"Tô......" Một nửa thân mình của Thomas bị chìm vào trong nước, một nửa miễn cưỡng được Tô Mộc kéo lên ghé sát vào gần bờ, ngốc ngốc nói:"Cô muốn cứu tôi... chỉ vì muốn hiệp sĩ ếch xanh?"
"Hỏi thừa! Tôi không phải vì muốn tìm hiệp sĩ ếch xanh thì tôi cần gì phải cố gắng cứu cậu như vậy!" Tô Mộc liều mạng kéo lấy tay hắn hét to một tiếng, bất quá thực mau, cô liền ý thức được lời nói của mình có bao nhiêu thất thố, không biết có bao nhiêu ánh mắt đang quỷ dị nhìn mình đâu, cô vẫn muốn bảo vệ hình tượng thiện lương đáng yêu này nha, vì thế, cô lại ngượng ngùng ha hả hai tiếng:"Tất nhiên, hiệp sĩ ếch xanh tôi cũng muốn, nhưng mà hiệp sĩ ếch xanh tuyệt đối không quan trọng bằng sinh mệnh của cậu! Thomas, tôi hiện tại cứu cậu, không chỉ là bởi vì cậu là bạn học của tôi, còn là bởi vì sinh mệnh mỗi người đều rất quý giá, tôi không thể thản nhiên đứng nhìn một người sống sờ sờ trước mắt biến mất, Thomas, tin tưởng tôi tương lai cái gì cũng có thể xảy ra, cậu không sống sót làm sao mà biết được tương lai tươi sáng phía trước?"
Lời nói chân thành, biểu tình nghiêm túc, ngay cả thanh âm cũng đầy nhịp điệu, khẳng định nếu cô không nhắc tới mấy chữ " Hiệp sĩ ếch xanh hiệp" này, chắc chắn nội tâm đều cảm khái, đây là một cô gái thiện lương cỡ nào, cô không so đo hiềm khích trước đây, cư nhiên nỗ lực cứu vớt nam nhân đang muốn giết mình.
Quả thực đều làm người khác tán thưởng.
Nhưng không!
Thomas tuyệt đối sẽ không một lần lại một lần nữa bị cô mê hoặc, hắn giãy giụa, kêu to, "Cô buông tay ra!"
"Tôi buống tay cậu sẽ chết!"
"Cô cứ để tôi chết đi!" Thomas mấy phút trước đều là một bộ dạng tham sống sợ chết, bây giờ nhưng lại đang nỗ lực dùng sức tránh thoát Tô Mộc, hắn kêu: "Cô mau buông tay tôi ra!"
Đồng dạng, Tô Mộc cũng nỗ lực dùng sức, nhưng mà là dùng sức không cho hắn rơi xuống, "Tôi không bỏ! Thomas, tôi không thể khoanh tay nhìn cậu tìm chết!"
"Câm miệng!" Thomas hô to: "Cô chỉ là vì muốn hiệp sĩ ếch xanh trong tay tôi mà thôi, cô căn bản không phải vì cứu tôi!"
"Đúng, tuy rằng tôi là vì muốn hiệp sĩ ếch xanh của cậu, nhưng tôi cũng là không cần hiệp sĩ ếch xanh trong tay những người khác, trong lòng chỉ nghĩ muốn hiệp sĩ ếch xanh trong tay cậu, cái này còn không thể chứng minh chúng ta đây là hoạn nạn tình thâm sao!?""
"Đó là bởi vì cô tìm không thấy người thứ hai có hiệp sĩ ếch xanh!" chỉ số thông minh của Thomas rốt cuộc cũng online, hắn liếc Tô Mộc một cái nói trúng tim đen của cô:"Cô chỉ muốn hiệp sĩ ếch xanh mà thôi, tôi dù có chết cũng sẽ không nói cho cô!"
"Không được! Thomas! Tôi sẽ không để cho cậu chết!"
Một nam một nữ, cứ níu níu kéo kéo, một người cố chết, một người cố cứu sống, tạo nên một khung cảnh đặc biệt quỷ dị.
Imie ngồi một bên xem trò, một bên chú ý Tử Thần đại nhân, vẫn tốt, tại cô thấy tâm tình Tử Thần đại nhân coi như cũng không tệ.
Thomas giãy giụa kêu to, "Buông tôi ra! Để tôi chết đi.""
" Được."
Thomas sửng sốt.
Một chữ "được" này, đương nhiên không phải do Tô Mộc nói, mà là của Tử Thần xuất hiện phía sau Tô Mộc.
Tử Thần trong tay cầm lưỡi hái khẽ nhúc nhích, một đạo hàn quang hiện lên, Thomas bỗng nhiên liền cảm thấy trên tay chợt lạnh, hắn mở to hai mắt, còn chưa kêu to ra một tiếng, chung quanh bọt nước đã bắn ra.
"Thình thịch" một tiếng, Thomas chìm vào trong nước, liền ngay cả một tiếng đều không kịp nói, đã chìm xuống.