Phép Tắc Thượng Vị - Lạc Bút Thanh Hoan

Chương 7

Cửa thang máy mở ra ở tầng 55.

Quý Du Nhiên bước vào nhà hàng xoay được trang hoàng hết sức xa hoa, ngay lập tức có nhân viên tiến lên tiếp đón.

Nơi này nếu không hẹn trước thì sẽ không thể tiếp đãi, Quý Du Nhiên báo tên người đặt hẹn là tiên sinh Chung Niên Huy, nhân viên phục vụ lập tức dắt cô đến một căn phòng trong nhà hàng.

Quý Du Nhiên dừng tại trước cửa.

Cô không muốn ở trong một gian phòng kín cùng với một người nam nhân, nhưng nhân viên đưa tay có ý mời vào, hơn nữa nhà hàng này rất có tiếng ở thành phố, trước kia khi Quý Du Nhiên mở tiệc chiêu đãi khách hàng quan trọng thì cũng đã tới đây vài lần, phương diện an toàn thật ra cũng không có gì để lo lắng, vì thế cô tạm yên tâm, cất bước đi vào phòng.

Chung Huy Niên thấy cô gái trước mắt thật sáng ngời.

Hai ngày không gặp, sao cô gái dường như đã thay hình đổi xác.

Hai ngày trước khi thấy cô ấy ở vũ trường, vẫn còn giống như đồ nhà quê, nếu không phải do trong quá trình bắt chuyện, biết được cô vẫn còn là xử nữ, ông lúc ấy cũng sẽ không lựa chọn cô.

Nhưng hôm nay nhìn cô thì hoàn toàn không còn bóng dáng dạ dạ vâng vâng như lúc trước, ngoại hình và khí chất thậm chí không hề thua kém những nữ minh tinh trong giới giải trí, tròng mắt Chung Niên Huy lập tức xoay chuyển.

“Chung tiên sinh, ngài để tôi đến một chuyến, không biết là có việc gì không?”

Quý Du Nhiên nhẹ nhàng ngồi xuống đối diện với Chung Niên Huy, nhìn thẳng vào ông, không có chút luống cuống nào.

Chung Niên Huy ha hả cười hai tiếng, đem một phong thư dày cộm đẩy về phía cô.

“Quý tiểu thư, cô đếm đếm xem.”.

Không ngờ tới, không chỉ ngoại hình và khí chất xảy ra biến hóa, đến cả cách nói năng và sự bình tĩnh này cũng không giống với sự hoảng loạn như khi trước.

Nếu không phải là ông vẫn nhận ra khuôn mặt này, Chung Niên Huy hoàn toàn tin tưởng đây không phải là cô gái lúc trước mà ông gặp, chẳng lẽ lúc trước là cô giả vờ? Nhưng cho dù giả vờ như thế nào, ánh mắt của một người cũng không thể lừa người được.



Chung Niên Huy đã gặp qua vô số người, ông cảm thấy lúc đó ông khẳng định không nhìn lầm, đó rành rành là một thiếu nữ không hiểu thế sự, xem ra Giản Đông Thần đêm đó đã đem cô “dạy dỗ” rất tốt.

Hai ngày trước nữ hài này vẫn còn nét đơn thuần, nhìn có chút ngu đần, nhưng hiện tại cô lại cho người khác cảm giác đẹp một cách vừa vặn, như là một nữ nhân đã trải qua bao thế thái nhân tình nhưng vẫn giữ được sự đơn thuần chân chất, chính là loại hình mà nam nhân thích nhất.

Quý Du Nhiên thoáng cầm phong bì đựng tiền, rồi lập tức thả lại về bàn.

“Chung tiên sinh, trong này hẳn là hơn hai vạn, đúng không?”

Chung Niên Huy gật gật đầu, thay Quý Du Nhiên rót cho cô một ly rượu vang đỏ.

“Đúng vậy, tối hôm qua Quý tiểu thư thể hiện rất tốt, vượt xa dự kiến của tôi, vì thế, cô rất xứng đáng nhận số tiền này.”

Lời này nghe sao có vẻ vô cùng kỳ cục? Thể hiện rất tốt? Nói kiểu như cô là dạng gái phục vụ cho nam nhân.

“Thời gian quý giá, Chung tiên sinh có chuyện thì nói thẳng đi.”.

Quý Du Nhiên biết Chung Niên Huy khẳng định còn có chuyện khác, cô hoàn toàn không cho rằng Chung Niên Huy muốn cô tới nơi này chỉ để đưa phong bì “thù lao” này mà thôi.

Chung Niên Huy cười nói, “Quý tiểu thư nói chuyện rất thẳng thắn, tốt, vậy tôi đây xin phép vào thẳng vấn đề.”

Ông ta lại đẩy tới trước mặt Quý Du Nhiên một tấm thẻ ngân hàng.

“Trong này có 30 vạn, tôi hy vọng Quý tiểu thư có thể kéo dài thời gian hợp tác với tôi thêm một tháng.”

Quý Du Nhiên sửng sốt khoảng chừng mười giây mà nhìn tấm thẻ kia.

“Ý của ông là, muốn tôi tiếp tục theo bồi…nam nhân kia thêm một tháng nữa?”

Quý Du Nhiên đem từ “Ngủ” nuốt trở vào, chuyển qua từ “bồi” có vẻ uyển chuyển hơn.



Ý cười trên mặt Chung Niên Huy trầm trầm.

“Không sai, nếu Quý tiểu thư biểu hiện tốt, một tháng sau tôi sẽ thêm vào tiếp 30 vạn. Giản tiên sinh là nam nhân trong giới thượng lưu, những nữ nhân bình thường căn bản không có cơ hội tiếp cận cậu ta, Quý tiểu thư có vận khí thật tốt đó, đi theo Giản tiên sinh, nói không chừng số tiền cô kiếm được, ắt hẳn sẽ vượt xa con số 60 vạn này! Đối với một người mới ra xã hội kiếm tiền như cô, hẳn đây sẽ là một cái bánh thơm ngon bỗng dưng từ trên trời rớt xuống, đúng không?”

Trước ngày hôm nay, Chung Niên Huy cũng không ngờ tới cô gái Quý Du Nhiên này vậy mà có thể hầu hạ Giản Đông Thần tốt đến vậy, 9h sáng ngày hôm nay ông ta đã thu được hợp đồng ký kết tốt đẹp với tập đoàn Giản Ảnh!.

Thương nhân sẽ không làm chuyện mua bán lỗ vốn, nếu cô gái này phù hợp với khẩu vị của Giản Đông Thần, vậy thì ông cần phải nương vào vụ hợp tác còn nóng hổi lúc trước, từ đó nếu có thể ký được tiếp hợp đồng kéo dài năm năm với tập đoàn của Giản Đông Thần, thì tiêu tốn 60 vạn tuyệt đối không lỗ.

Môi đỏ của Quý Du Nhiên khẽ nhúc nhích, ánh mắt lóe lại lóe.

Chỉ cần nằm trên giường, một tháng liền nhẹ nhàng kiếm ít nhất 60 vạn, lấy tiền lương trước mắt của nguyên chủ một tháng không đến một vạn, thì cô phải không ăn không uống đến mấy năm mới có thể kiếm được đây. Mà thậm chí cho dù là cô, cũng phải nhận cùng lúc mấy đơn hàng lớn, vất vả cực nhọc suốt hai ba tháng trời, mới có thể thuận lợ kiếm được 60 vạn.

Quý Du Nhiên tin rằng đối với lời mời có sự dụ hoặc cao như vậy, nhất định sẽ có rất nhiều nữ nhân động tâm.

Nhưng với cô, sẽ không.

Tuy chỉ nằm trên giường mà kiếm tiền như vậy thật dễ dàng, nhưng cô không phải là người không có năng lực, cô được sống lại một kiếp không phải là để làm loại công việc này.

Quý Du Nhiên rút ra hai vạn tiền mặt từ trong phong thư, tuy rằng đây là số tiền do nguyên chủ ngớ ngẩn “bán thân”, nhưng dù sao cũng là chuyện đã rồi, không có lý do nào mà để cô không cầm.

“Lúc trước đã thỏa thuận là hai vạn, thì tôi sẽ lấy hai vạn, đúng là tôi bán đi đêm đầu tiên của mình, nhưng Chung tiên sinh à, tôi hy vọng ông có thể hiểu rõ điều này, tôi sở dĩ làm như vậy, là bởi vì lúc ấy uống quá nhiều rượu, đầu óc hồ đồ, nên mới có quyết định ngốc nghếch! Hiện tại tôi đã thanh tỉnh rồi, dĩ nhiên sẽ không làm ra việc ngu ngốc nữa, hai chúng ta không cùng quan điểm với nhau, hy vọng về sau ông không cần tìm đến tôi nữa, tạm biệt.”

Chung Niên Huy cũng không vội, chậm rãi cất lời hỏi, “Quý tiểu thư, cô xác định là không muốn suy xét thêm?”

Quý Du Nhiên dùng hành động trả lời ông ta.

Cô tiêu sái đem số tiền còn thừa lại và thẻ ngân hàng ném về phía Chung Niên Huy, đứng dậy muốn đi.

Chỉ là mới vừa đi hai bước, trước mắt có cảm giác trời đất quay cuồng, trọng tâm không ổn định, theo sau đó, ý thức liền lâm vào tối đen.