Oan Gia! Làm Bạn Gái Tôi Nha!

Chương 164: Những thay đổi sau bảy năm

Trước buổi tiệc diễn ra khoảng hai ngày, Hàn Thiếu Vy bình thường vẫn cùng Lâm Dương đi dạo phố. Trang phục cô mặc tất nhiên do một tay Lâm Dương thiết kế, năm nào cũng tạo nên một sự thu hút không hề nhỏ đối với các nhà kinh doanh. 

- Có cần xem bản thiết kế bộ váy tối ngày kia không? - Họ đang ngồi trong một quán cà phê sang trọng, Lâm Dương thấy cô vừa đặt tách cà phê xuống liền hỏi. 

- Không cần đâu, tôi lúc nào cũng tin tưởng vào cậu mà, haha. - Hàn Thiếu Vy cười vui vẻ.

Lâm Dương cười dịu dàng, cầm tách cà phê không đường lên nhấm nháp. Vy Khánh hồi trước không thích cà phê, chỉ thích kem, nhưng bây giờ khi trở thành Hàn Thiếu Vy lại vô cùng thích Cappuccino. 

Như vậy cũng tốt. 

Hàn Thiếu Vy xinh đẹp theo phong cách dịu dàng trong sáng, cả người tỏa ra khí chất của một vị tiểu thư. 

Khí chất này...từ khi còn là Mạch Vy Khánh cô đã có được rồi.

Hàn Thiếu Vy bỗng ngẩng đầu lên, hỏi:

- Lần này về Việt Nam cậu có về chung không?

Đây là câu hỏi ám ảnh cậu suốt từ hôm qua đến nay. Cậu rất muốn về cùng, nhưng lại sợ Dương Hàn Phong nhìn thấy. Nếu cậu không về cùng, nếu hắn có gặp cô thì cũng chỉ nghĩ là người giống người. Còn nếu có cậu đi cùng, Dương Hàn Phong sẽ chắc chắn đó là Vy Khánh, cậu sợ một lần nữa sẽ để tuột mất cô gái trước mặt. 

- Không biết nữa, có khi để cậu về đó trước, một thời gian sau tôi mới về. - Lâm Dương gạt bỏ suy nghĩ trong đầu, tươi cười nói. 

- Chán thế, tôi lại phải chơi một mình à? - Hàn Thiếu Vy phồng má. 

“Khi về đó cậu sẽ liên tục bị nhận người thân thôi” - Lâm Dương nghĩ thầm. 

Ánh đèn máy ảnh nháy nháy, cả hai người cũng đã quá quen với việc này, bèn thở dài uống hết ly cà phê rồi nhanh chóng trở về Hàn Gia. 

*

8:00 AM, Vietnam.

Trong một căn biệt thự lớn, một đôi vợ chồng mới cưới đang tình tứ ôm nhau. Người chồng hôn lên trán người vợ, nhẹ nhàng hỏi:

- Em phải đi thật à? 

- Vâng, buổi tiệc đó khá quan trọng trong việc hợp tác giữa hai tập đoàn, anh biết đấy, Hàn Thị là một tập đoàn lớn. 

- Cũng vì dự án này mà anh bận đến nỗi không thể đi với em. - Minh Khang gục đầu vào hõm cổ Tuệ San, nhõng nhẽo.

- Đi ba ngày thôi mà, em sẽ sớm về thôi.

- Ba ngày cơ đấy. - Minh Khang buồn bã thở dài. - Với lại nghe nói đó cũng là buổi tiệc mừng sinh nhật 29 tuổi của đại thiếu gia Hàn Thị, anh ta nổi tiếng khắp giới kinh doanh là CEO hoàn hảo nhất Trung Quốc đấy...

- Thì sao? - Tuệ San cười.

- Thực sự không muốn em nhìn thấy anh ta aaaa.

- Dù gì lúc về Việt Nam chẳng phải gặp, chỉ là sớm hay muộn thôi. Với lại thế giới của em anh là người đẹp trai nhất rồi còn gì!

Minh Khang cười tít mắt, hôn lên môi Tuệ San một cái. Hai vợ chồng này lúc nào cũng ngọt ngào như vậy. Hôn ước bảy năm, cuối cùng cũng rước được về nhà rồi.

*

Nhật Hàn đã vươn lên trở thành một trong những tập đoàn TOP trong nước, dưới sự dẫn dắt của CEO trẻ tuổi Dương Hàn Phong. 

Dương Hàn Phong trong mắt mọi người là một người đàn ông cao ngạo, lạnh lùng, không đoái hoài đến phụ nữ. Ngoài Tuệ San - phu nhân nhà Minh Khang ra người ta chưa hề thấy hắn tiếp xúc với bất kì người con gái nào. 

Chắc chắn sẽ có người thắc mắc, Huỳnh Lệ Anh ở đâu đúng không?

Huỳnh Lệ Anh thi tốt nghiệp xong lập tức bay sang Hàn Quốc du học. 

Gói đăng kí du học của Huỳnh Lệ Anh là bảy năm, cũng tức là năm nay cô ấy sẽ trở về nước. 

Không lâu đâu, chính là lúc này. 

Huỳnh Lệ Anh bước xuống sân bay, bỏ kính râm xuống, mỉm cười. Bảy năm rồi không trở về nơi này, cô thật nhớ quá đi mất. Kéo vali rồi nhanh chóng gọi taxi, cô nhớ nhà lắm rồi.

Chiếc xe đỗ trước mặt cô cách có vài bước, Huỳnh Lệ Anh vội vàng chạy đến không cẩn thận va phải một người đàn ông. 

- A tôi xin lỗi, tôi xin lỗi. Anh có sao không? - Huỳnh Lệ Anh cuống quýt hỏi.

Người đàn ông trầm ngâm nhìn cô, một giây sau mới mở miệng:

- Cô gái, tôi thấy cô rất quen. 

Huỳnh Lệ Anh ngay lập tức ngẩng đầu lên nhìn, trái tim bỗng lệch một nhịp:

- Anh...anh Vũ Minh...

- Cô quen tôi sao?

- Em...em là Lệ Anh, Huỳnh Lệ Anh này. - Cô phấn khích nói, nhận ra biểu cảm của mình hơi lố, cô vội vàng giải thích. - Em rất hâm mộ anh, tiếng tăm của anh ở Hoàng Kỳ ở khóa bọn em vẫn không giảm chút nào. 

- Ồ, vậy hả. - Giang Vũ Minh cười vui vẻ. - Nhưng mà qua từng ấy thời gian rồi, nghe em nhắc đến Hoàng Kỳ đột nhiên muốn về trường quá. Có muốn cùng anh về thăm trường một chút không?

Tâm tình Huỳnh Lệ Anh như lên mây, cô gật đầu lia lịa:

- Được chứ được chứ, em cũng muốn về trường một chút. 

Chiếc taxi nhanh chóng rời khỏi sân bay, hai con người thoáng quen bảy năm trước, bây giờ lại ngồi cùng trò truyện. Đây là ước mơ từ rất lâu rồi của Huỳnh Lệ Anh. 

Còn về Hạo Thiên và Nhật Huy, hai anh vẫn ế. 

*

Trước bữa tiệc một ngày, mọi trang báo đều tràn ngập hình ảnh của Hàn Thị và lễ kỉ niệm lần này. Có những mặt báo còn đăng ảnh Hàn Thiếu Vy và Lâm Dương ngồi uống cà phê với nhau hôm trước lên, giật tít: “Có lẽ nào nhân dịp này, tiểu thư Hàn Thiếu Vy và ông vua thời trang Lâm Dương sẽ chính thức công khai quan hệ?”

Vẫn là tiếng đập báo xuống bàn và lời than vãn đều như vắt chanh của Hàn Thiếu Vy lại vang lên...