Phi Thường Quan Hệ - Minh Dã

Chương 49

An Thanh cùng Lương Hiểu qua lại được một thời gian ngắn, cảm giác rất tốt, dù là trong công việc, trong sinh hoạt, hay trên giường, hai cô đều phối hợp vô cùng tốt, có lúc An Thanh còn cảm thấy Lương Hiểu được sinh ra " đo ni đóng giày" dành cho cô. Thái độ của Lương Hiểu trong công việc cùng trong sinh hoạt đều nhất trí với cô, rất cầu tiến, cũng rất mềm dẻo, đặc biệt biết chiếu cố người còn suy nghĩ chu toàn vì người khác, quan trọng nhất là, Lương Hiểu dường như rất biết cách bảo hộ người khác, trước sau cũng sẽ không hùng hổ dọa người, cảm giác được em ấy yêu nồng nhiệt nhưng không hề có cảm giác hít thở không thông, người phụ nữ có thể mang lại cảm giác thoải mái cho cô, đây là cảm giác mà cô đã dùng trái tim để cảm nhận.

Dù lúc mới quen An Thanh, Lương Hiểu có lúc sẽ cảm thấy không chân thật, nhưng qua một thời gian, cảm giác cũng dần dần chân thật hơn, nhưng cũng chỉ hơn một chút. Mặc dù quen nhau chưa lâu nhưng Lương Hiểu biết cô thích An Thanh vĩnh viễn sẽ nhiều hơn những người khác, An Thanh phù hợp với tất cả những mong muốn của cô về phụ nữ. Có chí hướng, xinh đẹp, thái độ nghiêm túc, quyết đoán, có chủ kiến, là người vừa có mặt cương nghị cũng có một mặt mềm mại rất phụ nữ, đây là hình mẫu phụ nữ lý tưởng nhất trong lòng cô, dù trong lòng cô An Thanh rất ưu tú, có lúc sẽ khiến người ta có cảm giác áp bách, nhưng Lương Hiểu cảm thấy cùng người như vậy ở chung một chỗ có thể khiến cô trở nên ưu tú hơn.

Dĩ nhiên Lương Hiểu biết rõ An Thanh cũng không phải người phụ nữ hoàn mỹ, chị ấy cũng có khuyết điểm, trong tình cảm An Thanh thật ra không có nhiệt tình, có lúc Lương Hiểu sẽ cảm thấy cô chỉ là một vai phụ trong sinh mạng An Thanh, giống như ở trong sinh mạng chị ấy cô là một điểm trong quỹ đạo đã định trước, chị ấy sẽ không vì người khác mà thay đổi quỹ đạo, chị ấy không thích bị bức bách, cũng không thích người khác can thiệp, nói đơn giản hơn, là có chút độc đoán cùng tự cao, còn có cảm giác khoảng cách không cách nào xóa bỏ. Lương Hiểu cảm thấy mỗi một người đều có đặc tính của riêng mình, đây cũng là đặc tính của An Thanh.

Gặp được người thích hợp, đã là chuyện khó, cho nên hai cô gặp nhau đã là may mắn.

Nhưng lúc hai cô quen nhau được hơn ba tháng, Lương Hiểu nhận được điện thoại của Dương Văn Kỳ.

"Lương Hiểu, chúng ta quay lại có được không?" Dương Văn Kỳ trong khoảng thời gian này có quen một người, so sánh ra mới càng cảm thấy Lương Hiểu là người yêu rất tốt, cùng bạn gái chia tay, liền muốn quay đầu ăn cỏ, cho dù bạn gái đó so với Lương Hiểu đẹp hơn, so với Lương Hiểu có tiền hơn, so với Lương Hiểu biết chơi hơn.

Mấy ngày trước Dương Văn Kỳ cùng bạn gái uống rượu, uống đến suýt nhập viện, hôm sau cảm thấy khó chịu muốn chết, bạn gái đó lười quản cô, trang điểm lộng lẫy ra ngoài, khi đó Dương Văn Kỳ liền nhớ, nếu có Lương Hiểu ở đây thì tốt rồi. Bạn gái đó ngoài trên giường cùng ra ngoài chơi là tương đối thích hợp, phương diện sinh hoạt không giống như Lương Hiểu vậy, chiếu cố so với mẹ cô còn chu đáo hơn, trong nháy mắt khó chịu đó, cô đặc biệt nhớ Lương Hiểu, rất muốn quay lại với Lương Hiểu. Mấy ngày trước phát hiện bạn gái bắt cá hai tay, cảm giác không hề dễ chịu gì khiến Dương Văn Kỳ đột nhiên nghĩ đến lúc đầu Lương Hiểu có phải cũng khó chịu như vậy không.

Khi đã quyết định xong, Dương Văn Kỳ tu chỉnh lại hình tượng một chút, cô biết nếu lấy hình tượng như trước kia, Lương Hiểu nhất định không muốn quay lại, cô cũng đã quyết định, sẽ sống thật tốt, cô nghĩ Lương Hiểu sẽ chấp nhận dự định sống một cuộc sống đàng hoàng của cô, bởi vì cô biết rõ Lương Hiểu có một nhược điểm chí mạng, đó là Lương Hiểu vô cùng hy vọng có thể cùng một người an ổn mà sống.

Mang theo tâm tư đó, Dương Văn Kỳ liền gọi điện thoại cho Lương Hiểu.

Chuyện đã qua đi, bây giờ Lương Hiểu nhận được điện thoại của Dương Văn Kỳ, lòng không hề gợn sóng, cho nên lúc nhận điện thoại, tâm bình khí hòa.

"Tình cảm đã qua giống như thức ăn để qua đêm vậy, chỉ có thể bỏ." Lương Hiểu thản nhiên nói.

"Lương Hiểu, chị không còn giống trước kia nữa, chị đã quyết định từ bỏ mọi thói hư tật xấu, muốn cùng em bắt đầu lại, em cho chị một cơ hội có được không. Tuổi chị cũng không còn nhỏ nữa, cũng không muốn chơi nữa, muốn an ổn sống qua ngày, mà em là người chị cảm thấy thích hợp nhất để cùng nhau làm bạn đến già." Dương Văn Kỳ thành khẩn nói.

Nếu không có An Thanh, có lẽ Lương Hiểu sẽ vì câu "cùng nhau làm bạn đến già" của Dương Văn Kỳ mà do dự một chút, nhưng bây giờ Lương Hiểu sẽ không vì Dương Văn Kỳ nói thế mà dao động.

"Tôi đã có bạn gái rồi." Lương Hiểu nói sự thật, không muốn Dương Văn Kỳ có bất kỳ hy vọng nào.

"Mới không bao lâu, em làm sao có bạn gái, có phải em lừa gạt chị không?" Dương Văn Kỳ chưa bỏ ý định hỏi.

"Chị trong thời gian ngắn cũng đã đổi một người yêu, tôi có bạn gái thì có gì kì quái?" Trước khi cùng An Thanh chung một chỗ, Lương Hiểu còn giữ liên lạc với Dương Văn Kỳ một chút, sau khi cùng An Thanh quen nhau, liền xóa bỏ, mặc dù không biết tình trạng gần đây của Dương Văn Kỳ nhưng cô biết Dương Văn Kỳ sẽ không độc thân lâu như vậy, nếu muốn tái hợp nhất định lại đã chia tay.

"Lương Hiểu, em đang ghen đúng không, thật ra em vẫn thích chị, quen người khác rồi mới biết em là tốt nhất..." Dương Văn Kỳ cảm thấy còn chút hy vọng, cô không muốn lần này dễ dàng buông tha.

"Chị suy nghĩ quá nhiều." Nói xong Lương Hiểu cúp máy, đem Dương Văn Kỳ ném sau ót, cũng không nói với An Thanh chuyện Dương Văn Kỳ muốn tái hợp, Lương Hiểu cho rằng chuyện này cũng không có gì.

Dĩ nhiên cô không ngờ, buổi tối Dương Văn Kỳ lại đến nhà gõ cửa, lúc này cô đang cùng An Thanh làm cơm tối, An Thanh ngồi ở phòng khách xem báo kinh tế chờ cơm.

Nghe chuông cửa, An Thanh đi ra mở cửa, sau đó hai người trố mắt nhìn nhau, cùng nghĩ một vấn đề, cô ta tại sao ở chỗ này?