Nữ Vương Háo Sắc

Chương 7-2

Edit: BichDiepDuong 

“Cô thật ầm ĩ.” Nhìn cô cứ khóc sướt mướt, anh không biết phải làm thế nào mới có thể khiến người con gái này ngừng khóc?

Lấy cái chăn trùm lên trên đầu cô, để cô đỡ làm phiền anh! Không được, nếu chẳng may cô buồn bực tới chết, đây chẳng phải là anh đã hại cô chết thêm một lần nữa?

Đột nhiên, Belledere nhớ tới ngày đầu tiên cô bước vào phòng anh làm những chuyện như vậy với anh.

Đúng vậy! Nếu người con gái này có thể đối xử với anh như vậy, anh cũng có thể không phải sao?

Sau khi hạ quyết tâm, Belledere không nói hai lời, trực tiếp hôn cô.

Đối với nụ hôn của anh, trước kia thì Hồng Đỗ Quyên không muốn tiếp nhận, tuy nhiên đã lâu rồi cô chưa từng được nếm trải mùi vị của đàn ông, tuy đối tượng ngày hôm nay không được tốt lắm, tuy nhiên vẫn có thể miễn cưỡng chấp nhận.

Nghĩ tới đây, lúc này ma nữ háo sắc giành quyền chủ động, môi lưỡi di chuyển đảo khắp miệng anh, liều lĩnh đáp lại anh, to gan quyến rũ anh.

Càng lúc càng nhiệt tình, càng lúc càng mãng liệt, dần dần đã không thể khống chế, Hồng Đỗ Quyên cảm thấy thoả mãn, muốn kêu anh dừng lại, nhưng người đàn ông toàn thân lửa cháy này dù thế nào cũng không chịu buông cô ra.

Anh liều lĩnh, cơ thể làm theo bản năng, ôm cô nằm xuống giường lớn, thô lỗ cởi hết quần áo trên người cả hai...

Cảm giác đau đớn khiến Hồng Đỗ Quyên bừng tỉnh, nhưng đã không kịp vãn hồi, cô đã trao cho anh lần đầu tiên của mình.

Cái này là do cô gieo gió gặt bão ư?

Cô chịu thiệt quá nhiều! Lần này thật sự cô chịu thiệt quá nhiều!

Tuy Hồng Đỗ Quyên mê trai đẹp, nhưng cũng chưa từng ngu xuẩn triệt để giống như lần này, cô không hiểu tại sao chính mình lại để xảy ra chuyện như vậy?

Aizz! Bây giờ cô nên làm gì đây?

Nằm trong lồng ngực cường tráng của anh, cô cảm nhận được vòng tay ôm lấy cô chặt đến thế nào, làm hại cô ngay cả hô cũng khó: “Này! Anh có thể buông tay ra một chút được không?” Mệt muốn chết!

Sau khi trải qua một đêm triền miên, cô mới biết được Belledere là kiểu đàn ông thế nào.

Dục hỏa trong cơ thể anh không bộc phát thì thôi, một khi bộc phát là không thể kiềm chế, làm hại cô cả người vô cùng đau đớn, còn khiến cô hao hết thể lực để thỏa mãn yêu cầu mãnh liệt của anh.

Ngẫm lại, kiểu đàn ông như vậy thật đúng là đáng sợ.

“Không, đừng mơ tưởng!” được đáp ứng cũng cảm thấy hạnh phúc, đây là lần đầu tiên anh được trải nghiệm cảm giác toàn thân thoải mái vui vẻ như thế này, càng làm anh kinh ngạc chính là anh chưa bao giờ không nghĩ tới người con gái này mà lại cùng anh trải qua đêm đầu tiên.

Anh cười vui vẻ, càng vui vẻ càng ôm cô chặt hơn, chỉ hận không thể đưa cô vào trong cơ thể mình, để cô và anh hòa vào làm một.

Có lẽ, anh đã yêu cô gái to gan, quái dị này mất rồi.

Nếu không vì sao khi anh đối mặt với cô thì lại không thể khắc chế được chính mình? Ở trước mặt cô, anh liền trở thành một người mà ngay cả anh cũng không biết là ai.

“Tôi sắp không thở được nữa rồi!” Đồ chết tiệt, muốn anh dùng lực nhẹ một chút, mà hết lần này tới lần khác anh càng ôm chặt hơn, thật là!

“Đừng ngại, nếu cô thật sự không thở nổi, tôi cũng không ngại độ cho cô một chút khí tức đâu.” Sau khi nói xong, anh còn tưởng là thật thân thể lộn một vòng, lại muốn làm mấy chuyện xấu với cô.

“Không muốn?” Nhìn vẻ mặt nóng lòng muốn thử của anh, Hồng Đỗ Quyên thật sự sợ muốn chết: “Nếu anh còn muốn một lần nữa, tôi chắc canh toàn bộ xương cốt của tôi sẽ nát vụn mất.” Bình thường nhìn gương mặt anh tuấn tú lạnh nhạt, còn tưởng rằng anh là một người quân tử đạo mạo nghiêm trang!

Ai biết chỉ thử một lần như thế, quân tử * lại nhanh chóng trở thành một tên cực kỳ háo sắc, so với ma nữ háo sắc là cô mà nói, hiển nhiên là thủ đoạn của anh cao hơn nhiều.

Lúc này, đột nhiên Belledere nhớ tới một số binh sĩ từng nói qua, lần đầu tiên của con gái sẽ vô cùng khó chịu, lúc này thân làm người chồng nên thông cảm nhiều hơn, không nên nghĩ đến việc triền miên cùng cô nữa, đành cố gắng khiến cô hài lòng.

“Không thể triền miên cùng cô, vậy bây giờ nên làm gì đây?” đêm còn dài, với tinh thần sáng láng hiện tại của anh mà nói, muốn anh nhắm mắt lại nghỉ ngơi thì tuyệt đối không có khả năng.

“Làm cái gì cũng được sao?”

Được rồi! Nếu anh đã mở miệng thỉnh giáo cô, cô liền phóng khoáng dạy dỗ cho anh một chút: “Hiện tại chuyện thứ nhất phải làm chính là cởi hết tất cả trói buộc trên người tôi.” Cô còn chưa quên kiệt tác của anh lưu lại trên người cô đâu!

Vừa rồi nếu không có hai bộ xích chân và còng tay cản trở, cô chắc canh đã có thể chạy trốn khỏi anh.

“Không muốn.” Trước kia là vì không muốn để cô tác oai tác quái cho nên mới trói buộc cô. Bây giờ thì sao?” Tôi rất thích cùng cô triền miên, cả đời này cô cứ mang hai thứ đồ này theo là được rồi.” Cảm giác như cô hoàn toàn thuộc quyền sở hữu của anh vậy, bất luận kẻ nào cũng đừng nghĩ tới việc cùng anh chia sẻ người con gái này.

“Anh...”

Nghe anh vừa nói cái gì đi! Đúng là một tên hôn quân ngang ngược! Làm gì có ai lại nói ra lời nói vừa bá đạo vừa vô lý như vậy chứ?

Hiện nay trên đời này cũng chỉ có tên đàn ông này thôi.

“Anh buông ra cho tôi, nếu anh không buông tôi ra, cả đời này anh cũng đừng mơ tưởng tới việc gặp mặt tôi lần nữa.” Hồng Đỗ Quyên vì lời nói của anh mà đánh mất lý trí, căn bản không phát hiện ra những lời này của mình nghe giống như đang đưa ra lời khiêu chiến với anh.

Đến khi cô phát hiện ra sơ sót của cô thì thân thể to lớn của anh đã đè lên cúi xuống nhìn cô, mỉm cười tà ác xem thường cô: “Bổn tước gia tôi sẽ tiếp tục cùng cô chiến đấu, để cho cô biết tôi không chỉ có thể cùng cô một lần, còn có thể cùng cô rất nhiều rất nhiều lần.”

Lời nói ám muội vừa dứt, tiếp theo là một hồi quay cuồng, xem ra đối với Hồng Đỗ Quyên mà nói đêm nay không phải là một đêm vui vẻ!

Hồng Đỗ Quyên khiếp sợ nhìn một đống y phục chất trên giường, trong lòng không khỏi cảm thấy chịu không nổi!

Tất cả đều là những món đồ cô chưa từng nhìn qua, đồ lót nữ, còn có cả nịt bó bụng, còn có một món đồ nghe nói là khung đỡ váy (tùng váy), mà cũng chỉ là nội y mà thôi.

Tiếp đó là áo khoác, còn là kiểu dáng Aesthetic Dress của thế kỷ mười tám, còn có cả ví da, mũ, đồ trang sức... Một đống đồ lớn như vậy, không được! Cô nhanh chóng bất tỉnh.

Ai đó mau mau tới đây dìu cô đi, nếu cô thật sự ngã xuống đất không dậy nổi như vậy, hậu quả cô cũng có thể tưởng tượng được, sáng mai tỉnh lại, chắc canh là toàn thân trần truồng nằm trong lồng ngực của tên háo sắc kia.

“Trời ạ! Anh có cần phải bắt tôi mặc toàn bộ số quần áo này lên người không?” Nếu anh thật sự dám yêu cầu cô làm như thế, cô cam đoan cô sẽ lập tức phát điên, lập tức nổi đóa, bất chaaps sau khi cô phát điên và nổi đóa sẽ phải chịu hậu quả gì.

Hồng Đỗ Quyên cắn chặt răng quyết định, lần này nhất định cô sẽ không để anh uy hiếp, thề sống chết sẽ chống lại anh đến cùng.

“Đúng vậy! Có gì không ổn sao?”

Những thứ phục sức này đều là anh tự mình chọn lựa giúp cô, anh muốn trang điểm cho người con gái anh yêu thêm mỹ lệ, đi ra ngoài cô có mặt mũi, anh cũng được thơm lây.

“Anh muốn mặc, thích mặc, [email protected]#l%q?d không cần khách khí, cứ việc cầm đi mà mặc, rất xin lỗi, Hồng Đỗ Quyên tôi không có phúc được mặc mấy thứ này.” Muốn cô mặc những thứ quần áo phức tạp như thế lên người, nếu cô không nóng chết thì cũng sẽ bị những y phục này trói chết.

“Cô nói cái gì vậy!”

Mấy ngày nay ở chung với cô, Belledere biết thỉnh thoảng cũng không thể đối xử với cô quá cứng rắn, ngược lại phải ôn nhu dụ dỗ mới có thể khiến cô ngoan ngoãn nghe lời.

“Ngày hôm nay là ngày bằng hữu tốt nhất của cô Annie kết hôn cùng Jimmy, dù thế nào cô cũng phải cho bằng hữu tốt của cô một chút mặt mũi không phải sao? Cho nên cô phải mặc những bộ trang phục lộng lẫy, trang điểm thật xinh đẹp, tôi tin sau khi Annie nhìn thấy, nhất định sẽ vì người bạn tốt là cô mà cảm thấy hãnh diện.”

“Ah, thật sao?”

Tâm tư Tư Mã Chiêu, người qua đường đều biết! (*)

(*) Có từ câu nói của Tào Mao với bọn Vương Kinh: “Các ngươi xem,  giờ đây triều đình đã trở thành như thế nào, mưu soán quyền của Tư Mã Chiêu đã rõ, người người trong thiên hạ đều biết! Ta không thể ngồi yên chịu chết.”

Dựa vào sự hiểu biết của Hồng Đỗ Quyên về Belledere, nếu cô thật sự tin tưởng chuyện vớ vẩn này, thì cô đúng là một người ngu ngốc! “Vậy là anh chưa từng nghe qua, vào ngày cưới, cô dâu nên là người con gái xinh đẹp nhất, những người con gái khác nên khiêm tốn một chút, ngàn vạn lần không nên đoạt mất phong thái  của cô dâu sao?” Anh ngụy biện được, cô lại không thể nói đạo lý chắc?

“Lời này cũng không sai.” Đương nhiên Belledere không ngốc đến nỗi tranh cãi với cô về vấn đề này: “Tuy nhiên cô cũng phải nghĩ lại một chút, bây giờ thân phận của cô không giống trước đây, bây giờ cô là người phụ nữ của tôi. Người phụ nữ của Belledere, dù thế nào cũng không thể thua kém người khác!”

“Không đúng! Bá tước đại nhân, lời này của anh sai rồi.” Hồng Đỗ Quyên cô sẽ không ngốc tới mức gật đầu thừa nhận trước mặt mọi người mình đã trở thành tình nhân của Bá tước đại nhân, dù cho trong lòng mọi người đều hiểu chuyện này, nhưng chỉ cần cô thề thốt phủ nhận, bất luận kẻ nào cũng không có cách nào làm khó dễ cho cô: “Tôi nói cho anh biết, tôi chưa bao giờ là người con gái của anh hết, tôi chính là tôi, ai cũng đừng hòng đánh dấu chủ quyền lên người Hồng Đỗ Quyên tôi, biết không?”

“Cô cho rằng nên tranh luận với tôi về chủ đề này sao?” Mỗi lần nghe Hồng Đỗ Quyên mở miệng phủ nhận cô không phải là người phụ nữ của anh, Belledere liền không nhịn được lửa giận, đương nhiên sắc mặt cũng trở nên âm trầm, thanh âm cũng lạnh thêm vài phần.

“Không phải tranh luận, mà là sự thực không thể chỗi cãi.” Nếu như người đàn ông này đến bây giờ vẫn còn cho là anh chỉ cần sa sầm mặt là có thể dọa cô sợ, cô chỉ có thể dâng tặng anh thì Belledere thật đúng là ngu ngốc không ai bằng.

“Tốt! Cô muốn nói sự thật, bổn tước gia liền nói sự thật cùng cô.” Tuy nhiên sự thật mất lòng: “Sự thật chính là đêm nào cô cũng nằm trong vòng tay tôi, nằm trên giường của tôi, hơn nữa còn là toàn thân trần truồng, một bộ quần áo cũng không mặc, như vậy cô còn có thể nói cô không phải là người phụ nữ của tôi sao?”

(Hết chương 7)