Chương 42: Hôn sao? Kinh nghiệm đầy mình nhé!
Nghe hắn kể xong, nó thở dài, vỗ vai hắn:
- Thôi. Chuyện cũng qua lâu rồi. Chẳng phải bây giờ anh đã có tôi hay sao?
Nó tinh nghịch nháy mắt. Hắn giật mình, theo bản năng nhìn nó chằm chằm...
- Uây...- Nó chớp mắt, gọi
Hắn vẫn nhìn nó...
- Này...
Không có câu trả lời
- Dương Hàn Phong!
- Sao? - Đến câu thứ 3, hắn mới lười biếng đáp
- Sao lại ngẩn ra nhìn tôi như thế?
- Em có biết là, em của hiện tại đang rất dụ dỗ tôi không? - Hắn cười gian tà
- Dụ dỗ? - Nó nhíu mày
- Con gái nhà lành. - Hắn nói tiếp
Nó cần 5 giây để suy nghĩ về nghĩa của hai từ “ dụ dỗ ” này...
- Là sao? - Nó khó hiểu
Hắn đứng dậy, phủi tay:
- Nói chuyện với người có IQ thấp như em thật chán. Thôi, đi tìm cái gì đó chơi đi!
- Ê, anh nói ai có IQ thấp chứ hả? - Nó giãy nảy, gào lên.
- Vạn sự tùy IQ của em thôi! - Nói xong, hắn chạy biến ra khỏi phòng.
Và bây giờ, phòng của hắn đang bốc hỏa của Hỏa Diện Sơn với dung nham là những cái gối bay vèo vèo:
- Dương Hàn Phong! Anh là đồ con lợn! Đồ con lợn thối tha!!
Hắn từ dưới lầu ló giọng lên:
- Phải. Nhưng kiếm được một con lợn vừa đẹp trai, vừa ga lăng, vừa thông minh, men-lỳ như tôi. Con gái các em phải khổ đấy!
Trời ơi là trời. Sao dưới ánh mặt trời lại có một tên kiêu ngạo đến thế cơ chứ??
- Dương Hàn Phong! Anh cút đi! Về với hành tinh của anh đi!!!
Nghe tiếng hét như điên của nó ở trên tầng, hắn khẽ cười, nhưng không đáp.
- - - - - 1 tiếng sau...- - - - - -
Hắn bê một đĩa hoa quả đứng trước cửa phòng nó, gõ cửa rất lịch sự:
- Vy Khánh!
Nó không trả lời...
Cạch...
Cánh cửa mở ra, đập vào mắt hắn là một con heo lười đang quấn chăn kín mít, mắt dính chặt vào màn hình TV.
Trên TV là một đôi nam nữ đang thực hiện một “sứ mệnh” đặc biệt: Hôn...
Hắn mắt đầu thấy cô gái này...thật không trong sáng chút nào...
- Ây, cấm trẻ con dưới 18 tuổi nhé!
Hắn bước tới, định tắt TV đi. Mắt nó trợn tròn như mắt ếch, hếch lên tức giận. Vứt bỏ chiếc chăn “cà sa” trên người đi, nó hùng hổ:
- Dương Hàn Phong, anh dám tắt tôi dám giết!
- Giết? - Hắn hỏi
- CÚT!!! ĐANG ĐOẠN GAY CẤN... - Nó tiếc nuối đến sôi máu...
Hắn nhún vai, rồi đành phải cho nó xem cái cảnh “ Không trong sáng ” kia. Ngồi xuống cạnh giường, vừa xem hắn vừa bình luận:
- Ây, thằng nam chính hôn ngu thế nhờ?
Nó không nói gì, mắt dán chặt vào TV.
- Ayza...người ta hôn thì hôn nó từ từ thôi, đằng này như muốn nuốt cả hộp sọ của con kia vào mồm ấy! - Hắn le lưỡi.
Nó tức giận:
- Này, ai cho anh nói oppa của tôi là thằng? Đập cho cái bây giờ. Hôn thì người ta phải hôn như thế mới gọi là nghệ thuật. Hiểu chưa?
- Nghệ thuật nuốt hộp sọ à? - Hắn cười ha hả
- Tôi đập vỡ hộp sọ anh bây giờ. Anh nghĩ mình có nhiều kinh nghiệm lắm chắc? - Nó giơ cái gối lên
Hắn tự hào vỗ ngực:
- Trời, tưởng gì, chứ mấy cái giống hôn hít này ý, Dương Hàn Phong này kinh nghiệm đầy mình nhé!!
Nó cạn lời. Quyết tâm không để ý đến hắn nữa, quyết định chuyên tâm xem hết bộ phim tình cảm này. Chứ nếu nghe hắn nói, chắc nó nuốt không trôi...