đầu tiên chính là Vi Thị trở thành hoàng hậu, Vệ Vương Lý Trọng Tuấn trở thành hoàng Thái tử. Sau đó khen ngợi công lao của bọn người Trương Giản Chi. Phong Trương Giản Chi làm tam phẩm, lại bộ thượng thư, bổ nhiệm tể tướng, Hán Dương quận công. Đường Hưu cùng Diêu Sùng cũng làm trong tam phẩm, bộ binh, hình bộ thượng thư đều là tể tướng. Đồng Thời đề bạt Ngụy Trung Nguyên nhiều lần bị lưu đày làm tể tướng, phòng hoàn ngạn phạm, kính huy vi nạp nói, tể tướng, viên thứ cho mình cùng trong thư môn hạ tam phẩm, Tể tướng. Vũ Lâm đại tướng quân Lý Nhiều Tạc tiến phong Liêu Dương quận vương, ban thưởng thực phong sáu trăm hộ. Đồng thời, tham dự chính biến có công Thái Bình công chúa, dấu cộng vi trấn quốc Thái Bình công chúa, thực phong đạt tới năm nghìn hộ, cho phép mở phủ thiết sở, thế này tại Trung quốc trong lịch sử, đều là thịnh huống chưa bao giờ có không người có thể bằng được. Cùng vương Lý Sáng kiên trì không chịu đương Thái úy, nhưng là dấu cộng an nước cùng vương, thụ cái cùng trong thư môn hạ tam phẩm, trở thành cái trên danh nghĩa Tể tướng. Đồng thời, Võ Nghĩ lại bởi vì cũng có công lao, đặc biệt thoát hắn nhưng tập Vương tước, xưng là 'Lương vương', quyền lực một điểm không có giảm, còn gia phong cái nhất phẩm mở dụng cụ phủ cùng ba tư, ý tứ chính là cùng 'Tam công' đặt song song quan tước. Mặc dù không có cái gì thực tế chức vụ, nhưng là làm 'Cố vấn cao cấp' cho hoàng đế, thực quyền không nhỏ.
Trong lòng Tần Tiêu cười lạnh: Thế này thì thật là có chút ý tứ, một nam nhân đã cho mình đeo nón xanh mà giờ còn được Lý Hiển coi như là bảo bối giữ ở bên người làm cố vấn, đây không phải là dẫn sói vào nhà sao, càng thêm cổ vũ cho đôi gian phu dâm phụ, thuận tiện cho bọn họ yêu đương vụng trộm sao?
Tối, Lý Hiển tuyên bố bổ nhiệm một ít tướng lãnh quân đội, trước tiên người có cấu kết với hai phản tặc đều bị cách chức đưa đi lưu đày, hoặc là giáng chức xuống làm quan ở những nơi khỉ ho cò gáy, có cũng được mà không có cũng không sao. Bổ nhiệm huynh trưởng của Vi Thị là Vi Ôn làm Đại Đô đốc phía Nam, phong là Tả Kim đại tướng quân, Tần Tiêu làm Đại Đô đốc phía bắc, phong là Hữu Kim đại tướng quân, binh bộ thị lang. Tránh không được nên phải làm lễ bái lạy tạ ơn, ngày này chính là bái và bái, Tần Tiêu mệt đến chết rồi, nghĩ muốn nhanh chóng chấm dứt.
Buổi chiều, nhân sự được bổ nhiệm, quan lại bị giáng chức phải đi lưu đày đến hai trăm người, người được đề bạt lên cũng không ít, trong đó được thăng chức lợi hại nhất chính là tổng giám Chung Thiệu Kinh, tể tướng Ngụy Nguyên Trung, phía Nam là Vi Ôn, phía bắc là Tần Tiêu.
Một số người khác, tam đại nguyên lão cũng không tăng thêm cái nào, chỉ là thêm một ít danh hiệu, nhưng người thông minh cũng biết họ đều là quyền nghiêng vua và dân, Thái Bình cùng Lý Sáng, Võ Nghĩ được chỗ tốt của lợi ích thực tế, những người này được nhảy lên làm vương công, cũng còn làm dịu.
Vua nào thì triều thần nấy, những người này vốn cùng thời điểm, đồng thời lại có không ít người rớt xuống ngàn trượng, thậm chí là sa vào vòng tù tội.
Tần Tiêu thật vất vả đợi đến thời khắc cuối cùng, thở ra một hơi thật dài, hộ tống đủ loại quan lại đồng thời thối lui ra khỏi Hàm Nguyên điện. Vừa đi vừa nói, các quan lại bắt đầu ăn mừng lẫn nhau. Mặc kệ là có thăng chức hay không thì tất cả các quan đều được tăng thêm hai cấp, bổng lộ được ban cũng không ít, đích thị là một việc rất đáng được ăn mừng. Tất nhiên sẽ có không ít người đến chúc mừng Tần Tiêu, Tần Tiêu ứng phó từng người, lại mất mấy canh giờ trôi qua.
Thật vất vả đợi đến lúc đám người thoáng tản đi, Tần Tiêu nhanh chóng chạy vào nhà cầu phía Tây triều đình!
Buổi trưa này nhịn xuống, Tần Tiêu thật sự rất bội phục những người lớn tuổi kia sao có thể nhịn được, bọn họ lớn tuổi như vậy chẳng lẽ sẽ không hư thận sao? Phỏng chừng những người này trải qua nhiều năm đã luyện được bàng quang siêu cấp vĩ đại.
Sau khi thoải mái giải quyết xong, Tần Tiêu lên ngựa đi qua Chung Cổ lâu, đến trước viện Hữu Kim Ngô, trong lòng thầm nghĩ: Mấy tháng trước ta cùng Thượng Quan Uyển Nhi đi ngang qua chỗ này, gặp được Vô Ý Tông vô lễ kia, bảo ta đi chiếm cứ trượng viện Tả kim ngô. Ngắn ngủi một thời gian sau ta liền làm chỉ trượng viện Hữu kim ngô cùng phủ đô đốc, tiếp việc của Võ Ý Tông. Mà hắn đâu rồi, kéo theo thân tàn phế, thời điểm đại xá thiên hạ đã bị hoàng đế đặc biệt chỉ lưu đày đến Lĩnh Nam, cách chức làm thứ dân, trọn đời không được rời đi.
A! Đây là vận mệnh!
Sắc trời dần dần tối, Tần Tiêu xoay người lên ngựa chuẩn bị về nhà, mới vừa ra đến cung Đại Minh thì bị cản lại. Không phải ai khác mà chính là Lý Trọng Tuấn vừa mới đội mũ Thái tử.
Lý Trọng Tuấn cũng cưỡi một con ngựa, vui tươi hớn hở nói:
- Tần đại tướng quân, sao rồi, có hài lòng không?