Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 40

Thi Ngưng Vũ sợ ngây người, nàng vô luận như thế nào cũng không thể ngờ đối phương sẽ nói ra lý do....lý do không có khả năng như vậy.

Cho nên từ nhỏ đến lớn kiên trì không ngừng theo đuổi nàng có ý nghĩa gì?

Hơn nữa đối phương cũng không phải nhóc con mười mấy tuổi đầu, không thể nào nhiều năm qua như vậy tình trạng thân thể mình như nào cũng không biết nhỉ? Nếu biết vì sao còn cưới nàng?

Thi Ngưng Vũ dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Diêm Thương: "Có ý gì? Chúng ta ở bên nhau lâu như vậy, thân thể huynh sao có thể có vấn đề!" Cho dù ngày thường nàng có dịu dàng, lúc này cũng không thể giữ nổi bình tĩnh.

Mà đối với Diêm Thương mà nói, lời đã nói đến mức này, hắn đương nhiên tiếp tục bất chấp tất cả nói: "Nhiều năm qua huynh đã từng chạm qua muội chưa? Huynh thực sự thích muội, cho nên cho dù thân thể có khuyết tật, cũng không muốn buông tay, huynh có thể cố gắng đối xử tốt với muội, muội muốn cái gì huynh đều cho muội."

Thi Ngưng Vũ: "......" Vẻ mặt nàng vặn vẹo hết cả lên, cái gì mà không muốn buông tay! Nếu sớm biết phương diện kia của Diêm Thương không được, chắc chắn nàng sẽ chọn Diêm Hình.

Vừa rồi Thẩm Bân còn nói eo đau, có thể nghĩ phương diện giường chiếu hài hòa cỡ nào, Thi Ngưng Vũ nhìn người nào đó một cái, chua muốn chết.

Mà người trong phòng phát sóng trực tiếp của Diêm Thương: Nếu không phải chủ blog bất chấp mọi trường hợp cùng Yến Trì biểu diễn, mọi người thiếu chút nữa liền tin lời nói chó má của hắn.

Thẩm Bân bị Thi Ngưng Vũ nhìn không hiểu ra sao, nghĩ thầm người đàn ông của cô không cứng cũng không thể trách tôi chứ?

Diêm Hình nhìn Diêm Thương một cái, trong lòng càng ngày càng không kiên nhẫn, hai người trước mắt so kỹ thuật diễn sao? Hắn thật sự lười xem vở kịch này.

"Chậm trễ cô nương nhà người ta phải nhận lỗi cho tử tế, hoặc là ly hôn bồi thường, hoặc là hai người tự mình thương lượng xem nên làm gì bây giờ, thân thể Băng Băng không thoải mái, đi thong thả không tiễn."

Diêm Hình không chút lưu tình lên tiếng đuổi người.

Diêm Thương tỏ vẻ tán đồng nói thẳng: "Đây hết thảy đều là huynh sai, chỉ cần huynh có thể bồi thường, như thế nào đều được." Dù sao không cứng lên được.

Thi Ngưng Vũ muốn nói gì đó lại nói không nên lời, vậy thì sao? Nàng sững sờ cả người, Diêm Hình biết được mình bị lừa chẳng lẽ không nên trực tiếp động thủ với Diêm Thương sao, sau đó nói hắn cưới mình?

Rõ ràng người đàn ông này đã từng nói qua cho dù như thế nào cũng sẽ chờ nàng, đồ dối trá!

Sắc mặt Thi Ngưng Vũ vô cùng khó coi, này cũng không phải là giả, cuối cùng nàng không còn mặt mũi ở lại chỗ này, hốc mắt đỏ hồng nhìn Diêm Thương và Diêm Hình một cái rồi chạy đi.

Thi Ngưng Vũ căn bản không nghĩ bản thân đã thành thân, còn là với em trai Diêm Hình, đối phương dựa vào cái gì tiếp tục chờ nàng?

Có thể là khi người chơi chưa tới, giả thiết hai huynh đệ này quá liếm cẩu đi, tóm lại lúc này Diêm Hình và Diêm Thương nghĩ tới bản thân đã từng khăng khăng một mực với nàng, liền buồn nôn không chịu được.

Nếu mang theo ký ức, có lẽ còn chửi bới trò chơi rác rưởi, NPC ngu ngốc không chịu được, thiết lập trà xanh không biết xấu hổ quả thực không còn gì để nói....

Trên thực tế cũng không phải nàng ngốc, liếm cẩu là loại sinh vật thần kỳ, đối với người mình thích trăm nghìn điều đều nghe theo, chấp nhận làm tất cả mọi thứ, người được yêu kiêu căng cũng là bình thường, chẳng qua có vài người được cưng chiều biến thành tính tình không biết xấu hổ, một chân đứng hai thuyền còn cảm thấy bản thân không sai.

Đây là Thi Ngưng Vũ.

......

Chờ hai người quấy rầy đi rồi, Thẩm Bân chạy thật nhanh lên giường nghỉ ngơi, mà Diêm Hình làm đại thiếu gia nhà họ Diêm, lúc này đã đi tới, ngồi xuống mép giường, muốn mát xa eo cho cậu.

Nhưng Thẩm Bân không đợi tới đôi tay của nam nhân đụng tới mình, đã quay đi và nói: "Đừng, tôi sợ ngứa, khó chịu."

Diêm Hình: "Tôi sẽ chú ý, yên tâm."

Nếu hắn kiên trì, người nào đó đành phải nếm thử một chút, tính toán không nhịn được liền mau chóng cản lại.

Nhưng trên thực tế Diêm Hình nắm giữ lực đạo không tồi, cậu không chỉ không thấy ngứa, còn không nặng nề.

Khụ, đây là công lao ngày hôm qua cả đêm thăm dò, Diêm Hình nắm giữ lực đạo mà thân thể Thẩm Bân có thể chịu đựng được.

Thời gian chậm rãi trôi qua, mèo đen ở trong góc cho đến tận bây giờ đều không có cảm giác tồn tại hơi nâng mắt nhìn về phía ký chủ, chết vì giai, chỉ biết hưởng thụ, cũng không mau nghĩ cách thu thập đủ 10 bộ quần áo.

Khi Diêm Hình nhận thấy hô hấp của mình càng ngày càng nhẹ nhàng chậm chạp, chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, người nào đó bỗng nhiên run lên một chút, không biết sao lại bừng tỉnh, thuận tiện hỏi một tiếng: "Nhị thiếu nãi nãi lúc trước tên là gì? Thái độ của cô ta đối với anh hình như rất đặc biệt."

Diêm Hình: "......" Cho rằng Thẩm Bân sẽ không hỏi, việc này cứ thế cho qua.

Hắn trầm tư một lát, vẫn chuẩn bị nói thật, có một vài việc nên tự mình nói ra, còn tốt hơn so với để Thẩm Bân biết từ miệng người ngoài thêm mắm dặm muối.

"Thi Ngưng Vũ, trước kia còn trẻ vô tri, tôi và Diêm Thương đối với cô ta có một chút ý tứ, nhưng hiện tại hoàn toàn không có cảm giác." Diêm Hình cân nhắc nói ra, tận lực đem chuyện ngu ngốc mất mặt này uyển chuyển biểu đạt.

Mà vốn biết những mờ ám trong đó Thẩm Bân: "...." Cậu hơi hơi gượng cười: "Anh em các anh khẩu vị thật là nặng."

Diêm Hình nghe ra ý tứ châm chọc, lại không phản bác: "Lúc trước cảm giác đúng là đầu óc giống như có bệnh, hiện tại thì tốt rồi."

Dù sao rảnh rỗi không có việc gì, Thẩm Bân cũng cảm thấy trêu đối phương khá thú vị, liền tiếp tục nói: "Anh chắc chứ? Sao tôi cảm thấy lời nói khi cô ta đến tìm anh có vẻ không tốt cho lắm?"

Diêm Hình: "Đầu óc tôi tốt không đại biểu đầu óc nữ nhân kia tốt, đại khái cô ta sẽ vĩnh viễn não tàn, nếu Băng Băng để ý, tôi để Diêm Thương bỏ cô ta rồi đuổi ra khỏi cửa."

Hắn khẳng định bản thân có nhiều phương thức xử lý Thi Ngưng Vũ, cho dù Diêm Hình mất trí nhớ cũng không phải người tốt gì, chỉ cần bị cản đường, mặc kệ là nam hay nữ đều loại bỏ.

"Ách......" Thẩm Bân suy nghĩ một chút lập tức nói: "Không cần, giao cô ta cho Diêm Thương là được, việc vợ chồng người ta chúng ta không cần nhúng tay." Chủ yếu là Diêm Hình nói như thế nào cũng là người chơi, tùy ý đối phó một NPC ai biết sẽ có hậu quả gì?

Vì một nữ nhân không có ý tốt mà mạo hiểm, không đáng.

Diêm Hình cũng không nghĩ quá nhiều, chỉ gật đầu: "Được."

Thẩm Bân: "Đúng rồi, thân thể em trai anh thật sự có vấn đề à? Nếu có thể, chúng ta vẫn nên lưu ý hắn một chút, dù sao cũng là người nhà, có thể giúp thì giúp."

Cậu nói như thế là vì Diêm Hình, dù sao bản thân chỉ cần thu thập 10 bộ nữ trang là xong nhiệm vụ, vậy nhiệm vụ của đối phương thì sao?

Thẩm Bân không ngu ngốc, nhưng trò chơi gì đó cậu thật sự không am hiểu, thậm chí không thể nào xuống tay, nhưng thật ra cũng muốn giúp đỡ Diêm Hình làm nhiệm vụ, nhưng thân là một "con hát" được đại thiếu gia Diêm gia tùy ý cưới về, Thẩm Bân dám cam đoan, nói không chừng có rất nhiều hạ nhân trong nhà đều khinh thường cậu, làm sao mà ra ngoài điều tra manh mối được chứ?

Huống chi bản thân chỉ là người thường, người chơi thì khác, cho dù không có ký ức bọn họ cũng là cường giả có được tinh thần lực, thể chất không phải người thường có thể sánh bằng, tương đương với võ lâm cao thủ, chẳng qua là không thể vượt nóc băng tường mà thôi.

Cho nên để Diêm Hình chú ý hướng đi của người chơi khác một chút, cho dù trò chơi này không thể chiếm được phần thưởng gì đáng kể, nhưng chỉ cần không chết, lăn lộn đến khi trò chơi kết thúc là được.

"Yên tâm đi, sự tình sẽ xử lý tốt, Băng Băng không cần lo lắng" Diêm Hình tựa hồ cũng không muốn nói thêm về Thi Ngưng Vũ, liền nói sang chuyện khác: "Nếu em là nam tử, thật sự tên là Băng Băng à?"

Dù sao đối phương đã biết giới tính của cậu, bại lộ tên cũng không có gì, người nào đó liền trả lời: "Tôi tên Thẩm Bân, hào hoa phong nhã bân."

Diêm Hình âm thầm nhắc lại tên cậu trong miệng một lần: "Bân Bân...tôi biết rồi, nghỉ ngơi cho tốt đi, đừng nghĩ nhiều."

Người nào đó nho nhỏ ừm một tiếng, lúc này mới an tâm nhắm mắt lại ngủ.

Có lẽ tối qua thật sự quá mệt mỏi, Thẩm Bân vốn chỉ định nằm một lát kết quả liền ngủ luôn.

Diêm Hình lặng lẽ rời đi, hơn nữa dặn dò nha hoàn và gã sai vặt không được vào phòng quấy rầy đại thiếu nãi nãi nghỉ ngơi.

Thẩm Bân ngủ một giấc đến buổi chiều, Diêm Hình giữa trưa đã trở lại một chuyến, thấy người nào đó còn chưa tỉnh liền không gọi cậu, chỉ tiếp tục dặn dò người chuẩn bị sẵn đồ ăn, có lẽ khi cậu tỉnh sẽ đói, mà có đồ ăn luôn.

Thẩm Bân nghĩ không sai, hạ nhân trong nhà thích bát quái, bao gồm cả chuyện Diêm Hình cưới một "con hát" cuối cùng truyền ra phiên bản: "Con hát" kia quá vô liêm sỉ, cố ý nhân lúc đại thiếu gia Diêm gia uống say leo lên giường, khiến đại thiếu gia bắt buộc phải cưới "nàng" về.....

Vốn dĩ cho rằng Thẩm Bân sau này sẽ vô cùng gian nan, kết quả thoạt nhìn đại thiếu Diêm gia tựa hồ đối với "nàng" rất tốt, mọi người mới thu lại một chút thái độ kỳ thị.

Dù gì đó cũng là chủ tử, mặc kệ thế nào bề ngoài cũng phải hầu hạ.

Thẩm Bân tỉnh dậy, phát hiện cửa sổ đóng chặt, trong phòng khá tối, mèo đen ngồi xổm trước giường: "Này, nghỉ ngơi tốt rồi thì chúng ta tìm cách kiếm nữ trang chứ nhỉ?"

Người nào đó khiếp sợ: "Có thể đừng bất ngờ lên tiếng như vậy được không?! Giật cả mình!"

Mèo đen: "Vậy ngươi nghe được ta nói chuyện sao?"

"Nghe được nghe được, chỉ là sáng hôm nay ta đã muốn rất nhiều quần áo, lại muốn nữa thì không hợp lý, hiện tại còn thiếu mấy bộ?" Thẩm Bân hỏi.

"Thiếu hai bộ cuối cùng, không phải ngươi đã ngủ với Diêm Hình sao? Làm nũng, có lẽ hắn có thể mở cho người một cửa hàng bán y phục." Mèo đen nói.

Thẩm Bân mắt trợn trắng: "Là hắn ngủ với ta được không, lại còn trong tình trạng mất trí nhớ, bực quá.... chẳng may khi hắn khôi phục trí nhớ muốn bóp chết ta thì phải làm sao?"

Mèo đen trầm tư một chút: "Ta cảm thấy sẽ không, theo ta phân tích, lấy tính tình của Diêm Hình nếu thật sự không có hứng thú với ngươi, cho dù có mất trí nhớ cũng sẽ không chạm vào."

Thẩm Bân vẻ mặt do dự, mèo đen nói cậu cũng hiểu, nhưng trong lòng vẫn như cũ có chút hụt hẫng, đại khái chính là cái gọi là không có cảm giác an toàn đi.

Nhưng nói cho cùng rõ ràng mình là người bị thiệt thòi hơn mà, cũng là lần đầu tiên với người ta mà, cậu còn ở dưới nữa!

Hơn nữa thân phận Thẩm Bân hiện tại đặc thù, còn chưa thoát ly thế giới giả thuyết, cùng Diêm Hình cơ hồ không có khả năng nào, đối phương khôi phục trí nhớ mặc kệ có để ý hay không, đối với hắn mà nói mình cũng chỉ là một NPC.

Khi người chơi cao hứng có thể gọi NPC là chồng là vợ, nhưng tình yêu đích thực? Không có khả năng, bình thường đều không thắng nổi hiện thực.

Nói không chừng người ta vừa ra trò chơi liền cưới vợ sinh con....

Thẩm Bân càng nghĩ càng tức giận, mau chóng quét sạch đầu óc hít thở sâu nói: "Ngươi nói rất đúng, vẫn là trước hoàn thành nhiệm vụ quan trọng nhất, đợi lát nữa hắn về ta liền nghĩ cách muốn quần áo."

Kết quả sốt ruột cả buổi chiều cũng không nhìn thấy bóng dáng Diêm Hình đâu, bởi vì chuyện Diêm Thương "không cứng" ồn ào rất lớn, Thi Ngưng Vũ tuy chỉ sinh ra trong gia đình bình thường, vô luận thế nào cũng không thể sánh bằng Diêm gia, nhưng cho dù thế nào cũng là nàng bị thiệt.

Diêm gia sẽ không hoàn toàn không nói lý, thậm chí Diêm Thương có thể cho nàng rất nhiều bồi thường để ly hôn, kết quả Thi Ngưng Vũ suy nghĩ một hồi, không thể ly hôn! Sau khi ly hôn nàng sẽ không bao giờ được gả vào gia đình có gia thế tốt như vậy nữa.

Hơn nữa bản thân dù sao cũng là nhị thiếu nãi nãi Diêm gia, nói ra rất có thể diện, quyền thế địa vị đều không thấp.

Cho nên Thi Ngưng Vũ khẽ cắn môi, mạnh mẽ lộ ra bộ dáng thâm tình tỏ vẻ cho dù thân thể đối phương không được, mình cũng! Không! Để! Ý!

Diêm Thương: "......" Mẹ nó mình đã ra cái giá không thấp như vậy, nữ nhân này sao không chịu buông tha cho mình chứ?