Phản Đồ

Chương 6: Kỳ thật, ngươi cũng yêu ta đúng không?

Editor: Hạo Nguyệt

Beta: Cảnh Tuyền

Kỳ thật, ngươi cũng yêu ta đúng không?

※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※

Đêm đó, ta ở trong doanh trướng chờ La Y. Ta biết hắn nhất định sẽ đến. Quả nhiên, không quá lâu sau, thị vệ báo lại.

Ta để La Y tiến vào, cho lui thị vệ.

La Y vẫn giống như trước kia một thân áo trắng, vẫn thật xinh đẹp......

Ta lặng nhìn hắn, hắn cũng nhìn ta, trong lúc nhất thời chúng ta đều im lặng......

Vì thế hắn mở miệng trước, “Tướng quân đang lo lắng kết quả không biết là gì?”

Ta cười khổ, “Ta vẫn kiên trì, ta yêu ngươi.” Hết thảy đều đã kết thúc đi, mối tình đầu của ta......

“Như vậy, ta cũng lo lắng.”

Ta gật đầu.

“Chuyện tương lai, ta trước kia chưa từng nghĩ tới...... Cho nên cảm tạ ngài nâng đỡ, thực ra người như ta...... Không xứng với ngài.”

Tâm ta đã muốn vỡ nát...... 22 năm-tuổi thanh xuân của ta cứ như vậy mất đi......

“Nhưng nếu như tướng quân không ngại, ta, nguyện ý làm bạn ở bên cạnh ngài......”

Di?

Ta lúc ấy nhất định giống như một kẻ si ngốc, thế nên tiếp đó La Y nói cái gì, ta đều không nghe rõ. Suy nghĩ của ta là không theo kịp......

Một hồi lâu, “Tướng quân, ngài...hối hận...” La Y nhìn chằm chằm ta, thanh âm trầm thấp, “Ta hiểu được.” Sau đó hắn xoay người muốn rời đi.

Ta giật mình theo phản xạ túm chặt áo hắn, run giọng hỏi: “Ngươi… lời nói vừa rồi có ý tứ gì?”

Hắn gạt ta ra, “Ta nói ta nguyện ý.”

Ta nhớ rõ, khi đó là lần đầu tiên ta nhìn thấy bộ dáng phát hỏa củaLa Y. ( sau này La Y thừa nhận —— hắn chưa từng có nghĩ tới, ta là loại người phản ứng chậm như vậy. Hắn nói hắn lúc ấy cảm thấy chính mình bị đùa bỡn, cho nên liền phát hỏa.)

“Nha!!!” Ta hét to một tiếng. La Y hiển nhiên cũng bị tiếng hét của ta làm cho giật mình sợ hãi.

Ta hai tay ôm lấy hắn, “Ngươi nguyện ý?”

Ngay lúc đó bộ dáng ta nhất định rất buồn cười, bởi vì ta cũng cảm thấy chính mình thật giống tiểu hài tử vui sướng khi nhìn thấy…kẹo, “Ngươi nói ngươi nguyện ý cùng ta một chỗ đúng không, La Y?”

La Y liền lùi về phía sau, kỳ quái nhìn ta, gật gật đầu.

“Nha!!! Thật tốt quá, La Y đáp ứng rồi! Ai nha nha, ông trời, còn có tất cả thần linh ah, các ngươi nghe thấy không, La Y xinh đẹp lãnh khốc đã đáp ứng ta, đáp ứng rồi! Ha ha ha ~”

“Phốc!” La Y lúc này đang bị ta ôm trong ngực bật cười thành tiếng.

Ta nhìn hắn, mạc danh kỳ diệu hỏi, “Ngươi cười cái gì?” Hắn thế nhưng lại cười nhạo ta.

“Không nghĩ tới tướng quân ngài thật giống tiểu hài tử bình thường, ha hả, ” hắn nhịn không được cười to, sau đó lại cảm thấy được rất làm càn, nhịn xuống, “Thực xin lỗi...... Ha hả a ~” thật khó để dừng lại mà.

Thực buồn cười sao?

...... Ta là lần đầu tiên......

......

Quên đi, vẫn là khi La Y cười rộ lên thật xinh đẹp......

Ngày hôm đó ta thật sự rất hạnh phúc.

Chúng ta cùng nhau hành quân. Chúng ta cùng một chỗ nói chuyện phiếm, chúng ta hàn huyên rất nhiều điều, nói từ vũ khí nói sang phong cảnh, từ lúc trượng nhắc đến ăn cơm...... Phần lớn là ta nói, mà La Y lắng nghe, lúc sau ta cũng quấn quít lấy hắn hỏi về những chuyện thời thơ ấu.

Ta cảm thấy chúng ta thật sự hợp nhau, chúng ta đều rất cao hứng. Chính là, chúng ta dù sao cũng vẫn thấy ghen tỵ với người khác, vì không thể (dính lấy nhau) cùng một chỗ. Phố phường, chợ..trở thành nơi hẹn hò của 2 chúng ta. Với sự kiên trì(cố chấp) của ta, La Y vẫn gọi ta Tướng quân sau đổi thành Ngạo Phổ.

Theo thời gian, mọi chuyện cũng trở nên tự nhiên hơn.

Chuyện tình cảm của chúng ta không thể công khai, đây chuyện thống khổ nhất.

Thời điểm rời đi nơi này càng ngày càng gần, trở lại thủ đô nói không chừng chúng ta sẽ chia xa, đây là chuyện khiến ta đau đầu nhất.

Bất quá, tình cảm của chúng ta phát triển thực thuận lợi —— La Y tuy rằng tính cách có chút lạnh lùng, nhưng là thực ôn nhu, sẽ không chủ động, nhưng cũng sẽ không giận dỗi.

La Y không nói ra lời yêu, nhưng đối với những chuyện ta phi thường để tâm, vẫn nhân nhượng ta.

Ta cuối cùng thật không rõ, một người ưu tú như La Y, như thế nào lại không có người yêu mến, để ta có được may mắn này? ( Trên thực tế, điểm này làm ta thực vừa lòng.)

Sau đó, một đêm…

Đêm đó trăng rất sáng, đẹp hơn rất nhiều so với những đêm trăng khác.

Ta muốn hôn La Y, nhưng là sau khi hôn nhẹ ta vẫn muốn ôm chầm La Y, làm ầm ĩ muốn….tình cảm càng không thể khống chế.

Ta không ngừng dây dưa, La Y đáp lại. Hô hấp càng ngày càng dồn dập, tim đập cũng càng lúc càng nhanh. Tay của ta lướt qua khuôn mặt xinh đẹp, mơn trớn đôi mắt động lòng người...... Chúng ta ôm nhau, rất gần nhau, ta thậm chí cảm nhận được đôi hàng my thật dài của hắn khẽ lay động theo không khí......

Ta không nhớ rõ chúng ta như thế nào đi về trong doanh trướng của La Y, như thế nào bỏ xuống mọi vật cản giữa 2 thân thể......

Nhưng ta vẫn còn nhớ rõ —— tay của ta chạm vào mái tóc đen của La Y, đặt một nụ hôn nhẹ lên vầng trán, hôn lên ánh mắt, khiêu khích chiếc lưỡi...... Cần cổ, xương quai xanh, thân mình của La Y toàn bộ đều rất đẹp...... Ta như tôn thờ mà hôn môi, cắn liếm. Ngạo mạn, chậm rãi tiến vào thân thể La Y, lập tức cảm nhận được nhiệt tình, nghe được âm thanh nhỏ vụn La Y vì ta mà khó có thể kiềm chế...... Đêm đó La Y hoàn toàn thuộc về ta, bộ dáng phi thường liêu nhân.

Ta đối La Y thập phần mê luyến, ta biết, vẫn phi thường hiểu rõ.