An Cẩn Du vì lời của Tô Minh Duệ, hai mắt đột nhiên sáng lên, bộ dáng hai mắt sáng lấp lánh này, thật sự giống như ngồi ở đối diện cô không phải là một người đàn ông, mà là một tòa núi vàng khổng lồ chớp mù mắt chó của mọi người.
Niếp Quân Hạo thật sự không biết những danh từ riêng Tô Minh Duệ mới vừa nói tí nào cả, cái gì gọi là người đại diện? Tại sao sau khi nha đầu kia nghe người này nói lại trở nên kích động như vậy?
Niếp Quân Hạo ôm một bụng đầy nghi hoặc, không hiểu ra sao, rõ ràng là bộ dạng mơ hồ bị người bán còn giúp người ta đếm tiền.
Cũng may An Cẩn Du vẫn chưa có bị tiền bạc xơi tái lý trí hoàn toàn, luống cuống chốc lát, vội ho nhẹ hai tiếng, cố làm trấn định nói: "Anh thật sự là vị Tô Minh Duệ của Tinh Thành kia?"
"Không thể giả được." Tô Minh Duệ biết An Cẩn Du hỏi như thế thì 89% là nghe nói qua thanh danh ở bên ngoài của mình, d-đ;lq.đ càng có tự tin bắt Niếp Quân Hạo lại làm nghệ sĩ, "Vừa đúng lúc hiện tại tôi đang ở tại bên trong chung cư đối diện nhà hai người, nếu cô An không tin, cũng có thể đi đến trong chung cư hỏi thăm một chút, xem lời tôi nói là thật hay giả."
An Cẩn Du liếc mắt nhìn bộ dáng thành thạo này của Tô Minh Duệ, thật ra trong lòng đã tin hơn phân nửa, mặc dù cái chung cư An Cẩn Du ở này cách chung cư đối diện một con đường, nhưng lại khác nhau trời vực, rõ ràng là hai cảnh tượng khác biệt.
Khu chung cư đối diện chung cư của An Cẩn Du họ được khen là một trong những tòa nhà đắt tiền nhất cũng tòa nhà sang trọng nhất, người có thể đi vào bên trong đó đều phải có một ít phú quý. Mà so sánh với nó, cái chung cư này của họ lại mộc mạc đến đáng thương, cho nên thường xuyên bị người ta gọi đùa, cách một con phố, từ trên trời rơi xuống đất. Nếu người trước mắt ở trong đó thì cũng không phải là nhân vật đơn giản gì, tội gì hao tổn tâm cơ để gạt những dân chúng phổ thông nhỏ bé như bọn họ, hơn nữa bây giờ bọn họ một nghèo hai trắng, cũng không có gì để người ta lừa gạt.
Nhưng tuy nói như vậy, An Cẩn Du vẫn có chút không yên lòng nói: "Tôi có thể hỏi Tô tiên sinh một chuyện không?"
Tô Minh Duệ gật đầu một cái: "Cô An cứ hỏi."
"Tại sao anh lại nhìn trúng người bạn của tôi? Chẳng lẽ chỉ là vì buổi tối hôm qua nhìn thấy anh ta đánh người, cảm thấy anh ta lớn lên rất đẹp trai sao?"
Tô Minh Duệ ngớ ngẩn, cũng cười nhạt lắc đầu nói: "Tuy nói buổi tối hôm qua thấy Niếp tiên sinh ra tay đánh người đã khiến tôi cực kì kinh ngạc, nhưng chuyện này hoàn toàn không phải là lí do tôi nhìn trúng anh ấy. Có thể cô An không biết, thật ra thì khi nhà cô đi siêu thị mua quần áo trước đây không lâu, tôi đã từng gặp Niếp tiên sinh rồi. Khi đó thấy ngoại hình dung mạo của Niếp tiên sinh thì quả thật có hơi giật nảy mình, nhưng càng làm cho tôi kinh ngạc chính là Niếp tiên sinh với người đàn ông cổ trang đứng đầu trên bảng xếp hạng weibo hôm nay chính là một người."
Lần này đổi thành An Cẩn Du ngây ngẩn cả người: diễ nđ ànl êq úyđ ôn "Bảng xếp hạng tin nóng của weibo?"
"Cô An không biết sao? Có người tung hình Niếp tiên sinh hóa trang cổ trang lên trên web, bình luận ở weibo thật sự bùng nổ, bây giờ độ chú ý của Niếp tiên sinh vẫn còn nóng hổi cao như cũ."
Mấy ngày nay trừ ngày hôm qua lúc đuổi bản thảo mà đụng vào máy vi tính, An Cẩn Du hoàn toàn không thời gian đi xoát weibo, chú ý những tin tức này, không ngờ Niếp Quân Hạo thế nhưng...
Tô Minh Duệ vừa nói như thế, An Cẩn Du chợt nhớ tới tin tức ngày hôm qua thấy được ở trong nhà Diệp Sơ Tình, khi đó lòng cô như lửa đốt chạy trở về từ trong nhà Diệp Sơ Tình, vốn là vì hưng sư vấn tội, lại không nghĩ rằng vừa vào cửa đã nhìn thấy nhà của mình bị phá hủy, tức giận đến mức cô quên mất mục đích mình chạy về ban đầu.
Hôm nay nhắc tới như vậy, chắc hẳn cái hình trên weibo kia chụp lúc Niếp Quân Hạo bị mình đuổi ra ngoài lần đầu tiên, bị người ta chụp được.
Nghĩ như vậy, An Cẩn Du không nhịn được bắn một ánh mắt lạnh tới Niếp Quân Hạo lần nữa. Niếp Quân Hạo tiếp nhận được ánh mắt An Cẩn Du, lông mày nhảy lên.
"Cho nên, anh xem trúng lực ảnh hưởng bây giờ của bạn tôi?" An Cẩn Du trầm mặc chốc lát, ngẩng đầu nhìn về phía Tô Minh Duệ, bình tĩnh nói.
Tô Minh Duệ cười cười nói: d.đ;l’q;đ "Đầu năm nay không phải không có lửa đỏ, cũng không phải không có tiểu minh tinh mượn cơ hội lăng xê, nhưng không có một người có thể giống như Niếp tiên sinh, chỉ xuất hiện một lần đã hấp dẫn con mắt của nhiều người như vậy. Lực ảnh hưởng của Niếp tiên sinh thì không cần phải nói, nhưng cái này cũng là bởi vì tự thân Niếp tiên sinh đã có sức quyến rũ. Cô An không thể phủ nhận, ngoại hình Niếp tiên sinh, thậm chí bản lĩnh và cả phong cách bản thân đều vô hình hấp dẫn người ta chạy theo như vịt. Người như Niếp tiên sinh vậy, mặc kệ đi tới chỗ nào cũng sẽ trở thành đối tượng tầm mắt người khác truy đuổi."
Tô Minh Duệ nói tới chỗ này rồi dừng một chút, ánh mắt quét qua Niếp Quân Hạo không có hứng thú đối với đầu đề đàm luận của bọn họ ở bên cạnh An Cẩn Du, cười nói: "Mới vừa rồi cô An hỏi tôi, có phải tôi nhìn trúng Niếp tiên sinh vì sức ảnh hưởng hay không, bây giờ tôi nói thẳng cho cô biết, lực ảnh hưởng là một phần, nhưng thứ tôi thực sự nhìn trúng là tiền đồ vô hạn của Niếp tiên sinh. Thay vì sau này chờ người khác tìm được tài năng của anh ấy, không bằng do tôi tự tay dẫn anh ấy vào cái vòng kia, tôi có đủ tự tin nhất định có thể làm cho Niếp tiên sinh tỏa sáng, đứng trên đỉnh cao."
An Cẩn Du sững sờ, trên mặt không biểu lộ gì, nhưng trái tim cũng không ngừng chấn động. Nếu như người trước mắt chỉ là một người tìm ngôi sao nho nhỏ, có thể cô sẽ cảm thấy lời anh ta nói có hơi điêu ngoa rồi, nhưng người ở trước mắt này, đó là người đại diện lá bài chủ chốt nổi danh, người đào tạo ra vô số ảnh đế ảnh hậu, vài lời anh ta nói sẽ chỉ làm người khác cảm thấy đó là đương nhiên.
Tô Minh Duệ thấy trên mặt An Cẩn Du đã xuất hiện dao động, khóe môi câu lên, tự tin nhìn cái xác TV còn nằm ở đó của nhà An Cẩn Du nói: "Hơn nữa tôi thấy tình huống nhà hai người giống như cũng không được tốt lắm, nếu như Niếp tiên sinh có thể vào Làng Giải Trí, tôi nghĩ cuộc sống của hai người cũng có thể cải thiện rất lớn."
An Cẩn Du không để ý đến Tô Minh Duệ đường hoàng dùng ba chữ "Nhà hai người", giờ phút này trong đầu cô chỉ quanh quẩn vài chữ to "Cuộc sống của hai người cũng có thể cải thiện rất lớn". Đúng vậy, cô đang phiền não về sau phải kiếm sống thế nào, việc này tới là có sẵn rồi!
An Cẩn Du hít một hơi thật sâu, cố gắng để cho mình trấn định một chút, nhìn Tô Minh Duệ thử hỏi một câu: "Mạo muội hỏi một câu, nếu quả thật đồng ý, đại khái tiền lương..."
Tô Minh Duệ biết cô đang động lòng, rèn sắt khi còn nóng nói: "Nếu Niếp tiên sinh đồng ý, dĩ nhiên."
"Tôi không đồng ý."
Tiếng nói mạnh mẽ chợt xen ngang cắt đứt lời của Tô Minh Duệ, cũng làm cho hai người nói chuyện kinh ngạc dời lực chú ý tới trên người lên tiếng.
Hai mắt Niếp Quân Hạo âm độc quét qua hai người, cười lạnh nói: "Hình như hai người đang nói đến chuyện liên quan đến tôi đi, các ngươi nói đến vui vẻ như thế, đã hỏi ý kiến của tôi chưa?"