Oan Gia Thối

Chương 17: 17 Tôi Muốn Mua Đêm Nay Của Cô


Khắc Minh nhận ra đúng là Lam Lam, tay run lên tim anh đập loạn xạ.

nhưng bây giờ Lam Lam không còn là cô gái nghèo của ngày xưa, mặc cho anh hành hạ và chà đạp nữa.

cô ấy của bây giờ đã là một cô gái xinh đẹp, sang trọng và quý phái.

là niềm mơ ước của tất cả những thằng đàn ông chưa có vợ ở đây.

anh tủi phận nghĩ đến chuyện ngày xưa, những nụ hôn thật sâu và ướt át, cùng những đêm điên cuồng triền miên của hai người để nặn ra hai cục cưng.

nhưng bây giờ có phải chăng, chỉ một mình anh đau khổ, buồn tủi và cô đơn.

thân gà trống nuôi con do chính mình đã khùng điên tạo nên bố cục.

Kỳ Văn từ lúc Lam Lam đến, anh xoắn xuýt qoanh quẩn bên cạnh cô.

như sợ hở ra là có kẻ nhảy vào bắt cóc cô đi vậy.

anh ân cần chăm sóc cho cô từng chút một, vui vẻ mặt mày lúc nào cũng cười tươi rói.

Khắc Minh đứng ở một xó xỉnh nào đó, nhìn thấy cảnh tượng Kỳ Văn chăm sóc cho Lam Lam từng chút một, mặt mày anh đen như mực in.

"Kỳ Văn xem ra cậu ngứa đòn lắm rồi.

người đàn bà của tôi mà cậu cũng muốn cướp đi sao, tôi không dễ để cậu cướp cô ấy đi như vậy đâu.

còn cái người đàn bà đáng chết kia! không nhớ đến hai đứa con nhỏ của mình hay sao, ăn mặc đẹp để cho lũ đàn ông kia rớt nước miếng thế kia.

thật đáng chết mà" hai tay anh vì quá giận mà nắm chặt thành quyền.


Lam Lam cô không hề biết có một người đang để ý đến cô.

cô thấy hơi khó chịu trong người bởi vậy, nên đi ra ngoài vệ sinh.

Kỳ Văn thấy vậy nên vội hỏi.

"Lam Lam ! em đi đâu vậy?"
"À tôi đi vệ sinh một chút!"
"Vậy để tôi đưa em đi!"
"Không cần đâu! anh đi xã giao với mọi người đi, tôi đi một chút sẽ quay lại."
"Vậy thì được!"
Kỳ Văn đi chào xã giao với mấy thương nhân.

còn Lam Lam đi về hướng nhà vệ sinh.

khi cô đẩy cửa bước ra ngoài, chuẩn bị rời khỏi nhà vệ sinh, thì có một người đàn ông cao to anh tuấn.

đứng chặn trước mặt cô.

cô né qua bên này, thì người đàn ông cùng qua bên này, cô né qua bên kia thì người đàn ông cũng qua bên kia.

cô bực mình nhưng vẫn có thể nói ra được giọng nói rất lịch sự.

"Xin lỗi tiên sinh! mong nhường đường cho tôi đi qua một chút?"
anh nhìn cô với ánh mắt khó chịu và bởn cợt.

chợt nói ra những lời rất khó nghe đối với cô.

"Cô tên là Lam Lam sao?"
"Đúng vậy!"
"Cô Lam Lam! cô có thể bán đêm nay của cô cho tôi được không? giá bao nhiêu tôi cũng mua.

biệt thự hay xe hơi siêu sang hoặc là kim cương, cô cứ yêu cầu tôi sẽ đáp ứng nhu cầu của cô."
"Xin lỗi! những thứ đó anh hãy để lại mà dùng! bởi vì tôi không phải là con đ!ếm.

nên những thứ đó của anh nó không có ý nghĩa gì đối với tôi cả! viền anh hãy tránh ra để tôi đi!"
"Tôi không muốn để cho cô đi vậy thì sao?"
"Ưm.ưm.ưm..."
Bất chợt anh ôm chặt lấy cô và đặt lên đó một cái hôn cường bạ0.

vì cô bị ôm và bị hôn quá bất ngờ, hai mắt mở to nhìn cái bàn mặt của người đàn ông thật gần.

cô bình tĩnh lại và cắn mạnh một cái vào môi người đàn ông đang hôn mình kia.

vì bị cắn bất ngờ anh buông cô ra, sẵn tay cô cho anh một đấm vào miệng.

vừa bị cắn xong giờ lại được cô cho ăn một đấm, môi anh máu chảy ra lại còn sưng lên.

anh tức tối nhìn cô chằm chằm và gằn từng tiếng.

"Cô Lam Lam được lắm! cô là trợ lý đặc biệt của bà Mỹ Mỹ đúng không? vậy cô hãy mở mắt thật to ra để xem.

tôi thu mua công ty thương mại Hồng Mỹ như thế nào...ha ha..."

"Anh thật quá đáng! nếu tức giận cho tôi thì cứ nhắm vào tôi, hà cớ gì đến Hồng Mỹ."
"Tôi đang nhắm vào cô đấy thôi! chỉ cần cô chịu bán đêm nay của cô cho tôi! không những Hồng Mỹ vẫn an toàn, mà cô muốn có biệt thự thì sẽ có biệt thự thích thứ gì có thứ đó.

cô có năm phút suy nghĩ "
"Tôi không cần năm phút suy nghĩ tôi sẽ trả lời anh ngay bây giờ.

anh hãy chờ đến kiếp sau đi."
"Vậy sao! còn số phận của Hồng Mỹ thì như thế nào đây?"
"Ngay mai tôi sẽ báo với cô Mỹ Mỹ xin từ chức.

anh sẽ không bao giờ làm khó tôi được đâu!"
Nói xong cô đi qua anh và qoay trở lại đại sảnh.

Kỳ Văn nhìn thấy cô quay trở lại mà sao sắc mặt của cô không được tốt, anh bước vội sang ân cần hỏi thăm cô.

"Lam Lam! em thấy trong người không được khỏe sao?"
"Dạ! Lam Lam thấy hơi khó chịu! nên Lam Lam sẽ về trước nhé!"
"Để tôi đưa em về! em không khỏe tôi không yên tâm!"
Lam Lam chào Trịnh lão phu nhân xong, rồi rời khỏi Trịnh gia.

về đến biệt thự của cô Mỹ Mỹ, Kỳ Văn đưa cô vào nhà an toàn rồi mới quay trở lại Trịnh gia.

bước lên phòng ngủ của mình, cô nằm dài trên giường suy nghĩ miên man.

mai cô sẽ rời khỏi, biệt thự này để cho Hồng Mỹ được yên ổn làm ăn.

nhưng cô sẽ không rời khỏi thành phố này, bởi vì cô còn muốn được gặp mặt các con của cô một lần.

để không bị sắc đẹp của mình ảnh hưởng đến cuộc sống của cô, bởi vậy chỉ còn cách hóa trang cho xấu xí đi.

là cuộc sống sẽ yên ổn trở lại.

Cô ngồi bật dậy và thu xếp đồ đạc của mình vào trong valy.

cô viết một lá thư nói về lý do mà cô phải rời khỏi biệt thự cũng như là không thể vào Hồng Mỹ làm việc.

để sáng mai cô rời đi, cô sẽ nhờ người chuyển dùm đến tay bà Mỹ Mỹ.


Khắc Minh bị Lam Lam cắn, rồi cô lại cho anh ăn thêm một đấm, cái miệng sưng phù.

anh rời khỏi Trịnh gia về nhà.

hai nhóc nhỏ đang chờ cha về, mới chịu đi ngủ.

anh với cái miệng sưng phù tức giận đi vào nhà.

lúc này hai nhóc nhỏ nghe tiếng cha về, thì Chiêu Dương chu cái miệng nhỏ nhắn lên oán trách cha.

"Cha! sao mà cha không về sớm để cho các con đi ngủ!"
Khắc Minh đang bực bội trong lòng, bởi vậy qoát Chiêu Dương.

"Các con đã lớn rồi! ngày nào cha bận việc thì qua bên phòng bà nội mà ngủ.

lớn lắm rồi ngày nào cũng đòi ngậm bú mới chịu ngủ là sao hả."
Anh chưa từng to tiếng với các con, nhưng ngày hôm nay trong lòng khó chịu, anh đã qoát Chiêu Dương rất lớn tiếng.

Chiêu Dương bị cha qoát lớn tiếng giật nảy mình.

cô bé ngồi im không dám nhúc nhích, hai hàng nước mắt thi nhau rơi xuống.

mẹ của anh đang ở trên lầu nghe tiếng quát lớn, bà vội vàng đẩy cửa bước xuống dưới lầu.

là Khắc Minh qoát Chiêu Dương.

bà nhìn thấy cháu khóc chạy vội sang ôm chặt lấy Chiêu Dương vào lòng.

cô bé đã được bà nội che chở, lúc này khóc òa lên thành tiếng..