Ba mẹ Lộ không tiếp tục tiến hành gọi điện thoại, Quách Dĩnh ngược lại có chút không quen.
Ngày đầu tiên của kỳ nghỉ, Quách Dĩnh không có thể toại nguyện ngủ đến tự nhiên tỉnh, đi theo Lộ Mạn Hề, tiền kiếm đủ rồi, nhưng mỗi ngày thần kinh đều ở vào trạng thái độ cao căng chặt, cô cũng đã quen, chưa đến 8 giờ đã tỉnh.
Theo lý mà nói, hôm nay là giao thừa, lấy đức hạnh của ba mẹ Lộ, khẳng định sẽ gọi điện thoại, lúc này cư nhiên một cuộc gọi nhỡ cũng không có, Quách Dĩnh cảm thấy vô cùng thần kỳ, cô nghĩ nghĩ, vẫn là gọi điện thoại cho Lộ Mạn Hề.
Lúc Lộ Mạn Hề nhận được điện thoại thì đã tỉnh, nhưng vẫn là nằm ở trên giường lướt Weibo với Zhihu, mở miệng câu đầu tiên chính là: "Người đại diện thân ái, năm mới vui vẻ nha."
Quách Dĩnh ngẩn ra, "Năm mới vui vẻ. Mạn Hề, ba mẹ em không gọi điện thoại cho chị, nhưng bọn họ không phải người dễ từ bỏ ý đồ, chị luôn cảm thấy bọn họ nói không chừng sẽ nhịn rồi ra chiêu lớn."
Thật sự là đôi vợ chồng này làm cho người ta có ấn tượng không tốt.
Năm hết tết đến, cũng đừng cho Mạn Hề ngột ngạt mới đúng.
Lộ Mạn Hề cười ra tiếng, "Chị, có phải chị đánh giá quá cao chỉ số thông minh của họ không? Yên tâm đi, họ không phải người thông minh, nháo không ra chuyện xấu gì."
Kia là ba mẹ tốt của cô, mặc dù thật không là thứ gì, nhưng nếu là bọn họ thật sự muốn làm ra việc thương tổn danh dự của cô, đây cũng không có khả năng.
Bởi vì bọn họ so với ai khác đều rõ ràng, nếu là cô ngã xuống, một tháng một vạn của họ cũng không có, chẳng qua ngoài miệng lợi hại mà thôi, thật muốn đi làm, hoàn toàn không có lá gan kia.
Nếu bọn họ thật có thể nhịn sau đó ra chiêu lớn, nói không chừng cô còn sẽ xem trọng bọn họ một chút, nhưng sự thật là, bọn họ về sau đều phải thành thành thật thật cầm một vạn sinh hoạt phí.
Quách Dĩnh nghiêm túc mà nghĩ nghĩ, phát hiện Lộ Mạn Hề nói được còn rất đúng, "Là chị hồ đồ, nhưng nói lại, em tính toán mừng năm mới thế nào?"
Những năm qua cho dù là mặt cùng lòng không hợp, cô cũng sẽ cùng cha mẹ đón năm mới, năm nay thì sao?
Nói đến đề tài này Lộ Mạn Hề liền phát điên, "Kỷ Thừa Hoài sáng sớm đã đánh thức em, chờ chút nữa chúng em muốn đi siêu thị mua đồ ăn, hai người ăn lẩu ăn tết."
Kỷ Thừa Hoài cũng không có người thân nào, năm trước anh toàn là đi theo Lộ Mạn Hề ăn tết, năm nay tự nhiên cũng sẽ không ngoại lệ.
"Cái này…… Còn chưa có thương lượng, dù sao cũng xem đã." Nghe tiếng bước chân truyền đến, Lộ Mạn Hề chặn lại nói, "Không thèm nghe chị nói nữa, em phải rời giường đi ra ngoài mua đồ ăn."
Kỷ Thừa Hoài hôm nay mặc áo khoác mới, là quà Lộ Mạn Hề đưa cho anh, người này trời sinh là móc treo quần áo, mặc cái gì cũng dễ nhìn.
"Nhanh rời giường đi, bữa sáng đã chuẩn bị xong."
Bữa sáng này tự nhiên không có khả năng là Kỷ Thừa Hoài chuẩn bị, mà là dì trong nhà, dì làm một bàn bữa sáng phong phú xong thì về nhà ăn tết ngay, Kỷ Thừa Hoài cho dì một đại hồng bao, chọc dì cười đến thấy răng không thấy mắt.
Hôm nay không cần đóng phim, nhưng dù sao cũng là ăn tết, cho nên Lộ Mạn Hề vẫn là nghiêm túc trang điểm, ăn mặc áo khoác đỏ tương đối vui mừng, bên trong là áo len màu đen, vừa vặn trùm cả mông, lại phối hợp với giày bó quá gối, giữ ấm lại đẹp.
Làn da cô vốn dĩ cực trắng, lúc này mặc một cái áo màu đỏ càng làm cho làn da có vẻ giống như sứ trắng.
Nghiêm túc mà nói, từ ngoại hình đến khí chất mà nói, Lộ Mạn Hề đứng chung một chỗ với Kỷ Thừa Hoài, đó là vô cùng xứng đôi.
Ở trên xe, Kỷ Thừa Hoài bắt đầu thảo luận với Lộ Mạn Hề về thực đơn hôm nay, "Em không phải muốn ăn lẩu sao? Hôm nay chúng ta làm lẩu đi, tương đối dễ dàng, lại tùy tiện xào hai món ăn khác, kêu nhà hàng bên kia làm mấy món em thích ăn, chờ đến lúc cơm tất niên bọn họ sẽ đưa đến đây."
Ăn tết với Lộ Mạn Hề mà nói cùng ngày thường cũng không có gì khác nhau, "Vì sao chúng ta không ăn ở nhà hàng, hoặc là dứt khoát đặt một bàn cơm tất niên để cho bọn họ đưa đến trong nhà, hà tất phải phiền như thế?"
"Chúng ta tự mình xuống bếp không phải càng có năm mùi vị hơn?"
Đối Kỷ Thừa Hoài mà nói, đây là một năm từ khi lớn lên đến nay làm cho anh hạnh phúc nhất!
Ăn tết trong quá khứ, ba mẹ Lộ quả thực làm anh hết muốn ăn, năm nay không phải lại cùng ăn Tết với người không liên quan, chỉ là hai người bọn họ, ngẫm lại toàn là hưng phấn.
Cho nên Kỷ Thừa Hoài so với các năm trước bất luận là cái gì cũng toàn là hào hứng, từ đêm qua đã bắt đầu tải một cái app xuống bếp, muốn cùng Lộ Mạn Hề xuống bếp nấu cơm, sống một năm tốt đẹp chỉ có hai người họ.
Năm mùi vị? Lộ Mạn Hề đã không còn nhớ rõ.
Chỉ là trong ấn tượng, mỗi lần đến thời gian ăn tết, bà sẽ luôn lôi kéo cô đến cửa hàng dạo một vòng, mua cho cô từ đầu đến chân từ trong ra ngoài toàn bộ là đồ mới, ăn xong cơm tất niên, cô sẽ cùng ông bà ngồi ở trên sô pha xem tiết mục cuối năm, uống canh gà ăn sủi cảo, ngay cả tiết mục cuối năm lại là tiết mục xấu hổ ngắn, cũng có thể xem đến thật cao hứng.
Mỗi lần tới thời điểm ăn tết, thành phố lớn lại an tĩnh xuống, người đi làm nơi khác đều chạy về đoàn viên.
Người trong sêu thị cũng không phải rất nhiều, Lộ Mạn Hề chỉ đeo khẩu trang, lại paparazzi chuyên nghiệp cũng phải tha giả không phải, hơn nữa cô cũng không sợ bị chụp, trước không nói hiện tại có paparazzi dám chụp cô hay không, chính là Kỷ Thừa Hoài cũng sẽ không cho tin tức của cô truyền ra.
Cho nên, cô so với các đại đa số nghệ sĩ khác thoải mái hơn nhiều.
Hai người bọn họ đều không phải người thường xuyên xuống bếp, bất quá cũng may siêu thị cần cái gì có cái có, không đến nửa giờ đã mua đủ nguyên liệu nấu ăn hôm nay yêu cầu.
Khi Lộ Mạn Hề đi ngang qua tủ lạnh, nhìn thoáng qua vỏ sủi cảo ở bên trong.
Khi Kỷ Thừa Hoài ở cùng Lộ Mạn Hề, anh luôn là phá lệ chú ý cô, cô nhìn nhiều một thứ gì, vô luận giá cả như thế nào, anh sẽ lập tức mua mang đến trước mặt cô.
Lúc này cô nhìn chính là……
Kỷ Thừa Hoài không chút suy nghĩ, dò ra tay nói với người đứng cạnh tủ lạnh: "Cái này gọi là…… viên."
Anh không biết nên gọi thứ này thế nào, không biết là bao mì hoành thánh hay là sủi cảo.
Lộ Mạn Hề xì nở nụ cười, tuy rằng mang khẩu trang, nhưng Kỷ Thừa Hoài vẫn có thể tưởng tượng đến giờ phút này biểu tình của cô có bao nhiêu động lòng người.
"Phiền toái cân nửa cân vỏ sủi cảo, cảm ơn." Cô với bà đã mua đồ ăn rất nhiều lần.
Mua vỏ sủi cảo xong, lại đi mua nhân thịt của sủi cảo.
Cái năm này, thật đúng là phải động thủ mới có thể cơm no áo ấm a.
Lộ Mạn Hề khuyên bảo không có kết quả, Kỷ Thừa Hoài vẫn cố chấp đi cửa hàng bánh kem mua một cái bánh kem mười tấc.
"Anh muốn hại chết em nha!"
Lộ Mạn Hề ôm hộp bánh kem, cách hộp cũng có thể ngửi được cổ vị ngọt, khiến cho người hận không thể lập tức mở ra ăn.
Làm nữ diễn viên, trừ bỏ đóng lúc tình cảnh cần thiết, cô đã sớm từ bỏ đồ ngọt.
Đúng vậy, cô vô cùng vô cùng tích điểm tâm ngọt.
Lúc ấy không làm diễn viên, cô có thể một mình ăn luôn một cái bánh kem.
Có đôi khi cô cảm thấy rất không thú vị, con người tồn tại quan trọng là vui vẻ, cô lại không thể làm càn ăn đồ mình muốn ăn, kiếm tiền như thế thì có ý nghĩa gì, bất quá mỗi lần ở màn ảnh lớn nhìn tác phẩm của mình, cô lại cảm thấy rất đáng giá.
Kỷ Thừa Hoài bật cười: "Hôm nay là tết, cho phép em làm càn một hồi."
"Đây là nhiệt lượng một tháng của em!" Lộ Mạn Hề rất muốn đem bánh kem ném xuống, nhưng thân thể lại rất thành thật, "Anh là để em một tháng kế tiếp không ăn sao?"
"Buổi tối giúp em làm vận động."
Xét thấy biểu tình của Kỷ Thừa Hoài quá mức đứng đắn nghiêm túc, Lộ Mạn Hề cũng không thể phân biệt, anh đây là không phải nói lung tung.
Trình Tích cũng mua nhà tại khu biệt thự này, hai nhà cũng không tính là xa, Lộ Mạn Hề có thị lực không tồi, mới vừa tiến vào khu biệt thự đã thấy được Trình Tích, Trình Tích tuy rằng tâm tư bất chính, nhưng trước nay cũng chưa làm qua việc tổn thương tới chuyện của cô, cho nên Lộ Mạn Hề cũng mừng rỡ cùng cô ta bảo trì quan hệ mặt ngoài, huống chi xem ra ba mẹ Trình Tích cũng ở đây.
Lộ Mạn Hề kêu Kỷ Thừa Hoài dừng xe, cô xuống xe, anh cũng đi xuống theo, hai người cùng cha mẹ Trình Tích chào hỏi.
Trình Tích cũng thực ngoài ý muốn, "Mạn Hề, cậu không trở về ăn tết sao?"
Nói ra việc cùng cha mẹ nhà mình phân rõ giới hạn cũng không phải chuyện tốt gì, Lộ Mạn Hề liền cười trả lời: "Mình đưa ba mẹ ra ngoài du lịch, dù sao ngày thứ ba mình cũng phải làm việc, cũng không có thời gian ở cạnh họ."
Trình Tích cũng không ngạc nhiên, cô kéo tay mẹ Trình, cười tủm tỉm mà nói: "Sang năm mình cũng chuẩn bị mang ba mẹ đi Maldives du lịch, cậu nói xem, mình kiếm tiền cũng không vì cái gì khác, còn không phải là để cha mẹ có cuộc sống tốt nhất sao?"
Mẹ Trình mặc áo khoác lông chồn, đẹp đẽ sang trọng, bà bị chọc đến cười không khép miệng được, "Đứa nhỏ này chính là người hiếu thuận."
"Thực sự muốn cho chúng ta cuộc sống tốt nhất, con phải tranh thủ thời gian tìm nhân tài kiên định mới là viêch đứng đắn." Trình phụ nhíu mày nói.
Trình Tích cho Lộ Mạn Hề một cái liếc mắt.
Lộ Mạn Hề ngầm hiểu, kéo tay Kỷ Thừa Hoài, nói với ba mẹ Trình: "Chú dì, chúng con đi về trước, con còn chưa nấu cơm đâu."
Vô luận nhân phẩm Trình Tích như thế nào, ít nhất có thể khẳng định một chút, cô là con gái vô cùng hiếu thuận.
Chờ Lộ Mạn Hề với Kỷ Thừa Hoài lái xe rời đi, mẹ Trình mới lời thấm thía nói với Trình Tích: "Con thật ngốc, con xem người ta có nhiều tâm nhãn, bạn trai nó xem xét cũng không phải người thường, cố gắng trong sự nghiệp là chuyện tốt, nhưng cũng không thể đã quên việc chung thân đại sự của mình, con phải mở to hai mắt mà tìm xem, đừng chờ đến ba bốn mươi tuổi mới tìm, vậy thì đã khó càng thêm khó."
Mặt ngoài Trình Tích nghe lọt, thực tế trong lòng không cho là đúng, trong giới cũng không phải không có nữ minh tinh ba bốn mươi tuổi còn chưa có kết hôn, nhưng người ta nổi tiếng a, phụ nữ ba bốn mươi tuổi bình thường có thể so với nữ minh tinh ba bốn mươi tuổi sao?
"Chính là, tiểu tử vừa rồi kia cũng không bình thường, xem xét thấy rất ưu tú, người bạn này của con thật là biết tìm bạn trai." Ba Trình cũng nói theo.
Trình Tích châm chọc cười, bạn trai?Điều này cũng cần phải chính chủ người ta đáp ứng cho Lộ Mạn Hề danh phận a.
Tuy rằng cô rất không minh bạch với đạo diễn còn có một ít ông chủ, nhưng ít nhất cô không đi làm tình nhân người ta a, lý lịch không biết trong sạch thế nào, gặp phải nam nhân mình thích còn có thể danh chính ngôn thuận ở bên nhau, Lộ Mạn Hề có được không?
Trong vấn đề này, cô thật đúng là không có bản lĩnh như Lộ Mạn Hề, cũng không có hiếm lạ loại bản lĩnh này.