Thể loại: Trinh Thám, Cổ Đại
Converter: Anrea96
Edittor: Dương Trà, Du Du
Nhân vật chính: Mộc Tử Câm – Ninh Vô Ưu
Phối hợp diễn: Cố Minh Lãng – Ninh Tuấn – Tạ Minh Nghiên
Văn án 1:
Vì phá án mà nàng mặc nam trang. Nhưng vô tình lại vướng phải khắc tinh của đời mình. Rõ ràng họ đã lời qua tiếng lại với nhau nhưng vì sao lại dính lấy nhau chẳng rời.
Nàng: Ta hiện tại là nữ giả nam, vương gia lại có hứng thú với ta. Chẳng lẽ ngài bị đoạn tụ?
Hắn: Đợi nàng điều tra xong vụ án, hắn sẽ mang nàng theo người. Cách xa lũ nam nhân kia, cưới nàng rồi ăn sạch cũng chưa muộn.
Văn án 2:Những vụ án giết người dã man.
Phương pháp giết người lại không thể tưởng tượng nổi.
Một dữ liệu của vụ án lại ẩn chứa vô số manh mối phức đạp đến đơn giản. Lòng người lại khó đoán, mánh khóe ranh mãnh.
Nàng là nữ pháp y duy nhất cùng với Vương gia quyền thế vô song tạo thành một đôi.
Hai người tầng tầng kéo tơ, cuối cùng cũng phá kén thành bướm.
Đoạn ngắn 1: Khi anh bắt quả tang chị ăn vụngNằm trên giường suy nghĩ trong chốc lát, những gì không rõ thì mặc kệ, nàng liền nhắm mắt lại ngủ. Nhưng mà bụng nàng mười phần không phối hợp, cứ vang lên ọp ẹp. Nàng nhịn không được kêu đói, nhớ tới vừa rồi hạ nhân trong phủ Sở Vương bưng đến một tẹo đồ ăn. Nguyên bản tưởng chính bản thân nàng có thể cố chịu qua một đêm, nhưng mà bây giờ đói đến không ngủ được, cái này là cả một vấn đề.
Dứt khoát rời giường, đi tìm người vừa mang đồ ăn tới. Nàng hẳn là khách của Sở Vương, hạ nhân kia cũng không thể cứ thế mà bạc đãi nàng khiến nàng đói bụng đi?
…..
Ăn cháo xong, nàng đứng dậy, đang tính mang bát về phòng bếp. Lại không ngờ, vừa quay người lại liền đối mặt với một đôi mắt lạnh lùng vô cùng.
Lúc này đôi mắt đó đang lẳng lặng nhìn nàng, con ngươi thâm trầm, mũi cao thẳng đẹp, môi mỏng hơi mím, trên người tự nhiên mà hiện ra một loại khí tức lạnh nhạt, không ai dám đến gần. Hắn mặc một chiếc áo ngoài màu xanh, thỉnh thoảng hiện lên ánh vàng dưới ánh đèn làm nàng không phân biệt được chất liệu vải, hoa văn trên áo được thêu rất tinh tế, lộng lẫy. Thân dài tựa ngọc, đứng thẳng như trúc. Ánh mắt chăm chú mà thờ ơ giống như đang nhìn gian ngoài nàng đang ngồi, tự nhiên lộ ra một chút thanh nhã, tiêu sái.
Hắn lúc này đang trực tiếp đáng giá Mộc Tử Câm, ánh mắt lơ đãng nhìn nhìn thân người phía trên, hiện rõ ràng vẻ chán ghét. Nhìn xuống chút nữa, dừng lại ở cái bát trong tay nàng, nàng gần như là thấy rõ con ngươi sắc như đao đó tự dưng hung hăng co rút lại!
Đoạn ngắn 2: Khi chị chọn chồngKhám nhiệm tử thi là công việc nàng cực kỳ yêu thích, bản thân nàng lại giả nam lâu như vậy, có thể gả được ra ngoài cũng rất tốt rồi. Cho nên cuối cùng nàng chọn Triệu Tri Lương.
Tiểu tử Triệu Tri Lương là người trung thực, nếu biết nàng là nữ nhân không biết chừng hắn cũng mau chóng chấp nhận được thôi. Có thể lúc mới biết ngất đi vì sốc, cùng lắm thì sau khi tỉnh lại hẳn là chấp nhận rồi.
“Giết heo? Bộ khoái? Thợ may?” Ninh Vô Ưu sắc mặt lộ ra phấn khích.
“Chẳng nhẽ?. không tưởng được nha, ông tìm cho nàng thư sinh hay là tú tài có thể đề tên bảng vàng?”
“Cũng có người này a.” Nàng cắn môi một cách thờ ơ.
“Nhưng mà ta muốn gả, người ta cũng nguyện ý cưới sao?”
“Cái này cũng đúng.”
Hắn rõ không muốn còn làm ra vẻ tiếc hận gật gật đầu.
“Nàng là tai họa, ai dám cưới nàng chẳng đồng nghĩa với việc hy sinh bản thân vì dân trừ hại sao?”
Nàng mở lớn hai mắt lườm hắn, rất là không phục, cắn răng:
“Ta như thế nào lại là tai họa?”
Hắn nheo mắt, nhẹ nhàng vỗ vỗ mềm tháp.
“Đừng nóng, an tâm đi nào. Nàng hiện tại không phải là người của bổn vương sao? Bổn vương thu nhận một tai họa như nàng, coi như đã làm một việc tốt nhỉ?!”
Nàng có chút nghẹn họng không biết nói gì, cắn răng nói: “Như nhau cả thôi!”