Nghĩ mãi mà không rõ nàng liền không nghĩ nữa, đây không phải chuyện mà một hộ công như nàng cần bận tâm, chỉ cần làm tốt công việc chuyên môn của mình là được, đó mới chính là chuyện quan trọng nhất.
Buổi tối, lại tới thời gian mọi người tụ tập xem bản tin thời sự.
Bệnh nhân tâm thần đều ngồi đàng hoàng ở nơi đó, khi biên tập viên tóc ngắn xuất hiện, hiện trường lại lập tức sôi trào.
"Đây là mẹ ta, lần trước mẹ ta có đến thăm ta đấy, ngươi có nhớ không?”
"Lại nói bậy, rõ ràng đây là bạn gái của ta, các ngươi nhìn xem, chẳng phải hôm trước nàng ấy còn tặng đồ ăn cho các ngươi sao?"
"Hừ, đồ nhát chết như chuột, rõ ràng đã hẹn đêm trăng tròn sẽ đến chiến một trận ra trò bên bờ hồ, thế mà ta đã đợi suốt nhiều ngày nàng ta vẫn không dám đến, chỉ dám lén lút xuất hiện ở chỗ này. Ta muốn hạ chiến thư với ngươi, đêm trăng tròn tối nay, có dám tới đánh một trận bên rừng cây nhỏ không?"
"Ta nhất định phải giết ngươi không chừa một mảnh giáp."
"Chào buổi tối các quý vị khán giải"
Biên tập viên mỗi ngày đều cất lên lời chào giống hệt nhau.
"Chào vợi" "Chào bạn gái!" "Ác tặc, có dám đấu với ta một trận không?"
“Mẹ à, hôm nay người trang điểm già quá.”
Đám bệnh nhân tâm thần rất hăng hái, hộ công đứng chung quanh chỉ có thể tỏ vẻ bất đắc dĩ, có lẽ đối với bất cứ ai thì mãi mãi cũng không cách nào chống cự được phụ nữ xinh đẹp, ngay cả người bị bệnh tâm thần cũng là như thế.
Các hộ công không có bao nhiêu hứng thú đối với bản tin thời sự. Nhưng hiện tại lại có một tin tức nóng hổi thu hút sự chú ý của bọn họ.
"Tiếp theo là tin tức mới nhất hôm nay, bốn học viên tốt nghiệp từ cao viện thành phố Diên Hải đã mất tích, nếu có ai nhìn thấy bốn người bọn họ, xin gọi tới số điện thoại bên dưới.”
"110" Rất nhanh.
Trên màn hình xuất hiện bốn tấm ảnh chụp, đồng thời còn có thông tin cá nhân.
Cả bốn người đều tốt nghiệp từ bốn cao viện hàng đầu, đồng thời cũng đều đang ở độ tuổi thiếu niên thanh xuân vô hạn, bây giờ lại mất tích một cách ly kỳ như thế, thật là đáng thương.