Nữ Sát Thủ Xuyên Qua Nữ Phụ

Chương 16: No name

Sáng hôm sau, lại một ngày đi học buồn chán đối với cô nhưng lại đặc biệt với người khác. Hôm nay là ngày đầu hai anh song sinh đi học nên hai anh rất phấn khởi. Dù cô đã chuẩn bị cho hai người trước.

_Hai người không vào à?- Thanh ca nhẹ nhàng hỏi hai người đang đứng như trời trồng mắt chung thủy ngước nhìn quang cảnh của trường học như một tòa lâu đài.

_ Họ không vào thì chúng ta đi- Cô lạnh nhạt nói rồi bước đi.

_ Nè! Tuyết! Đợi với- Lưu Dật Thần hốt hoảng gọi cô lại. Cô chẳng quan tâm lắm tới cách gọi thân mật này của anh nhưng có người quan tâm sâu sắc về việc này.

_Tuyết ơi!- Cô bạn thần thánh Lâm Tuyết Linh của cô chạy lại ôm cô khiến nhiều đứa con gái trong trường tỏa sát khí nặng. Có đứa còn nhìn Linh tỷ như muốn nói” Giết nó đi! Giết nó đi!” Khiến cô lạnh xương sống mà tránh xa.

_Có gì sao? Gấu cậu đâu mà qua đây gây chuyện?- Cô nhàn nhạt hỏi ánh mắt nhìn về phía trước không để tâm lắm về câu trả lời của Linh tỷ.

Bỗng nhiên cô thấy bóng dáng của Mạc Tĩnh chạy tới thì mặt cô đanh lại.

_ Như đúng lời hứa- Anh giả vờ cười khổ nhưng trong mắt tràn đầy ý cười khiến môi cô giật giật. Nhưng nhanh chóng lấy lại phong thái băng lãnh khiến nhiều thiếu nữ đổ.

_ Nếu vậy thì... Đi mua nước đi- Cô ngẫm nghĩ một chút rồi nói khiến nhiều người ngất xỉu. Còn anh thì cười sủng nịnh nhìn cô rồi chạy đi như tên lửa. Lưu Dật Thần khó chịu nhìn cô khi thân thiết với tên đó.

Thế là cô đi đến lớp hôm nay Tĩnh ca ngồi gần cô còn cô thì gục từ tám đời dương rồi mặc cho anh làm gì thì làm.

_”Xúc cảm thật không tệ! Rất mịn”- Anh nựng cái má phụng phịu hơi ửng hồng của cô và cảm thán-” Sau này phải đem mèo con dạy lại mới được! A! Anh muốn em chăm sóc anh chứ không phải anh chăm sóc em đâu!”- Nội tâm anh gào thét ánh mắt uỷ khúc nhìn cô gái đang nằm nhủ say trên bàn kia. Khung cảnh đẹp đẽ này khiến nhiều người khó chịu trong đó có nữ chủ- Lam Thiên Băng, hai anh em song sinh-Lưu Dật Thần-Lưu Nhật Thiên.

_Ưm~- Cô rên nhẹ hàng mi cánh bướm khẽ rung rinh vì bị anh nựng tới ngủ không được.

Đùng, đùng, đùng

Tiếng trống kết thúc hai tiết học dài dằng dặc trôi qua. Cô trảo bước trên hành lang dài dẫn tới căn tin của trường. Bước vào căn tin nhìn như một nhà hàng sang trọng chứ chẳng giống căn tin trường học cho dù một chút cũng không.

_Em muốn ăn gì để anh lấy cho?- Tĩnh ca mỉm cười nhẹ với cô như đang chăm sóc cho cô vợ nhỏ của anh vậy (Tg: Ai là vợ nhỏ của anh hả!?!).

_ Ưmk... Bít tết, hamburger, coca, khoai tây chiên- Cô chần chừ một lát rồi nói.

_ Ưmk- Anh cười sủng nịnh nhìn cô rồi đưa tay lên xoa nhẹ đầu cô.

_ Này! Đầu tôi không phải đồ chơi cho dò đâu!- Cô lãnh đạm nói rồi bước chân tới cái bàn ở góc khuất ngồi. Sau một lúc thì Linh tỷ, Thiên ca, Thần ca lấy đồ ăn xong đến đó ngồi xuống cạnh cô, một lúc nữa thì Tĩnh ca bước tới để đồ ăn trước mặt cô.

Cái bàn của cô dù ở góc khuất nhưng khiến nhiều người chú ý vì ở đây trai xinh gái đẹp nhất nhì trường đều ngồi khiến nhiều người ngắm nhìn. Bỗng một cô gái với mái tóc màu hồng phấn vâng nữ chủ Lam Thiên Băng bước tới chỗ cô thì vờ vấp ngã đổ nguyên khay đồ ăn lên người cô. Đôi môi đỏ nhờ son khẽ nhếch lên. Thì...

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Tg cắt nha mấy nàng cho các nàng hóng chơi! Hehe!