Loài hoa oải hương, mang trong mình một câu chuyện mà ít ai biết đến. Một tình yêu thủy chung, lâu bền, một câu chuyện tình buồn bi thương.
Từng cánh hoa bay, hòa vào gió, đáp trên đôi vai trắng ngần của Nguyệt Lạc.
Hoa rơi, nắng tàn, khúc nhạc cuối cùng cất lên, réo rắt, đau đớn như khóc thương cho một câu chuyện buồn. Phải chăng đó chính là nước mắt của loài oải hương?